古诗词

卖拙歌

邓云霄

西园公,真奇绝,不愿乞巧偏乞拙。xī yuán gōng,zhēn qí jué,bù yuàn qǐ qiǎo piān qǐ zhuō。
七夕铺张香粉筵,低头拜向天孙说。qī xī pù zhāng xiāng fěn yán,dī tóu bài xiàng tiān sūn shuō。
天孙玉梭织七襄,霞丝虹线组天章。tiān sūn yù suō zhī qī xiāng,xiá sī hóng xiàn zǔ tiān zhāng。
园公胸藏锦绣肠,天工人巧相低昂。yuán gōng xiōng cáng jǐn xiù cháng,tiān gōng rén qiǎo xiāng dī áng。
歌中丽藻驱韩柳,东坡辩舌钟王手。gē zhōng lì zǎo qū hán liǔ,dōng pō biàn shé zhōng wáng shǒu。
金石盈篇节奏鸣,龙蛇落纸纵横走。jīn shí yíng piān jié zòu míng,lóng shé luò zhǐ zòng héng zǒu。
人生最苦不知足,何须用拙为貂续。rén shēng zuì kǔ bù zhī zú,hé xū yòng zhuō wèi diāo xù。
天孙无拙可与君,憨生有拙君不闻。tiān sūn wú zhuō kě yǔ jūn,hān shēng yǒu zhuō jūn bù wén。
昔年怀宝骄白眼,此日索价高青云。xī nián huái bǎo jiāo bái yǎn,cǐ rì suǒ jià gāo qīng yún。
园公问我拙数目,我拙三万六千斛。yuán gōng wèn wǒ zhuō shù mù,wǒ zhuō sān wàn liù qiān hú。
一口一斛用未尽,到今堆积还充屋。yī kǒu yī hú yòng wèi jǐn,dào jīn duī jī hái chōng wū。
包裹何曾藉智囊,收藏正合居愚谷。bāo guǒ hé céng jí zhì náng,shōu cáng zhèng hé jū yú gǔ。
我言拙状君莫笑,一个铁锤无孔窍。wǒ yán zhuō zhuàng jūn mò xiào,yī gè tiě chuí wú kǒng qiào。
兀兀腾腾蠢性资,期期艾艾讷言辞。wù wù téng téng chǔn xìng zī,qī qī ài ài nè yán cí。
无书徒鼓便便腹,失韵空吟浅浅诗。wú shū tú gǔ biàn biàn fù,shī yùn kōng yín qiǎn qiǎn shī。
曾事支离称小友,更尊溟涬作严师。céng shì zhī lí chēng xiǎo yǒu,gèng zūn míng xìng zuò yán shī。
吟诗作赋终何用,镇日推敲费拈弄。yín shī zuò fù zhōng hé yòng,zhèn rì tuī qiāo fèi niān nòng。
残稿宜将酒瓮覆,寄人莫倩椰瓢送。cán gǎo yí jiāng jiǔ wèng fù,jì rén mò qiàn yē piáo sòng。
壮年作宦少因依,晚岁回车失路归。zhuàng nián zuò huàn shǎo yīn yī,wǎn suì huí chē shī lù guī。
本期击水鹏同运,岂料迎风鹢退飞。běn qī jī shuǐ péng tóng yùn,qǐ liào yíng fēng yì tuì fēi。
归来偃卧长林下,夜逢醉尉还惊怕。guī lái yǎn wò zhǎng lín xià,yè féng zuì wèi hái jīng pà。
如病如狂不自知,呼牛呼马从人骂。rú bìng rú kuáng bù zì zhī,hū niú hū mǎ cóng rén mà。
自怜年纪未衰颓,何事冰心若冷灰。zì lián nián jì wèi shuāi tuí,hé shì bīng xīn ruò lěng huī。
七日凭谁凿混沌,千金无药治痴呆。qī rì píng shuí záo hùn dùn,qiān jīn wú yào zhì chī dāi。
怀藏此拙向谁卖,难折药资还酒债。huái cáng cǐ zhuō xiàng shuí mài,nán zhé yào zī hái jiǔ zhài。
卖货须寻识货人,一时惟有园公在。mài huò xū xún shí huò rén,yī shí wéi yǒu yuán gōng zài。
五车载拙向园公,不须白镪兼青铜。wǔ chē zài zhuō xiàng yuán gōng,bù xū bái qiāng jiān qīng tóng。
将我一团真懵懂,换公一副绣心胸。jiāng wǒ yī tuán zhēn měng dǒng,huàn gōng yī fù xiù xīn xiōng。
园公咄咄频摇手,君家奇拙兼百丑。yuán gōng duō duō pín yáo shǒu,jūn jiā qí zhuō jiān bǎi chǒu。
君且怀藏自享用,更付子孙长世守。jūn qiě huái cáng zì xiǎng yòng,gèng fù zi sūn zhǎng shì shǒu。
园公乞拙只问天,如君人拙不值钱。yuán gōng qǐ zhuō zhǐ wèn tiān,rú jūn rén zhuō bù zhí qián。
君且为鸠我为鹊,有巢各自相安眠。jūn qiě wèi jiū wǒ wèi què,yǒu cháo gè zì xiāng ān mián。
我闻园公言,自嗤还自疑。wǒ wén yuán gōng yán,zì chī hái zì yí。
春蚕死茧里,织妇无完衣。chūn cán sǐ jiǎn lǐ,zhī fù wú wán yī。
离离栎树荫百亩,斧斤不到凌云枝。lí lí lì shù yīn bǎi mǔ,fǔ jīn bù dào líng yún zhī。
世间拙处亦有用,园公园公,好听村婆说春梦。shì jiān zhuō chù yì yǒu yòng,yuán gōng yuán gōng,hǎo tīng cūn pó shuō chūn mèng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

逐臣何处想遗踪?zhú chén hé chù xiǎng yí zōng?
湛湛江枫淡更浓。zhàn zhàn jiāng fēng dàn gèng nóng。
枝叶可能留岁色,丹青倏已变秋容。zhī yè kě néng liú suì sè,dān qīng shū yǐ biàn qiū róng。
悲缠宋玉招魂句,恨结寒山半夜钟。bēi chán sòng yù zhāo hún jù,hèn jié hán shān bàn yè zhōng。
闲续遗骚愁不寐,感时怀古意千重。xián xù yí sāo chóu bù mèi,gǎn shí huái gǔ yì qiān zhòng。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

瀼瀼玉露气萧森,疏翠残黄半不禁。ráng ráng yù lù qì xiāo sēn,shū cuì cán huáng bàn bù jìn。
壁水市空惟落叶,文昌殿冷岂成阴。bì shuǐ shì kōng wéi luò yè,wén chāng diàn lěng qǐ chéng yīn。
婆娑坐惜殷生树,哀怨长悬庾信心。pó suō zuò xī yīn shēng shù,āi yuàn zhǎng xuán yǔ xìn xīn。
已悟南柯浑是梦,休将摇落动孤吟。yǐ wù nán kē hún shì mèng,xiū jiāng yáo luò dòng gū yín。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

凌波独立尔应难,绿袖红绡冉冉单。líng bō dú lì ěr yīng nán,lǜ xiù hóng xiāo rǎn rǎn dān。
玉井峰头秋气早,若耶溪畔晚妆残。yù jǐng fēng tóu qiū qì zǎo,ruò yé xī pàn wǎn zhuāng cán。
房空只有馀丝绕,心苦谁怜泣露寒?fáng kōng zhǐ yǒu yú sī rào,xīn kǔ shuí lián qì lù hán?
惆怅吴儿兼越女,棹歌归去若为欢。chóu chàng wú ér jiān yuè nǚ,zhào gē guī qù ruò wèi huān。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

秋至怀人各一方,幽兰愁绝隔潇湘。qiū zhì huái rén gè yī fāng,yōu lán chóu jué gé xiāo xiāng。
采来衣袖逢多露,寄去江关恨异乡。cǎi lái yī xiù féng duō lù,jì qù jiāng guān hèn yì xiāng。
远道残香容易歇,同心暗结竟难忘。yuǎn dào cán xiāng róng yì xiē,tóng xīn àn jié jìng nán wàng。
平皋飒飒催寒急,谁倩轻云护晚霜。píng gāo sà sà cuī hán jí,shuí qiàn qīng yún hù wǎn shuāng。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

昆明池水起秋风,怜尔雕胡傍废宫。kūn míng chí shuǐ qǐ qiū fēng,lián ěr diāo hú bàng fèi gōng。
弱带枯茎斜照外,沉云宿雾乱流中。ruò dài kū jīng xié zhào wài,chén yún sù wù luàn liú zhōng。
清波零落鱼龙夜,馀粒漂残雁鹜空。qīng bō líng luò yú lóng yè,yú lì piāo cán yàn wù kōng。
最是秋来衿枕冷,好将温席问渔翁。zuì shì qiū lái jīn zhěn lěng,hǎo jiāng wēn xí wèn yú wēng。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

日落平沙江路长,蒹葭凝望渺苍苍。rì luò píng shā jiāng lù zhǎng,jiān jiā níng wàng miǎo cāng cāng。
数声孤雁天连水,八月凉风露化霜。shù shēng gū yàn tiān lián shuǐ,bā yuè liáng fēng lù huà shuāng。
絮入秋衣如薄茧,笳吹寒夜中清商。xù rù qiū yī rú báo jiǎn,jiā chuī hán yè zhōng qīng shāng。
扁舟江上思归客,不待浮灰已断肠。biǎn zhōu jiāng shàng sī guī kè,bù dài fú huī yǐ duàn cháng。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

霜风初落剪寒莎,扰扰飞萤扑野蛾。shuāng fēng chū luò jiǎn hán shā,rǎo rǎo fēi yíng pū yě é。
色接黄云秋出塞,怨深青冢夜闻歌。sè jiē huáng yún qiū chū sāi,yuàn shēn qīng zhǒng yè wén gē。
苍茫古道行人少,迢递长堤返照多。cāng máng gǔ dào xíng rén shǎo,tiáo dì zhǎng dī fǎn zhào duō。
幂历正伤时序改,王孙归思近如何。mì lì zhèng shāng shí xù gǎi,wáng sūn guī sī jìn rú hé。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

门巷萧疏秋色阑,哀蝉柳外几声残。mén xiàng xiāo shū qiū sè lán,āi chán liǔ wài jǐ shēng cán。
跳枝择翳惊还咽,饮露含风瘦更寒。tiào zhī zé yì jīng hái yàn,yǐn lù hán fēng shòu gèng hán。
青镜暗调秦女鬓,素丝新入汉臣冠。qīng jìng àn diào qín nǚ bìn,sù sī xīn rù hàn chén guān。
弦中杀气催摇落,夜抚瑶琴不忍弹。xián zhōng shā qì cuī yáo luò,yè fǔ yáo qín bù rěn dàn。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

怜汝归期道路长,好依残垒更回翔。lián rǔ guī qī dào lù zhǎng,hǎo yī cán lěi gèng huí xiáng。
向来华屋非新主,何必乌衣是故乡。xiàng lái huá wū fēi xīn zhǔ,hé bì wū yī shì gù xiāng。
万里风尘劳往返,百年时序有炎凉。wàn lǐ fēng chén láo wǎng fǎn,bǎi nián shí xù yǒu yán liáng。
休论王谢堂前事,寥落秋思易感伤。xiū lùn wáng xiè táng qián shì,liáo luò qiū sī yì gǎn shāng。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

落木萧萧雁影疏,西风几处怨离居。luò mù xiāo xiāo yàn yǐng shū,xī fēng jǐ chù yuàn lí jū。
遥看列阵能成字,可怪经秋不寄书。yáo kàn liè zhèn néng chéng zì,kě guài jīng qiū bù jì shū。
雪窖北来边月苦,衡阳南下楚天虚。xuě jiào běi lái biān yuè kǔ,héng yáng nán xià chǔ tiān xū。
伤弓避弋呼群急,此日羁人意有馀。shāng gōng bì yì hū qún jí,cǐ rì jī rén yì yǒu yú。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

夜雨孤灯起旅愁,隔帘摇扬一萤流。yè yǔ gū dēng qǐ lǚ chóu,gé lián yáo yáng yī yíng liú。
谁云腐草无生意?shuí yún fǔ cǎo wú shēng yì?
忽见明珠已暗投。hū jiàn míng zhū yǐ àn tóu。
读罢虚窗千卷冷,放残深院六宫秋。dú bà xū chuāng qiān juǎn lěng,fàng cán shēn yuàn liù gōng qiū。
年华代谢流光促,对尔还须秉烛游。nián huá dài xiè liú guāng cù,duì ěr hái xū bǐng zhú yóu。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

片角长鸣落晓星,雄关铁锁欲开扃。piàn jiǎo zhǎng míng luò xiǎo xīng,xióng guān tiě suǒ yù kāi jiōng。
城头浪奏单于曲,漠北谁空老上庭?chéng tóu làng zòu dān yú qū,mò běi shuí kōng lǎo shàng tíng?
惨惨寒吹边草白,呜呜悲咽野磷青。cǎn cǎn hán chuī biān cǎo bái,wū wū bēi yàn yě lín qīng。
征人正切南归梦,起傍墩台数驿亭。zhēng rén zhèng qiè nán guī mèng,qǐ bàng dūn tái shù yì tíng。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

太白旄头夜并高,胡儿牧马过临洮。tài bái máo tóu yè bìng gāo,hú ér mù mǎ guò lín táo。
连营百道传烽火,飞檄三边插羽毛。lián yíng bǎi dào chuán fēng huǒ,fēi xí sān biān chā yǔ máo。
光迸流星穿雁塞,气缠宝匣吼龙刀。guāng bèng liú xīng chuān yàn sāi,qì chán bǎo xiá hǒu lóng dāo。
捷书早达蓬莱殿,立马千门念正劳。jié shū zǎo dá péng lái diàn,lì mǎ qiān mén niàn zhèng láo。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

苦调烦声急更迟,戍楼羌笛不胜悲。kǔ diào fán shēng jí gèng chí,shù lóu qiāng dí bù shèng bēi。
谁怜战久人先老?shuí lián zhàn jiǔ rén xiān lǎo?
可念兵残将自疑。kě niàn bīng cán jiāng zì yí。
月黑关山全失道,风高杨柳半无枝。yuè hēi guān shān quán shī dào,fēng gāo yáng liǔ bàn wú zhī。
遥知朔漠烟尘惨,不似南征马上吹。yáo zhī shuò mò yān chén cǎn,bù shì nán zhēng mǎ shàng chuī。

悲秋十八咏秋柳

邓云霄

月引笳声出塞微,城南又合数重围。yuè yǐn jiā shēng chū sāi wēi,chéng nán yòu hé shù zhòng wéi。
乍吹疲马寒嘶影,三奏严霜倒扑衣。zhà chuī pí mǎ hán sī yǐng,sān zòu yán shuāng dào pū yī。
乌集空营冤鬼哭,星低孤垒救兵稀。wū jí kōng yíng yuān guǐ kū,xīng dī gū lěi jiù bīng xī。
凭谁列作刘琨曲?píng shuí liè zuò liú kūn qū?
半夜胡儿掩泪归。bàn yè hú ér yǎn lèi guī。