古诗词

匡公啖荔歌

邓云霄

庐山之精化匡公,平吞彭蠡洗心胸。lú shān zhī jīng huà kuāng gōng,píng tūn péng lí xǐ xīn xiōng。
五蕴吹转法轮风,尾闾归墟洞不穷,其中暗与南溟通。wǔ yùn chuī zhuǎn fǎ lún fēng,wěi lǘ guī xū dòng bù qióng,qí zhōng àn yǔ nán míng tōng。
南溟荔熟当炎夏,火珠遍缀芳林下。nán míng lì shú dāng yán xià,huǒ zhū biàn zhuì fāng lín xià。
甘美如割云山蜜,香甜不数扶南蔗。gān měi rú gē yún shān mì,xiāng tián bù shù fú nán zhè。
外披绛绡内玉肤,色味双绝天下无。wài pī jiàng xiāo nèi yù fū,sè wèi shuāng jué tiān xià wú。
皎然西施并子都,来呈香酥献醍醐。jiǎo rán xī shī bìng zi dōu,lái chéng xiāng sū xiàn tí hú。
匡公与荔结缘久,一闻荔熟垂涎久。kuāng gōng yǔ lì jié yuán jiǔ,yī wén lì shú chuí xián jiǔ。
词客园林凡几家,家家荔落匡公手。cí kè yuán lín fán jǐ jiā,jiā jiā lì luò kuāng gōng shǒu。
抛壳纷纷红雪飞,入口滚滚糖槽漏。pāo ké fēn fēn hóng xuě fēi,rù kǒu gǔn gǔn táng cáo lòu。
遗核在地日数斗,翻令见者惊欲走。yí hé zài dì rì shù dòu,fān lìng jiàn zhě jīng yù zǒu。
拍手笑东坡,自矜三百颗。pāi shǒu xiào dōng pō,zì jīn sān bǎi kē。
若持饷匡公,日日还遭饿。ruò chí xiǎng kuāng gōng,rì rì hái zāo è。
匡公大嚼更怀归,行住常餐兼坐卧。kuāng gōng dà jué gèng huái guī,xíng zhù cháng cān jiān zuò wò。
人言丹荔王百果,封公荔王制曰可。rén yán dān lì wáng bǎi guǒ,fēng gōng lì wáng zhì yuē kě。
问公腹中何所如,蠡湖溟海趋尾闾。wèn gōng fù zhōng hé suǒ rú,lí hú míng hǎi qū wěi lǘ。
信我前言良不虚。xìn wǒ qián yán liáng bù xū。
不然啖后茗碗还五十,滔滔荡荡安能储?南人畏荔热太毒,公腹清凉乐有馀。bù rán dàn hòu míng wǎn hái wǔ shí,tāo tāo dàng dàng ān néng chǔ?nán rén wèi lì rè tài dú,gōng fù qīng liáng lè yǒu yú。
试问甘露门,何如荔中味。shì wèn gān lù mén,hé rú lì zhōng wèi。
我言半偈公须记,色香佛法所最忌。wǒ yán bàn jì gōng xū jì,sè xiāng fú fǎ suǒ zuì jì。
此物曾经驰驿骑,千人万人相枕死。cǐ wù céng jīng chí yì qí,qiān rén wàn rén xiāng zhěn sǐ。
至今犹怨太真妃,玉肤红粉空妍媚。zhì jīn yóu yuàn tài zhēn fēi,yù fū hóng fěn kōng yán mèi。
甘口生疾苦口药,芳洁无如蔬笋气。gān kǒu shēng jí kǔ kǒu yào,fāng jié wú rú shū sǔn qì。
知公心似絮沾泥,勿使香魂入梦迷。zhī gōng xīn shì xù zhān ní,wù shǐ xiāng hún rù mèng mí。
满口莲华宣梵呗,本来无物是菩提。mǎn kǒu lián huá xuān fàn bei,běn lái wú wù shì pú tí。
吁嗟丹荔休多携。xū jiē dān lì xiū duō xié。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

夏朝凉

邓云霄

细雨夜来收,高斋爽气浮。xì yǔ yè lái shōu,gāo zhāi shuǎng qì fú。
朝凉疑过夏,远客易惊秋。cháo liáng yí guò xià,yuǎn kè yì jīng qiū。

咏得含风蝉

邓云霄

清韵因风远,泠泠万木秋。qīng yùn yīn fēng yuǎn,líng líng wàn mù qiū。
莫矜玄鬓影,叫白几人头。mò jīn xuán bìn yǐng,jiào bái jǐ rén tóu。

初春村居二首

邓云霄

山中何所事,傲骨自能尊。shān zhōng hé suǒ shì,ào gǔ zì néng zūn。
惟有东风好,依然到席门。wéi yǒu dōng fēng hǎo,yī rán dào xí mén。

初春村居二首

邓云霄

高枕从吾癖,摊书自满床。gāo zhěn cóng wú pǐ,tān shū zì mǎn chuáng。
闲庭移白日,人已到羲皇。xián tíng yí bái rì,rén yǐ dào xī huáng。

题扇头秋江白雁

邓云霄

烟净江天迥,冥鸿自不群。yān jìng jiāng tiān jiǒng,míng hóng zì bù qún。
飞回一片雪,叫入万重云。fēi huí yī piàn xuě,jiào rù wàn zhòng yún。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

刘毅一贫士,蒱摴掷百万。liú yì yī pín shì,pú chū zhì bǎi wàn。
我无负郭田,种蕙动盈畹。wǒ wú fù guō tián,zhǒng huì dòng yíng wǎn。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

对酒傲高阳,放歌走下里。duì jiǔ ào gāo yáng,fàng gē zǒu xià lǐ。
醯鸡哂瓮中,老死徒为尔。xī jī shěn wèng zhōng,lǎo sǐ tú wèi ěr。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

时清不必须,骥足喜长途。shí qīng bù bì xū,jì zú xǐ zhǎng tú。
为问关门吏,何曾识弃繻?wèi wèn guān mén lì,hé céng shí qì xū?

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

锦瑟待佳人,冰弦弹五十。jǐn sè dài jiā rén,bīng xián dàn wǔ shí。
但作相思声,不作穷途泣。dàn zuò xiāng sī shēng,bù zuò qióng tú qì。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

谁知造化心,取醉且长吟。shuí zhī zào huà xīn,qǔ zuì qiě zhǎng yín。
家叹相如壁,囊空季子金。jiā tàn xiāng rú bì,náng kōng jì zi jīn。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

何人望大堤?hé rén wàng dà dī?
独宿倚楼啼。dú sù yǐ lóu tí。
应同举案妇,不是下机妻。yīng tóng jǔ àn fù,bù shì xià jī qī。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

长贫一丈夫,回首愧妻孥。zhǎng pín yī zhàng fū,huí shǒu kuì qī nú。
壮士心逾烈,高歌击唾壶。zhuàng shì xīn yú liè,gāo gē jī tuò hú。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

霜节变玄冥,青皇归也未。shuāng jié biàn xuán míng,qīng huáng guī yě wèi。
看花匹马骄,大道饶佳气。kàn huā pǐ mǎ jiāo,dà dào ráo jiā qì。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

垆头聊潦倒,斗酒可谁相。lú tóu liáo lǎo dào,dòu jiǔ kě shuí xiāng。
燕赵逢游侠,怀中匕带霜。yàn zhào féng yóu xiá,huái zhōng bǐ dài shuāng。

余北征行囊萧然读老杜万里须十金妻孥未相保之句限韵成十绝聊以破愁耳

邓云霄

鱼龙暖浪高,桃李春风好。yú lóng nuǎn làng gāo,táo lǐ chūn fēng hǎo。
圣人正垂裳,诣阙歌天保。shèng rén zhèng chuí shang,yì quē gē tiān bǎo。