古诗词

雪月双清篇

邓云霄

寒风忽霁千山雪,晴云忽吐三更月。hán fēng hū jì qiān shān xuě,qíng yún hū tǔ sān gèng yuè。
清姿皓魄共澄鲜,双献空门斗奇绝。qīng zī hào pò gòng chéng xiān,shuāng xiàn kōng mén dòu qí jué。
空门雪月最清嘉,总为高僧转法华。kōng mén xuě yuè zuì qīng jiā,zǒng wèi gāo sēng zhuǎn fǎ huá。
皎皎毫光开晓镜,盈盈宝雨散天花。jiǎo jiǎo háo guāng kāi xiǎo jìng,yíng yíng bǎo yǔ sàn tiān huā。
天花晓镜寒相妒,白沙千顷眠蟾兔。tiān huā xiǎo jìng hán xiāng dù,bái shā qiān qǐng mián chán tù。
喜看身世在琉璃,何用西方寻净土。xǐ kàn shēn shì zài liú lí,hé yòng xī fāng xún jìng tǔ。
有客凭栏眺望高,金波潋滟化银涛。yǒu kè píng lán tiào wàng gāo,jīn bō liàn yàn huà yín tāo。
翻惊下界浑铺练,欲向嫦娥乞剪刀。fān jīng xià jiè hún pù liàn,yù xiàng cháng é qǐ jiǎn dāo。
静听空外冰轮响,忽讶王恭行雪上。jìng tīng kōng wài bīng lún xiǎng,hū yà wáng gōng xíng xuě shàng。
六花风起白龙飞,又似唐皇步月归。liù huā fēng qǐ bái lóng fēi,yòu shì táng huáng bù yuè guī。
曾闻玉杵敲灵药,何事琼尘满空落。céng wén yù chǔ qiāo líng yào,hé shì qióng chén mǎn kōng luò。
平田种璧正芳春,只恐偏逢砍桂人。píng tián zhǒng bì zhèng fāng chūn,zhǐ kǒng piān féng kǎn guì rén。
寥寥方籁中宵静,贝阙冰壶濯孤影。liáo liáo fāng lài zhōng xiāo jìng,bèi quē bīng hú zhuó gū yǐng。
赋就挥觞发浩歌,霓裳天乐还相应。fù jiù huī shāng fā hào gē,ní shang tiān lè hái xiāng yīng。
曙钟初动叫天鸡,遥指银河作剡溪。shǔ zhōng chū dòng jiào tiān jī,yáo zhǐ yín hé zuò shàn xī。
月华浮动莲花舫,问讯仙郎沅水西。yuè huá fú dòng lián huā fǎng,wèn xùn xiān láng yuán shuǐ xī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

闻同年王淑明何充符因忤税监被逮作四首

邓云霄

逼侧徒伤汝,乾坤孰爱才。bī cè tú shāng rǔ,qián kūn shú ài cái。
忤人偏傲骨,对吏已寒灰。wǔ rén piān ào gǔ,duì lì yǐ hán huī。
剑抱曲城怨,霜飞燕地哀。jiàn bào qū chéng yuàn,shuāng fēi yàn dì āi。
谁传黄雀语,为雪冶长猜。shuí chuán huáng què yǔ,wèi xuě yě zhǎng cāi。

闻同年王淑明何充符因忤税监被逮作四首

邓云霄

宦途随燕雀,苦海更豺狼。huàn tú suí yàn què,kǔ hǎi gèng chái láng。
蜴吐阴云合,雷轰白日藏。yì tǔ yīn yún hé,léi hōng bái rì cáng。
八厨元不愧,三木任为囊。bā chú yuán bù kuì,sān mù rèn wèi náng。
万一皇恩转,春生到夜郎。wàn yī huáng ēn zhuǎn,chūn shēng dào yè láng。

闻同年王淑明何充符因忤税监被逮作四首

邓云霄

圣人临北阙,君子叹南冠。shèng rén lín běi quē,jūn zi tàn nán guān。
骥病思千里,途穷恨一官。jì bìng sī qiān lǐ,tú qióng hèn yī guān。
忧时双鬓白,恋主寸心丹。yōu shí shuāng bìn bái,liàn zhǔ cùn xīn dān。
万国皆涂炭,谁非行路难。wàn guó jiē tú tàn,shuí fēi xíng lù nán。

闻同年王淑明何充符因忤税监被逮作四首

邓云霄

中宵兴浩叹,明月入梁虚。zhōng xiāo xīng hào tàn,míng yuè rù liáng xū。
有梦疑颜色,无人脱槛车。yǒu mèng yí yán sè,wú rén tuō kǎn chē。
更裁穷鸟赋,好授狱中书。gèng cái qióng niǎo fù,hǎo shòu yù zhōng shū。
李杜齐名在,千秋孰尔如。lǐ dù qí míng zài,qiān qiū shú ěr rú。

阳山坞内小溪

邓云霄

小溪缘密条,茅屋岸东西。xiǎo xī yuán mì tiáo,máo wū àn dōng xī。
野老鸥为侣,孤松鹤并栖。yě lǎo ōu wèi lǚ,gū sōng hè bìng qī。
避喧今几世,入洞昔人迷。bì xuān jīn jǐ shì,rù dòng xī rén mí。
坐爱烟霞晚,回桡返照低。zuò ài yān xiá wǎn,huí ráo fǎn zhào dī。

春日泛舟四首

邓云霄

棹歌翻渌水,击汰复夷犹。zhào gē fān lù shuǐ,jī tài fù yí yóu。
吴越春江合,东南王气浮。wú yuè chūn jiāng hé,dōng nán wáng qì fú。
鸣榔遥向若,岸帻不惊鸥。míng láng yáo xiàng ruò,àn zé bù jīng ōu。
渺渺五湖客,烟波如可求。miǎo miǎo wǔ hú kè,yān bō rú kě qiú。

春日泛舟四首

邓云霄

江练晴堪染,汀兰静自芳。jiāng liàn qíng kān rǎn,tīng lán jìng zì fāng。
已宜君子佩,不倩好风扬。yǐ yí jūn zi pèi,bù qiàn hǎo fēng yáng。
折采香盈把,怀人水一方。zhé cǎi xiāng yíng bǎ,huái rén shuǐ yī fāng。
轻桡徐转去,春望浩茫茫。qīng ráo xú zhuǎn qù,chūn wàng hào máng máng。

春日泛舟四首

邓云霄

洗耳疑仇俗,怀沙怅独清。xǐ ěr yí chóu sú,huái shā chàng dú qīng。
岂知簪绂内,不异薜萝情。qǐ zhī zān fú nèi,bù yì bì luó qíng。
舒啸沧浪晓,观空水月明。shū xiào cāng làng xiǎo,guān kōng shuǐ yuè míng。
乘流无住著,自在玉壶行。chéng liú wú zhù zhù,zì zài yù hú xíng。

春日泛舟四首

邓云霄

闻道蓬瀛外,鲸波若拔山。wén dào péng yíng wài,jīng bō ruò bá shān。
秦皇空望幸,方士去无还。qín huáng kōng wàng xìng,fāng shì qù wú hái。
纵有金银阙,其如风浪艰。zòng yǒu jīn yín quē,qí rú fēng làng jiān。
静观濠上理,心与广川闲。jìng guān háo shàng lǐ,xīn yǔ guǎng chuān xián。

倦夜

邓云霄

行云逆流月,惨淡有无间。xíng yún nì liú yuè,cǎn dàn yǒu wú jiān。
世态谁能定,浮名好是闲。shì tài shuí néng dìng,fú míng hǎo shì xián。
倦来凭碧簟,梦去绕青山。juàn lái píng bì diàn,mèng qù rào qīng shān。
侧想沉冥子,经年长闭关。cè xiǎng chén míng zi,jīng nián zhǎng bì guān。

春晓

邓云霄

旭日明虚室,流光鉴薄帏。xù rì míng xū shì,liú guāng jiàn báo wéi。
梦回迷晓蝶,忘却换春衣。mèng huí mí xiǎo dié,wàng què huàn chūn yī。
百卉频开落,年华有是非。bǎi huì pín kāi luò,nián huá yǒu shì fēi。
片云天际淡,可比宦情微。piàn yún tiān jì dàn,kě bǐ huàn qíng wēi。

邓云霄

聊寄一枝宿,起来何所思。liáo jì yī zhī sù,qǐ lái hé suǒ sī。
西山对高阁,爽气入支颐。xī shān duì gāo gé,shuǎng qì rù zhī yí。
累牍怜多事,三竿出每迟。lèi dú lián duō shì,sān gān chū měi chí。
夜来虚室梦,似与白云期。yè lái xū shì mèng,shì yǔ bái yún qī。

寄袁伯益望江

邓云霄

五斗堪春酿,愁来几醉眠。wǔ dòu kān chūn niàng,chóu lái jǐ zuì mián。
谁能柔绕指,一任直如弦。shuí néng róu rào zhǐ,yī rèn zhí rú xián。
风雨寸心折,闲忙两地偏。fēng yǔ cùn xīn zhé,xián máng liǎng dì piān。
怜余甘拙宦,相念一潸然。lián yú gān zhuō huàn,xiāng niàn yī shān rán。

久客

邓云霄

梁上喧双燕,逢春亦解归。liáng shàng xuān shuāng yàn,féng chūn yì jiě guī。
往来看旧垒,岁月老乌衣。wǎng lái kàn jiù lěi,suì yuè lǎo wū yī。
得食众雏长,窥帘傍母飞。dé shí zhòng chú zhǎng,kuī lián bàng mǔ fēi。
吴门馯久客,对尔泪长挥。wú mén hàn jiǔ kè,duì ěr lèi zhǎng huī。

冰盘瓜藕

邓云霄

热思寒水玉,更忆葛仙方。rè sī hán shuǐ yù,gèng yì gé xiān fāng。
忽对片冰皛,能生六月凉。hū duì piàn bīng xiǎo,néng shēng liù yuè liáng。
甘瓜翻几滑,脆藕拂盘香。gān guā fān jǐ huá,cuì ǒu fú pán xiāng。
坐听莲歌晚,青门意更长。zuò tīng lián gē wǎn,qīng mén yì gèng zhǎng。
23211234567»