古诗词

燕矶醉游歌

邓云霄

燕矶怪石欲飞舞,绝壁去天才尺五。yàn jī guài shí yù fēi wǔ,jué bì qù tiān cái chǐ wǔ。
神工鬼斧巧镵削,突兀恐干天帝怒。shén gōng guǐ fǔ qiǎo chán xuē,tū wù kǒng gàn tiān dì nù。
骞头奋翼何太奇,为与京畿作门户。qiān tóu fèn yì hé tài qí,wèi yǔ jīng jī zuò mén hù。
上攀阊阖锁,下俯冯夷宫,吞江吸汉受朝宗。shàng pān chāng hé suǒ,xià fǔ féng yí gōng,tūn jiāng xī hàn shòu cháo zōng。
盘回王气在其中,龙楼凤阁常郁葱。pán huí wáng qì zài qí zhōng,lóng lóu fèng gé cháng yù cōng。
周家廷后存镐丰,闾阎扑地绮罗丛。zhōu jiā tíng hòu cún gǎo fēng,lǘ yán pū dì qǐ luó cóng。
岁岁良辰集此地,舟车水陆交奔冲。suì suì liáng chén jí cǐ dì,zhōu chē shuǐ lù jiāo bēn chōng。
我辈来游值胜会,倾都士女狂如醉。wǒ bèi lái yóu zhí shèng huì,qīng dōu shì nǚ kuáng rú zuì。
毂击肩摩十丈尘,金钿委地琼瑶碎。gǔ jī jiān mó shí zhàng chén,jīn diàn wěi dì qióng yáo suì。
有美人兮青翰舟,锦帆绣幄当中流。yǒu měi rén xī qīng hàn zhōu,jǐn fān xiù wò dāng zhōng liú。
征歌更鼓湘灵瑟,拾翠还过杜若洲。zhēng gē gèng gǔ xiāng líng sè,shí cuì hái guò dù ruò zhōu。
万人流盼千人羡,玉质波光净如练。wàn rén liú pàn qiān rén xiàn,yù zhì bō guāng jìng rú liàn。
不信瑶台月下逢,谁云洛浦今能见。bù xìn yáo tái yuè xià féng,shuí yún luò pǔ jīn néng jiàn。
鸳鸯鸿雁各有偶,笑杀旁人浪回眷。yuān yāng hóng yàn gè yǒu ǒu,xiào shā páng rén làng huí juàn。
须臾填隘不可驻,揽衣直上悬崖去。xū yú tián ài bù kě zhù,lǎn yī zhí shàng xuán yá qù。
飞阁临江挂彩虹,危亭逼汉蹑罡风。fēi gé lín jiāng guà cǎi hóng,wēi tíng bī hàn niè gāng fēng。
俯观下界如屯蜂,妍媸贵贱虽不同,百年瞬息皆成空。fǔ guān xià jiè rú tún fēng,yán chī guì jiàn suī bù tóng,bǎi nián shùn xī jiē chéng kōng。
君看矶畔东流水,流尽英雄还不止。jūn kàn jī pàn dōng liú shuǐ,liú jǐn yīng xióng hái bù zhǐ。
黄旗紫盖黯无光,玉树金莲亦枯死。huáng qí zǐ gài àn wú guāng,yù shù jīn lián yì kū sǐ。
六代兴亡似奕棋,到今时事转堪悲。liù dài xīng wáng shì yì qí,dào jīn shí shì zhuǎn kān bēi。
清谈已落晋人吻,植党尤仍宋代非。qīng tán yǐ luò jìn rén wěn,zhí dǎng yóu réng sòng dài fēi。
图里流民空有骨,关前塞卒苦无衣。tú lǐ liú mín kōng yǒu gǔ,guān qián sāi zú kǔ wú yī。
立马不闻鸣彩仗,神龙还见卧遥闱。lì mǎ bù wén míng cǎi zhàng,shén lóng hái jiàn wò yáo wéi。
咫尺重阍不可叫,忧时雪涕舒长啸。zhǐ chǐ zhòng hūn bù kě jiào,yōu shí xuě tì shū zhǎng xiào。
补天难展女娲手,避地终随子陵钓。bǔ tiān nán zhǎn nǚ wā shǒu,bì dì zhōng suí zi líng diào。
五噫歌残出汉关,桃源深处水潺潺。wǔ yī gē cán chū hàn guān,táo yuán shēn chù shuǐ chán chán。
可怜矶上遨游者,尚在醺醺醉梦间。kě lián jī shàng áo yóu zhě,shàng zài xūn xūn zuì mèng jiān。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

吴子夜四时懊歌

邓云霄

生女有所归,莫嫁吴中估。shēng nǚ yǒu suǒ guī,mò jià wú zhōng gū。
江头望回船,日日多风雨。jiāng tóu wàng huí chuán,rì rì duō fēng yǔ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

寄语采莲伴,谁知莲苦心。jì yǔ cǎi lián bàn,shuí zhī lián kǔ xīn。
齐桡翻弄曲,若个是知音。qí ráo fān nòng qū,ruò gè shì zhī yīn。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

避暑水亭中,紧下葳蕤锁。bì shǔ shuǐ tíng zhōng,jǐn xià wēi ruí suǒ。
夜短梦难成,日长愁杀我。yè duǎn mèng nán chéng,rì zhǎng chóu shā wǒ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

少女拜新月,临阶幽意多。shǎo nǚ bài xīn yuè,lín jiē yōu yì duō。
但祈夫婿贵,不愿似嫦娥。dàn qí fū xù guì,bù yuàn shì cháng é。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

家住阊门外,笙歌搅独愁。jiā zhù chāng mén wài,shēng gē jiǎo dú chóu。
三年空见雁,两鬓易惊秋。sān nián kōng jiàn yàn,liǎng bìn yì jīng qiū。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

登楼望阊门,下见倡家女。dēng lóu wàng chāng mén,xià jiàn chàng jiā nǚ。
萍荇蔓芙渠,雪深谁采汝。píng xìng màn fú qú,xuě shēn shuí cǎi rǔ。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

梦断辽阳戌,心西火共流。mèng duàn liáo yáng xū,xīn xī huǒ gòng liú。
莫言闺里苦,边塞正防秋。mò yán guī lǐ kǔ,biān sāi zhèng fáng qiū。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

拟作回文句,残机懒更开。nǐ zuò huí wén jù,cán jī lǎn gèng kāi。
愁来眠不著,促织夜相催。chóu lái mián bù zhù,cù zhī yè xiāng cuī。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

南雪不到地,著树斗琼花。nán xuě bù dào dì,zhù shù dòu qióng huā。
正是可怜色,儿童休打鸦。zhèng shì kě lián sè,ér tóng xiū dǎ yā。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

独觞不成醉,独被不禁寒。dú shāng bù chéng zuì,dú bèi bù jìn hán。
颇怪邻家语,喧喧到夜兰。pǒ guài lín jiā yǔ,xuān xuān dào yè lán。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

片心焦若火,两泪滴成冰。piàn xīn jiāo ruò huǒ,liǎng lèi dī chéng bīng。
早晚逢西使,重园在白登。zǎo wǎn féng xī shǐ,zhòng yuán zài bái dēng。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

岁去暗须惊,春远似相识。suì qù àn xū jīng,chūn yuǎn shì xiāng shí。
梅花在陇头,为我传消息。méi huā zài lǒng tóu,wèi wǒ chuán xiāo xī。

春思二首

邓云霄

芳树临清沼,红颜落镜中。fāng shù lín qīng zhǎo,hóng yán luò jìng zhōng。
催花惟丽日,莫怨雨兼风。cuī huā wéi lì rì,mò yuàn yǔ jiān fēng。

春思二首

邓云霄

梦破纱窗晓,西园乌乱啼。mèng pò shā chuāng xiǎo,xī yuán wū luàn tí。
春情纵摇荡,犹胜听莎鸡。chūn qíng zòng yáo dàng,yóu shèng tīng shā jī。

落花二绝

邓云霄

舞片辞蜂嘴,馀香到马蹄。wǔ piàn cí fēng zuǐ,yú xiāng dào mǎ tí。
燕回休太息,好去探春泥。yàn huí xiū tài xī,hǎo qù tàn chūn ní。