古诗词

卖拙歌

邓云霄

西园公,真奇绝,不愿乞巧偏乞拙。xī yuán gōng,zhēn qí jué,bù yuàn qǐ qiǎo piān qǐ zhuō。
七夕铺张香粉筵,低头拜向天孙说。qī xī pù zhāng xiāng fěn yán,dī tóu bài xiàng tiān sūn shuō。
天孙玉梭织七襄,霞丝虹线组天章。tiān sūn yù suō zhī qī xiāng,xiá sī hóng xiàn zǔ tiān zhāng。
园公胸藏锦绣肠,天工人巧相低昂。yuán gōng xiōng cáng jǐn xiù cháng,tiān gōng rén qiǎo xiāng dī áng。
歌中丽藻驱韩柳,东坡辩舌钟王手。gē zhōng lì zǎo qū hán liǔ,dōng pō biàn shé zhōng wáng shǒu。
金石盈篇节奏鸣,龙蛇落纸纵横走。jīn shí yíng piān jié zòu míng,lóng shé luò zhǐ zòng héng zǒu。
人生最苦不知足,何须用拙为貂续。rén shēng zuì kǔ bù zhī zú,hé xū yòng zhuō wèi diāo xù。
天孙无拙可与君,憨生有拙君不闻。tiān sūn wú zhuō kě yǔ jūn,hān shēng yǒu zhuō jūn bù wén。
昔年怀宝骄白眼,此日索价高青云。xī nián huái bǎo jiāo bái yǎn,cǐ rì suǒ jià gāo qīng yún。
园公问我拙数目,我拙三万六千斛。yuán gōng wèn wǒ zhuō shù mù,wǒ zhuō sān wàn liù qiān hú。
一口一斛用未尽,到今堆积还充屋。yī kǒu yī hú yòng wèi jǐn,dào jīn duī jī hái chōng wū。
包裹何曾藉智囊,收藏正合居愚谷。bāo guǒ hé céng jí zhì náng,shōu cáng zhèng hé jū yú gǔ。
我言拙状君莫笑,一个铁锤无孔窍。wǒ yán zhuō zhuàng jūn mò xiào,yī gè tiě chuí wú kǒng qiào。
兀兀腾腾蠢性资,期期艾艾讷言辞。wù wù téng téng chǔn xìng zī,qī qī ài ài nè yán cí。
无书徒鼓便便腹,失韵空吟浅浅诗。wú shū tú gǔ biàn biàn fù,shī yùn kōng yín qiǎn qiǎn shī。
曾事支离称小友,更尊溟涬作严师。céng shì zhī lí chēng xiǎo yǒu,gèng zūn míng xìng zuò yán shī。
吟诗作赋终何用,镇日推敲费拈弄。yín shī zuò fù zhōng hé yòng,zhèn rì tuī qiāo fèi niān nòng。
残稿宜将酒瓮覆,寄人莫倩椰瓢送。cán gǎo yí jiāng jiǔ wèng fù,jì rén mò qiàn yē piáo sòng。
壮年作宦少因依,晚岁回车失路归。zhuàng nián zuò huàn shǎo yīn yī,wǎn suì huí chē shī lù guī。
本期击水鹏同运,岂料迎风鹢退飞。běn qī jī shuǐ péng tóng yùn,qǐ liào yíng fēng yì tuì fēi。
归来偃卧长林下,夜逢醉尉还惊怕。guī lái yǎn wò zhǎng lín xià,yè féng zuì wèi hái jīng pà。
如病如狂不自知,呼牛呼马从人骂。rú bìng rú kuáng bù zì zhī,hū niú hū mǎ cóng rén mà。
自怜年纪未衰颓,何事冰心若冷灰。zì lián nián jì wèi shuāi tuí,hé shì bīng xīn ruò lěng huī。
七日凭谁凿混沌,千金无药治痴呆。qī rì píng shuí záo hùn dùn,qiān jīn wú yào zhì chī dāi。
怀藏此拙向谁卖,难折药资还酒债。huái cáng cǐ zhuō xiàng shuí mài,nán zhé yào zī hái jiǔ zhài。
卖货须寻识货人,一时惟有园公在。mài huò xū xún shí huò rén,yī shí wéi yǒu yuán gōng zài。
五车载拙向园公,不须白镪兼青铜。wǔ chē zài zhuō xiàng yuán gōng,bù xū bái qiāng jiān qīng tóng。
将我一团真懵懂,换公一副绣心胸。jiāng wǒ yī tuán zhēn měng dǒng,huàn gōng yī fù xiù xīn xiōng。
园公咄咄频摇手,君家奇拙兼百丑。yuán gōng duō duō pín yáo shǒu,jūn jiā qí zhuō jiān bǎi chǒu。
君且怀藏自享用,更付子孙长世守。jūn qiě huái cáng zì xiǎng yòng,gèng fù zi sūn zhǎng shì shǒu。
园公乞拙只问天,如君人拙不值钱。yuán gōng qǐ zhuō zhǐ wèn tiān,rú jūn rén zhuō bù zhí qián。
君且为鸠我为鹊,有巢各自相安眠。jūn qiě wèi jiū wǒ wèi què,yǒu cháo gè zì xiāng ān mián。
我闻园公言,自嗤还自疑。wǒ wén yuán gōng yán,zì chī hái zì yí。
春蚕死茧里,织妇无完衣。chūn cán sǐ jiǎn lǐ,zhī fù wú wán yī。
离离栎树荫百亩,斧斤不到凌云枝。lí lí lì shù yīn bǎi mǔ,fǔ jīn bù dào líng yún zhī。
世间拙处亦有用,园公园公,好听村婆说春梦。shì jiān zhuō chù yì yǒu yòng,yuán gōng yuán gōng,hǎo tīng cūn pó shuō chūn mèng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

吴门秋月十五首

邓云霄

午夜歌钟彻晓闻,姑苏弦管岁时新。wǔ yè gē zhōng chè xiǎo wén,gū sū xián guǎn suì shí xīn。
重帘不畏三秋冷,一笑能回四座春。zhòng lián bù wèi sān qiū lěng,yī xiào néng huí sì zuò chūn。
娃馆尚留吴苑月,冰轮曾伫梦里人。wá guǎn shàng liú wú yuàn yuè,bīng lún céng zhù mèng lǐ rén。
太湖万顷金波阔,欲驾扁舟再问津。tài hú wàn qǐng jīn bō kuò,yù jià biǎn zhōu zài wèn jīn。

吴门秋月十五首

邓云霄

坐来疏漏已三更,屈指流光百感生。zuò lái shū lòu yǐ sān gèng,qū zhǐ liú guāng bǎi gǎn shēng。
五斗微名虚寄迹,千秋吾道竟何成。wǔ dòu wēi míng xū jì jì,qiān qiū wú dào jìng hé chéng。
升沉总付当空鉴,放浪如游不夜城。shēng chén zǒng fù dāng kōng jiàn,fàng làng rú yóu bù yè chéng。
谁识闲心同白月,踏歌羞逐众人行。shuí shí xián xīn tóng bái yuè,tà gē xiū zhú zhòng rén xíng。

吴门秋月十五首

邓云霄

秋至缄书付鹡鸰,犹怜风木冷虚庭。qiū zhì jiān shū fù jí líng,yóu lián fēng mù lěng xū tíng。
关山迢递多离合,岐路艰危任醉醒。guān shān tiáo dì duō lí hé,qí lù jiān wēi rèn zuì xǐng。
且把茱萸浮绿蚁,更弹莲锷倚青萍。qiě bǎ zhū yú fú lǜ yǐ,gèng dàn lián è yǐ qīng píng。
谁言星月遥相妒,此夜还须让酒星。shuí yán xīng yuè yáo xiāng dù,cǐ yè hái xū ràng jiǔ xīng。

赠高影逸

邓云霄

大隐吴门吏亦仙,丈夫宁受俗人怜。dà yǐn wú mén lì yì xiān,zhàng fū níng shòu sú rén lián。
玄经有待期知己,白壁无因孰至前。xuán jīng yǒu dài qī zhī jǐ,bái bì wú yīn shú zhì qián。
阅世淡交情似水,看君得趣意忘弦。yuè shì dàn jiāo qíng shì shuǐ,kàn jūn dé qù yì wàng xián。
汉家元礼谁堪御,怅望清光北斗边。hàn jiā yuán lǐ shuí kān yù,chàng wàng qīng guāng běi dòu biān。

邓云霄

石枕绳床午梦闲,簿书迎送不相关。shí zhěn shéng chuáng wǔ mèng xián,bù shū yíng sòng bù xiāng guān。
簟纹净滑摇湘水,炉气氤氲起博山。diàn wén jìng huá yáo xiāng shuǐ,lú qì yīn yūn qǐ bó shān。
六载劳薪翻自哂,百年倦鸟亦知还。liù zài láo xīn fān zì shěn,bǎi nián juàn niǎo yì zhī hái。
夷犹孤棹便疏懒,岂合追随玉笋班。yí yóu gū zhào biàn shū lǎn,qǐ hé zhuī suí yù sǔn bān。

避暑铜陵留滞二旬暇同黎明府登天王寺乘凉三首

邓云霄

天王台殿俯城隅,江色平开岛屿孤。tiān wáng tái diàn fǔ chéng yú,jiāng sè píng kāi dǎo yǔ gū。
金界凉生离火宅,玉山颓处浸冰壶。jīn jiè liáng shēng lí huǒ zhái,yù shān tuí chù jìn bīng hú。
诸天转觉成空相,三伏谁能定有无。zhū tiān zhuǎn jué chéng kōng xiāng,sān fú shuí néng dìng yǒu wú。
最爱琴声清且好,南熏欠去万家苏。zuì ài qín shēng qīng qiě hǎo,nán xūn qiàn qù wàn jiā sū。

避暑铜陵留滞二旬暇同黎明府登天王寺乘凉三首

邓云霄

美人为政自忘机,舌底千重尽翠微。měi rén wèi zhèng zì wàng jī,shé dǐ qiān zhòng jǐn cuì wēi。
漉酒暂同陶令醉,飞凫终傍子乔归。lù jiǔ zàn tóng táo lìng zuì,fēi fú zhōng bàng zi qiáo guī。
参禅已破三生妄,叹世空伤万事非。cān chán yǐ pò sān shēng wàng,tàn shì kōng shāng wàn shì fēi。
笑指大江波浩浩,浮名争似钓鱼矶。xiào zhǐ dà jiāng bō hào hào,fú míng zhēng shì diào yú jī。

避暑铜陵留滞二旬暇同黎明府登天王寺乘凉三首

邓云霄

卧病铜官客未还,风林蝄?对江湾。wò bìng tóng guān kè wèi hái,fēng lín wǎng duì jiāng wān。
深杯始信千愁失,数局能消半日闲。shēn bēi shǐ xìn qiān chóu shī,shù jú néng xiāo bàn rì xián。
欲礼空王为弟子,更携长策遍名山。yù lǐ kōng wáng wèi dì zi,gèng xié zhǎng cè biàn míng shān。
他年解绂谁同往,潇洒如君可共攀。tā nián jiě fú shuí tóng wǎng,xiāo sǎ rú jūn kě gòng pān。

同黎明府南楼玩月

邓云霄

云物迎秋暑力微,大江高阁对清辉。yún wù yíng qiū shǔ lì wēi,dà jiāng gāo gé duì qīng huī。
光翻贝阙龙初醒,轮度银河鹊欲飞。guāng fān bèi quē lóng chū xǐng,lún dù yín hé què yù fēi。
渔浦寥寥闻远笛,村砧片片急寒衣。yú pǔ liáo liáo wén yuǎn dí,cūn zhēn piàn piàn jí hán yī。
谁怜王粲伤留滞,作赋荆门尚未归。shuí lián wáng càn shāng liú zhì,zuò fù jīng mén shàng wèi guī。

皖城逢立秋

邓云霄

乡程迢递杳难期,又见江亭一叶飞。xiāng chéng tiáo dì yǎo nán qī,yòu jiàn jiāng tíng yī yè fēi。
日月不饶孤客鬓,烟霞长护钓鱼矶。rì yuè bù ráo gū kè bìn,yān xiá zhǎng hù diào yú jī。
杜蘅远望愁堪结,鸿雁南还喜并归。dù héng yuǎn wàng chóu kān jié,hóng yàn nán hái xǐ bìng guī。
欲挽银河洗残暑,夜来凉露湿征衣。yù wǎn yín hé xǐ cán shǔ,yè lái liáng lù shī zhēng yī。

湖口逢故人之蜀

邓云霄

江湖落魄竟何如,昔别十年无尺书。jiāng hú luò pò jìng hé rú,xī bié shí nián wú chǐ shū。
苍龙袖里涩古色,碧草岭外怨离居。cāng lóng xiù lǐ sè gǔ sè,bì cǎo lǐng wài yuàn lí jū。
停舟把臂回白眼,秉烛酌酒脍神鱼。tíng zhōu bǎ bì huí bái yǎn,bǐng zhú zhuó jiǔ kuài shén yú。
明朝解缆各南北,看月峨眉一望予。míng cháo jiě lǎn gè nán běi,kàn yuè é méi yī wàng yǔ。

浔阳江闻笛

邓云霄

西风瑟瑟吹寒莎,野笛如啼又似歌。xī fēng sè sè chuī hán shā,yě dí rú tí yòu shì gē。
砍竹定遇武昌老,抆泪尚咽湘江蛾。kǎn zhú dìng yù wǔ chāng lǎo,wěn lèi shàng yàn xiāng jiāng é。
鱼龙欲睡移深浦,鸿雁惊飞掠远波。yú lóng yù shuì yí shēn pǔ,hóng yàn jīng fēi lüè yuǎn bō。
试问当年白司马,琵琶幽怨较谁多。shì wèn dāng nián bái sī mǎ,pí pá yōu yuàn jiào shuí duō。

南昌即事

邓云霄

江湖襟带洪都郡,食鼎鸣钟几万家。jiāng hú jīn dài hóng dōu jùn,shí dǐng míng zhōng jǐ wàn jiā。
彭蠡涛声摇铁柱,匡庐晴色映龙沙。péng lí tāo shēng yáo tiě zhù,kuāng lú qíng sè yìng lóng shā。
云霞楼阁今犹壮,宾主东南昔共夸。yún xiá lóu gé jīn yóu zhuàng,bīn zhǔ dōng nán xī gòng kuā。
遥望丰城知不远,更携雄剑问张华。yáo wàng fēng chéng zhī bù yuǎn,gèng xié xióng jiàn wèn zhāng huá。

宫词四首

邓云霄

禹甸尧封乐太平,芳年淑气满神京。yǔ diān yáo fēng lè tài píng,fāng nián shū qì mǎn shén jīng。
璇霄日映龙文合,宝幄兰销瑞雾清。xuán xiāo rì yìng lóng wén hé,bǎo wò lán xiāo ruì wù qīng。
上苑预催游猎宴,西场初歇打球声。shàng yuàn yù cuī yóu liè yàn,xī chǎng chū xiē dǎ qiú shēng。
夜来谁得君王宠,舞马妖鸡尽赐名。yè lái shuí dé jūn wáng chǒng,wǔ mǎ yāo jī jǐn cì míng。

宫词四首

邓云霄

万国时康赐大酺,六宫仙酒引醍醐。wàn guó shí kāng cì dà pú,liù gōng xiān jiǔ yǐn tí hú。
华清浴后摇红玉,香径人归步锦铺。huá qīng yù hòu yáo hóng yù,xiāng jìng rén guī bù jǐn pù。
南内歌声传晓漏,东方日影散啼乌。nán nèi gē shēng chuán xiǎo lòu,dōng fāng rì yǐng sàn tí wū。
犹闻别院留王母,绛雪玄霜近到无。yóu wén bié yuàn liú wáng mǔ,jiàng xuě xuán shuāng jìn dào wú。