古诗词

七日龙潭篇

邓云霄

佳节过天中,和风吹水面。jiā jié guò tiān zhōng,hé fēng chuī shuǐ miàn。
弦歌盈乐土,花径开芳甸。xián gē yíng lè tǔ,huā jìng kāi fāng diān。
东官芳甸湛清华,锦作晴川玉作砂。dōng guān fāng diān zhàn qīng huá,jǐn zuò qíng chuān yù zuò shā。
竹暗名园连鸟道,桃深僻坞隐人家。zhú àn míng yuán lián niǎo dào,táo shēn pì wù yǐn rén jiā。
名园僻坞蟠深奥,别敞龙潭澄碧绿。míng yuán pì wù pán shēn ào,bié chǎng lóng tán chéng bì lǜ。
榴花古渡溯沿洄,铜岭悬崖森结束。liú huā gǔ dù sù yán huí,tóng lǐng xuán yá sēn jié shù。
宛如巫峡控三巴,恍似武陵穿九曲。wǎn rú wū xiá kòng sān bā,huǎng shì wǔ líng chuān jiǔ qū。
不独山川相映带,更兼楼阁纷联属。bù dú shān chuān xiāng yìng dài,gèng jiān lóu gé fēn lián shǔ。
中有龙宫水府通,水晶院宇何玲珑。zhōng yǒu lóng gōng shuǐ fǔ tōng,shuǐ jīng yuàn yǔ hé líng lóng。
万丈阴沉含雨气,四时光怪闪腥风。wàn zhàng yīn chén hán yǔ qì,sì shí guāng guài shǎn xīng fēng。
海天风雨龙神现,水族乘潮逐飞电。hǎi tiān fēng yǔ lóng shén xiàn,shuǐ zú chéng cháo zhú fēi diàn。
晴来青镜照菱花,雨后黄涛奔竹箭。qíng lái qīng jìng zhào líng huā,yǔ hòu huáng tāo bēn zhú jiàn。
泛罢蒲觞雨渐收,倾都七日竞龙舟。fàn bà pú shāng yǔ jiàn shōu,qīng dōu qī rì jìng lóng zhōu。
金鳞火鬣腾高浪,伐鼓齐桡下急流。jīn lín huǒ liè téng gāo làng,fá gǔ qí ráo xià jí liú。
夹岸垂杨摇锦旆,窥帘少妇倚琼楼。jiā àn chuí yáng yáo jǐn pèi,kuī lián shǎo fù yǐ qióng lóu。
水龙稳睡澄潭里,木龙乱趁风涛起。shuǐ lóng wěn shuì chéng tán lǐ,mù lóng luàn chèn fēng tāo qǐ。
角胜争雄响若雷,繁弦丽曲喧于市。jiǎo shèng zhēng xióng xiǎng ruò léi,fán xián lì qū xuān yú shì。
潭中聚市沸笙歌,舟上倾杯溅绮罗。tán zhōng jù shì fèi shēng gē,zhōu shàng qīng bēi jiàn qǐ luó。
已羡鄂君骄拥被,争看洛女解凌波。yǐ xiàn è jūn jiāo yōng bèi,zhēng kàn luò nǚ jiě líng bō。
联舟士女闲游戏,菡萏芙蓉相并媚。lián zhōu shì nǚ xián yóu xì,hàn dàn fú róng xiāng bìng mèi。
万舫俄惊仙令来,双凫忽驾清风至。wàn fǎng é jīng xiān lìng lái,shuāng fú hū jià qīng fēng zhì。
人陪仙令宴仙舟,杯酒留连更唱酬。rén péi xiān lìng yàn xiān zhōu,bēi jiǔ liú lián gèng chàng chóu。
谁云郢曲压巴调,还许渔人和棹讴。shuí yún yǐng qū yā bā diào,hái xǔ yú rén hé zhào ōu。
曲终暗洒怀沙泪,明水江蓠堪寄酹。qū zhōng àn sǎ huái shā lèi,míng shuǐ jiāng lí kān jì lèi。
三闾遗韵和应希,千古骚人吾辈在。sān lǘ yí yùn hé yīng xī,qiān gǔ sāo rén wú bèi zài。
吊古悲歌起暮愁,昔年曾向楚南游。diào gǔ bēi gē qǐ mù chóu,xī nián céng xiàng chǔ nán yóu。
搴芳坐叹三湘冷,作赋平吞七泽秋。qiān fāng zuò tàn sān xiāng lěng,zuò fù píng tūn qī zé qiū。
归来已署江湖长,今日龙潭惬清赏。guī lái yǐ shǔ jiāng hú zhǎng,jīn rì lóng tán qiè qīng shǎng。
遥望烟笼杜若洲,还疑身在湘江上。yáo wàng yān lóng dù ruò zhōu,hái yí shēn zài xiāng jiāng shàng。
粤海湘江隔几重,逐臣沦落竟孤踪。yuè hǎi xiāng jiāng gé jǐ zhòng,zhú chén lún luò jìng gū zōng。
可怜古狱空沉剑,岂信高冈有卧龙。kě lián gǔ yù kōng chén jiàn,qǐ xìn gāo gāng yǒu wò lóng。
真龙画龙谁复辨,覆雨翻云谁忍见?zhēn lóng huà lóng shuí fù biàn,fù yǔ fān yún shuí rěn jiàn?
刻木虚张鳞甲威,掀波便作玄黄战。kè mù xū zhāng lín jiǎ wēi,xiān bō biàn zuò xuán huáng zhàn。
阅尽人情黯自悲,怀仙欲与白云期。yuè jǐn rén qíng àn zì bēi,huái xiān yù yǔ bái yún qī。
蓬莱弱水舟难到,愿借长房竹一枝。péng lái ruò shuǐ zhōu nán dào,yuàn jiè zhǎng fáng zhú yī zhī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

长安春日

邓云霄

春入皇州佳气多,五陵裘马日经过。chūn rù huáng zhōu jiā qì duō,wǔ líng qiú mǎ rì jīng guò。
燕回自学平阳舞,莺啭宜调子夜歌。yàn huí zì xué píng yáng wǔ,yīng zhuàn yí diào zi yè gē。
竹下步来遗翠珥,花间笑出抱云和。zhú xià bù lái yí cuì ěr,huā jiān xiào chū bào yún hé。
谁怜南陌人如玉,独饲春吞怨绮罗。shuí lián nán mò rén rú yù,dú sì chūn tūn yuàn qǐ luó。

午日高梁桥同门诸君宴集

邓云霄

京陌红尘出郭稀,清江幽竹静相依。jīng mò hóng chén chū guō xī,qīng jiāng yōu zhú jìng xiāng yī。
拍浮人世浑醒醉,节序他乡有是非。pāi fú rén shì hún xǐng zuì,jié xù tā xiāng yǒu shì fēi。
混迹微名惭吏隐,忧时孤剑岂雄飞。hùn jì wēi míng cán lì yǐn,yōu shí gū jiàn qǐ xióng fēi。
江南逐客无消息,一曲离骚易湿衣。jiāng nán zhú kè wú xiāo xī,yī qū lí sāo yì shī yī。

寄钱长人讯其多病

邓云霄

天入钱塘路渺茫,西湖秋色正苍苍。tiān rù qián táng lù miǎo máng,xī hú qiū sè zhèng cāng cāng。
采残杜若人千里,望去蒹葭水一方。cǎi cán dù ruò rén qiān lǐ,wàng qù jiān jiā shuǐ yī fāng。
病渴黄庭消伏枕,闭关翠柏可为粮。bìng kě huáng tíng xiāo fú zhěn,bì guān cuì bǎi kě wèi liáng。
青云自古怜同调,彩笔悲君尚芰裳。qīng yún zì gǔ lián tóng diào,cǎi bǐ bēi jūn shàng jì shang。

吴门秋怀八首

邓云霄

天涯何处未归人,六载吴门梦里身。tiān yá hé chù wèi guī rén,liù zài wú mén mèng lǐ shēn。
浮世未知谁是主,秋云遥对雁为宾。fú shì wèi zhī shuí shì zhǔ,qiū yún yáo duì yàn wèi bīn。
乾坤双鬓凋黄叶,风雨千家怨白蘋。qián kūn shuāng bìn diāo huáng yè,fēng yǔ qiān jiā yuàn bái píng。
最爱南墙数竿竹,青青长伴宰官贫。zuì ài nán qiáng shù gān zhú,qīng qīng zhǎng bàn zǎi guān pín。

吴门秋怀八首

邓云霄

千里云遥望已终,闲来愁坐漫书空。qiān lǐ yún yáo wàng yǐ zhōng,xián lái chóu zuò màn shū kōng。
他乡涕泪黄花里,故国松楸白露中。tā xiāng tì lèi huáng huā lǐ,gù guó sōng qiū bái lù zhōng。
古堞月明乌怨夜,虚堂人静木吟风。gǔ dié yuè míng wū yuàn yè,xū táng rén jìng mù yín fēng。
秋深暗抱皋鱼泣,天地茫茫恨未穷。qiū shēn àn bào gāo yú qì,tiān dì máng máng hèn wèi qióng。

吴门秋怀八首

邓云霄

宦薄能令侠骨尊,西风客思满秋原。huàn báo néng lìng xiá gǔ zūn,xī fēng kè sī mǎn qiū yuán。
久居泽国谙吴语,每向江枫吊楚魂。jiǔ jū zé guó ān wú yǔ,měi xiàng jiāng fēng diào chǔ hún。
暗里含沙犹射影,时来孤鹤忽乘轩。àn lǐ hán shā yóu shè yǐng,shí lái gū hè hū chéng xuān。
少年日逐专诸巷,袖有鱼肠未报恩。shǎo nián rì zhú zhuān zhū xiàng,xiù yǒu yú cháng wèi bào ēn。

吴门秋怀八首

邓云霄

傲吏风尘强破颜,岁星浪迹寄人间。ào lì fēng chén qiáng pò yán,suì xīng làng jì jì rén jiān。
那堪对酒浮黄菊,自起开笼放白鹇。nà kān duì jiǔ fú huáng jú,zì qǐ kāi lóng fàng bái xián。
望去乡心随雁足,愁来丛桂遍秋山。wàng qù xiāng xīn suí yàn zú,chóu lái cóng guì biàn qiū shān。
修琴卖药饶生事,叹息迷津欲闭关。xiū qín mài yào ráo shēng shì,tàn xī mí jīn yù bì guān。

吴门秋怀八首

邓云霄

地脉凋残决九河,妖风犹向祖陵过。dì mài diāo cán jué jiǔ hé,yāo fēng yóu xiàng zǔ líng guò。
清谈莫效群贤饮,忧国聊为五子歌。qīng tán mò xiào qún xián yǐn,yōu guó liáo wèi wǔ zi gē。
云外商声传玉树,槛边秋草近铜驼。yún wài shāng shēng chuán yù shù,kǎn biān qiū cǎo jìn tóng tuó。
贾生痛哭长沙远,北阙天高奈若何。jiǎ shēng tòng kū zhǎng shā yuǎn,běi quē tiān gāo nài ruò hé。

吴门秋怀八首

邓云霄

吏隐吴门叹陆沉,尘途犹觉主恩深。lì yǐn wú mén tàn lù chén,chén tú yóu jué zhǔ ēn shēn。
曾闻圣帝投双璧,可念中人罢百金。céng wén shèng dì tóu shuāng bì,kě niàn zhōng rén bà bǎi jīn。
瘴疠未收迁客骨,雪霜空叩贱臣心。zhàng lì wèi shōu qiān kè gǔ,xuě shuāng kōng kòu jiàn chén xīn。
凭高怅望休回首,落叶鸣蝉半不禁。píng gāo chàng wàng xiū huí shǒu,luò yè míng chán bàn bù jìn。

吴门秋怀八首

邓云霄

黄榆白草乱边风,索马寻源几凿空。huáng yú bái cǎo luàn biān fēng,suǒ mǎ xún yuán jǐ záo kōng。
莫遣骁骑横塞外,还防敌国在舟中。mò qiǎn xiāo qí héng sāi wài,hái fáng dí guó zài zhōu zhōng。
东南输挽无馀力,西北金缯及剧戎。dōng nán shū wǎn wú yú lì,xī běi jīn zēng jí jù róng。
诸将长城竟谁是?zhū jiāng zhǎng chéng jìng shuí shì?
遥传平播已论功。yáo chuán píng bō yǐ lùn gōng。

吴门秋怀八首

邓云霄

宦海沦人倍黯然,步虚犹自梦游仙。huàn hǎi lún rén bèi àn rán,bù xū yóu zì mèng yóu xiān。
谁言叶县羁王子?shuí yán yè xiàn jī wáng zi?
亦有丹砂化稚川。yì yǒu dān shā huà zhì chuān。
蜗角功名同过隙,壶中日月浩无边。wō jiǎo gōng míng tóng guò xì,hú zhōng rì yuè hào wú biān。
年来悟得浮生理,闲注黄庭手自编。nián lái wù dé fú shēng lǐ,xián zhù huáng tíng shǒu zì biān。

燕京春怀八首

邓云霄

清昼人间更觉长,坐来春思正茫茫。qīng zhòu rén jiān gèng jué zhǎng,zuò lái chūn sī zhèng máng máng。
和风送暖冲炎塞,芳草连天到朔方。hé fēng sòng nuǎn chōng yán sāi,fāng cǎo lián tiān dào shuò fāng。
索醉难逢千日酒,飞花空乱九回肠。suǒ zuì nán féng qiān rì jiǔ,fēi huā kōng luàn jiǔ huí cháng。
主人愁绝耽狂药,蜂蝶尊前莫更狂。zhǔ rén chóu jué dān kuáng yào,fēng dié zūn qián mò gèng kuáng。

燕京春怀八首

邓云霄

昼漏晨钟迥不闻,阴晴消息杳难分。zhòu lòu chén zhōng jiǒng bù wén,yīn qíng xiāo xī yǎo nán fēn。
春眠任噪门前雀,野献谁将涧底芹。chūn mián rèn zào mén qián què,yě xiàn shuí jiāng jiàn dǐ qín。
地隔蓬莱环弱水,天高阊阖锁浮云。dì gé péng lái huán ruò shuǐ,tiān gāo chāng hé suǒ fú yún。
自惭拙宦偏沧落,需次经年未见君。zì cán zhuō huàn piān cāng luò,xū cì jīng nián wèi jiàn jūn。

燕京春怀八首

邓云霄

亭午昏阴鸟罢啼,微风斜雨转凄凄。tíng wǔ hūn yīn niǎo bà tí,wēi fēng xié yǔ zhuǎn qī qī。
蓟门留滞嗟燃桂,越客沉吟异执圭。jì mén liú zhì jiē rán guì,yuè kè chén yín yì zhí guī。
曲沼点花明锦水,轻车蹴草破香泥。qū zhǎo diǎn huā míng jǐn shuǐ,qīng chē cù cǎo pò xiāng ní。
愁来预约高阳侣,晴日芳郊酒并携。chóu lái yù yuē gāo yáng lǚ,qíng rì fāng jiāo jiǔ bìng xié。

燕京春怀八首

邓云霄

客意伤春似感秋,墓田寒食忆松楸。kè yì shāng chūn shì gǎn qiū,mù tián hán shí yì sōng qiū。
少年衣马矜三月,游子悲歌起四愁。shǎo nián yī mǎ jīn sān yuè,yóu zi bēi gē qǐ sì chóu。
天远孤鸿来岭表,风轻片角落城头。tiān yuǎn gū hóng lái lǐng biǎo,fēng qīng piàn jiǎo luò chéng tóu。
烟尘万里迷双眼,惆怅乡关倦倚楼。yān chén wàn lǐ mí shuāng yǎn,chóu chàng xiāng guān juàn yǐ lóu。