古诗词

七日龙潭篇

邓云霄

佳节过天中,和风吹水面。jiā jié guò tiān zhōng,hé fēng chuī shuǐ miàn。
弦歌盈乐土,花径开芳甸。xián gē yíng lè tǔ,huā jìng kāi fāng diān。
东官芳甸湛清华,锦作晴川玉作砂。dōng guān fāng diān zhàn qīng huá,jǐn zuò qíng chuān yù zuò shā。
竹暗名园连鸟道,桃深僻坞隐人家。zhú àn míng yuán lián niǎo dào,táo shēn pì wù yǐn rén jiā。
名园僻坞蟠深奥,别敞龙潭澄碧绿。míng yuán pì wù pán shēn ào,bié chǎng lóng tán chéng bì lǜ。
榴花古渡溯沿洄,铜岭悬崖森结束。liú huā gǔ dù sù yán huí,tóng lǐng xuán yá sēn jié shù。
宛如巫峡控三巴,恍似武陵穿九曲。wǎn rú wū xiá kòng sān bā,huǎng shì wǔ líng chuān jiǔ qū。
不独山川相映带,更兼楼阁纷联属。bù dú shān chuān xiāng yìng dài,gèng jiān lóu gé fēn lián shǔ。
中有龙宫水府通,水晶院宇何玲珑。zhōng yǒu lóng gōng shuǐ fǔ tōng,shuǐ jīng yuàn yǔ hé líng lóng。
万丈阴沉含雨气,四时光怪闪腥风。wàn zhàng yīn chén hán yǔ qì,sì shí guāng guài shǎn xīng fēng。
海天风雨龙神现,水族乘潮逐飞电。hǎi tiān fēng yǔ lóng shén xiàn,shuǐ zú chéng cháo zhú fēi diàn。
晴来青镜照菱花,雨后黄涛奔竹箭。qíng lái qīng jìng zhào líng huā,yǔ hòu huáng tāo bēn zhú jiàn。
泛罢蒲觞雨渐收,倾都七日竞龙舟。fàn bà pú shāng yǔ jiàn shōu,qīng dōu qī rì jìng lóng zhōu。
金鳞火鬣腾高浪,伐鼓齐桡下急流。jīn lín huǒ liè téng gāo làng,fá gǔ qí ráo xià jí liú。
夹岸垂杨摇锦旆,窥帘少妇倚琼楼。jiā àn chuí yáng yáo jǐn pèi,kuī lián shǎo fù yǐ qióng lóu。
水龙稳睡澄潭里,木龙乱趁风涛起。shuǐ lóng wěn shuì chéng tán lǐ,mù lóng luàn chèn fēng tāo qǐ。
角胜争雄响若雷,繁弦丽曲喧于市。jiǎo shèng zhēng xióng xiǎng ruò léi,fán xián lì qū xuān yú shì。
潭中聚市沸笙歌,舟上倾杯溅绮罗。tán zhōng jù shì fèi shēng gē,zhōu shàng qīng bēi jiàn qǐ luó。
已羡鄂君骄拥被,争看洛女解凌波。yǐ xiàn è jūn jiāo yōng bèi,zhēng kàn luò nǚ jiě líng bō。
联舟士女闲游戏,菡萏芙蓉相并媚。lián zhōu shì nǚ xián yóu xì,hàn dàn fú róng xiāng bìng mèi。
万舫俄惊仙令来,双凫忽驾清风至。wàn fǎng é jīng xiān lìng lái,shuāng fú hū jià qīng fēng zhì。
人陪仙令宴仙舟,杯酒留连更唱酬。rén péi xiān lìng yàn xiān zhōu,bēi jiǔ liú lián gèng chàng chóu。
谁云郢曲压巴调,还许渔人和棹讴。shuí yún yǐng qū yā bā diào,hái xǔ yú rén hé zhào ōu。
曲终暗洒怀沙泪,明水江蓠堪寄酹。qū zhōng àn sǎ huái shā lèi,míng shuǐ jiāng lí kān jì lèi。
三闾遗韵和应希,千古骚人吾辈在。sān lǘ yí yùn hé yīng xī,qiān gǔ sāo rén wú bèi zài。
吊古悲歌起暮愁,昔年曾向楚南游。diào gǔ bēi gē qǐ mù chóu,xī nián céng xiàng chǔ nán yóu。
搴芳坐叹三湘冷,作赋平吞七泽秋。qiān fāng zuò tàn sān xiāng lěng,zuò fù píng tūn qī zé qiū。
归来已署江湖长,今日龙潭惬清赏。guī lái yǐ shǔ jiāng hú zhǎng,jīn rì lóng tán qiè qīng shǎng。
遥望烟笼杜若洲,还疑身在湘江上。yáo wàng yān lóng dù ruò zhōu,hái yí shēn zài xiāng jiāng shàng。
粤海湘江隔几重,逐臣沦落竟孤踪。yuè hǎi xiāng jiāng gé jǐ zhòng,zhú chén lún luò jìng gū zōng。
可怜古狱空沉剑,岂信高冈有卧龙。kě lián gǔ yù kōng chén jiàn,qǐ xìn gāo gāng yǒu wò lóng。
真龙画龙谁复辨,覆雨翻云谁忍见?zhēn lóng huà lóng shuí fù biàn,fù yǔ fān yún shuí rěn jiàn?
刻木虚张鳞甲威,掀波便作玄黄战。kè mù xū zhāng lín jiǎ wēi,xiān bō biàn zuò xuán huáng zhàn。
阅尽人情黯自悲,怀仙欲与白云期。yuè jǐn rén qíng àn zì bēi,huái xiān yù yǔ bái yún qī。
蓬莱弱水舟难到,愿借长房竹一枝。péng lái ruò shuǐ zhōu nán dào,yuàn jiè zhǎng fáng zhú yī zhī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

嘲燕

邓云霄

玳梁绣幕拂轻埃,侍寝昭阳几度回。dài liáng xiù mù fú qīng āi,shì qǐn zhāo yáng jǐ dù huí。
莫怪双栖好华屋,前身元是玉钗来。mò guài shuāng qī hǎo huá wū,qián shēn yuán shì yù chāi lái。

瑶瑟怨

邓云霄

明月窥人隔绛绡,楚云湘水两迢迢。míng yuè kuī rén gé jiàng xiāo,chǔ yún xiāng shuǐ liǎng tiáo tiáo。
含情欲奏冰弦冷,肠断西风忆玉箫。hán qíng yù zòu bīng xián lěng,cháng duàn xī fēng yì yù xiāo。

友人边游回二首

邓云霄

瘦苦真同塞草腓,敝衣犹带朔云飞。shòu kǔ zhēn tóng sāi cǎo féi,bì yī yóu dài shuò yún fēi。
李陵台上曾回首,昔日怀归今始归。lǐ líng tái shàng céng huí shǒu,xī rì huái guī jīn shǐ guī。

友人边游回二首

邓云霄

怪底风沙老客颜,百年行役几人闲。guài dǐ fēng shā lǎo kè yán,bǎi nián xíng yì jǐ rén xián。
不须扼腕封侯事,犹得生还入玉关。bù xū è wàn fēng hóu shì,yóu dé shēng hái rù yù guān。

祝江西饶太夫人兼颂其诸郎丛桂四首

邓云霄

龙沙旧谶岂空傅,膝下文星总列仙。lóng shā jiù chèn qǐ kōng fù,xī xià wén xīng zǒng liè xiān。
不用飞书向南岳,麻姑山水本相连。bù yòng fēi shū xiàng nán yuè,má gū shān shuǐ běn xiāng lián。

祝江西饶太夫人兼颂其诸郎丛桂四首

邓云霄

桂树琼宫大十围,仙郎频折斗芳菲。guì shù qióng gōng dà shí wéi,xiān láng pín zhé dòu fāng fēi。
素娥有意供金母,灵药犹教满袖归。sù é yǒu yì gōng jīn mǔ,líng yào yóu jiào mǎn xiù guī。

祝江西饶太夫人兼颂其诸郎丛桂四首

邓云霄

云璈清乐遍人天,小住桃花五百年。yún áo qīng lè biàn rén tiān,xiǎo zhù táo huā wǔ bǎi nián。
画荻堂前多暇日,殷勤常注紫霞编。huà dí táng qián duō xiá rì,yīn qín cháng zhù zǐ xiá biān。

祝江西饶太夫人兼颂其诸郎丛桂四首

邓云霄

宫袍纷舞彩衣轻,婺突光连百里星。gōng páo fēn wǔ cǎi yī qīng,wù tū guāng lián bǎi lǐ xīng。
已羡延年多秘箓,更看世业有韦经。yǐ xiàn yán nián duō mì lù,gèng kàn shì yè yǒu wéi jīng。

婕好怨

邓云霄

纨扇偷开故箧看,秋风落叶鬓同残。wán shàn tōu kāi gù qiè kàn,qiū fēng luò yè bìn tóng cán。
错疑香魄曾奔月,但觉深宫似广寒。cuò yí xiāng pò céng bēn yuè,dàn jué shēn gōng shì guǎng hán。

题王太史梅花帐

邓云霄

官阁梅开雪霁时,月斜移影入书帷。guān gé méi kāi xuě jì shí,yuè xié yí yǐng rù shū wéi。
暗香浮动谁先觉,只有庄周蝴蝶知。àn xiāng fú dòng shuí xiān jué,zhǐ yǒu zhuāng zhōu hú dié zhī。

春昼

邓云霄

懒困东窗昼觉长,起来帘幕暗浮香。lǎn kùn dōng chuāng zhòu jué zhǎng,qǐ lái lián mù àn fú xiāng。
青皇有意催诗句,故遣飞花落笔床。qīng huáng yǒu yì cuī shī jù,gù qiǎn fēi huā luò bǐ chuáng。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

青山万迭锁回溪,花发源深客自迷。qīng shān wàn dié suǒ huí xī,huā fā yuán shēn kè zì mí。
啼鸟渐阑春寂寂,樵歌远山竹林西。tí niǎo jiàn lán chūn jì jì,qiáo gē yuǎn shān zhú lín xī。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

云气淋漓不可收,山腰洞穴有龙湫。yún qì lín lí bù kě shōu,shān yāo dòng xué yǒu lóng jiǎo。
高田数顷无忧旱,夜夜泉声屋上流。gāo tián shù qǐng wú yōu hàn,yè yè quán shēng wū shàng liú。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

万丈峰头架石桥,微闻鸡犬落青霄。wàn zhàng fēng tóu jià shí qiáo,wēi wén jī quǎn luò qīng xiāo。
耕耘休课儿孙辈,雨过黄精自发苗。gēng yún xiū kè ér sūn bèi,yǔ guò huáng jīng zì fā miáo。

行赣州道中爱其山川丛僻田家茅屋半带云烟拟作隐居诗十首以寄幽怀倘他年解组便可山斋实事非浪语也

邓云霄

山间自有四时花,霜后丹枫艳似霞。shān jiān zì yǒu sì shí huā,shuāng hòu dān fēng yàn shì xiá。
昨过西岩汲新水,邻家又送小春茶。zuó guò xī yán jí xīn shuǐ,lín jiā yòu sòng xiǎo chūn chá。