古诗词

中秋泛月篇

邓云霄

江南秋色正平分,雨霁天空澹片云。jiāng nán qiū sè zhèng píng fēn,yǔ jì tiān kōng dàn piàn yún。
铁瓮潮生迎月彩,钟山霞起拂星文。tiě wèng cháo shēng yíng yuè cǎi,zhōng shān xiá qǐ fú xīng wén。
星文月彩临双阙,轮转露盘光渐发。xīng wén yuè cǎi lín shuāng quē,lún zhuǎn lù pán guāng jiàn fā。
万井如浮雪浪中,千门共坐天香窟。wàn jǐng rú fú xuě làng zhōng,qiān mén gòng zuò tiān xiāng kū。
千门万井竞豪雄,戚里侯门乐更浓。qiān mén wàn jǐng jìng háo xióng,qī lǐ hóu mén lè gèng nóng。
楼上秦箫双戏凤,台前羌笛独吟龙。lóu shàng qín xiāo shuāng xì fèng,tái qián qiāng dí dú yín lóng。
凤箫龙笛风吹去,直到琼宫空阔处。fèng xiāo lóng dí fēng chuī qù,zhí dào qióng gōng kōng kuò chù。
素娥褰幌暗窥人,玉兔听歌暂停杵。sù é qiān huǎng àn kuī rén,yù tù tīng gē zàn tíng chǔ。
幌褰杵歇洞重门,天上何如下界喧。huǎng qiān chǔ xiē dòng zhòng mén,tiān shàng hé rú xià jiè xuān。
共道广寒无俗调,岂知城郭有仙源。gòng dào guǎng hán wú sú diào,qǐ zhī chéng guō yǒu xiān yuán。
仙源即在名园里,地僻何嫌翻近市。xiān yuán jí zài míng yuán lǐ,dì pì hé xián fān jìn shì。
万树悬萝挂客冠,一片秋声洗人耳。wàn shù xuán luó guà kè guān,yī piàn qiū shēng xǐ rén ěr。
轻舫斜维太乙莲,洪池高接银河水。qīng fǎng xié wéi tài yǐ lián,hóng chí gāo jiē yín hé shuǐ。
荡舟随水弄涟漪,月隐楼台露半规。dàng zhōu suí shuǐ nòng lián yī,yuè yǐn lóu tái lù bàn guī。
炯炯菱花初启匣,亭亭妆阁映纤眉。jiǒng jiǒng líng huā chū qǐ xiá,tíng tíng zhuāng gé yìng xiān méi。
纤眉笑出临团镜,池心始觉冰轮正。xiān méi xiào chū lín tuán jìng,chí xīn shǐ jué bīng lún zhèng。
河伯轩窗烛影深,水晶院宇珠光净。hé bó xuān chuāng zhú yǐng shēn,shuǐ jīng yuàn yǔ zhū guāng jìng。
水晶坐久露霏微,去去疑攀织女机。shuǐ jīng zuò jiǔ lù fēi wēi,qù qù yí pān zhī nǚ jī。
取石不须过卜肆,裁云还解制秋衣。qǔ shí bù xū guò bo sì,cái yún hái jiě zhì qiū yī。
摇曳秋衣如练白,沿洄谁识寻源客。yáo yè qiū yī rú liàn bái,yán huí shuí shí xún yuán kè。
拍手人间傀儡场,攒眉市上铜鞮陌。pāi shǒu rén jiān guī lěi chǎng,zǎn méi shì shàng tóng dī mò。
水月空明彻底清,醉来挥盏吸琼英。shuǐ yuè kōng míng chè dǐ qīng,zuì lái huī zhǎn xī qióng yīng。
酒星自有仙舟侣,却笑山公浪得名。jiǔ xīng zì yǒu xiān zhōu lǚ,què xiào shān gōng làng dé míng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

病起伤春

邓云霄

性以闲逾懒,神缘病后清。xìng yǐ xián yú lǎn,shén yuán bìng hòu qīng。
风来还有信,花落太无情。fēng lái hái yǒu xìn,huā luò tài wú qíng。
不浅芳郊兴,难寻漉酒生。bù qiǎn fāng jiāo xīng,nán xún lù jiǔ shēng。
西园数株柳,聊坐一听莺。xī yuán shù zhū liǔ,liáo zuò yī tīng yīng。

闻虏大入辽阳

邓云霄

不见雷霆怒,悲风白日阴。bù jiàn léi tíng nù,bēi fēng bái rì yīn。
谁传寒外箭,空费帑中金。shuí chuán hán wài jiàn,kōng fèi tǎng zhōng jīn。
鬼哭川流血,春归燕在林。guǐ kū chuān liú xuè,chūn guī yàn zài lín。
江南佳丽地,莫忆翠华临。jiāng nán jiā lì dì,mò yì cuì huá lín。

飞来双白鹤

邓云霄

乘风同矫翮,瘦骨是胎仙。chéng fēng tóng jiǎo hé,shòu gǔ shì tāi xiān。
别去冰弦怨,归栖珠树连。bié qù bīng xián yuàn,guī qī zhū shù lián。
吹闻缑氏岭,寒忆帝尧年。chuī wén gōu shì lǐng,hán yì dì yáo nián。
可笑人间世,累累自墓田。kě xiào rén jiān shì,lèi lèi zì mù tián。

天界寺十咏其三古钵

邓云霄

莫测降龙处,中涵沧海深。mò cè jiàng lóng chù,zhōng hán cāng hǎi shēn。
愿将无漏水,洗我有为心。yuàn jiāng wú lòu shuǐ,xǐ wǒ yǒu wèi xīn。
但受香厨饭,休承长者金。dàn shòu xiāng chú fàn,xiū chéng zhǎng zhě jīn。
词人幽兴发,一击起高吟。cí rén yōu xīng fā,yī jī qǐ gāo yín。

天界寺十咏其三古钵

邓云霄

殿阁凭虚构,檐牙紫翠分。diàn gé píng xū gòu,yán yá zǐ cuì fēn。
风回惊怖鸽,铎响落层云。fēng huí jīng bù gē,duó xiǎng luò céng yún。
山晓烟中见,林昏雨外闻。shān xiǎo yān zhōng jiàn,lín hūn yǔ wài wén。
居高声更远,羡尔出尘氛。jū gāo shēng gèng yuǎn,xiàn ěr chū chén fēn。

天界寺十咏其三古钵

邓云霄

伏虎在床前,携行处处禅。fú hǔ zài chuáng qián,xié xíng chù chù chán。
云林亦何意,去住本随缘。yún lín yì hé yì,qù zhù běn suí yuán。
霞外卓随鹤,山根拄出泉。xiá wài zhuó suí hè,shān gēn zhǔ chū quán。
许询对支公,亹亹几绝倒。xǔ xún duì zhī gōng,wěi wěi jǐ jué dào。

天界寺十咏其三古钵

邓云霄

疏松石路小,烟霭复周遭。shū sōng shí lù xiǎo,yān ǎi fù zhōu zāo。
翠鬣如新沐,苍鳞泛白涛。cuì liè rú xīn mù,cāng lín fàn bái tāo。
鸟归迷故树,僧过湿方袍。niǎo guī mí gù shù,sēng guò shī fāng páo。
既到空王宇,秦官莫自高。jì dào kōng wáng yǔ,qín guān mò zì gāo。

过俞君宜天界寺斋中爱其窗前丛竹漫赋

邓云霄

爱君窗下竹,萧瑟起清风。ài jūn chuāng xià zhú,xiāo sè qǐ qīng fēng。
积爽延秋入,流阴荡暑空。jī shuǎng yán qiū rù,liú yīn dàng shǔ kōng。
翠涛翻枕簟,珠佩绕房栊。cuì tāo fān zhěn diàn,zhū pèi rào fáng lóng。
梦醒衣裳冷,疑游湘水东。mèng xǐng yī shang lěng,yí yóu xiāng shuǐ dōng。

新秋登回雁峰

邓云霄

城郭晚苍苍,蝉声送早凉。chéng guō wǎn cāng cāng,chán shēng sòng zǎo liáng。
薄游同逐客,作赋拟哀湘。báo yóu tóng zhú kè,zuò fù nǐ āi xiāng。
乡信南来断,江流北去长。xiāng xìn nán lái duàn,jiāng liú běi qù zhǎng。
高峰尔何意,不遣雁随阳。gāo fēng ěr hé yì,bù qiǎn yàn suí yáng。

橘井观二首

邓云霄

入户衣裳冷,傍檐苍翠阴。rù hù yī shang lěng,bàng yán cāng cuì yīn。
主人已跨鹤,芳树尚悬金。zhǔ rén yǐ kuà hè,fāng shù shàng xuán jīn。
缥缈游仙路,迟回恋母心。piāo miǎo yóu xiān lù,chí huí liàn mǔ xīn。
真源知几许,看取井泉深。zhēn yuán zhī jǐ xǔ,kàn qǔ jǐng quán shēn。

橘井观二首

邓云霄

空明澄碧甃,恍惚见丹砂。kōng míng chéng bì zhòu,huǎng hū jiàn dān shā。
谁悟一泓里,遥连三岛涯。shuí wù yī hóng lǐ,yáo lián sān dǎo yá。
闲心同酌水,隐吏可餐霞。xián xīn tóng zhuó shuǐ,yǐn lì kě cān xiá。
愿折庭前叶,浮为海上槎。yuàn zhé tíng qián yè,fú wèi hǎi shàng chá。

荆妻剥笋为供戏赋示之

邓云霄

衙斋客不到,竹里失群贤。yá zhāi kè bù dào,zhú lǐ shī qún xián。
且剥班龙尾,来参玉版禅。qiě bō bān lóng wěi,lái cān yù bǎn chán。
铜铛澄涧水,厨火杂山烟。tóng dāng chéng jiàn shuǐ,chú huǒ zá shān yān。
庑下还如此,烦君举案前。wǔ xià hái rú cǐ,fán jūn jǔ àn qián。

初度值先慈讳日中夜感叹成四十字

邓云霄

马齿看将老,春愁黯未醒。mǎ chǐ kàn jiāng lǎo,chūn chóu àn wèi xǐng。
半生疑发白,三仕尚银青。bàn shēng yí fā bái,sān shì shàng yín qīng。
落月风吹树,啼乌夜绕庭。luò yuè fēng chuī shù,tí wū yè rào tíng。
蓼莪歌更苦,肠断不堪听。liǎo é gē gèng kǔ,cháng duàn bù kān tīng。

壬子清明

邓云霄

每逢簪柳日,却忆上坟时。měi féng zān liǔ rì,què yì shàng fén shí。
雨露亲恩重,松楸节序移。yǔ lù qīn ēn zhòng,sōng qiū jié xù yí。
春残无北雁,客泪洒南枝。chūn cán wú běi yàn,kè lèi sǎ nán zhī。
多谢啼鹃意,吾归未有期。duō xiè tí juān yì,wú guī wèi yǒu qī。

后园课仆艺植

邓云霄

小园新雨霁,深草乱鸣蛙。xiǎo yuán xīn yǔ jì,shēn cǎo luàn míng wā。
旭日移帘影,光风转物华。xù rì yí lián yǐng,guāng fēng zhuǎn wù huá。
地偏宜小隐,宦拙学农家。dì piān yí xiǎo yǐn,huàn zhuō xué nóng jiā。
谁道青门远,儿童已种瓜。shuí dào qīng mén yuǎn,ér tóng yǐ zhǒng guā。