古诗词

卖拙歌

邓云霄

西园公,真奇绝,不愿乞巧偏乞拙。xī yuán gōng,zhēn qí jué,bù yuàn qǐ qiǎo piān qǐ zhuō。
七夕铺张香粉筵,低头拜向天孙说。qī xī pù zhāng xiāng fěn yán,dī tóu bài xiàng tiān sūn shuō。
天孙玉梭织七襄,霞丝虹线组天章。tiān sūn yù suō zhī qī xiāng,xiá sī hóng xiàn zǔ tiān zhāng。
园公胸藏锦绣肠,天工人巧相低昂。yuán gōng xiōng cáng jǐn xiù cháng,tiān gōng rén qiǎo xiāng dī áng。
歌中丽藻驱韩柳,东坡辩舌钟王手。gē zhōng lì zǎo qū hán liǔ,dōng pō biàn shé zhōng wáng shǒu。
金石盈篇节奏鸣,龙蛇落纸纵横走。jīn shí yíng piān jié zòu míng,lóng shé luò zhǐ zòng héng zǒu。
人生最苦不知足,何须用拙为貂续。rén shēng zuì kǔ bù zhī zú,hé xū yòng zhuō wèi diāo xù。
天孙无拙可与君,憨生有拙君不闻。tiān sūn wú zhuō kě yǔ jūn,hān shēng yǒu zhuō jūn bù wén。
昔年怀宝骄白眼,此日索价高青云。xī nián huái bǎo jiāo bái yǎn,cǐ rì suǒ jià gāo qīng yún。
园公问我拙数目,我拙三万六千斛。yuán gōng wèn wǒ zhuō shù mù,wǒ zhuō sān wàn liù qiān hú。
一口一斛用未尽,到今堆积还充屋。yī kǒu yī hú yòng wèi jǐn,dào jīn duī jī hái chōng wū。
包裹何曾藉智囊,收藏正合居愚谷。bāo guǒ hé céng jí zhì náng,shōu cáng zhèng hé jū yú gǔ。
我言拙状君莫笑,一个铁锤无孔窍。wǒ yán zhuō zhuàng jūn mò xiào,yī gè tiě chuí wú kǒng qiào。
兀兀腾腾蠢性资,期期艾艾讷言辞。wù wù téng téng chǔn xìng zī,qī qī ài ài nè yán cí。
无书徒鼓便便腹,失韵空吟浅浅诗。wú shū tú gǔ biàn biàn fù,shī yùn kōng yín qiǎn qiǎn shī。
曾事支离称小友,更尊溟涬作严师。céng shì zhī lí chēng xiǎo yǒu,gèng zūn míng xìng zuò yán shī。
吟诗作赋终何用,镇日推敲费拈弄。yín shī zuò fù zhōng hé yòng,zhèn rì tuī qiāo fèi niān nòng。
残稿宜将酒瓮覆,寄人莫倩椰瓢送。cán gǎo yí jiāng jiǔ wèng fù,jì rén mò qiàn yē piáo sòng。
壮年作宦少因依,晚岁回车失路归。zhuàng nián zuò huàn shǎo yīn yī,wǎn suì huí chē shī lù guī。
本期击水鹏同运,岂料迎风鹢退飞。běn qī jī shuǐ péng tóng yùn,qǐ liào yíng fēng yì tuì fēi。
归来偃卧长林下,夜逢醉尉还惊怕。guī lái yǎn wò zhǎng lín xià,yè féng zuì wèi hái jīng pà。
如病如狂不自知,呼牛呼马从人骂。rú bìng rú kuáng bù zì zhī,hū niú hū mǎ cóng rén mà。
自怜年纪未衰颓,何事冰心若冷灰。zì lián nián jì wèi shuāi tuí,hé shì bīng xīn ruò lěng huī。
七日凭谁凿混沌,千金无药治痴呆。qī rì píng shuí záo hùn dùn,qiān jīn wú yào zhì chī dāi。
怀藏此拙向谁卖,难折药资还酒债。huái cáng cǐ zhuō xiàng shuí mài,nán zhé yào zī hái jiǔ zhài。
卖货须寻识货人,一时惟有园公在。mài huò xū xún shí huò rén,yī shí wéi yǒu yuán gōng zài。
五车载拙向园公,不须白镪兼青铜。wǔ chē zài zhuō xiàng yuán gōng,bù xū bái qiāng jiān qīng tóng。
将我一团真懵懂,换公一副绣心胸。jiāng wǒ yī tuán zhēn měng dǒng,huàn gōng yī fù xiù xīn xiōng。
园公咄咄频摇手,君家奇拙兼百丑。yuán gōng duō duō pín yáo shǒu,jūn jiā qí zhuō jiān bǎi chǒu。
君且怀藏自享用,更付子孙长世守。jūn qiě huái cáng zì xiǎng yòng,gèng fù zi sūn zhǎng shì shǒu。
园公乞拙只问天,如君人拙不值钱。yuán gōng qǐ zhuō zhǐ wèn tiān,rú jūn rén zhuō bù zhí qián。
君且为鸠我为鹊,有巢各自相安眠。jūn qiě wèi jiū wǒ wèi què,yǒu cháo gè zì xiāng ān mián。
我闻园公言,自嗤还自疑。wǒ wén yuán gōng yán,zì chī hái zì yí。
春蚕死茧里,织妇无完衣。chūn cán sǐ jiǎn lǐ,zhī fù wú wán yī。
离离栎树荫百亩,斧斤不到凌云枝。lí lí lì shù yīn bǎi mǔ,fǔ jīn bù dào líng yún zhī。
世间拙处亦有用,园公园公,好听村婆说春梦。shì jiān zhuō chù yì yǒu yòng,yuán gōng yuán gōng,hǎo tīng cūn pó shuō chūn mèng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

拟古宫词一百首

邓云霄

兽集长杨几万蹄,君王校阅御园西。shòu jí zhǎng yáng jǐ wàn tí,jūn wáng xiào yuè yù yuán xī。
妾身不惮当熊立,懒向楼头看斗鸡。qiè shēn bù dàn dāng xióng lì,lǎn xiàng lóu tóu kàn dòu jī。

拟古宫词一百首

邓云霄

玉辇看梅爱淡香,宫中皆学寿阳妆。yù niǎn kàn méi ài dàn xiāng,gōng zhōng jiē xué shòu yáng zhuāng。
冰肌玉骨亭亭远,何用双蛾若许长?bīng jī yù gǔ tíng tíng yuǎn,hé yòng shuāng é ruò xǔ zhǎng?

拟古宫词一百首

邓云霄

太一祠前散晚霞,满坛灯烛映鸾车。tài yī cí qián sàn wǎn xiá,mǎn tán dēng zhú yìng luán chē。
九枝斜挂重输月,独炬偏开四照花。jiǔ zhī xié guà zhòng shū yuè,dú jù piān kāi sì zhào huā。

拟古宫词一百首

邓云霄

君王斋戒集灵台,玉露金茎不满杯。jūn wáng zhāi jiè jí líng tái,yù lù jīn jīng bù mǎn bēi。
宫里琪花千万树,那能承露一齐开。gōng lǐ qí huā qiān wàn shù,nà néng chéng lù yī qí kāi。

拟古宫词一百首

邓云霄

跪风太液折红莲,百尺龙舟水拍天。guì fēng tài yè zhé hóng lián,bǎi chǐ lóng zhōu shuǐ pāi tiān。
曲罢乘风欲飞去,绉裙还得号留仙。qū bà chéng fēng yù fēi qù,zhòu qún hái dé hào liú xiān。

拟古宫词一百首

邓云霄

千年花树忆仙家,好向双成学种花。qiān nián huā shù yì xiān jiā,hǎo xiàng shuāng chéng xué zhǒng huā。
红颊绯袍镇长在,肯将秋色换春华。hóng jiá fēi páo zhèn zhǎng zài,kěn jiāng qiū sè huàn chūn huá。

拟古宫词一百首

邓云霄

宫中雨露本无私,何意偏开向日枝?gōng zhōng yǔ lù běn wú sī,hé yì piān kāi xiàng rì zhī?
闻道侍臣开讲幄,多陈樛木咏螽斯。wén dào shì chén kāi jiǎng wò,duō chén jiū mù yǒng zhōng sī。

拟古宫词一百首

邓云霄

上苑秋千笑语同,湘裙罗袜远行空。shàng yuàn qiū qiān xiào yǔ tóng,xiāng qún luó wà yuǎn xíng kōng。
昔传妙舞能擎掌,今见仙姬解御风。xī chuán miào wǔ néng qíng zhǎng,jīn jiàn xiān jī jiě yù fēng。

拟古宫词一百首

邓云霄

团扇轻摇水殿凉,巧裁明月绣鸾皇。tuán shàn qīng yáo shuǐ diàn liáng,qiǎo cái míng yuè xiù luán huáng。
不愁盛暑催香汗,只恐薰风不久长。bù chóu shèng shǔ cuī xiāng hàn,zhǐ kǒng xūn fēng bù jiǔ zhǎng。

拟古宫词一百首

邓云霄

年来种竹傍琼轩,浮碧垂阴满院门。nián lái zhǒng zhú bàng qióng xuān,fú bì chuí yīn mǎn yuàn mén。
旭日自宜停凤侣,东风还待长龙孙。xù rì zì yí tíng fèng lǚ,dōng fēng hái dài zhǎng lóng sūn。

拟古宫词一百首

邓云霄

百花宿雾暖犹含,蜂蝶纷纷晓已酣。bǎi huā sù wù nuǎn yóu hán,fēng dié fēn fēn xiǎo yǐ hān。
欲写春山入眉黛,近来云气蔽终南。yù xiě chūn shān rù méi dài,jìn lái yún qì bì zhōng nán。

拟古宫词一百首

邓云霄

百丈崇台接太清,低枝月桂挂檐楹。bǎi zhàng chóng tái jiē tài qīng,dī zhī yuè guì guà yán yíng。
今朝宫监逢人说,亲听嫦娥叹息声。jīn cháo gōng jiān féng rén shuō,qīn tīng cháng é tàn xī shēng。

拟古宫词一百首

邓云霄

花阴翠辇转迟迟,宫扇低回碍柳枝。huā yīn cuì niǎn zhuǎn chí chí,gōng shàn dī huí ài liǔ zhī。
怪底才人不轻折,君王偏念发生时。guài dǐ cái rén bù qīng zhé,jūn wáng piān niàn fā shēng shí。

拟古宫词一百首

邓云霄

白茅方士奏灵符,十亩斋宫四面湖。bái máo fāng shì zòu líng fú,shí mǔ zhāi gōng sì miàn hú。
好借琴高金色鲤,妾将骑去问麻姑。hǎo jiè qín gāo jīn sè lǐ,qiè jiāng qí qù wèn má gū。

拟古宫词一百首

邓云霄

残柳萦烟锁翠眉,御沟流去杳无期。cán liǔ yíng yān suǒ cuì méi,yù gōu liú qù yǎo wú qī。
纵然红叶能传信,不及东风嫩绿时。zòng rán hóng yè néng chuán xìn,bù jí dōng fēng nèn lǜ shí。