古诗词

卖拙歌

邓云霄

西园公,真奇绝,不愿乞巧偏乞拙。xī yuán gōng,zhēn qí jué,bù yuàn qǐ qiǎo piān qǐ zhuō。
七夕铺张香粉筵,低头拜向天孙说。qī xī pù zhāng xiāng fěn yán,dī tóu bài xiàng tiān sūn shuō。
天孙玉梭织七襄,霞丝虹线组天章。tiān sūn yù suō zhī qī xiāng,xiá sī hóng xiàn zǔ tiān zhāng。
园公胸藏锦绣肠,天工人巧相低昂。yuán gōng xiōng cáng jǐn xiù cháng,tiān gōng rén qiǎo xiāng dī áng。
歌中丽藻驱韩柳,东坡辩舌钟王手。gē zhōng lì zǎo qū hán liǔ,dōng pō biàn shé zhōng wáng shǒu。
金石盈篇节奏鸣,龙蛇落纸纵横走。jīn shí yíng piān jié zòu míng,lóng shé luò zhǐ zòng héng zǒu。
人生最苦不知足,何须用拙为貂续。rén shēng zuì kǔ bù zhī zú,hé xū yòng zhuō wèi diāo xù。
天孙无拙可与君,憨生有拙君不闻。tiān sūn wú zhuō kě yǔ jūn,hān shēng yǒu zhuō jūn bù wén。
昔年怀宝骄白眼,此日索价高青云。xī nián huái bǎo jiāo bái yǎn,cǐ rì suǒ jià gāo qīng yún。
园公问我拙数目,我拙三万六千斛。yuán gōng wèn wǒ zhuō shù mù,wǒ zhuō sān wàn liù qiān hú。
一口一斛用未尽,到今堆积还充屋。yī kǒu yī hú yòng wèi jǐn,dào jīn duī jī hái chōng wū。
包裹何曾藉智囊,收藏正合居愚谷。bāo guǒ hé céng jí zhì náng,shōu cáng zhèng hé jū yú gǔ。
我言拙状君莫笑,一个铁锤无孔窍。wǒ yán zhuō zhuàng jūn mò xiào,yī gè tiě chuí wú kǒng qiào。
兀兀腾腾蠢性资,期期艾艾讷言辞。wù wù téng téng chǔn xìng zī,qī qī ài ài nè yán cí。
无书徒鼓便便腹,失韵空吟浅浅诗。wú shū tú gǔ biàn biàn fù,shī yùn kōng yín qiǎn qiǎn shī。
曾事支离称小友,更尊溟涬作严师。céng shì zhī lí chēng xiǎo yǒu,gèng zūn míng xìng zuò yán shī。
吟诗作赋终何用,镇日推敲费拈弄。yín shī zuò fù zhōng hé yòng,zhèn rì tuī qiāo fèi niān nòng。
残稿宜将酒瓮覆,寄人莫倩椰瓢送。cán gǎo yí jiāng jiǔ wèng fù,jì rén mò qiàn yē piáo sòng。
壮年作宦少因依,晚岁回车失路归。zhuàng nián zuò huàn shǎo yīn yī,wǎn suì huí chē shī lù guī。
本期击水鹏同运,岂料迎风鹢退飞。běn qī jī shuǐ péng tóng yùn,qǐ liào yíng fēng yì tuì fēi。
归来偃卧长林下,夜逢醉尉还惊怕。guī lái yǎn wò zhǎng lín xià,yè féng zuì wèi hái jīng pà。
如病如狂不自知,呼牛呼马从人骂。rú bìng rú kuáng bù zì zhī,hū niú hū mǎ cóng rén mà。
自怜年纪未衰颓,何事冰心若冷灰。zì lián nián jì wèi shuāi tuí,hé shì bīng xīn ruò lěng huī。
七日凭谁凿混沌,千金无药治痴呆。qī rì píng shuí záo hùn dùn,qiān jīn wú yào zhì chī dāi。
怀藏此拙向谁卖,难折药资还酒债。huái cáng cǐ zhuō xiàng shuí mài,nán zhé yào zī hái jiǔ zhài。
卖货须寻识货人,一时惟有园公在。mài huò xū xún shí huò rén,yī shí wéi yǒu yuán gōng zài。
五车载拙向园公,不须白镪兼青铜。wǔ chē zài zhuō xiàng yuán gōng,bù xū bái qiāng jiān qīng tóng。
将我一团真懵懂,换公一副绣心胸。jiāng wǒ yī tuán zhēn měng dǒng,huàn gōng yī fù xiù xīn xiōng。
园公咄咄频摇手,君家奇拙兼百丑。yuán gōng duō duō pín yáo shǒu,jūn jiā qí zhuō jiān bǎi chǒu。
君且怀藏自享用,更付子孙长世守。jūn qiě huái cáng zì xiǎng yòng,gèng fù zi sūn zhǎng shì shǒu。
园公乞拙只问天,如君人拙不值钱。yuán gōng qǐ zhuō zhǐ wèn tiān,rú jūn rén zhuō bù zhí qián。
君且为鸠我为鹊,有巢各自相安眠。jūn qiě wèi jiū wǒ wèi què,yǒu cháo gè zì xiāng ān mián。
我闻园公言,自嗤还自疑。wǒ wén yuán gōng yán,zì chī hái zì yí。
春蚕死茧里,织妇无完衣。chūn cán sǐ jiǎn lǐ,zhī fù wú wán yī。
离离栎树荫百亩,斧斤不到凌云枝。lí lí lì shù yīn bǎi mǔ,fǔ jīn bù dào líng yún zhī。
世间拙处亦有用,园公园公,好听村婆说春梦。shì jiān zhuō chù yì yǒu yòng,yuán gōng yuán gōng,hǎo tīng cūn pó shuō chūn mèng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

闲居杂诗二十首

邓云霄

扶筇到远寺,为赴老僧招。fú qióng dào yuǎn sì,wèi fù lǎo sēng zhāo。
谈柄挥松叶,清羡煮菊苗。tán bǐng huī sōng yè,qīng xiàn zhǔ jú miáo。
月凉如坐水,梵响似闻潮。yuè liáng rú zuò shuǐ,fàn xiǎng shì wén cháo。
白业非难就,青山信可骄。bái yè fēi nán jiù,qīng shān xìn kě jiāo。

银河

邓云霄

终古贯天经,迢遥浅更清。zhōng gǔ guàn tiān jīng,tiáo yáo qiǎn gèng qīng。
雨云空自变,风浪静无声。yǔ yún kōng zì biàn,fēng làng jìng wú shēng。
一水盈盈阔,双星夜夜情。yī shuǐ yíng yíng kuò,shuāng xīng yè yè qíng。
谁持河畔石,再去问君平。shuí chí hé pàn shí,zài qù wèn jūn píng。

戊申七夕旅思

邓云霄

万感集萧辰,羁怀难具陈。wàn gǎn jí xiāo chén,jī huái nán jù chén。
还因牛女会,远忆别离人。hái yīn niú nǚ huì,yuǎn yì bié lí rén。
雨霁火云歇,天空秋气新。yǔ jì huǒ yún xiē,tiān kōng qiū qì xīn。
宦游今十载,依旧阮家贫。huàn yóu jīn shí zài,yī jiù ruǎn jiā pín。

寄友人读书西山野寺

邓云霄

扰扰红尘地,思君在翠微。rǎo rǎo hóng chén dì,sī jūn zài cuì wēi。
游人不到处,幽鸟亦忘机。yóu rén bù dào chù,yōu niǎo yì wàng jī。
碧草摇书带,秋风脆芰衣。bì cǎo yáo shū dài,qiū fēng cuì jì yī。
竹窗休早掩,时有白云归。zhú chuāng xiū zǎo yǎn,shí yǒu bái yún guī。

讯米君梦病

邓云霄

傲骨缘诗瘦,腰存尚几围。ào gǔ yuán shī shòu,yāo cún shàng jǐ wéi。
空囊还药里,细雨问秋衣。kōng náng hái yào lǐ,xì yǔ wèn qiū yī。
委巷余衰草,何人到叩扉。wěi xiàng yú shuāi cǎo,hé rén dào kòu fēi。
维摩元示病,知汝悟禅机。wéi mó yuán shì bìng,zhī rǔ wù chán jī。

邻砧

邓云霄

寒入燕山树,清砧满四邻。hán rù yàn shān shù,qīng zhēn mǎn sì lín。
声回缠戍角,风过乱边尘。shēng huí chán shù jiǎo,fēng guò luàn biān chén。
驿使音书断,交河梦寐频。yì shǐ yīn shū duàn,jiāo hé mèng mèi pín。
晚来休太急,隔院有离人。wǎn lái xiū tài jí,gé yuàn yǒu lí rén。

初秋社集同用飞花二韵

邓云霄

华馆辟风扉,疏林澹晚辉。huá guǎn pì fēng fēi,shū lín dàn wǎn huī。
星随座密叶,叶共羽觞飞。xīng suí zuò mì yè,yè gòng yǔ shāng fēi。
秋色清于酒,云光薄似衣。qiū sè qīng yú jiǔ,yún guāng báo shì yī。
良宵须尽兴,明月待人归。liáng xiāo xū jǐn xīng,míng yuè dài rén guī。

初秋社集同用飞花二韵

邓云霄

万里同为客,停杯感岁华。wàn lǐ tóng wèi kè,tíng bēi gǎn suì huá。
西风吹片月,秋思在谁家。xī fēng chuī piàn yuè,qiū sī zài shuí jiā。
夜久移桐影,谈深落烛花。yè jiǔ yí tóng yǐng,tán shēn luò zhú huā。
明河清且浅,好泛斗边槎。míng hé qīng qiě qiǎn,hǎo fàn dòu biān chá。

赋得落叶惊残梦

邓云霄

旅次依荒驿,山空静不闻。lǚ cì yī huāng yì,shān kōng jìng bù wén。
孤眠愁夜永,假寐逼宵分。gū mián chóu yè yǒng,jiǎ mèi bī xiāo fēn。
木叶响如雨,阳台散片云。mù yè xiǎng rú yǔ,yáng tái sàn piàn yún。
亦曾传彩笔,拟制宋生文。yì céng chuán cǎi bǐ,nǐ zhì sòng shēng wén。

鄚州晓发

邓云霄

叶响树冥冥,侵晨出远坰。yè xiǎng shù míng míng,qīn chén chū yuǎn jiōng。
河低斜浴日,炬落难残星。hé dī xié yù rì,jù luò nán cán xīng。
野寺钟初歇,谁家梦未醒。yě sì zhōng chū xiē,shuí jiā mèng wèi xǐng。
不如岩下叟,白昼掩柴扃。bù rú yán xià sǒu,bái zhòu yǎn chái jiōng。

滕县遇雨

邓云霄

催归秋思急,风雨转凄凄。cuī guī qiū sī jí,fēng yǔ zhuǎn qī qī。
湿气沉烟火,潢流断路溪。shī qì chén yān huǒ,huáng liú duàn lù xī。
郊原浑欲晦,乡国望逾迷。jiāo yuán hún yù huì,xiāng guó wàng yú mí。
错报黄昏候,隔林闻午鸡。cuò bào huáng hūn hòu,gé lín wén wǔ jī。

濠梁驿

邓云霄

濠梁当驿道,风景近何如。háo liáng dāng yì dào,fēng jǐng jìn hé rú。
无复高贤迹,频经过客车。wú fù gāo xián jì,pín jīng guò kè chē。
人亡应化蝶,水长更生鱼。rén wáng yīng huà dié,shuǐ zhǎng gèng shēng yú。
侧想逍遥意,临流一浣裾。cè xiǎng xiāo yáo yì,lín liú yī huàn jū。

皂口问渡

邓云霄

天窄群峰逼,翻愁倒日车。tiān zhǎi qún fēng bī,fān chóu dào rì chē。
马头冲鸟道,云脚挂人家。mǎ tóu chōng niǎo dào,yún jiǎo guà rén jiā。
壑抱三冬暖,林开十月花。hè bào sān dōng nuǎn,lín kāi shí yuè huā。
高滩问渡处,何异斗边槎。gāo tān wèn dù chù,hé yì dòu biān chá。

乌兜夜雨

邓云霄

问津绕皂口,旅宿又乌兜。wèn jīn rào zào kǒu,lǚ sù yòu wū dōu。
落叶迷官路,流云锁驿楼。luò yè mí guān lù,liú yún suǒ yì lóu。
风悲闻虎啸,月黑共猿愁。fēng bēi wén hǔ xiào,yuè hēi gòng yuán chóu。
向夕还微雨,羁怀不可收。xiàng xī hái wēi yǔ,jī huái bù kě shōu。

度庾岭

邓云霄

踏云循石磴,路仄水潺潺。tà yún xún shí dèng,lù zè shuǐ chán chán。
万里常为客,十年频度关。wàn lǐ cháng wèi kè,shí nián pín dù guān。
人归鸿雁后,身老利名间。rén guī hóng yàn hòu,shēn lǎo lì míng jiān。
却笑宦游子,不如山鸟闲。què xiào huàn yóu zi,bù rú shān niǎo xián。