古诗词

湘江问渡篇

邓云霄

借问湘江水,缘何不断流。jiè wèn xiāng jiāng shuǐ,yuán hé bù duàn liú。
长驱朝夕浪,不洗古今愁。zhǎng qū cháo xī làng,bù xǐ gǔ jīn chóu。
客愁万斛凭谁诉?跋涉湘江凡七度。kè chóu wàn hú píng shuí sù?bá shè xiāng jiāng fán qī dù。
退步真同六鹢飞,入宫久被双蛾妒。tuì bù zhēn tóng liù yì fēi,rù gōng jiǔ bèi shuāng é dù。
归卧宁知阅岁深,出山始觉流年暮。guī wò níng zhī yuè suì shēn,chū shān shǐ jué liú nián mù。
岁月频催去后人,关河不改来时路。suì yuè pín cuī qù hòu rén,guān hé bù gǎi lái shí lù。
滚滚江干多白沙,还如迁客鬓边华。gǔn gǔn jiāng gàn duō bái shā,hái rú qiān kè bìn biān huá。
青枫旧是伤心树,芳杜新开剌眼花。qīng fēng jiù shì shāng xīn shù,fāng dù xīn kāi lá yǎn huā。
人来人往无休暇,湘水东流看逝者。rén lái rén wǎng wú xiū xiá,xiāng shuǐ dōng liú kàn shì zhě。
愁驱羸马入咸秦,懒赋招魂哀屈贾。chóu qū léi mǎ rù xián qín,lǎn fù zhāo hún āi qū jiǎ。
徘徊江上数峰青,瑶瑟泠泠不忍听。pái huái jiāng shàng shù fēng qīng,yáo sè líng líng bù rěn tīng。
涕泪肯将沾楚竹,升沉还欲问湘灵。tì lèi kěn jiāng zhān chǔ zhú,shēng chén hái yù wèn xiāng líng。
湘灵谓我宜安命,可悟水流心不竞。xiāng líng wèi wǒ yí ān mìng,kě wù shuǐ liú xīn bù jìng。
渔父元称玩世翁,水鸥自有忘机性。yú fù yuán chēng wán shì wēng,shuǐ ōu zì yǒu wàng jī xìng。
昔年此水渡昌黎,迁谪应同屈贾悲。xī nián cǐ shuǐ dù chāng lí,qiān zhé yīng tóng qū jiǎ bēi。
凄凄衡岳开云日,惨惨蓝关拥雪时。qī qī héng yuè kāi yún rì,cǎn cǎn lán guān yōng xuě shí。
世间变态无不有,浮云白衣忽苍狗。shì jiān biàn tài wú bù yǒu,fú yún bái yī hū cāng gǒu。
失意从人唤马牛,高标终是齐山斗。shī yì cóng rén huàn mǎ niú,gāo biāo zhōng shì qí shān dòu。
受教湘灵重稽首,奠以椒浆兼桂酒。shòu jiào xiāng líng zhòng jī shǒu,diàn yǐ jiāo jiāng jiān guì jiǔ。
直上西秦路八千,蓝关即在马蹄边。zhí shàng xī qín lù bā qiān,lán guān jí zài mǎ tí biān。
捷径且输俗士后,芳踪宁让古人前。jié jìng qiě shū sú shì hòu,fāng zōng níng ràng gǔ rén qián。
提兵欲拂冲星剑,命驾长挥绕电鞭。tí bīng yù fú chōng xīng jiàn,mìng jià zhǎng huī rào diàn biān。
功成勒石黄陵庙,记取湘江问渡篇。gōng chéng lēi shí huáng líng miào,jì qǔ xiāng jiāng wèn dù piān。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

落叶随流水,闲云与闭关。luò yè suí liú shuǐ,xián yún yǔ bì guān。
幽人无限意,不语自看山。yōu rén wú xiàn yì,bù yǔ zì kàn shān。

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

茅屋深云树,溪桥响石泉。máo wū shēn yún shù,xī qiáo xiǎng shí quán。
闲来相对处,高论上皇年。xián lái xiāng duì chù,gāo lùn shàng huáng nián。

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

万叶落将尽,惟馀野竹青。wàn yè luò jiāng jǐn,wéi yú yě zhú qīng。
石林人不到,仙籁若为听。shí lín rén bù dào,xiān lài ruò wèi tīng。

小燕

邓云霄

浅立花枝上,红襟映萼明。qiǎn lì huā zhī shàng,hóng jīn yìng è míng。
汉宫谁最恨?hàn gōng shuí zuì hèn?
不及尔身轻。bù jí ěr shēn qīng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

疏影横驴背,繁花照练裳。shū yǐng héng lǘ bèi,fán huā zhào liàn shang。
如何入林久,反觉不闻香。rú hé rù lín jiǔ,fǎn jué bù wén xiāng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

高挂疏林外,频摇花信风。gāo guà shū lín wài,pín yáo huā xìn fēng。
小槽珠溜滴,色胜杏花红。xiǎo cáo zhū liū dī,sè shèng xìng huā hóng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

草阁桃花绕,时清异避秦。cǎo gé táo huā rào,shí qīng yì bì qín。
渔郎休更问,此处是通津。yú láng xiū gèng wèn,cǐ chù shì tōng jīn。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

制就绿罗袷,轻如蝴蝶飞。zhì jiù lǜ luó jiá,qīng rú hú dié fēi。
闲来堤上望,草色妒人衣。xián lái dī shàng wàng,cǎo sè dù rén yī。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

歌罢弄残机,柳线还堪织。gē bà nòng cán jī,liǔ xiàn hái kān zhī。
怜君身上衣,可比流黄色。lián jūn shēn shàng yī,kě bǐ liú huáng sè。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

舞入唐宫去,光风乱物华。wǔ rù táng gōng qù,guāng fēng luàn wù huá。
君王何所幸,宫女尽如花。jūn wáng hé suǒ xìng,gōng nǚ jǐn rú huā。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

昨夜西山雨,今朝前溪长。zuó yè xī shān yǔ,jīn cháo qián xī zhǎng。
鱼亦作春游,相随戏兰桨。yú yì zuò chūn yóu,xiāng suí xì lán jiǎng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

禁火空斋静,檐声更送寒。jìn huǒ kōng zhāi jìng,yán shēng gèng sòng hán。
花神愁不语,玉箸洗妆残。huā shén chóu bù yǔ,yù zhù xǐ zhuāng cán。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

野老送春茶,铜瓶汲井花。yě lǎo sòng chūn chá,tóng píng jí jǐng huā。
钻榆新得火,对客瀹云芽。zuān yú xīn dé huǒ,duì kè yuè yún yá。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

水际丛兰碧,香风两岸闻。shuǐ jì cóng lán bì,xiāng fēng liǎng àn wén。
褰芳修褉罢,欲荐云中君。qiān fāng xiū xiè bà,yù jiàn yún zhōng jūn。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

西风送别意,念汝路途长。xī fēng sòng bié yì,niàn rǔ lù tú zhǎng。
春到还相顾,贫交不忍忘。chūn dào hái xiāng gù,pín jiāo bù rěn wàng。