古诗词

燕矶醉游歌

邓云霄

燕矶怪石欲飞舞,绝壁去天才尺五。yàn jī guài shí yù fēi wǔ,jué bì qù tiān cái chǐ wǔ。
神工鬼斧巧镵削,突兀恐干天帝怒。shén gōng guǐ fǔ qiǎo chán xuē,tū wù kǒng gàn tiān dì nù。
骞头奋翼何太奇,为与京畿作门户。qiān tóu fèn yì hé tài qí,wèi yǔ jīng jī zuò mén hù。
上攀阊阖锁,下俯冯夷宫,吞江吸汉受朝宗。shàng pān chāng hé suǒ,xià fǔ féng yí gōng,tūn jiāng xī hàn shòu cháo zōng。
盘回王气在其中,龙楼凤阁常郁葱。pán huí wáng qì zài qí zhōng,lóng lóu fèng gé cháng yù cōng。
周家廷后存镐丰,闾阎扑地绮罗丛。zhōu jiā tíng hòu cún gǎo fēng,lǘ yán pū dì qǐ luó cóng。
岁岁良辰集此地,舟车水陆交奔冲。suì suì liáng chén jí cǐ dì,zhōu chē shuǐ lù jiāo bēn chōng。
我辈来游值胜会,倾都士女狂如醉。wǒ bèi lái yóu zhí shèng huì,qīng dōu shì nǚ kuáng rú zuì。
毂击肩摩十丈尘,金钿委地琼瑶碎。gǔ jī jiān mó shí zhàng chén,jīn diàn wěi dì qióng yáo suì。
有美人兮青翰舟,锦帆绣幄当中流。yǒu měi rén xī qīng hàn zhōu,jǐn fān xiù wò dāng zhōng liú。
征歌更鼓湘灵瑟,拾翠还过杜若洲。zhēng gē gèng gǔ xiāng líng sè,shí cuì hái guò dù ruò zhōu。
万人流盼千人羡,玉质波光净如练。wàn rén liú pàn qiān rén xiàn,yù zhì bō guāng jìng rú liàn。
不信瑶台月下逢,谁云洛浦今能见。bù xìn yáo tái yuè xià féng,shuí yún luò pǔ jīn néng jiàn。
鸳鸯鸿雁各有偶,笑杀旁人浪回眷。yuān yāng hóng yàn gè yǒu ǒu,xiào shā páng rén làng huí juàn。
须臾填隘不可驻,揽衣直上悬崖去。xū yú tián ài bù kě zhù,lǎn yī zhí shàng xuán yá qù。
飞阁临江挂彩虹,危亭逼汉蹑罡风。fēi gé lín jiāng guà cǎi hóng,wēi tíng bī hàn niè gāng fēng。
俯观下界如屯蜂,妍媸贵贱虽不同,百年瞬息皆成空。fǔ guān xià jiè rú tún fēng,yán chī guì jiàn suī bù tóng,bǎi nián shùn xī jiē chéng kōng。
君看矶畔东流水,流尽英雄还不止。jūn kàn jī pàn dōng liú shuǐ,liú jǐn yīng xióng hái bù zhǐ。
黄旗紫盖黯无光,玉树金莲亦枯死。huáng qí zǐ gài àn wú guāng,yù shù jīn lián yì kū sǐ。
六代兴亡似奕棋,到今时事转堪悲。liù dài xīng wáng shì yì qí,dào jīn shí shì zhuǎn kān bēi。
清谈已落晋人吻,植党尤仍宋代非。qīng tán yǐ luò jìn rén wěn,zhí dǎng yóu réng sòng dài fēi。
图里流民空有骨,关前塞卒苦无衣。tú lǐ liú mín kōng yǒu gǔ,guān qián sāi zú kǔ wú yī。
立马不闻鸣彩仗,神龙还见卧遥闱。lì mǎ bù wén míng cǎi zhàng,shén lóng hái jiàn wò yáo wéi。
咫尺重阍不可叫,忧时雪涕舒长啸。zhǐ chǐ zhòng hūn bù kě jiào,yōu shí xuě tì shū zhǎng xiào。
补天难展女娲手,避地终随子陵钓。bǔ tiān nán zhǎn nǚ wā shǒu,bì dì zhōng suí zi líng diào。
五噫歌残出汉关,桃源深处水潺潺。wǔ yī gē cán chū hàn guān,táo yuán shēn chù shuǐ chán chán。
可怜矶上遨游者,尚在醺醺醉梦间。kě lián jī shàng áo yóu zhě,shàng zài xūn xūn zuì mèng jiān。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

和黄士明太史辽左闻报六首己未九月

邓云霄

征兵插羽乱如麻,转饷东南路更赊。zhēng bīng chā yǔ luàn rú má,zhuǎn xiǎng dōng nán lù gèng shē。
力尽孤城同破竹,计穷中夜只量沙。lì jǐn gū chéng tóng pò zhú,jì qióng zhōng yè zhǐ liàng shā。
鸦餐腐肉盘成阵,雪避腥风不作花。yā cān fǔ ròu pán chéng zhèn,xuě bì xīng fēng bù zuò huā。
借问辽阳春燕子,旧巢何处觅人家?jiè wèn liáo yáng chūn yàn zi,jiù cháo hé chù mì rén jiā?

和黄士明太史辽左闻报六首己未九月

邓云霄

元戎惟数汉嫖姚,刘杜齐名亦勇骁。yuán róng wéi shù hàn piáo yáo,liú dù qí míng yì yǒng xiāo。
老马昔曾谙远道,饥鹰何意堕层霄?lǎo mǎ xī céng ān yuǎn dào,jī yīng hé yì duò céng xiāo?
背城自合增军气,击楫凭谁翊圣朝?bèi chéng zì hé zēng jūn qì,jī jí píng shuí yì shèng cháo?
寄语同舟须努力,勿如河上漫逍遥。jì yǔ tóng zhōu xū nǔ lì,wù rú hé shàng màn xiāo yáo。

秋杪舟泊羊城李烟客载酒过访感赋

邓云霄

同调相怜意倍长,维舟执手古城旁。tóng diào xiāng lián yì bèi zhǎng,wéi zhōu zhí shǒu gǔ chéng páng。
狂来堪尽酒千石,别去空歌水一方。kuáng lái kān jǐn jiǔ qiān shí,bié qù kōng gē shuǐ yī fāng。
往事浮沉伤短鬓,新诗多少问奚囊。wǎng shì fú chén shāng duǎn bìn,xīn shī duō shǎo wèn xī náng。
绨袍恋恋西风急,海国迎寒夜有霜。tí páo liàn liàn xī fēng jí,hǎi guó yíng hán yè yǒu shuāng。

秋杪入羊城访韩孟郁年兄不遇赋此奉讯

邓云霄

扁舟乘兴远相求,何事王孙好浪游。biǎn zhōu chéng xīng yuǎn xiāng qiú,hé shì wáng sūn hǎo làng yóu。
颇怪应门童仆少,还怜负郭薜萝幽。pǒ guài yīng mén tóng pū shǎo,hái lián fù guō bì luó yōu。
占星正喜双龙合,下榻难逢一夕留。zhàn xīng zhèng xǐ shuāng lóng hé,xià tà nán féng yī xī liú。
归棹微茫隔烟水,苍苍葭菼不胜秋。guī zhào wēi máng gé yān shuǐ,cāng cāng jiā tǎn bù shèng qiū。

庚申岁首张孟奇书来约人日为旗峰之游竟弗践盟且贻诗自嘲赋酬

邓云霄

新向旗峰结幔亭,丹崖为障翠为屏。xīn xiàng qí fēng jié màn tíng,dān yá wèi zhàng cuì wèi píng。
已沽春酒酬人日,不见仙槎度客星。yǐ gū chūn jiǔ chóu rén rì,bù jiàn xiān chá dù kè xīng。
书札往来烦雁使,岩扉寂寞怨山灵。shū zhá wǎng lái fán yàn shǐ,yán fēi jì mò yuàn shān líng。
停云赋就徒延伫,肠断罗浮一片青。tíng yún fù jiù tú yán zhù,cháng duàn luó fú yī piàn qīng。

三月晦日同匡云上人作送春诗四首

邓云霄

幽轩坐叹春归去,杜宇声声又暗催。yōu xuān zuò tàn chūn guī qù,dù yǔ shēng shēng yòu àn cuī。
红雨漫随今日歇,青皇应待隔年回。hóng yǔ màn suí jīn rì xiē,qīng huáng yīng dài gé nián huí。
绮罗触热新裁葛,帘幕迎薰好上台。qǐ luó chù rè xīn cái gé,lián mù yíng xūn hǎo shàng tái。
静对高僧谈浩劫,不知节序几轮回。jìng duì gāo sēng tán hào jié,bù zhī jié xù jǐ lún huí。

三月晦日同匡云上人作送春诗四首

邓云霄

流水无情日向东,吹残二十四翻风。liú shuǐ wú qíng rì xiàng dōng,chuī cán èr shí sì fān fēng。
莺慵燕懒闲园里,绿暗红稀细雨中。yīng yōng yàn lǎn xián yuán lǐ,lǜ àn hóng xī xì yǔ zhōng。
去去春光飘野马,萧萧老鬓卷征蓬。qù qù chūn guāng piāo yě mǎ,xiāo xiāo lǎo bìn juǎn zhēng péng。
年来悟得无生法,一笑从前色是空。nián lái wù dé wú shēng fǎ,yī xiào cóng qián sè shì kōng。

三月晦日同匡云上人作送春诗四首

邓云霄

香国阑珊可奈何,留僧击钵且高歌。xiāng guó lán shān kě nài hé,liú sēng jī bō qiě gāo gē。
闲心暗结连绵雨,往事空随浩荡波。xián xīn àn jié lián mián yǔ,wǎng shì kōng suí hào dàng bō。
怅望东君同过客,谁回西日更挥戈?chàng wàng dōng jūn tóng guò kè,shuí huí xī rì gèng huī gē?
凭栏细向花神语,好解红绡赠芰荷。píng lán xì xiàng huā shén yǔ,hǎo jiě hóng xiāo zèng jì hé。

三月晦日同匡云上人作送春诗四首

邓云霄

几番风雨罢登临,弹指流年折寸心。jǐ fān fēng yǔ bà dēng lín,dàn zhǐ liú nián zhé cùn xīn。
试验残春才一刻,始知往夜值千金。shì yàn cán chūn cái yī kè,shǐ zhī wǎng yè zhí qiān jīn。
紫骝自喜嘶青草,黄鸟时闻啭绿阴。zǐ liú zì xǐ sī qīng cǎo,huáng niǎo shí wén zhuàn lǜ yīn。
首夏清和晴更好,明朝选胜共招寻。shǒu xià qīng hé qíng gèng hǎo,míng cháo xuǎn shèng gòng zhāo xún。

哭陈仪翔年兄十二首

邓云霄

朋好凋零半黑头,怜君蒲柳更先秋。péng hǎo diāo líng bàn hēi tóu,lián jūn pú liǔ gèng xiān qiū。
仙凫远指三山路,华屋空存百尺楼。xiān fú yuǎn zhǐ sān shān lù,huá wū kōng cún bǎi chǐ lóu。
运去壑舟惊自徙,光飘石火竟难留。yùn qù hè zhōu jīng zì xǐ,guāng piāo shí huǒ jìng nán liú。
茂陵病后多遗草,散帙残编未易收。mào líng bìng hòu duō yí cǎo,sàn zhì cán biān wèi yì shōu。

哭陈仪翔年兄十二首

邓云霄

行色西风秋气悲,哭君还记送君时。xíng sè xī fēng qiū qì bēi,kū jūn hái jì sòng jūn shí。
缝衣堂上才离母,裹药舟中已挟医。fèng yī táng shàng cái lí mǔ,guǒ yào zhōu zhōng yǐ xié yī。
鸡骨支床随日瘦,狐邱归榇隔年迟。jī gǔ zhī chuáng suí rì shòu,hú qiū guī chèn gé nián chí。
可怜属纩依僮仆,哀怨惟凭吊鹤知。kě lián shǔ kuàng yī tóng pū,āi yuàn wéi píng diào hè zhī。

哭陈仪翔年兄十二首

邓云霄

易水萧萧客不还,送行应具白衣冠。yì shuǐ xiāo xiāo kè bù hái,sòng xíng yīng jù bái yī guān。
沉疴药石全无力,旅馆风霜不任寒。chén kē yào shí quán wú lì,lǚ guǎn fēng shuāng bù rèn hán。
岂料临歧成永诀,徒劳执手劝加餐。qǐ liào lín qí chéng yǒng jué,tú láo zhí shǒu quàn jiā cān。
仓皇后事荒城里,谁道王乔玉作棺?cāng huáng hòu shì huāng chéng lǐ,shuí dào wáng qiáo yù zuò guān?

哭陈仪翔年兄十二首

邓云霄

甘宦如饴亦有人,未闻奔走病中身。gān huàn rú yí yì yǒu rén,wèi wén bēn zǒu bìng zhōng shēn。
肯抛北牗三竿日,远趁东华十丈尘。kěn pāo běi yǒu sān gān rì,yuǎn chèn dōng huá shí zhàng chén。
客去重关悲断雁,魂归故国泣迷津。kè qù zhòng guān bēi duàn yàn,hún guī gù guó qì mí jīn。
谁云日远长安近?shuí yún rì yuǎn zhǎng ān jìn?
咫尺天门不可亲。zhǐ chǐ tiān mén bù kě qīn。

哭陈仪翔年兄十二首

邓云霄

十年旅食共京华,话旧更阑赋落花。shí nián lǚ shí gòng jīng huá,huà jiù gèng lán fù luò huā。
宦辙羊肠嗟失路,词坛牛耳属名家。huàn zhé yáng cháng jiē shī lù,cí tán niú ěr shǔ míng jiā。
论文白社曾攻玉,垂老青门合种瓜。lùn wén bái shè céng gōng yù,chuí lǎo qīng mén hé zhǒng guā。
一别江干今隔世,临流空叹浪淘沙。yī bié jiāng gàn jīn gé shì,lín liú kōng tàn làng táo shā。

哭陈仪翔年兄十二首

邓云霄

往事伤心月自明,难将人寿俟河清。wǎng shì shāng xīn yuè zì míng,nán jiāng rén shòu qí hé qīng。
世间信有黄粱梦,天上疑无白玉京。shì jiān xìn yǒu huáng liáng mèng,tiān shàng yí wú bái yù jīng。
荒径归禽时弄影,晚风邻笛不闻声。huāng jìng guī qín shí nòng yǐng,wǎn fēng lín dí bù wén shēng。
交情生死君应见,却怪书门气未平。jiāo qíng shēng sǐ jūn yīng jiàn,què guài shū mén qì wèi píng。