古诗词

七日龙潭篇

邓云霄

佳节过天中,和风吹水面。jiā jié guò tiān zhōng,hé fēng chuī shuǐ miàn。
弦歌盈乐土,花径开芳甸。xián gē yíng lè tǔ,huā jìng kāi fāng diān。
东官芳甸湛清华,锦作晴川玉作砂。dōng guān fāng diān zhàn qīng huá,jǐn zuò qíng chuān yù zuò shā。
竹暗名园连鸟道,桃深僻坞隐人家。zhú àn míng yuán lián niǎo dào,táo shēn pì wù yǐn rén jiā。
名园僻坞蟠深奥,别敞龙潭澄碧绿。míng yuán pì wù pán shēn ào,bié chǎng lóng tán chéng bì lǜ。
榴花古渡溯沿洄,铜岭悬崖森结束。liú huā gǔ dù sù yán huí,tóng lǐng xuán yá sēn jié shù。
宛如巫峡控三巴,恍似武陵穿九曲。wǎn rú wū xiá kòng sān bā,huǎng shì wǔ líng chuān jiǔ qū。
不独山川相映带,更兼楼阁纷联属。bù dú shān chuān xiāng yìng dài,gèng jiān lóu gé fēn lián shǔ。
中有龙宫水府通,水晶院宇何玲珑。zhōng yǒu lóng gōng shuǐ fǔ tōng,shuǐ jīng yuàn yǔ hé líng lóng。
万丈阴沉含雨气,四时光怪闪腥风。wàn zhàng yīn chén hán yǔ qì,sì shí guāng guài shǎn xīng fēng。
海天风雨龙神现,水族乘潮逐飞电。hǎi tiān fēng yǔ lóng shén xiàn,shuǐ zú chéng cháo zhú fēi diàn。
晴来青镜照菱花,雨后黄涛奔竹箭。qíng lái qīng jìng zhào líng huā,yǔ hòu huáng tāo bēn zhú jiàn。
泛罢蒲觞雨渐收,倾都七日竞龙舟。fàn bà pú shāng yǔ jiàn shōu,qīng dōu qī rì jìng lóng zhōu。
金鳞火鬣腾高浪,伐鼓齐桡下急流。jīn lín huǒ liè téng gāo làng,fá gǔ qí ráo xià jí liú。
夹岸垂杨摇锦旆,窥帘少妇倚琼楼。jiā àn chuí yáng yáo jǐn pèi,kuī lián shǎo fù yǐ qióng lóu。
水龙稳睡澄潭里,木龙乱趁风涛起。shuǐ lóng wěn shuì chéng tán lǐ,mù lóng luàn chèn fēng tāo qǐ。
角胜争雄响若雷,繁弦丽曲喧于市。jiǎo shèng zhēng xióng xiǎng ruò léi,fán xián lì qū xuān yú shì。
潭中聚市沸笙歌,舟上倾杯溅绮罗。tán zhōng jù shì fèi shēng gē,zhōu shàng qīng bēi jiàn qǐ luó。
已羡鄂君骄拥被,争看洛女解凌波。yǐ xiàn è jūn jiāo yōng bèi,zhēng kàn luò nǚ jiě líng bō。
联舟士女闲游戏,菡萏芙蓉相并媚。lián zhōu shì nǚ xián yóu xì,hàn dàn fú róng xiāng bìng mèi。
万舫俄惊仙令来,双凫忽驾清风至。wàn fǎng é jīng xiān lìng lái,shuāng fú hū jià qīng fēng zhì。
人陪仙令宴仙舟,杯酒留连更唱酬。rén péi xiān lìng yàn xiān zhōu,bēi jiǔ liú lián gèng chàng chóu。
谁云郢曲压巴调,还许渔人和棹讴。shuí yún yǐng qū yā bā diào,hái xǔ yú rén hé zhào ōu。
曲终暗洒怀沙泪,明水江蓠堪寄酹。qū zhōng àn sǎ huái shā lèi,míng shuǐ jiāng lí kān jì lèi。
三闾遗韵和应希,千古骚人吾辈在。sān lǘ yí yùn hé yīng xī,qiān gǔ sāo rén wú bèi zài。
吊古悲歌起暮愁,昔年曾向楚南游。diào gǔ bēi gē qǐ mù chóu,xī nián céng xiàng chǔ nán yóu。
搴芳坐叹三湘冷,作赋平吞七泽秋。qiān fāng zuò tàn sān xiāng lěng,zuò fù píng tūn qī zé qiū。
归来已署江湖长,今日龙潭惬清赏。guī lái yǐ shǔ jiāng hú zhǎng,jīn rì lóng tán qiè qīng shǎng。
遥望烟笼杜若洲,还疑身在湘江上。yáo wàng yān lóng dù ruò zhōu,hái yí shēn zài xiāng jiāng shàng。
粤海湘江隔几重,逐臣沦落竟孤踪。yuè hǎi xiāng jiāng gé jǐ zhòng,zhú chén lún luò jìng gū zōng。
可怜古狱空沉剑,岂信高冈有卧龙。kě lián gǔ yù kōng chén jiàn,qǐ xìn gāo gāng yǒu wò lóng。
真龙画龙谁复辨,覆雨翻云谁忍见?zhēn lóng huà lóng shuí fù biàn,fù yǔ fān yún shuí rěn jiàn?
刻木虚张鳞甲威,掀波便作玄黄战。kè mù xū zhāng lín jiǎ wēi,xiān bō biàn zuò xuán huáng zhàn。
阅尽人情黯自悲,怀仙欲与白云期。yuè jǐn rén qíng àn zì bēi,huái xiān yù yǔ bái yún qī。
蓬莱弱水舟难到,愿借长房竹一枝。péng lái ruò shuǐ zhōu nán dào,yuàn jiè zhǎng fáng zhú yī zhī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

闲居杂诗二十首

邓云霄

侯家连戚畹,裘马气翩翩。hóu jiā lián qī wǎn,qiú mǎ qì piān piān。
系腰丈二组,门依尺五天。xì yāo zhàng èr zǔ,mén yī chǐ wǔ tiān。
已夸金作穴,宁惜埒铺钱。yǐ kuā jīn zuò xué,níng xī liè pù qián。
却笑南邻客,安贫学草玄。què xiào nán lín kè,ān pín xué cǎo xuán。

闲居杂诗二十首

邓云霄

驱车出广陌,道遇斗鸡儿。qū chē chū guǎng mò,dào yù dòu jī ér。
上巳催游兴,春光正尔时。shàng sì cuī yóu xīng,chūn guāng zhèng ěr shí。
墙外秋千影,桃李路傍枝。qiáng wài qiū qiān yǐng,táo lǐ lù bàng zhī。
可是王昌侣,香风处处随。kě shì wáng chāng lǚ,xiāng fēng chù chù suí。

闲居杂诗二十首

邓云霄

桑落长年悲,秋风日夜吹。sāng luò zhǎng nián bēi,qiū fēng rì yè chuī。
未将云作液,那免鬓成丝。wèi jiāng yún zuò yè,nà miǎn bìn chéng sī。
笑酌三杯后,陶然百不思。xiào zhuó sān bēi hòu,táo rán bǎi bù sī。
刘伶与阮籍,生愧不同时。liú líng yǔ ruǎn jí,shēng kuì bù tóng shí。

闲居杂诗二十首

邓云霄

弱心馀一寸,载得许多愁。ruò xīn yú yī cùn,zài dé xǔ duō chóu。
久客年为日,远书春到秋。jiǔ kè nián wèi rì,yuǎn shū chūn dào qiū。
天寒邻杵急,木落晚蝉稠。tiān hán lín chǔ jí,mù luò wǎn chán chóu。
渐觉凉衿薄,中宵搅敝裘。jiàn jué liáng jīn báo,zhōng xiāo jiǎo bì qiú。

闲居杂诗二十首

邓云霄

闲来无一事,永日坐观棋。xián lái wú yī shì,yǒng rì zuò guān qí。
谱外传神秘,机深下子迟。pǔ wài chuán shén mì,jī shēn xià zi chí。
手谈浑不语,柯烂已多时。shǒu tán hún bù yǔ,kē làn yǐ duō shí。
自得仙家趣,人间未许知。zì dé xiān jiā qù,rén jiān wèi xǔ zhī。

闲居杂诗二十首

邓云霄

习静高斋久,沈屙尚未消。xí jìng gāo zhāi jiǔ,shěn ē shàng wèi xiāo。
移床安药臼,傍竹结茶寮。yí chuáng ān yào jiù,bàng zhú jié chá liáo。
羸病宜跨鹤,疏慵好弃瓢。léi bìng yí kuà hè,shū yōng hǎo qì piáo。
后来漆园吏,幽意在逍遥。hòu lái qī yuán lì,yōu yì zài xiāo yáo。

闲居杂诗二十首

邓云霄

远蹑西风上,层城独眺间。yuǎn niè xī fēng shàng,céng chéng dú tiào jiān。
霜威初变柳,雾气欲沈山。shuāng wēi chū biàn liǔ,wù qì yù shěn shān。
泪逐南云落,心随早雁还。lèi zhú nán yún luò,xīn suí zǎo yàn hái。
可怜三径处,芳草锁柴关。kě lián sān jìng chù,fāng cǎo suǒ chái guān。

闲居杂诗二十首

邓云霄

客到征诗债,人来索药钱。kè dào zhēng shī zhài,rén lái suǒ yào qián。
苦吟侵瘦骨,旅食又经年。kǔ yín qīn shòu gǔ,lǚ shí yòu jīng nián。
苏晋斋偏醉,维摩病是禅。sū jìn zhāi piān zuì,wéi mó bìng shì chán。
无生欲有寄,何处问诸天。wú shēng yù yǒu jì,hé chù wèn zhū tiān。

闲居杂诗二十首

邓云霄

睡癖非全懒,黄庭落枕中。shuì pǐ fēi quán lǎn,huáng tíng luò zhěn zhōng。
谷神元寂静,火候在虚空。gǔ shén yuán jì jìng,huǒ hòu zài xū kōng。
天上朝群帝,淮南忆八公。tiān shàng cháo qún dì,huái nán yì bā gōng。
玉京眇何许,遥隔片云红。yù jīng miǎo hé xǔ,yáo gé piàn yún hóng。

闲居杂诗二十首

邓云霄

读罢古思边,虚堂片月悬。dú bà gǔ sī biān,xū táng piàn yuè xuán。
光浮乌鹊外,影落绣帏前。guāng fú wū què wài,yǐng luò xiù wéi qián。
怨妇思朝暮,征人自岁年。yuàn fù sī cháo mù,zhēng rén zì suì nián。
刀头空有问,破镜几时圆。dāo tóu kōng yǒu wèn,pò jìng jǐ shí yuán。

闲居杂诗二十首

邓云霄

九日登高处,西山最上头。jiǔ rì dēng gāo chù,xī shān zuì shàng tóu。
乡关疑在眼,云物不胜秋。xiāng guān yí zài yǎn,yún wù bù shèng qiū。
鼓角侵胡塞,烽烟绕汉州。gǔ jiǎo qīn hú sāi,fēng yān rào hàn zhōu。
穷边多老将,念尔未封侯。qióng biān duō lǎo jiāng,niàn ěr wèi fēng hóu。

闲居杂诗二十首

邓云霄

狐兔晚骎骎,秋郊草正深。hú tù wǎn qīn qīn,qiū jiāo cǎo zhèng shēn。
呼鹰看侠少,喜猎见童心。hū yīng kàn xiá shǎo,xǐ liè jiàn tóng xīn。
聚饮收残网,论功索赐金。jù yǐn shōu cán wǎng,lùn gōng suǒ cì jīn。
官闲无薄禄,不愧伐檀吟。guān xián wú báo lù,bù kuì fá tán yín。

闲居杂诗二十首

邓云霄

剥啄不相呼,庭除长绿芜。bō zhuó bù xiāng hū,tíng chú zhǎng lǜ wú。
病因书是癖,人与古为徒。bìng yīn shū shì pǐ,rén yǔ gǔ wèi tú。
诗赋穷诸体,波澜障别途。shī fù qióng zhū tǐ,bō lán zhàng bié tú。
沉思何所似,铁网取珊瑚。chén sī hé suǒ shì,tiě wǎng qǔ shān hú。

闲居杂诗二十首

邓云霄

吴越连三楚,东南半陆沈。wú yuè lián sān chǔ,dōng nán bàn lù shěn。
奔涛万壑斗,野哭四天阴。bēn tāo wàn hè dòu,yě kū sì tiān yīn。
蜃气空成市,龙宫直傍岑。shèn qì kōng chéng shì,lóng gōng zhí bàng cén。
商霖殊太急,尧警若为心。shāng lín shū tài jí,yáo jǐng ruò wèi xīn。

闲居杂诗二十首

邓云霄

南国泪如雨,滇池血作波。nán guó lèi rú yǔ,diān chí xuè zuò bō。
沈冤天地老,新魂岁时多。shěn yuān tiān dì lǎo,xīn hún suì shí duō。
谁念向隅泣,还闻鼓缶歌。shuí niàn xiàng yú qì,hái wén gǔ fǒu gē。
黄金台上草,莫遣野麋过。huáng jīn tái shàng cǎo,mò qiǎn yě mí guò。