古诗词

长安少侯行

邓云霄

长安大道逢少侯,传呼冠盖若云浮。zhǎng ān dà dào féng shǎo hóu,chuán hū guān gài ruò yún fú。
扇开翡翠明金勒,香逐旃檀控紫骝。shàn kāi fěi cuì míng jīn lēi,xiāng zhú zhān tán kòng zǐ liú。
借问君侯年十几,仙居甲第阿那里。jiè wèn jūn hóu nián shí jǐ,xiān jū jiǎ dì ā nà lǐ。
笑指皇城东北陬,琼楼绮阁中天起。xiào zhǐ huáng chéng dōng běi zōu,qióng lóu qǐ gé zhōng tiān qǐ。
自言乃祖识真龙,先建麒麟第一功。zì yán nǎi zǔ shí zhēn lóng,xiān jiàn qí lín dì yī gōng。
铁券金章联奕叶,生年二八有重封。tiě quàn jīn zhāng lián yì yè,shēng nián èr bā yǒu zhòng fēng。
椒房戚畹姻连理,十世分茅三尚主。jiāo fáng qī wǎn yīn lián lǐ,shí shì fēn máo sān shàng zhǔ。
西馆金张未敢窥,东床赵李争相取。xī guǎn jīn zhāng wèi gǎn kuī,dōng chuáng zhào lǐ zhēng xiāng qǔ。
新娶佳人十五馀,金塘春水映芙蕖。xīn qǔ jiā rén shí wǔ yú,jīn táng chūn shuǐ yìng fú qú。
绿珠碧玉随为媵,掩面含羞捧佩琚。lǜ zhū bì yù suí wèi yìng,yǎn miàn hán xiū pěng pèi jū。
娇歌妙舞青楼晚,火树银灯霄彻旦。jiāo gē miào wǔ qīng lóu wǎn,huǒ shù yín dēng xiāo chè dàn。
帐底鸾栖楚雨浓,钗头燕亸巫云散。zhàng dǐ luán qī chǔ yǔ nóng,chāi tóu yàn duǒ wū yún sàn。
平明步入明光宫,剑舄横冲豹尾中。píng míng bù rù míng guāng gōng,jiàn xì héng chōng bào wěi zhōng。
黄帕笼盘传赐食,绯衣中使竞趋风。huáng pà lóng pán chuán cì shí,fēi yī zhōng shǐ jìng qū fēng。
归来门巷纷车马,半揖公卿尽为亚。guī lái mén xiàng fēn chē mǎ,bàn yī gōng qīng jǐn wèi yà。
灌夫骂酒寂无言,强项董宣先肯下。guàn fū mà jiǔ jì wú yán,qiáng xiàng dǒng xuān xiān kěn xià。
豪雄意气骋遨游,七国三边不解忧。háo xióng yì qì chěng áo yóu,qī guó sān biān bù jiě yōu。
自负魏其新得宠,谁怜李广未封侯?zì fù wèi qí xīn dé chǒng,shuí lián lǐ guǎng wèi fēng hóu?
锦袖珠袍摇白晢,道旁观者皆辟易。jǐn xiù zhū páo yáo bái zhé,dào páng guān zhě jiē pì yì。
富贵何曾识一丁,太玄闭户知何益。fù guì hé céng shí yī dīng,tài xuán bì hù zhī hé yì。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

遍题朱惟四增置诸胜十二首仙源

邓云霄

期云馆中云氤氲,伊人疑是云中君。qī yún guǎn zhōng yún yīn yūn,yī rén yí shì yún zhōng jūn。
云本无心任来往,何须青鸟通殷勤?yún běn wú xīn rèn lái wǎng,hé xū qīng niǎo tōng yīn qín?

遍题朱惟四增置诸胜十二首仙源

邓云霄

彼美亭亭立上方,荷衣蕙带紫霞裳。bǐ měi tíng tíng lì shàng fāng,hé yī huì dài zǐ xiá shang。
飘摇两袖春风细,惹得岩花百和香。piāo yáo liǎng xiù chūn fēng xì,rě dé yán huā bǎi hé xiāng。

遍题朱惟四增置诸胜十二首仙源

邓云霄

自有名流酬胜迹,挥毫字字斗瑶华。zì yǒu míng liú chóu shèng jì,huī háo zì zì dòu yáo huá。
一泓不散池中墨,五色常生笔里花。yī hóng bù sàn chí zhōng mò,wǔ sè cháng shēng bǐ lǐ huā。

遍题朱惟四增置诸胜十二首仙源

邓云霄

采药往来常荷锸,寻僧朝夕自携琴。cǎi yào wǎng lái cháng hé chā,xún sēng cháo xī zì xié qín。
世尘不到山中道,寂寂云萝永日阴。shì chén bù dào shān zhōng dào,jì jì yún luó yǒng rì yīn。

襄城子路问津处

邓云霄

驿路喧喧车马尘,尘中还忆耦耕人。yì lù xuān xuān chē mǎ chén,chén zhōng hái yì ǒu gēng rén。
清溪一线寒流浅,行客毋劳更问津。qīng xī yī xiàn hán liú qiǎn,xíng kè wú láo gèng wèn jīn。

七夕旅怀又戏作二首

邓云霄

汉津清浅漾轻波,闻道西山木石多。hàn jīn qīng qiǎn yàng qīng bō,wén dào xī shān mù shí duō。
何事为桥役灵鹊,不教精卫去填河?hé shì wèi qiáo yì líng què,bù jiào jīng wèi qù tián hé?

七夕旅怀又戏作二首

邓云霄

缥缈仙家别有天,山中七日世千年。piāo miǎo xiān jiā bié yǒu tiān,shān zhōng qī rì shì qiān nián。
天孙应苦佳期促,夜夜行云不得眠。tiān sūn yīng kǔ jiā qī cù,yè yè xíng yún bù dé mián。

少林寺观僧演武艺

邓云霄

游侠队中称剑客,慈悲坛下变魔身。yóu xiá duì zhōng chēng jiàn kè,cí bēi tán xià biàn mó shēn。
铁拳各展降龙手,金甲何须护法神。tiě quán gè zhǎn jiàng lóng shǒu,jīn jiǎ hé xū hù fǎ shén。

堕泪碑

邓云霄

汉水东流无尽期,岘山春雨细如丝。hàn shuǐ dōng liú wú jǐn qī,xiàn shān chūn yǔ xì rú sī。
古人碑在今人口,还似当年堕泪时。gǔ rén bēi zài jīn rén kǒu,hái shì dāng nián duò lèi shí。

黄叔度墓

邓云霄

汪汪雅量波千顷,寂寂孤坟土一抔。wāng wāng yǎ liàng bō qiān qǐng,jì jì gū fén tǔ yī póu。
衰草残苔侵古篆,伤心春日飒如秋。shuāi cǎo cán tái qīn gǔ zhuàn,shāng xīn chūn rì sà rú qiū。

荆州沙市

邓云霄

渚宫楼阁已烟消,沙市笙歌近更饶。zhǔ gōng lóu gé yǐ yān xiāo,shā shì shēng gē jìn gèng ráo。
十里杨堤堪走马,青楼还学楚妃腰。shí lǐ yáng dī kān zǒu mǎ,qīng lóu hái xué chǔ fēi yāo。

朗宁署中夜坐

邓云霄

闲吟贾岛诗中句,月色蛩声坐晚秋。xián yín jiǎ dǎo shī zhōng jù,yuè sè qióng shēng zuò wǎn qiū。
莫问乡心何处尽,苍梧今夕是并州。mò wèn xiāng xīn hé chù jǐn,cāng wú jīn xī shì bìng zhōu。

浔江即事

邓云霄

绳床冰簟觅寒衣,帆影沾霜夹雁飞。shéng chuáng bīng diàn mì hán yī,fān yǐng zhān shuāng jiā yàn fēi。
两岸芦花如白草,行人疑自塞垣归。liǎng àn lú huā rú bái cǎo,xíng rén yí zì sāi yuán guī。

分水塘书怀二首

邓云霄

陇头呜咽断人肠,更有漓江别楚湘。lǒng tóu wū yàn duàn rén cháng,gèng yǒu lí jiāng bié chǔ xiāng。
却怪寸心随两水,半缘怀旧半思乡。què guài cùn xīn suí liǎng shuǐ,bàn yuán huái jiù bàn sī xiāng。

分水塘书怀二首

邓云霄

两水将分贮一塘,潆回惜别恨偏长。liǎng shuǐ jiāng fēn zhù yī táng,yíng huí xī bié hèn piān zhǎng。
临流欲寄征人泪,南浦阳关各渺茫。lín liú yù jì zhēng rén lèi,nán pǔ yáng guān gè miǎo máng。