古诗词

湘江问渡篇

邓云霄

借问湘江水,缘何不断流。jiè wèn xiāng jiāng shuǐ,yuán hé bù duàn liú。
长驱朝夕浪,不洗古今愁。zhǎng qū cháo xī làng,bù xǐ gǔ jīn chóu。
客愁万斛凭谁诉?跋涉湘江凡七度。kè chóu wàn hú píng shuí sù?bá shè xiāng jiāng fán qī dù。
退步真同六鹢飞,入宫久被双蛾妒。tuì bù zhēn tóng liù yì fēi,rù gōng jiǔ bèi shuāng é dù。
归卧宁知阅岁深,出山始觉流年暮。guī wò níng zhī yuè suì shēn,chū shān shǐ jué liú nián mù。
岁月频催去后人,关河不改来时路。suì yuè pín cuī qù hòu rén,guān hé bù gǎi lái shí lù。
滚滚江干多白沙,还如迁客鬓边华。gǔn gǔn jiāng gàn duō bái shā,hái rú qiān kè bìn biān huá。
青枫旧是伤心树,芳杜新开剌眼花。qīng fēng jiù shì shāng xīn shù,fāng dù xīn kāi lá yǎn huā。
人来人往无休暇,湘水东流看逝者。rén lái rén wǎng wú xiū xiá,xiāng shuǐ dōng liú kàn shì zhě。
愁驱羸马入咸秦,懒赋招魂哀屈贾。chóu qū léi mǎ rù xián qín,lǎn fù zhāo hún āi qū jiǎ。
徘徊江上数峰青,瑶瑟泠泠不忍听。pái huái jiāng shàng shù fēng qīng,yáo sè líng líng bù rěn tīng。
涕泪肯将沾楚竹,升沉还欲问湘灵。tì lèi kěn jiāng zhān chǔ zhú,shēng chén hái yù wèn xiāng líng。
湘灵谓我宜安命,可悟水流心不竞。xiāng líng wèi wǒ yí ān mìng,kě wù shuǐ liú xīn bù jìng。
渔父元称玩世翁,水鸥自有忘机性。yú fù yuán chēng wán shì wēng,shuǐ ōu zì yǒu wàng jī xìng。
昔年此水渡昌黎,迁谪应同屈贾悲。xī nián cǐ shuǐ dù chāng lí,qiān zhé yīng tóng qū jiǎ bēi。
凄凄衡岳开云日,惨惨蓝关拥雪时。qī qī héng yuè kāi yún rì,cǎn cǎn lán guān yōng xuě shí。
世间变态无不有,浮云白衣忽苍狗。shì jiān biàn tài wú bù yǒu,fú yún bái yī hū cāng gǒu。
失意从人唤马牛,高标终是齐山斗。shī yì cóng rén huàn mǎ niú,gāo biāo zhōng shì qí shān dòu。
受教湘灵重稽首,奠以椒浆兼桂酒。shòu jiào xiāng líng zhòng jī shǒu,diàn yǐ jiāo jiāng jiān guì jiǔ。
直上西秦路八千,蓝关即在马蹄边。zhí shàng xī qín lù bā qiān,lán guān jí zài mǎ tí biān。
捷径且输俗士后,芳踪宁让古人前。jié jìng qiě shū sú shì hòu,fāng zōng níng ràng gǔ rén qián。
提兵欲拂冲星剑,命驾长挥绕电鞭。tí bīng yù fú chōng xīng jiàn,mìng jià zhǎng huī rào diàn biān。
功成勒石黄陵庙,记取湘江问渡篇。gōng chéng lēi shí huáng líng miào,jì qǔ xiāng jiāng wèn dù piān。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

病起伤春

邓云霄

性以闲逾懒,神缘病后清。xìng yǐ xián yú lǎn,shén yuán bìng hòu qīng。
风来还有信,花落太无情。fēng lái hái yǒu xìn,huā luò tài wú qíng。
不浅芳郊兴,难寻漉酒生。bù qiǎn fāng jiāo xīng,nán xún lù jiǔ shēng。
西园数株柳,聊坐一听莺。xī yuán shù zhū liǔ,liáo zuò yī tīng yīng。

闻虏大入辽阳

邓云霄

不见雷霆怒,悲风白日阴。bù jiàn léi tíng nù,bēi fēng bái rì yīn。
谁传寒外箭,空费帑中金。shuí chuán hán wài jiàn,kōng fèi tǎng zhōng jīn。
鬼哭川流血,春归燕在林。guǐ kū chuān liú xuè,chūn guī yàn zài lín。
江南佳丽地,莫忆翠华临。jiāng nán jiā lì dì,mò yì cuì huá lín。

飞来双白鹤

邓云霄

乘风同矫翮,瘦骨是胎仙。chéng fēng tóng jiǎo hé,shòu gǔ shì tāi xiān。
别去冰弦怨,归栖珠树连。bié qù bīng xián yuàn,guī qī zhū shù lián。
吹闻缑氏岭,寒忆帝尧年。chuī wén gōu shì lǐng,hán yì dì yáo nián。
可笑人间世,累累自墓田。kě xiào rén jiān shì,lèi lèi zì mù tián。

天界寺十咏其三古钵

邓云霄

莫测降龙处,中涵沧海深。mò cè jiàng lóng chù,zhōng hán cāng hǎi shēn。
愿将无漏水,洗我有为心。yuàn jiāng wú lòu shuǐ,xǐ wǒ yǒu wèi xīn。
但受香厨饭,休承长者金。dàn shòu xiāng chú fàn,xiū chéng zhǎng zhě jīn。
词人幽兴发,一击起高吟。cí rén yōu xīng fā,yī jī qǐ gāo yín。

天界寺十咏其三古钵

邓云霄

殿阁凭虚构,檐牙紫翠分。diàn gé píng xū gòu,yán yá zǐ cuì fēn。
风回惊怖鸽,铎响落层云。fēng huí jīng bù gē,duó xiǎng luò céng yún。
山晓烟中见,林昏雨外闻。shān xiǎo yān zhōng jiàn,lín hūn yǔ wài wén。
居高声更远,羡尔出尘氛。jū gāo shēng gèng yuǎn,xiàn ěr chū chén fēn。

天界寺十咏其三古钵

邓云霄

伏虎在床前,携行处处禅。fú hǔ zài chuáng qián,xié xíng chù chù chán。
云林亦何意,去住本随缘。yún lín yì hé yì,qù zhù běn suí yuán。
霞外卓随鹤,山根拄出泉。xiá wài zhuó suí hè,shān gēn zhǔ chū quán。
许询对支公,亹亹几绝倒。xǔ xún duì zhī gōng,wěi wěi jǐ jué dào。

天界寺十咏其三古钵

邓云霄

疏松石路小,烟霭复周遭。shū sōng shí lù xiǎo,yān ǎi fù zhōu zāo。
翠鬣如新沐,苍鳞泛白涛。cuì liè rú xīn mù,cāng lín fàn bái tāo。
鸟归迷故树,僧过湿方袍。niǎo guī mí gù shù,sēng guò shī fāng páo。
既到空王宇,秦官莫自高。jì dào kōng wáng yǔ,qín guān mò zì gāo。

过俞君宜天界寺斋中爱其窗前丛竹漫赋

邓云霄

爱君窗下竹,萧瑟起清风。ài jūn chuāng xià zhú,xiāo sè qǐ qīng fēng。
积爽延秋入,流阴荡暑空。jī shuǎng yán qiū rù,liú yīn dàng shǔ kōng。
翠涛翻枕簟,珠佩绕房栊。cuì tāo fān zhěn diàn,zhū pèi rào fáng lóng。
梦醒衣裳冷,疑游湘水东。mèng xǐng yī shang lěng,yí yóu xiāng shuǐ dōng。

新秋登回雁峰

邓云霄

城郭晚苍苍,蝉声送早凉。chéng guō wǎn cāng cāng,chán shēng sòng zǎo liáng。
薄游同逐客,作赋拟哀湘。báo yóu tóng zhú kè,zuò fù nǐ āi xiāng。
乡信南来断,江流北去长。xiāng xìn nán lái duàn,jiāng liú běi qù zhǎng。
高峰尔何意,不遣雁随阳。gāo fēng ěr hé yì,bù qiǎn yàn suí yáng。

橘井观二首

邓云霄

入户衣裳冷,傍檐苍翠阴。rù hù yī shang lěng,bàng yán cāng cuì yīn。
主人已跨鹤,芳树尚悬金。zhǔ rén yǐ kuà hè,fāng shù shàng xuán jīn。
缥缈游仙路,迟回恋母心。piāo miǎo yóu xiān lù,chí huí liàn mǔ xīn。
真源知几许,看取井泉深。zhēn yuán zhī jǐ xǔ,kàn qǔ jǐng quán shēn。

橘井观二首

邓云霄

空明澄碧甃,恍惚见丹砂。kōng míng chéng bì zhòu,huǎng hū jiàn dān shā。
谁悟一泓里,遥连三岛涯。shuí wù yī hóng lǐ,yáo lián sān dǎo yá。
闲心同酌水,隐吏可餐霞。xián xīn tóng zhuó shuǐ,yǐn lì kě cān xiá。
愿折庭前叶,浮为海上槎。yuàn zhé tíng qián yè,fú wèi hǎi shàng chá。

荆妻剥笋为供戏赋示之

邓云霄

衙斋客不到,竹里失群贤。yá zhāi kè bù dào,zhú lǐ shī qún xián。
且剥班龙尾,来参玉版禅。qiě bō bān lóng wěi,lái cān yù bǎn chán。
铜铛澄涧水,厨火杂山烟。tóng dāng chéng jiàn shuǐ,chú huǒ zá shān yān。
庑下还如此,烦君举案前。wǔ xià hái rú cǐ,fán jūn jǔ àn qián。

初度值先慈讳日中夜感叹成四十字

邓云霄

马齿看将老,春愁黯未醒。mǎ chǐ kàn jiāng lǎo,chūn chóu àn wèi xǐng。
半生疑发白,三仕尚银青。bàn shēng yí fā bái,sān shì shàng yín qīng。
落月风吹树,啼乌夜绕庭。luò yuè fēng chuī shù,tí wū yè rào tíng。
蓼莪歌更苦,肠断不堪听。liǎo é gē gèng kǔ,cháng duàn bù kān tīng。

壬子清明

邓云霄

每逢簪柳日,却忆上坟时。měi féng zān liǔ rì,què yì shàng fén shí。
雨露亲恩重,松楸节序移。yǔ lù qīn ēn zhòng,sōng qiū jié xù yí。
春残无北雁,客泪洒南枝。chūn cán wú běi yàn,kè lèi sǎ nán zhī。
多谢啼鹃意,吾归未有期。duō xiè tí juān yì,wú guī wèi yǒu qī。

后园课仆艺植

邓云霄

小园新雨霁,深草乱鸣蛙。xiǎo yuán xīn yǔ jì,shēn cǎo luàn míng wā。
旭日移帘影,光风转物华。xù rì yí lián yǐng,guāng fēng zhuǎn wù huá。
地偏宜小隐,宦拙学农家。dì piān yí xiǎo yǐn,huàn zhuō xué nóng jiā。
谁道青门远,儿童已种瓜。shuí dào qīng mén yuǎn,ér tóng yǐ zhǒng guā。