古诗词

燕矶醉游歌

邓云霄

燕矶怪石欲飞舞,绝壁去天才尺五。yàn jī guài shí yù fēi wǔ,jué bì qù tiān cái chǐ wǔ。
神工鬼斧巧镵削,突兀恐干天帝怒。shén gōng guǐ fǔ qiǎo chán xuē,tū wù kǒng gàn tiān dì nù。
骞头奋翼何太奇,为与京畿作门户。qiān tóu fèn yì hé tài qí,wèi yǔ jīng jī zuò mén hù。
上攀阊阖锁,下俯冯夷宫,吞江吸汉受朝宗。shàng pān chāng hé suǒ,xià fǔ féng yí gōng,tūn jiāng xī hàn shòu cháo zōng。
盘回王气在其中,龙楼凤阁常郁葱。pán huí wáng qì zài qí zhōng,lóng lóu fèng gé cháng yù cōng。
周家廷后存镐丰,闾阎扑地绮罗丛。zhōu jiā tíng hòu cún gǎo fēng,lǘ yán pū dì qǐ luó cóng。
岁岁良辰集此地,舟车水陆交奔冲。suì suì liáng chén jí cǐ dì,zhōu chē shuǐ lù jiāo bēn chōng。
我辈来游值胜会,倾都士女狂如醉。wǒ bèi lái yóu zhí shèng huì,qīng dōu shì nǚ kuáng rú zuì。
毂击肩摩十丈尘,金钿委地琼瑶碎。gǔ jī jiān mó shí zhàng chén,jīn diàn wěi dì qióng yáo suì。
有美人兮青翰舟,锦帆绣幄当中流。yǒu měi rén xī qīng hàn zhōu,jǐn fān xiù wò dāng zhōng liú。
征歌更鼓湘灵瑟,拾翠还过杜若洲。zhēng gē gèng gǔ xiāng líng sè,shí cuì hái guò dù ruò zhōu。
万人流盼千人羡,玉质波光净如练。wàn rén liú pàn qiān rén xiàn,yù zhì bō guāng jìng rú liàn。
不信瑶台月下逢,谁云洛浦今能见。bù xìn yáo tái yuè xià féng,shuí yún luò pǔ jīn néng jiàn。
鸳鸯鸿雁各有偶,笑杀旁人浪回眷。yuān yāng hóng yàn gè yǒu ǒu,xiào shā páng rén làng huí juàn。
须臾填隘不可驻,揽衣直上悬崖去。xū yú tián ài bù kě zhù,lǎn yī zhí shàng xuán yá qù。
飞阁临江挂彩虹,危亭逼汉蹑罡风。fēi gé lín jiāng guà cǎi hóng,wēi tíng bī hàn niè gāng fēng。
俯观下界如屯蜂,妍媸贵贱虽不同,百年瞬息皆成空。fǔ guān xià jiè rú tún fēng,yán chī guì jiàn suī bù tóng,bǎi nián shùn xī jiē chéng kōng。
君看矶畔东流水,流尽英雄还不止。jūn kàn jī pàn dōng liú shuǐ,liú jǐn yīng xióng hái bù zhǐ。
黄旗紫盖黯无光,玉树金莲亦枯死。huáng qí zǐ gài àn wú guāng,yù shù jīn lián yì kū sǐ。
六代兴亡似奕棋,到今时事转堪悲。liù dài xīng wáng shì yì qí,dào jīn shí shì zhuǎn kān bēi。
清谈已落晋人吻,植党尤仍宋代非。qīng tán yǐ luò jìn rén wěn,zhí dǎng yóu réng sòng dài fēi。
图里流民空有骨,关前塞卒苦无衣。tú lǐ liú mín kōng yǒu gǔ,guān qián sāi zú kǔ wú yī。
立马不闻鸣彩仗,神龙还见卧遥闱。lì mǎ bù wén míng cǎi zhàng,shén lóng hái jiàn wò yáo wéi。
咫尺重阍不可叫,忧时雪涕舒长啸。zhǐ chǐ zhòng hūn bù kě jiào,yōu shí xuě tì shū zhǎng xiào。
补天难展女娲手,避地终随子陵钓。bǔ tiān nán zhǎn nǚ wā shǒu,bì dì zhōng suí zi líng diào。
五噫歌残出汉关,桃源深处水潺潺。wǔ yī gē cán chū hàn guān,táo yuán shēn chù shuǐ chán chán。
可怜矶上遨游者,尚在醺醺醉梦间。kě lián jī shàng áo yóu zhě,shàng zài xūn xūn zuì mèng jiān。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

山腰古寺四无邻,谁信行宫乐事新。shān yāo gǔ sì sì wú lín,shuí xìn xíng gōng lè shì xīn。
此日寒原悲宿莽,昔年高阁号临春。cǐ rì hán yuán bēi sù mǎng,xī nián gāo gé hào lín chūn。
晚来霞结还成绮,望去仙妆若有人。wǎn lái xiá jié hái chéng qǐ,wàng qù xiān zhuāng ruò yǒu rén。
惆怅风流江令醉,不知人世阅梁陈。chóu chàng fēng liú jiāng lìng zuì,bù zhī rén shì yuè liáng chén。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

对语呢喃黯自伤,梦中王谢竟茫茫。duì yǔ ne nán àn zì shāng,mèng zhōng wáng xiè jìng máng máng。
古槐高柳仍深巷,坭落巢空失旧堂。gǔ huái gāo liǔ réng shēn xiàng,ní luò cháo kōng shī jiù táng。
当日春风褰锦幕,此时秋草对斜阳。dāng rì chūn fēng qiān jǐn mù,cǐ shí qiū cǎo duì xié yáng。
休夸新入人家好,若个人家是久长。xiū kuā xīn rù rén jiā hǎo,ruò gè rén jiā shì jiǔ zhǎng。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

江左风流竞绮纨,寻芳争向大长干。jiāng zuǒ fēng liú jìng qǐ wán,xún fāng zhēng xiàng dà zhǎng gàn。
王孙宝马开金埒,士女轻桡上木兰。wáng sūn bǎo mǎ kāi jīn liè,shì nǚ qīng ráo shàng mù lán。
晓发管□分队队,夜阑环佩尚珊珊。xiǎo fā guǎn fēn duì duì,yè lán huán pèi shàng shān shān。
自从王谢遨游后,几度春衫改旧观。zì cóng wáng xiè áo yóu hòu,jǐ dù chūn shān gǎi jiù guān。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

石磴疏松夹道斜,白云长护懒融家。shí dèng shū sōng jiā dào xié,bái yún zhǎng hù lǎn róng jiā。
不闻高足能传钵,谁见幽禽再献花。bù wén gāo zú néng chuán bō,shuí jiàn yōu qín zài xiàn huā。
浮世几回悲劫火,闲僧还解说恒沙。fú shì jǐ huí bēi jié huǒ,xián sēng hái jiě shuō héng shā。
何时共理登山屐,同坐空岩转法华。hé shí gòng lǐ dēng shān jī,tóng zuò kōng yán zhuǎn fǎ huá。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

凤台零落古城边,花木春深怨杜鹃。fèng tái líng luò gǔ chéng biān,huā mù chūn shēn yuàn dù juān。
丹穴飞归逾万里,青莲题后又千年。dān xué fēi guī yú wàn lǐ,qīng lián tí hòu yòu qiān nián。
遗宫废苑皆如此,怀古思乡共惘然。yí gōng fèi yuàn jiē rú cǐ,huái gǔ sī xiāng gòng wǎng rán。
休作狂歌同楚客,吹箫吾拟挟飞仙。xiū zuò kuáng gē tóng chǔ kè,chuī xiāo wú nǐ xié fēi xiān。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

曾上高亭一振衣,江边落木带斜辉。céng shàng gāo tíng yī zhèn yī,jiāng biān luò mù dài xié huī。
盈盈明月随潮上,片片征帆逆浪归。yíng yíng míng yuè suí cháo shàng,piàn piàn zhēng fān nì làng guī。
眼底吴山临岸尽,天边楚树入云稀。yǎn dǐ wú shān lín àn jǐn,tiān biān chǔ shù rù yún xī。
休□燕子如奇石,恐学零陵逐雨飞。xiū yàn zi rú qí shí,kǒng xué líng líng zhú yǔ fēi。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

南连驰道北通庄,明月临门皎似霜。nán lián chí dào běi tōng zhuāng,míng yuè lín mén jiǎo shì shuāng。
沈水已消前日火,栖乌今换几垂杨。shěn shuǐ yǐ xiāo qián rì huǒ,qī wū jīn huàn jǐ chuí yáng。
楼前调马闻琼佩,台上吹箫待玉郎。lóu qián diào mǎ wén qióng pèi,tái shàng chuī xiāo dài yù láng。
自是江南佳丽地,游丝飞絮尽生香。zì shì jiāng nán jiā lì dì,yóu sī fēi xù jǐn shēng xiāng。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

晋代衣冠已草莱,新亭遗事总堪哀。jìn dài yī guān yǐ cǎo lái,xīn tíng yí shì zǒng kān āi。
羯鼓胡角连云起,龙马銮舆渡水来。jié gǔ hú jiǎo lián yún qǐ,lóng mǎ luán yú dù shuǐ lái。
挥麈谁云无壮士,围棋真信有奇才。huī zhǔ shuí yún wú zhuàng shì,wéi qí zhēn xìn yǒu qí cái。
当时怪杀王夷甫,我辈谈锋莫浪开。dāng shí guài shā wáng yí fǔ,wǒ bèi tán fēng mò làng kāi。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

玄湖几曲入青溪,水长侵莎渐没堤。xuán hú jǐ qū rù qīng xī,shuǐ zhǎng qīn shā jiàn méi dī。
白鸟不惊渔子网,绿阴遥听羽人鸡。bái niǎo bù jīng yú zi wǎng,lǜ yīn yáo tīng yǔ rén jī。
津头石仄桥还断,渡口花深客自迷。jīn tóu shí zè qiáo hái duàn,dù kǒu huā shēn kè zì mí。
风月昔时移画舫,到今杨柳为谁低。fēng yuè xī shí yí huà fǎng,dào jīn yáng liǔ wèi shuí dī。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

秦时王气映淮河,休道繁华逐逝波。qín shí wáng qì yìng huái hé,xiū dào fán huá zhú shì bō。
芳甸烟花春正好,画船箫鼓晚来多。fāng diān yān huā chūn zhèng hǎo,huà chuán xiāo gǔ wǎn lái duō。
芙容两岸飞丹阁,菡萏中流写翠娥。fú róng liǎng àn fēi dān gé,hàn dàn zhōng liú xiě cuì é。
谁近酒家还夜泊,隔江重听后庭歌。shuí jìn jiǔ jiā hái yè pō,gé jiāng zhòng tīng hòu tíng gē。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

轻调玉管倚江浔,子野风流自古今。qīng diào yù guǎn yǐ jiāng xún,zi yě fēng liú zì gǔ jīn。
隔岸两人非旧识,入舟三弄即知音。gé àn liǎng rén fēi jiù shí,rù zhōu sān nòng jí zhī yīn。
落梅曾洒临岐泪,折柳偏伤送客心。luò méi céng sǎ lín qí lèi,zhé liǔ piān shāng sòng kè xīn。
别后关山多少恨,凭君传与水龙吟。bié hòu guān shān duō shǎo hèn,píng jūn chuán yǔ shuǐ lóng yín。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

园林萧瑟暗惊秋,霸气东南黯已收。yuán lín xiāo sè àn jīng qiū,bà qì dōng nán àn yǐ shōu。
弦管久随风送去,繁华惟见水空流。xián guǎn jiǔ suí fēng sòng qù,fán huá wéi jiàn shuǐ kōng liú。
台倾半入红尘陌,池废斜通绿荻洲。tái qīng bàn rù hóng chén mò,chí fèi xié tōng lǜ dí zhōu。
游客莫嫌无故物,园丁时拾玉搔头。yóu kè mò xián wú gù wù,yuán dīng shí shí yù sāo tóu。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

萦回石磴紫苔残,吴楚凭栏入望宽。yíng huí shí dèng zǐ tái cán,wú chǔ píng lán rù wàng kuān。
僧去不传真偈秘,客来徒把野花看。sēng qù bù chuán zhēn jì mì,kè lái tú bǎ yě huā kàn。
云深竹坞睛还湿,风满松关夏亦寒。yún shēn zhú wù jīng hái shī,fēng mǎn sōng guān xià yì hán。
鲁倚台边居两月,至今清梦绕长干。lǔ yǐ tái biān jū liǎng yuè,zhì jīn qīng mèng rào zhǎng gàn。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

携壶曾上落星冈,醉后狂呼问彼苍。xié hú céng shàng luò xīng gāng,zuì hòu kuáng hū wèn bǐ cāng。
天上几时遭谴谪,人间犹自妒光芒。tiān shàng jǐ shí zāo qiǎn zhé,rén jiān yóu zì dù guāng máng。
飞来恐是支机石,驱去应同渡海羊。fēi lái kǒng shì zhī jī shí,qū qù yīng tóng dù hǎi yáng。
可悟升沉皆幻迹,百年休自拟行藏。kě wù shēng chén jiē huàn jì,bǎi nián xiū zì nǐ xíng cáng。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

不听迎潮报晓声,徒闻古寺号鸡鸣。bù tīng yíng cháo bào xiǎo shēng,tú wén gǔ sì hào jī míng。
崇台观象星辰近,高阁凭虚沆瀣清。chóng tái guān xiàng xīng chén jìn,gāo gé píng xū hàng xiè qīng。
雨过后湖浮翠黛,烟销双阙映葱菁。yǔ guò hòu hú fú cuì dài,yān xiāo shuāng quē yìng cōng jīng。
欲寻帝子翻经处,书带萋萋草自生。yù xún dì zi fān jīng chù,shū dài qī qī cǎo zì shēng。