古诗词

燕矶醉游歌

邓云霄

燕矶怪石欲飞舞,绝壁去天才尺五。yàn jī guài shí yù fēi wǔ,jué bì qù tiān cái chǐ wǔ。
神工鬼斧巧镵削,突兀恐干天帝怒。shén gōng guǐ fǔ qiǎo chán xuē,tū wù kǒng gàn tiān dì nù。
骞头奋翼何太奇,为与京畿作门户。qiān tóu fèn yì hé tài qí,wèi yǔ jīng jī zuò mén hù。
上攀阊阖锁,下俯冯夷宫,吞江吸汉受朝宗。shàng pān chāng hé suǒ,xià fǔ féng yí gōng,tūn jiāng xī hàn shòu cháo zōng。
盘回王气在其中,龙楼凤阁常郁葱。pán huí wáng qì zài qí zhōng,lóng lóu fèng gé cháng yù cōng。
周家廷后存镐丰,闾阎扑地绮罗丛。zhōu jiā tíng hòu cún gǎo fēng,lǘ yán pū dì qǐ luó cóng。
岁岁良辰集此地,舟车水陆交奔冲。suì suì liáng chén jí cǐ dì,zhōu chē shuǐ lù jiāo bēn chōng。
我辈来游值胜会,倾都士女狂如醉。wǒ bèi lái yóu zhí shèng huì,qīng dōu shì nǚ kuáng rú zuì。
毂击肩摩十丈尘,金钿委地琼瑶碎。gǔ jī jiān mó shí zhàng chén,jīn diàn wěi dì qióng yáo suì。
有美人兮青翰舟,锦帆绣幄当中流。yǒu měi rén xī qīng hàn zhōu,jǐn fān xiù wò dāng zhōng liú。
征歌更鼓湘灵瑟,拾翠还过杜若洲。zhēng gē gèng gǔ xiāng líng sè,shí cuì hái guò dù ruò zhōu。
万人流盼千人羡,玉质波光净如练。wàn rén liú pàn qiān rén xiàn,yù zhì bō guāng jìng rú liàn。
不信瑶台月下逢,谁云洛浦今能见。bù xìn yáo tái yuè xià féng,shuí yún luò pǔ jīn néng jiàn。
鸳鸯鸿雁各有偶,笑杀旁人浪回眷。yuān yāng hóng yàn gè yǒu ǒu,xiào shā páng rén làng huí juàn。
须臾填隘不可驻,揽衣直上悬崖去。xū yú tián ài bù kě zhù,lǎn yī zhí shàng xuán yá qù。
飞阁临江挂彩虹,危亭逼汉蹑罡风。fēi gé lín jiāng guà cǎi hóng,wēi tíng bī hàn niè gāng fēng。
俯观下界如屯蜂,妍媸贵贱虽不同,百年瞬息皆成空。fǔ guān xià jiè rú tún fēng,yán chī guì jiàn suī bù tóng,bǎi nián shùn xī jiē chéng kōng。
君看矶畔东流水,流尽英雄还不止。jūn kàn jī pàn dōng liú shuǐ,liú jǐn yīng xióng hái bù zhǐ。
黄旗紫盖黯无光,玉树金莲亦枯死。huáng qí zǐ gài àn wú guāng,yù shù jīn lián yì kū sǐ。
六代兴亡似奕棋,到今时事转堪悲。liù dài xīng wáng shì yì qí,dào jīn shí shì zhuǎn kān bēi。
清谈已落晋人吻,植党尤仍宋代非。qīng tán yǐ luò jìn rén wěn,zhí dǎng yóu réng sòng dài fēi。
图里流民空有骨,关前塞卒苦无衣。tú lǐ liú mín kōng yǒu gǔ,guān qián sāi zú kǔ wú yī。
立马不闻鸣彩仗,神龙还见卧遥闱。lì mǎ bù wén míng cǎi zhàng,shén lóng hái jiàn wò yáo wéi。
咫尺重阍不可叫,忧时雪涕舒长啸。zhǐ chǐ zhòng hūn bù kě jiào,yōu shí xuě tì shū zhǎng xiào。
补天难展女娲手,避地终随子陵钓。bǔ tiān nán zhǎn nǚ wā shǒu,bì dì zhōng suí zi líng diào。
五噫歌残出汉关,桃源深处水潺潺。wǔ yī gē cán chū hàn guān,táo yuán shēn chù shuǐ chán chán。
可怜矶上遨游者,尚在醺醺醉梦间。kě lián jī shàng áo yóu zhě,shàng zài xūn xūn zuì mèng jiān。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

嘲燕

邓云霄

玳梁绣幕拂轻埃,侍寝昭阳几度回。dài liáng xiù mù fú qīng āi,shì qǐn zhāo yáng jǐ dù huí。
莫怪双栖好华屋,前身元是玉钗来。mò guài shuāng qī hǎo huá wū,qián shēn yuán shì yù chāi lái。

瑶瑟怨

邓云霄

明月窥人隔绛绡,楚云湘水两迢迢。míng yuè kuī rén gé jiàng xiāo,chǔ yún xiāng shuǐ liǎng tiáo tiáo。
含情欲奏冰弦冷,肠断西风忆玉箫。hán qíng yù zòu bīng xián lěng,cháng duàn xī fēng yì yù xiāo。

友人边游回二首

邓云霄

瘦苦真同塞草腓,敝衣犹带朔云飞。shòu kǔ zhēn tóng sāi cǎo féi,bì yī yóu dài shuò yún fēi。
李陵台上曾回首,昔日怀归今始归。lǐ líng tái shàng céng huí shǒu,xī rì huái guī jīn shǐ guī。

友人边游回二首

邓云霄

怪底风沙老客颜,百年行役几人闲。guài dǐ fēng shā lǎo kè yán,bǎi nián xíng yì jǐ rén xián。
不须扼腕封侯事,犹得生还入玉关。bù xū è wàn fēng hóu shì,yóu dé shēng hái rù yù guān。

祝江西饶太夫人兼颂其诸郎丛桂四首

邓云霄

龙沙旧谶岂空傅,膝下文星总列仙。lóng shā jiù chèn qǐ kōng fù,xī xià wén xīng zǒng liè xiān。
不用飞书向南岳,麻姑山水本相连。bù yòng fēi shū xiàng nán yuè,má gū shān shuǐ běn xiāng lián。

祝江西饶太夫人兼颂其诸郎丛桂四首

邓云霄

桂树琼宫大十围,仙郎频折斗芳菲。guì shù qióng gōng dà shí wéi,xiān láng pín zhé dòu fāng fēi。
素娥有意供金母,灵药犹教满袖归。sù é yǒu yì gōng jīn mǔ,líng yào yóu jiào mǎn xiù guī。

祝江西饶太夫人兼颂其诸郎丛桂四首

邓云霄

云璈清乐遍人天,小住桃花五百年。yún áo qīng lè biàn rén tiān,xiǎo zhù táo huā wǔ bǎi nián。
画荻堂前多暇日,殷勤常注紫霞编。huà dí táng qián duō xiá rì,yīn qín cháng zhù zǐ xiá biān。

祝江西饶太夫人兼颂其诸郎丛桂四首

邓云霄

宫袍纷舞彩衣轻,婺突光连百里星。gōng páo fēn wǔ cǎi yī qīng,wù tū guāng lián bǎi lǐ xīng。
已羡延年多秘箓,更看世业有韦经。yǐ xiàn yán nián duō mì lù,gèng kàn shì yè yǒu wéi jīng。

婕好怨

邓云霄

纨扇偷开故箧看,秋风落叶鬓同残。wán shàn tōu kāi gù qiè kàn,qiū fēng luò yè bìn tóng cán。
错疑香魄曾奔月,但觉深宫似广寒。cuò yí xiāng pò céng bēn yuè,dàn jué shēn gōng shì guǎng hán。

题王太史梅花帐

邓云霄

官阁梅开雪霁时,月斜移影入书帷。guān gé méi kāi xuě jì shí,yuè xié yí yǐng rù shū wéi。
暗香浮动谁先觉,只有庄周蝴蝶知。àn xiāng fú dòng shuí xiān jué,zhǐ yǒu zhuāng zhōu hú dié zhī。

春昼

邓云霄

懒困东窗昼觉长,起来帘幕暗浮香。lǎn kùn dōng chuāng zhòu jué zhǎng,qǐ lái lián mù àn fú xiāng。
青皇有意催诗句,故遣飞花落笔床。qīng huáng yǒu yì cuī shī jù,gù qiǎn fēi huā luò bǐ chuáng。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

青山万迭锁回溪,花发源深客自迷。qīng shān wàn dié suǒ huí xī,huā fā yuán shēn kè zì mí。
啼鸟渐阑春寂寂,樵歌远山竹林西。tí niǎo jiàn lán chūn jì jì,qiáo gē yuǎn shān zhú lín xī。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

云气淋漓不可收,山腰洞穴有龙湫。yún qì lín lí bù kě shōu,shān yāo dòng xué yǒu lóng jiǎo。
高田数顷无忧旱,夜夜泉声屋上流。gāo tián shù qǐng wú yōu hàn,yè yè quán shēng wū shàng liú。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

万丈峰头架石桥,微闻鸡犬落青霄。wàn zhàng fēng tóu jià shí qiáo,wēi wén jī quǎn luò qīng xiāo。
耕耘休课儿孙辈,雨过黄精自发苗。gēng yún xiū kè ér sūn bèi,yǔ guò huáng jīng zì fā miáo。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

山间自有四时花,霜后丹枫艳似霞。shān jiān zì yǒu sì shí huā,shuāng hòu dān fēng yàn shì xiá。
昨过西岩汲新水,邻家又送小春茶。zuó guò xī yán jí xīn shuǐ,lín jiā yòu sòng xiǎo chūn chá。