古诗词

燕矶醉游歌

邓云霄

燕矶怪石欲飞舞,绝壁去天才尺五。yàn jī guài shí yù fēi wǔ,jué bì qù tiān cái chǐ wǔ。
神工鬼斧巧镵削,突兀恐干天帝怒。shén gōng guǐ fǔ qiǎo chán xuē,tū wù kǒng gàn tiān dì nù。
骞头奋翼何太奇,为与京畿作门户。qiān tóu fèn yì hé tài qí,wèi yǔ jīng jī zuò mén hù。
上攀阊阖锁,下俯冯夷宫,吞江吸汉受朝宗。shàng pān chāng hé suǒ,xià fǔ féng yí gōng,tūn jiāng xī hàn shòu cháo zōng。
盘回王气在其中,龙楼凤阁常郁葱。pán huí wáng qì zài qí zhōng,lóng lóu fèng gé cháng yù cōng。
周家廷后存镐丰,闾阎扑地绮罗丛。zhōu jiā tíng hòu cún gǎo fēng,lǘ yán pū dì qǐ luó cóng。
岁岁良辰集此地,舟车水陆交奔冲。suì suì liáng chén jí cǐ dì,zhōu chē shuǐ lù jiāo bēn chōng。
我辈来游值胜会,倾都士女狂如醉。wǒ bèi lái yóu zhí shèng huì,qīng dōu shì nǚ kuáng rú zuì。
毂击肩摩十丈尘,金钿委地琼瑶碎。gǔ jī jiān mó shí zhàng chén,jīn diàn wěi dì qióng yáo suì。
有美人兮青翰舟,锦帆绣幄当中流。yǒu měi rén xī qīng hàn zhōu,jǐn fān xiù wò dāng zhōng liú。
征歌更鼓湘灵瑟,拾翠还过杜若洲。zhēng gē gèng gǔ xiāng líng sè,shí cuì hái guò dù ruò zhōu。
万人流盼千人羡,玉质波光净如练。wàn rén liú pàn qiān rén xiàn,yù zhì bō guāng jìng rú liàn。
不信瑶台月下逢,谁云洛浦今能见。bù xìn yáo tái yuè xià féng,shuí yún luò pǔ jīn néng jiàn。
鸳鸯鸿雁各有偶,笑杀旁人浪回眷。yuān yāng hóng yàn gè yǒu ǒu,xiào shā páng rén làng huí juàn。
须臾填隘不可驻,揽衣直上悬崖去。xū yú tián ài bù kě zhù,lǎn yī zhí shàng xuán yá qù。
飞阁临江挂彩虹,危亭逼汉蹑罡风。fēi gé lín jiāng guà cǎi hóng,wēi tíng bī hàn niè gāng fēng。
俯观下界如屯蜂,妍媸贵贱虽不同,百年瞬息皆成空。fǔ guān xià jiè rú tún fēng,yán chī guì jiàn suī bù tóng,bǎi nián shùn xī jiē chéng kōng。
君看矶畔东流水,流尽英雄还不止。jūn kàn jī pàn dōng liú shuǐ,liú jǐn yīng xióng hái bù zhǐ。
黄旗紫盖黯无光,玉树金莲亦枯死。huáng qí zǐ gài àn wú guāng,yù shù jīn lián yì kū sǐ。
六代兴亡似奕棋,到今时事转堪悲。liù dài xīng wáng shì yì qí,dào jīn shí shì zhuǎn kān bēi。
清谈已落晋人吻,植党尤仍宋代非。qīng tán yǐ luò jìn rén wěn,zhí dǎng yóu réng sòng dài fēi。
图里流民空有骨,关前塞卒苦无衣。tú lǐ liú mín kōng yǒu gǔ,guān qián sāi zú kǔ wú yī。
立马不闻鸣彩仗,神龙还见卧遥闱。lì mǎ bù wén míng cǎi zhàng,shén lóng hái jiàn wò yáo wéi。
咫尺重阍不可叫,忧时雪涕舒长啸。zhǐ chǐ zhòng hūn bù kě jiào,yōu shí xuě tì shū zhǎng xiào。
补天难展女娲手,避地终随子陵钓。bǔ tiān nán zhǎn nǚ wā shǒu,bì dì zhōng suí zi líng diào。
五噫歌残出汉关,桃源深处水潺潺。wǔ yī gē cán chū hàn guān,táo yuán shēn chù shuǐ chán chán。
可怜矶上遨游者,尚在醺醺醉梦间。kě lián jī shàng áo yóu zhě,shàng zài xūn xūn zuì mèng jiān。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

小漆园八咏碧梧

邓云霄

晚对金尊泛落英,西山爽气入秋明。wǎn duì jīn zūn fàn luò yīng,xī shān shuǎng qì rù qiū míng。
偏怜骨为淩霜瘦,更羡香缘饮露清。piān lián gǔ wèi líng shuāng shòu,gèng xiàn xiāng yuán yǐn lù qīng。
薄宦几年犹浪迹,故园三径正含情。báo huàn jǐ nián yóu làng jì,gù yuán sān jìng zhèng hán qíng。
凭君寄谢东篱客,啸傲归来得此生。píng jūn jì xiè dōng lí kè,xiào ào guī lái dé cǐ shēng。

小漆园八咏碧梧

邓云霄

日月曾闻寄一壶,谁云勺水异江湖。rì yuè céng wén jì yī hú,shuí yún sháo shuǐ yì jiāng hú。
天光云影含虚镜,碧藻红鳞漾锦铺。tiān guāng yún yǐng hán xū jìng,bì zǎo hóng lín yàng jǐn pù。
渔父持竿空伫立,波臣卧辙笑相呼。yú fù chí gān kōng zhù lì,bō chén wò zhé xiào xiāng hū。
翛然齐物同观化,未辨濠梁乐有无。xiāo rán qí wù tóng guān huà,wèi biàn háo liáng lè yǒu wú。

小漆园八咏碧梧

邓云霄

永日求羊不到门,烟霞片石意犹存。yǒng rì qiú yáng bù dào mén,yān xiá piàn shí yì yóu cún。
神鞭驱出洞庭泣,仙子骑来震泽翻。shén biān qū chū dòng tíng qì,xiān zi qí lái zhèn zé fān。
幽壑转疑迷竹径,危峰直欲压松轩。yōu hè zhuǎn yí mí zhú jìng,wēi fēng zhí yù yā sōng xuān。
参禅一悟生公偈,静坐焚香可对言。cān chán yī wù shēng gōng jì,jìng zuò fén xiāng kě duì yán。

卧病暮春

邓云霄

经旬休沐拥愁眠,不分残花笑欲然。jīng xún xiū mù yōng chóu mián,bù fēn cán huā xiào yù rán。
吏俗尚堪呼酒圣,官贫犹得数榆钱。lì sú shàng kān hū jiǔ shèng,guān pín yóu dé shù yú qián。
惟将案牍供多病,谁把升沉错料天。wéi jiāng àn dú gōng duō bìng,shuí bǎ shēng chén cuò liào tiān。
共道出郊人事少,开衙应去课春田。gòng dào chū jiāo rén shì shǎo,kāi yá yīng qù kè chūn tián。

除夕携演春乐部过张伯起幼于昆仲园亭把玩腊梅残菊席上同赋三首

邓云霄

江左机云远擅场,华筵法曲并传觞。jiāng zuǒ jī yún yuǎn shàn chǎng,huá yán fǎ qū bìng chuán shāng。
群芳已变繁霜后,空谷犹存晚节香。qún fāng yǐ biàn fán shuāng hòu,kōng gǔ yóu cún wǎn jié xiāng。
艳骨未随长笛落,幽姿偏藉短篱藏。yàn gǔ wèi suí zhǎng dí luò,yōu zī piān jí duǎn lí cáng。
岁寒吾辈能相守,春事何心怪底忙。suì hán wú bèi néng xiāng shǒu,chūn shì hé xīn guài dǐ máng。

除夕携演春乐部过张伯起幼于昆仲园亭把玩腊梅残菊席上同赋三首

邓云霄

汉殿迎年催赐衣,幽人犹自把寒枝。hàn diàn yíng nián cuī cì yī,yōu rén yóu zì bǎ hán zhī。
携来彭泽先生酒,同和扬州水部诗。xié lái péng zé xiān shēng jiǔ,tóng hé yáng zhōu shuǐ bù shī。
春入池塘惊晓梦,歌翻子夜倚吴儿。chūn rù chí táng jīng xiǎo mèng,gē fān zi yè yǐ wú ér。
巡檐欲写东篱意,冉冉孤芳可赠谁。xún yán yù xiě dōng lí yì,rǎn rǎn gū fāng kě zèng shuí。

除夕携演春乐部过张伯起幼于昆仲园亭把玩腊梅残菊席上同赋三首

邓云霄

香色凭栏对美人,娇歌妙舞起梁尘。xiāng sè píng lán duì měi rén,jiāo gē miào wǔ qǐ liáng chén。
谁家彩胜纷矜巧,得似蓬蒿别有春。shuí jiā cǎi shèng fēn jīn qiǎo,dé shì péng hāo bié yǒu chūn。
不惜柏尊邀上客,从教琼露湿花神。bù xī bǎi zūn yāo shàng kè,cóng jiào qióng lù shī huā shén。
少微夜半光连宿,坐看星回万象新。shǎo wēi yè bàn guāng lián sù,zuò kàn xīng huí wàn xiàng xīn。

胥门晚春闲眺

邓云霄

胥江春浪迭平沙,野水浮来尽落花。xū jiāng chūn làng dié píng shā,yě shuǐ fú lái jǐn luò huā。
遥望片帆归别浦,不知双燕入谁家。yáo wàng piàn fān guī bié pǔ,bù zhī shuāng yàn rù shuí jiā。
孤村斜日收渔网,远寺残钟起暮鸦。gū cūn xié rì shōu yú wǎng,yuǎn sì cán zhōng qǐ mù yā。
试问城中歌舞地,何如此处最清嘉。shì wèn chéng zhōng gē wǔ dì,hé rú cǐ chù zuì qīng jiā。

宝带桥夜泊玩月二首

邓云霄

长桥十里卧晴虹,吴会山川在镜中。zhǎng qiáo shí lǐ wò qíng hóng,wú huì shān chuān zài jìng zhōng。
岂有神鞭驱海石,遥听仙佩下琼宫。qǐ yǒu shén biān qū hǎi shí,yáo tīng xiān pèi xià qióng gōng。
双星寄恨三天水,半夜怀人一笛风。shuāng xīng jì hèn sān tiān shuǐ,bàn yè huái rén yī dí fēng。
此去沧洲知远近,且将孤舫狎渔翁。cǐ qù cāng zhōu zhī yuǎn jìn,qiě jiāng gū fǎng xiá yú wēng。

宝带桥夜泊玩月二首

邓云霄

潮归月落夜渐分,人语空江隔岸闻。cháo guī yuè luò yè jiàn fēn,rén yǔ kōng jiāng gé àn wén。
化鹤道士不入梦,弄珠神女能为云。huà hè dào shì bù rù mèng,nòng zhū shén nǚ néng wèi yún。
天上白榆侵桂树,枝间干鹊随鸦群。tiān shàng bái yú qīn guì shù,zhī jiān gàn què suí yā qún。
秋近骚人无限意,乘流东下吊湘君。qiū jìn sāo rén wú xiàn yì,chéng liú dōng xià diào xiāng jūn。

和申瑶翁咏物十四首竹粉

邓云霄

万竿晴拂渭川烟,解琼箨枝自皛然。wàn gān qíng fú wèi chuān yān,jiě qióng tuò zhī zì xiǎo rán。
湘水裙摇珠佩冷,葛陂云护玉龙眠。xiāng shuǐ qún yáo zhū pèi lěng,gé bēi yún hù yù lóng mián。
看来翻恨何郎妒,栽处应将汉署连。kàn lái fān hèn hé láng dù,zāi chù yīng jiāng hàn shǔ lián。
六月林间犹带雪,可留清韵待群贤。liù yuè lín jiān yóu dài xuě,kě liú qīng yùn dài qún xián。

和申瑶翁咏物十四首竹粉

邓云霄

龙鳞蹙沓起狂飙,虎啸空山动泬㵳。lóng lín cù dá qǐ kuáng biāo,hǔ xiào kōng shān dòng jué liáo。
万树忽飞秦帝雨,千岩遥涌浙江潮。wàn shù hū fēi qín dì yǔ,qiān yán yáo yǒng zhè jiāng cháo。
徂徕欲驾神鳌去,精卫宁衔大木飘。cú lái yù jià shén áo qù,jīng wèi níng xián dà mù piāo。
澎湃寒声催作赋,八乘雄笔未须骄。pēng pài hán shēng cuī zuò fù,bā chéng xióng bǐ wèi xū jiāo。

和申瑶翁咏物十四首竹粉

邓云霄

瑶台仙态自重重,色相元来未是空。yáo tái xiān tài zì zhòng zhòng,sè xiāng yuán lái wèi shì kōng。
暂试新妆临晓镜,更怜残照倚东风。zàn shì xīn zhuāng lín xiǎo jìng,gèng lián cán zhào yǐ dōng fēng。
洛神解佩淩波上,巫女行云度峡中。luò shén jiě pèi líng bō shàng,wū nǚ xíng yún dù xiá zhōng。
几向雕兰频想像,蛾眉偏爱月如弓。jǐ xiàng diāo lán pín xiǎng xiàng,é méi piān ài yuè rú gōng。

和申瑶翁咏物十四首竹粉

邓云霄

蕊宫天女下仙台,剪落琼枝片片开。ruǐ gōng tiān nǚ xià xiān tái,jiǎn luò qióng zhī piàn piàn kāi。
邹谷未缘吹暖律,梁园先觉报春梅。zōu gǔ wèi yuán chuī nuǎn lǜ,liáng yuán xiān jué bào chūn méi。
暗香总入冰壶淡,素质非惊玉笛催。àn xiāng zǒng rù bīng hú dàn,sù zhì fēi jīng yù dí cuī。
羞向群芳夸皎洁,灵根元是倚云栽。xiū xiàng qún fāng kuā jiǎo jié,líng gēn yuán shì yǐ yún zāi。

和申瑶翁咏物十四首竹粉

邓云霄

垂丝百尺荫红桥,香蔼茏葱半未消。chuí sī bǎi chǐ yīn hóng qiáo,xiāng ǎi lóng cōng bàn wèi xiāo。
眉黛拂残留淡粉,舞腰凝望隔轻绡。méi dài fú cán liú dàn fěn,wǔ yāo níng wàng gé qīng xiāo。
章台雨过霏霏湿,隋苑霞明冉冉娇。zhāng tái yǔ guò fēi fēi shī,suí yuàn xiá míng rǎn rǎn jiāo。
十里紫骝迷去影,临风谁折最长条。shí lǐ zǐ liú mí qù yǐng,lín fēng shuí zhé zuì zhǎng tiáo。