古诗词

今昔行赠叶紫虚社兄南归

邓云霄

秋入衙斋风淅淅,悲秋客子歌今昔。qiū rù yá zhāi fēng xī xī,bēi qiū kè zi gē jīn xī。
回看往事念年馀,怀抱依然对兹夕。huí kàn wǎng shì niàn nián yú,huái bào yī rán duì zī xī。
当时年少气豪粗,把臂同君坐石湖。dāng shí nián shǎo qì háo cū,bǎ bì tóng jūn zuò shí hú。
笔下共矜千卷富,橐中宁论一钱无。bǐ xià gòng jīn qiān juǎn fù,tuó zhōng níng lùn yī qián wú。
深山胜迹烟雾灿,石髓松花还可饭。shēn shān shèng jì yān wù càn,shí suǐ sōng huā hái kě fàn。
楚楚衣裳剪绿萝,荧荧灯火窥青简。chǔ chǔ yī shang jiǎn lǜ luó,yíng yíng dēng huǒ kuī qīng jiǎn。
有时蹑屐上峰头,忽惊屐底有云流。yǒu shí niè jī shàng fēng tóu,hū jīng jī dǐ yǒu yún liú。
眠空宇宙三千界,气盖山河百二州。mián kōng yǔ zhòu sān qiān jiè,qì gài shān hé bǎi èr zhōu。
泠然长啸雄风吼,共道功名如唾手。líng rán zhǎng xiào xióng fēng hǒu,gòng dào gōng míng rú tuò shǒu。
砚水清波起北溟,剑花赤焰冲南斗。yàn shuǐ qīng bō qǐ běi míng,jiàn huā chì yàn chōng nán dòu。
意气相期接翼飞,宁知时命两相违。yì qì xiāng qī jiē yì fēi,níng zhī shí mìng liǎng xiāng wéi。
宦途愧我题桥晚,失路怜君泣玉归。huàn tú kuì wǒ tí qiáo wǎn,shī lù lián jūn qì yù guī。
春来秋去光阴谢,握手重逢两悲咤。chūn lái qiū qù guāng yīn xiè,wò shǒu zhòng féng liǎng bēi zhà。
渐见巅毛点雪霜,更堪儿女催婚嫁。jiàn jiàn diān máo diǎn xuě shuāng,gèng kān ér nǚ cuī hūn jià。
丈夫有舌岂长贫,垂纶牧豕登要津。zhàng fū yǒu shé qǐ zhǎng pín,chuí lún mù shǐ dēng yào jīn。
羡君昂藏七尺身,重君焜耀连城珍。xiàn jūn áng cáng qī chǐ shēn,zhòng jūn kūn yào lián chéng zhēn。
彩笔挥洒如有神,肯甘龌龊淹风尘。cǎi bǐ huī sǎ rú yǒu shén,kěn gān wò chuò yān fēng chén。
酒酣拔剑为君舞,羁思离情不肯诉。jiǔ hān bá jiàn wèi jūn wǔ,jī sī lí qíng bù kěn sù。
况是蒹葭白露时,啼乌夜绕江城树。kuàng shì jiān jiā bái lù shí,tí wū yè rào jiāng chéng shù。
劝君酒,对君歌,岁月流光一掷梭。quàn jūn jiǔ,duì jūn gē,suì yuè liú guāng yī zhì suō。
君归仍坐白云窝,倚天长剑还再磨。jūn guī réng zuò bái yún wō,yǐ tiān zhǎng jiàn hái zài mó。
歌残漏永商风起,磊落平生一片气。gē cán lòu yǒng shāng fēng qǐ,lěi luò píng shēng yī piàn qì。
薄宦虽无陆贾装,赠君空有绨袍意。báo huàn suī wú lù jiǎ zhuāng,zèng jūn kōng yǒu tí páo yì。
旧事凄凉昔与今,岁寒父谊□千金。jiù shì qī liáng xī yǔ jīn,suì hán fù yì qiān jīn。
石湖松桂烦相问,芳草闲云寄此心。shí hú sōng guì fán xiāng wèn,fāng cǎo xián yún jì cǐ xīn。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

窗雨夜萧萧,香魂不可招。chuāng yǔ yè xiāo xiāo,xiāng hún bù kě zhāo。
新晴聊纵步,还恐碎琼瑶。xīn qíng liáo zòng bù,hái kǒng suì qióng yáo。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

抟风学雪舞,散作满天愁。tuán fēng xué xuě wǔ,sàn zuò mǎn tiān chóu。
万户莺啼遍,谁家独倚楼?wàn hù yīng tí biàn,shuí jiā dú yǐ lóu?

梅花十二咏石畔

邓云霄

花傍云根发,云蒸涌白涛。huā bàng yún gēn fā,yún zhēng yǒng bái tāo。
琼枝与石骨,气势两相高。qióng zhī yǔ shí gǔ,qì shì liǎng xiāng gāo。

梅花十二咏石畔

邓云霄

泉脉动如鳞,缘溪一探春。quán mài dòng rú lín,yuán xī yī tàn chūn。
偶逢弄珠者,知是洛川神。ǒu féng nòng zhū zhě,zhī shì luò chuān shén。

梅花十二咏石畔

邓云霄

湘妃翠袖薄,又曳缟罗裳。xiāng fēi cuì xiù báo,yòu yè gǎo luó shang。
泪尽今舒笑,微闻铅粉香。lèi jǐn jīn shū xiào,wēi wén qiān fěn xiāng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

谡谡寒涛里,烟姿不在浓。sù sù hán tāo lǐ,yān zī bù zài nóng。
谁知白衣相,未肯受秦封。shuí zhī bái yī xiāng,wèi kěn shòu qín fēng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

香色澹若空,可当菩提树。xiāng sè dàn ruò kōng,kě dāng pú tí shù。
梵呗度祥风,天花散如雨。fàn bei dù xiáng fēng,tiān huā sàn rú yǔ。

梅花十二咏石畔

邓云霄

误入大香国,人言是蕊宫。wù rù dà xiāng guó,rén yán shì ruǐ gōng。
琪花携满袖,鹤背更乘风。qí huā xié mǎn xiù,hè bèi gèng chéng fēng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

四野同云合,寒深故不肥。sì yě tóng yún hé,hán shēn gù bù féi。
清香当自爱,莫与雪齐飞。qīng xiāng dāng zì ài,mò yǔ xuě qí fēi。

梅花十二咏石畔

邓云霄

一种冰肌好,应为蟾兔怜。yī zhǒng bīng jī hǎo,yīng wèi chán tù lián。
寿阳宫里女,敢比广寒仙。shòu yáng gōng lǐ nǚ,gǎn bǐ guǎng hán xiān。

梅花十二咏石畔

邓云霄

片玉倚风前,宁馨处处传。piàn yù yǐ fēng qián,níng xīn chù chù chuán。
市人休看杀,叔宝正髫年。shì rén xiū kàn shā,shū bǎo zhèng tiáo nián。

梅花十二咏石畔

邓云霄

昨过瑶池上,霏霏雪有香。zuó guò yáo chí shàng,fēi fēi xuě yǒu xiāng。
谁言金母好,白发已如霜。shuí yán jīn mǔ hǎo,bái fā yǐ rú shuāng。

梅花十二咏石畔

邓云霄

已得青皇信,开缄喜又颦。yǐ dé qīng huáng xìn,kāi jiān xǐ yòu pín。
千金酬一笑,未易许傍人。qiān jīn chóu yī xiào,wèi yì xǔ bàng rén。

梅花十二咏石畔

邓云霄

流光不肯住,烟景复相催。liú guāng bù kěn zhù,yān jǐng fù xiāng cuī。
寄语看花者,休携玉笛来。jì yǔ kàn huā zhě,xiū xié yù dí lái。

题吴仲类冰玉山房六景凝碧楼楼外多竹

邓云霄

碧玉荫珠箔,风窗四面凉。bì yù yīn zhū bó,fēng chuāng sì miàn liáng。
君看楼下水,咫尺到潇湘。jūn kàn lóu xià shuǐ,zhǐ chǐ dào xiāo xiāng。