古诗词

湘江问渡篇

邓云霄

借问湘江水,缘何不断流。jiè wèn xiāng jiāng shuǐ,yuán hé bù duàn liú。
长驱朝夕浪,不洗古今愁。zhǎng qū cháo xī làng,bù xǐ gǔ jīn chóu。
客愁万斛凭谁诉?跋涉湘江凡七度。kè chóu wàn hú píng shuí sù?bá shè xiāng jiāng fán qī dù。
退步真同六鹢飞,入宫久被双蛾妒。tuì bù zhēn tóng liù yì fēi,rù gōng jiǔ bèi shuāng é dù。
归卧宁知阅岁深,出山始觉流年暮。guī wò níng zhī yuè suì shēn,chū shān shǐ jué liú nián mù。
岁月频催去后人,关河不改来时路。suì yuè pín cuī qù hòu rén,guān hé bù gǎi lái shí lù。
滚滚江干多白沙,还如迁客鬓边华。gǔn gǔn jiāng gàn duō bái shā,hái rú qiān kè bìn biān huá。
青枫旧是伤心树,芳杜新开剌眼花。qīng fēng jiù shì shāng xīn shù,fāng dù xīn kāi lá yǎn huā。
人来人往无休暇,湘水东流看逝者。rén lái rén wǎng wú xiū xiá,xiāng shuǐ dōng liú kàn shì zhě。
愁驱羸马入咸秦,懒赋招魂哀屈贾。chóu qū léi mǎ rù xián qín,lǎn fù zhāo hún āi qū jiǎ。
徘徊江上数峰青,瑶瑟泠泠不忍听。pái huái jiāng shàng shù fēng qīng,yáo sè líng líng bù rěn tīng。
涕泪肯将沾楚竹,升沉还欲问湘灵。tì lèi kěn jiāng zhān chǔ zhú,shēng chén hái yù wèn xiāng líng。
湘灵谓我宜安命,可悟水流心不竞。xiāng líng wèi wǒ yí ān mìng,kě wù shuǐ liú xīn bù jìng。
渔父元称玩世翁,水鸥自有忘机性。yú fù yuán chēng wán shì wēng,shuǐ ōu zì yǒu wàng jī xìng。
昔年此水渡昌黎,迁谪应同屈贾悲。xī nián cǐ shuǐ dù chāng lí,qiān zhé yīng tóng qū jiǎ bēi。
凄凄衡岳开云日,惨惨蓝关拥雪时。qī qī héng yuè kāi yún rì,cǎn cǎn lán guān yōng xuě shí。
世间变态无不有,浮云白衣忽苍狗。shì jiān biàn tài wú bù yǒu,fú yún bái yī hū cāng gǒu。
失意从人唤马牛,高标终是齐山斗。shī yì cóng rén huàn mǎ niú,gāo biāo zhōng shì qí shān dòu。
受教湘灵重稽首,奠以椒浆兼桂酒。shòu jiào xiāng líng zhòng jī shǒu,diàn yǐ jiāo jiāng jiān guì jiǔ。
直上西秦路八千,蓝关即在马蹄边。zhí shàng xī qín lù bā qiān,lán guān jí zài mǎ tí biān。
捷径且输俗士后,芳踪宁让古人前。jié jìng qiě shū sú shì hòu,fāng zōng níng ràng gǔ rén qián。
提兵欲拂冲星剑,命驾长挥绕电鞭。tí bīng yù fú chōng xīng jiàn,mìng jià zhǎng huī rào diàn biān。
功成勒石黄陵庙,记取湘江问渡篇。gōng chéng lēi shí huáng líng miào,jì qǔ xiāng jiāng wèn dù piān。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

九日孙建侯贻诗讯余病兼约登高赋此之二首

邓云霄

久宦逢秋懒,多愁与病兼。jiǔ huàn féng qiū lǎn,duō chóu yǔ bìng jiān。
高斋闻捣药,半月食无盐。gāo zhāi wén dǎo yào,bàn yuè shí wú yán。
忍负龙山会,因耽鹤萝恬。rěn fù lóng shān huì,yīn dān hè luó tián。
新诗如七发,傲骨若为砭。xīn shī rú qī fā,ào gǔ ruò wèi biān。

九日孙建侯贻诗讯余病兼约登高赋此之二首

邓云霄

宿业应难忏,禅宗试一参。sù yè yīng nán chàn,chán zōng shì yī cān。
舄传飞阙北,人尚滞周南。xì chuán fēi quē běi,rén shàng zhì zhōu nán。
吾破三生界,方知七不堪。wú pò sān shēng jiè,fāng zhī qī bù kān。
东篱聊徙倚,犹忆菊花潭。dōng lí liáo xǐ yǐ,yóu yì jú huā tán。

避署小憩

邓云霄

沐发西园里,闲持贝叶书。mù fā xī yuán lǐ,xián chí bèi yè shū。
地幽能却扇,心远似悬车。dì yōu néng què shàn,xīn yuǎn shì xuán chē。
赤日焰偏赫,高云迥自如。chì rì yàn piān hè,gāo yún jiǒng zì rú。
回溪饶美竹,风至忆吾庐。huí xī ráo měi zhú,fēng zhì yì wú lú。

赣江

邓云霄

章贡分危濑,孤城控合流。zhāng gòng fēn wēi lài,gū chéng kòng hé liú。
野桥穿虎穴,云碓落龙湫。yě qiáo chuān hǔ xué,yún duì luò lóng jiǎo。
地热清砧少,田肥晚稻稠。dì rè qīng zhēn shǎo,tián féi wǎn dào chóu。
山川连楚粤,幕府借持筹。shān chuān lián chǔ yuè,mù fǔ jiè chí chóu。

度梅关

邓云霄

扰扰嗟行役,风尘老客颜。rǎo rǎo jiē xíng yì,fēng chén lǎo kè yán。
车从叱驭度,人是□□还。chē cóng chì yù dù,rén shì hái。
鸟道千岩合,羊肠一径攀。niǎo dào qiān yán hé,yáng cháng yī jìng pān。
粤天南望尽,云际认乡关。yuè tiān nán wàng jǐn,yún jì rèn xiāng guān。

倦客

邓云霄

奚囊无长物,孤剑倚空镡。xī náng wú zhǎng wù,gū jiàn yǐ kōng chán。
已厌宦途恶,方知野兴甘。yǐ yàn huàn tú è,fāng zhī yě xīng gān。
入门童稚喜,一径蝶蜂酣。rù mén tóng zhì xǐ,yī jìng dié fēng hān。
莫问王程急,山中且结庵。mò wèn wáng chéng jí,shān zhōng qiě jié ān。

东林寺二首

邓云霄

策马寻精舍,东林非旧师。cè mǎ xún jīng shě,dōng lín fēi jiù shī。
池空莲社散,塔坏墓门疑。chí kōng lián shè sàn,tǎ huài mù mén yí。
地忆羁眉处,桥怜笑度时。dì yì jī méi chù,qiáo lián xiào dù shí。
远公犹幻迹,人世总堪悲。yuǎn gōng yóu huàn jì,rén shì zǒng kān bēi。

东林寺二首

邓云霄

教衍三天竺,门当五老峰。jiào yǎn sān tiān zhú,mén dāng wǔ lǎo fēng。
人烟行处僻,幽意坐来重。rén yān xíng chù pì,yōu yì zuò lái zhòng。
篱落闻猿挂,溪沙阅虎踪。lí luò wén yuán guà,xī shā yuè hǔ zōng。
唯余池畔水,一为洗尘容。wéi yú chí pàn shuǐ,yī wèi xǐ chén róng。

观行取疏目有感

邓云霄

天涯多逐客,阙北又抡材。tiān yá duō zhú kè,quē běi yòu lūn cái。
共待螭头笔,谁甘溺后灰。gòng dài chī tóu bǐ,shuí gān nì hòu huī。
赐环他日事,折槛几人来。cì huán tā rì shì,zhé kǎn jǐ rén lái。
伫望新颁诏,阳和遍九垓。zhù wàng xīn bān zhào,yáng hé biàn jiǔ gāi。

宿州清明三首

邓云霄

忆昔少年日,芳辰恣浪游。yì xī shǎo nián rì,fāng chén zì làng yóu。
呼鹰横北郭,走马出长楸。hū yīng héng běi guō,zǒu mǎ chū zhǎng qiū。
七贵轻调笑,千金不掉头。qī guì qīng diào xiào,qiān jīn bù diào tóu。
谁怜念载后,郎署尚淹留。shuí lián niàn zài hòu,láng shǔ shàng yān liú。

宿州清明三首

邓云霄

墓田犹宿草,墟里已新烟。mù tián yóu sù cǎo,xū lǐ yǐ xīn yān。
野哭人如此,伤春客泫然。yě kū rén rú cǐ,shāng chūn kè xuàn rán。
离魂交舞蝶,洒血染啼鹃。lí hún jiāo wǔ dié,sǎ xuè rǎn tí juān。
后岭平山路,微茫落远天。hòu lǐng píng shān lù,wēi máng luò yuǎn tiān。

宿州清明三首

邓云霄

芳草连天客转迷,清明风日自晴辉。fāng cǎo lián tiān kè zhuǎn mí,qīng míng fēng rì zì qíng huī。
攀桃簪柳有何意,越鸟燕鸿各异飞。pān táo zān liǔ yǒu hé yì,yuè niǎo yàn hóng gè yì fēi。
过眼物华看改火,感时儿女倍沾衣。guò yǎn wù huá kàn gǎi huǒ,gǎn shí ér nǚ bèi zhān yī。
劳劳薄宦非吾事,一叹浮生欲息机。láo láo báo huàn fēi wú shì,yī tàn fú shēng yù xī jī。

孟庙

邓云霄

瞻拜三迁地,松杉古殿阴。zhān bài sān qiān dì,sōng shān gǔ diàn yīn。
大刚千古气,仁义七篇心。dà gāng qiān gǔ qì,rén yì qī piān xīn。
王□分自昔,见闻传至今。wáng fēn zì xī,jiàn wén chuán zhì jīn。
宫墙勤仰止,翘首泰山岑。gōng qiáng qín yǎng zhǐ,qiào shǒu tài shān cén。

宫柳

邓云霄

宫坦绕咫尺,天上异人间。gōng tǎn rào zhǐ chǐ,tiān shàng yì rén jiān。
黛拂金塘晓,丝低辇路闲。dài fú jīn táng xiǎo,sī dī niǎn lù xián。
深宫春自远,正殿昼长关。shēn gōng chūn zì yuǎn,zhèng diàn zhòu zhǎng guān。
何日沾旗影,千官再侍班。hé rì zhān qí yǐng,qiān guān zài shì bān。

题道人房

邓云霄

长廊陷曲房,入院已闻香。zhǎng láng xiàn qū fáng,rù yuàn yǐ wén xiāng。
阶下彩云驻,垆头姹女藏。jiē xià cǎi yún zhù,lú tóu chà nǚ cáng。
吹笙遥跨鹤,驱石尽成羊。chuī shēng yáo kuà hè,qū shí jǐn chéng yáng。
何处寻归路,蓬山不死乡。hé chù xún guī lù,péng shān bù sǐ xiāng。
23211234567»