古诗词

捣衣篇

邓云霄

洞房环佩惊秋早,叶满空阶愁不扫。dòng fáng huán pèi jīng qiū zǎo,yè mǎn kōng jiē chóu bù sǎo。
闲来不省出门行,梦里已到交河道。xián lái bù shěng chū mén xíng,mèng lǐ yǐ dào jiāo hé dào。
交河戍客铁为衣,八月严霜扑面飞。jiāo hé shù kè tiě wèi yī,bā yuè yán shuāng pū miàn fēi。
可念拂沙眠塞草,何辞织锦理鸳机。kě niàn fú shā mián sāi cǎo,hé cí zhī jǐn lǐ yuān jī。
鸳机织就烦刀尺,熨斗帖平针线迹。yuān jī zhī jiù fán dāo chǐ,yùn dòu tiē píng zhēn xiàn jì。
灯下装绵泪满床,窗前捣练风侵石。dēng xià zhuāng mián lèi mǎn chuáng,chuāng qián dǎo liàn fēng qīn shí。
风清月冷气凄凄,力尽繁声高更低。fēng qīng yuè lěng qì qī qī,lì jǐn fán shēng gāo gèng dī。
捣时庭树初栖鸟,捣罢邻家已报鸡。dǎo shí tíng shù chū qī niǎo,dǎo bà lín jiā yǐ bào jī。
谁识繁声结悲咽,心中万恨凭砧说。shuí shí fán shēng jié bēi yàn,xīn zhōng wàn hèn píng zhēn shuō。
千里情悬落日西,双题响逐行云灭。qiān lǐ qíng xuán luò rì xī,shuāng tí xiǎng zhú xíng yún miè。
东家砧歇西家鸣,夜夜风来满帝城。dōng jiā zhēn xiē xī jiā míng,yè yè fēng lái mǎn dì chéng。
愁苦频年征戍急,何人不作断肠声。chóu kǔ pín nián zhēng shù jí,hé rén bù zuò duàn cháng shēng。
衣成缄固重重意,又恐关前无驿使。yī chéng jiān gù zhòng zhòng yì,yòu kǒng guān qián wú yì shǐ。
别久腰衰知带宽,路长秋寄经春至。bié jiǔ yāo shuāi zhī dài kuān,lù zhǎng qiū jì jīng chūn zhì。
春去秋来貌不同,家家怨旷恨无穷。chūn qù qiū lái mào bù tóng,jiā jiā yuàn kuàng hèn wú qióng。
汉皇好武何时已,愿送砧声达汉宫。hàn huáng hǎo wǔ hé shí yǐ,yuàn sòng zhēn shēng dá hàn gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

拟古宫词一百首

邓云霄

凤楼初阅献俘回,赐宴功臣画阁开。fèng lóu chū yuè xiàn fú huí,cì yàn gōng chén huà gé kāi。
从此琵琶消怨调,燕支新进美人来。cóng cǐ pí pá xiāo yuàn diào,yàn zhī xīn jìn měi rén lái。

拟古宫词一百首

邓云霄

铜壶银汉水相连,宫漏微茫落远天。tóng hú yín hàn shuǐ xiāng lián,gōng lòu wēi máng luò yuǎn tiān。
点点繁声那得尽,故将长夜续如年。diǎn diǎn fán shēng nà dé jǐn,gù jiāng zhǎng yè xù rú nián。

拟古宫词一百首

邓云霄

人在蓬莱阆苑中,由来弱骨有仙风。rén zài péng lái láng yuàn zhōng,yóu lái ruò gǔ yǒu xiān fēng。
莲花不染空潭水,何用防闲托守宫?lián huā bù rǎn kōng tán shuǐ,hé yòng fáng xián tuō shǒu gōng?

拟古宫词一百首

邓云霄

承殿花深斗鸭栏,红云绿树倒微澜。chéng diàn huā shēn dòu yā lán,hóng yún lǜ shù dào wēi lán。
鸳鸯鸂□纷相逐,谁侍龙颜倚槛看?yuān yāng xī fēn xiāng zhú,shuí shì lóng yán yǐ kǎn kàn?

拟古宫词一百首

邓云霄

报道歌楼怒偃师,六宫长袖尽迟疑。bào dào gē lóu nù yǎn shī,liù gōng zhǎng xiù jǐn chí yí。
圣人正奏虞韶乐,学士休裁舞马词。shèng rén zhèng zòu yú sháo lè,xué shì xiū cái wǔ mǎ cí。

拟古宫词一百首

邓云霄

梦中据腹是苍龙,醒后遥闻万户钟。mèng zhōng jù fù shì cāng lóng,xǐng hòu yáo wén wàn hù zhōng。
记得银屏隐香雾,高唐回首恨云封。jì dé yín píng yǐn xiāng wù,gāo táng huí shǒu hèn yún fēng。

拟古宫词一百首

邓云霄

生来歌舞自能谙,旧住扬州傍绿潭。shēng lái gē wǔ zì néng ān,jiù zhù yáng zhōu bàng lǜ tán。
忽听采菱翻艳曲,令人肠断忆江南。hū tīng cǎi líng fān yàn qū,lìng rén cháng duàn yì jiāng nán。

拟古宫词一百首

邓云霄

休沐经旬半理妆,唤随歌队过平阳。xiū mù jīng xún bàn lǐ zhuāng,huàn suí gē duì guò píng yáng。
游丝百丈牵官树,底是春情似个长。yóu sī bǎi zhàng qiān guān shù,dǐ shì chūn qíng shì gè zhǎng。

拟古宫词一百首

邓云霄

玉华斗帐近承欢,宝枕携来号六安。yù huá dòu zhàng jìn chéng huān,bǎo zhěn xié lái hào liù ān。
细雨和风自然暖,不知帘外有春寒。xì yǔ hé fēng zì rán nuǎn,bù zhī lián wài yǒu chūn hán。

拟古宫词一百首

邓云霄

年年修褉浣平沙,太液烟波驻翠华。nián nián xiū xiè huàn píng shā,tài yè yān bō zhù cuì huá。
已遣少儿争斗草,更教宫女作司花。yǐ qiǎn shǎo ér zhēng dòu cǎo,gèng jiào gōng nǚ zuò sī huā。

拟古宫词一百首

邓云霄

上元烟景逐年新,幻出金鳌捧紫宸。shàng yuán yān jǐng zhú nián xīn,huàn chū jīn áo pěng zǐ chén。
火树万花光似昼,何须剪彩贴宜春。huǒ shù wàn huā guāng shì zhòu,hé xū jiǎn cǎi tiē yí chūn。

拟古宫词一百首

邓云霄

云母屏风滤月光,凉于秋水白于霜。yún mǔ píng fēng lǜ yuè guāng,liáng yú qiū shuǐ bái yú shuāng。
深宫寂寞如琼宇,莫遣清辉到玉床。shēn gōng jì mò rú qióng yǔ,mò qiǎn qīng huī dào yù chuáng。

拟古宫词一百首

邓云霄

温泉暖室养花枝,二月新瓜已怪迟。wēn quán nuǎn shì yǎng huā zhī,èr yuè xīn guā yǐ guài chí。
谁道青皇入清禁?shuí dào qīng huáng rù qīng jìn?
南墙幽草未曾知。nán qiáng yōu cǎo wèi céng zhī。

拟古宫词一百首

邓云霄

芙蓉锦带拂菱花,宝靥双双斗丽华。fú róng jǐn dài fú líng huā,bǎo yè shuāng shuāng dòu lì huá。
不畏秦台能照胆,却疑明月是依家。bù wèi qín tái néng zhào dǎn,què yí míng yuè shì yī jiā。

拟古宫词一百首

邓云霄

飞萤过尽锦屏空,烺烺双星一水中。fēi yíng guò jǐn jǐn píng kōng,lǎng lǎng shuāng xīng yī shuǐ zhōng。
自是君恩若流火,秋来长夜在西宫。zì shì jūn ēn ruò liú huǒ,qiū lái zhǎng yè zài xī gōng。