古诗词

孟冬念二日集李将军伯修署中赏菊戏作把菊问答歌

邓云霄

问黄菊,开何迟,严冬杀气凝东篱。wèn huáng jú,kāi hé chí,yán dōng shā qì níng dōng lí。
金钱已过浮萸后,玉醴非逢落帽时。jīn qián yǐ guò fú yú hòu,yù lǐ fēi féng luò mào shí。
把花枝,堪笑汝,耽隐逸,有何趣。bǎ huā zhī,kān xiào rǔ,dān yǐn yì,yǒu hé qù。
冷淡曾淹处士家,凄凉今倚将军树。lěng dàn céng yān chù shì jiā,qī liáng jīn yǐ jiāng jūn shù。
名园百卉斗春妆,五侯七贵飞琼觞。míng yuán bǎi huì dòu chūn zhuāng,wǔ hóu qī guì fēi qióng shāng。
如花少女出洞房,莺喉鸾舞调笙簧。rú huā shǎo nǚ chū dòng fáng,yīng hóu luán wǔ diào shēng huáng。
一刻千金夜未央,汝时抽茎寸许长。yī kè qiān jīn yè wèi yāng,rǔ shí chōu jīng cùn xǔ zhǎng。
野畦芳草同摧藏,到今开处满头霜。yě qí fāng cǎo tóng cuī cáng,dào jīn kāi chù mǎn tóu shuāng。
北风瑟瑟吹衣裳,月寒酒冷对虚堂。běi fēng sè sè chuī yī shang,yuè hán jiǔ lěng duì xū táng。
侍儿曲调虽绕梁,曲中哀怨含清商。shì ér qū diào suī rào liáng,qū zhōng āi yuàn hán qīng shāng。
纵有黄□与绿袖,敢与桃李争风光。zòng yǒu huáng yǔ lǜ xiù,gǎn yǔ táo lǐ zhēng fēng guāng。
把花枝,长太息。bǎ huā zhī,zhǎng tài xī。
怯秋霜,傲秋色。qiè qiū shuāng,ào qiū sè。
一生不得青皇力,花兮花兮何岑寂。yī shēng bù dé qīng huáng lì,huā xī huā xī hé cén jì。
花动容,似解语。huā dòng róng,shì jiě yǔ。
执予袖,附予耳。zhí yǔ xiù,fù yǔ ěr。
樽前莫笑我开迟,如君偃蹇还堪嗤。zūn qián mò xiào wǒ kāi chí,rú jūn yǎn jiǎn hái kān chī。
同朝鸳鹭燕云隔,失路风波粤水悲。tóng cháo yuān lù yàn yún gé,shī lù fēng bō yuè shuǐ bēi。
致身何太晚,抽身何太早。zhì shēn hé tài wǎn,chōu shēn hé tài zǎo。
不言时命乖,但说烟霞好。bù yán shí mìng guāi,dàn shuō yān xiá hǎo。
君归君归何草草?君家松桂可盘桓,惟我同君共岁寒。jūn guī jūn guī hé cǎo cǎo?jūn jiā sōng guì kě pán huán,wéi wǒ tóng jūn gòng suì hán。
愿作君家篱下物,年年长得奉清欢。yuàn zuò jūn jiā lí xià wù,nián nián zhǎng dé fèng qīng huān。
花有情,酒有味。huā yǒu qíng,jiǔ yǒu wèi。
泛英酌酒醉且歌,人世忙忙竟何事?君有刚心照雪霜,我将正色留天地。fàn yīng zhuó jiǔ zuì qiě gē,rén shì máng máng jìng hé shì?jūn yǒu gāng xīn zhào xuě shuāng,wǒ jiāng zhèng sè liú tiān dì。
听花言,领花意,坚持晚节同须记。tīng huā yán,lǐng huā yì,jiān chí wǎn jié tóng xū jì。
斗转参横未忍归,狂浮大白向花挥。dòu zhuǎn cān héng wèi rěn guī,kuáng fú dà bái xiàng huā huī。
花神有约酣余兴,明日携壶更典衣。huā shén yǒu yuē hān yú xīng,míng rì xié hú gèng diǎn yī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

行回溪入九疑

邓云霄

胜情催晓发,霜气澹朝晖。shèng qíng cuī xiǎo fā,shuāng qì dàn cháo huī。
木落露山骨,溪寒曳水衣。mù luò lù shān gǔ,xī hán yè shuǐ yī。
人家穿竹暗,鸟道入烟微。rén jiā chuān zhú àn,niǎo dào rù yān wēi。
处处峰峦似,谁能辨是非。chù chù fēng luán shì,shuí néng biàn shì fēi。

谒舜祠四首

邓云霄

帝德光千古,遗踪在九疑。dì dé guāng qiān gǔ,yí zōng zài jiǔ yí。
搴芳荐瑶席,酌桂礼彤墀。qiān fāng jiàn yáo xí,zhuó guì lǐ tóng chí。
百兽犹环舞,群山相向悲。bǎi shòu yóu huán wǔ,qún shān xiāng xiàng bēi。
欲知龙蜕处,高嶂觅铜碑。yù zhī lóng tuì chù,gāo zhàng mì tóng bēi。

谒舜祠四首

邓云霄

俎豆传虞代,蘋蘩肃汉官。zǔ dòu chuán yú dài,píng fán sù hàn guān。
岂应迷冢墓,或恐葬衣冠。qǐ yīng mí zhǒng mù,huò kǒng zàng yī guān。
松韵如听乐,瑶歌似舞干。sōng yùn rú tīng lè,yáo gē shì wǔ gàn。
寄言吊古客,当作鼎湖看。jì yán diào gǔ kè,dāng zuò dǐng hú kàn。

谒舜祠四首

邓云霄

万里辞黄屋,千秋寄碧岑。wàn lǐ cí huáng wū,qiān qiū jì bì cén。
莫嫌山庙冷,方称土阶心。mò xián shān miào lěng,fāng chēng tǔ jiē xīn。
木石时为偶,英皇恨转深。mù shí shí wèi ǒu,yīng huáng hèn zhuǎn shēn。
微闻松竹里,恍惚凤仪音。wēi wén sōng zhú lǐ,huǎng hū fèng yí yīn。

谒舜祠四首

邓云霄

翠辇虚驰道,玄泉不复通。cuì niǎn xū chí dào,xuán quán bù fù tōng。
国家同弃屣,日月见重瞳。guó jiā tóng qì xǐ,rì yuè jiàn zhòng tóng。
山鬼幽篁里,鹧鸪秋雨中。shān guǐ yōu huáng lǐ,zhè gū qiū yǔ zhōng。
峰头帝子泪,又洒在丹枫。fēng tóu dì zi lèi,yòu sǎ zài dān fēng。

三峰石

邓云霄

登眺穷殊胜,兹峰迥不群。dēng tiào qióng shū shèng,zī fēng jiǒng bù qún。
烟霄离五尺,楚粤划三分。yān xiāo lí wǔ chǐ,chǔ yuè huà sān fēn。
雨过冲雷仗,星飞避剑文。yǔ guò chōng léi zhàng,xīng fēi bì jiàn wén。
南天多物怪,倩汝扫魔军。nán tiān duō wù guài,qiàn rǔ sǎo mó jūn。

秋日访彭贞元留题时适有饷以酒者喜曰吾留客有胆矣可想其风致云

邓云霄

投剌入斋中,应门无小童。tóu lá rù zhāi zhōng,yīng mén wú xiǎo tóng。
酒添留客胆,诗不妒人穷。jiǔ tiān liú kè dǎn,shī bù dù rén qióng。
侑酌惟黄菊,承家只素风。yòu zhuó wéi huáng jú,chéng jiā zhǐ sù fēng。
怜君耽市隐,踪迹似墙东。lián jūn dān shì yǐn,zōng jì shì qiáng dōng。

和李自得题咏小园上下平韵三十首一东

邓云霄

青门在郭东,小筑偶然同。qīng mén zài guō dōng,xiǎo zhù ǒu rán tóng。
只爱山溪胜,非关木石工。zhǐ ài shān xī shèng,fēi guān mù shí gōng。
幽栖宜地僻,简出免途穷。yōu qī yí dì pì,jiǎn chū miǎn tú qióng。
自觉悬车稳,揶揄笑阮公。zì jué xuán chē wěn,yé yú xiào ruǎn gōng。

和李自得题咏小园上下平韵三十首一东

邓云霄

城池离二里,溪壑隔千重。chéng chí lí èr lǐ,xī hè gé qiān zhòng。
叹世时歌凤,无才愧卧龙。tàn shì shí gē fèng,wú cái kuì wò lóng。
偶留人下榻,睡到日高舂。ǒu liú rén xià tà,shuì dào rì gāo chōng。
晏起科头者,天南一老农。yàn qǐ kē tóu zhě,tiān nán yī lǎo nóng。

和李自得题咏小园上下平韵三十首一东

邓云霄

昔曾为壮士,侠气近来降。xī céng wèi zhuàng shì,xiá qì jìn lái jiàng。
学道抛金剑,忘怀倒玉缸。xué dào pāo jīn jiàn,wàng huái dào yù gāng。
竹烟朝沐发,松月夜窥窗。zhú yān cháo mù fā,sōng yuè yè kuī chuāng。
莫道耕无偶,沙边鹤一双。mò dào gēng wú ǒu,shā biān hè yī shuāng。

和李自得题咏小园上下平韵三十首一东

邓云霄

为园曾几月,花果亦频移。wèi yuán céng jǐ yuè,huā guǒ yì pín yí。
燕入惊新主,鸥归识旧池。yàn rù jīng xīn zhǔ,ōu guī shí jiù chí。
听禽徐度曲,对客细敲诗。tīng qín xú dù qū,duì kè xì qiāo shī。
何必千间厦,巢林只一枝。hé bì qiān jiān shà,cháo lín zhǐ yī zhī。

和李自得题咏小园上下平韵三十首一东

邓云霄

小楼穿象外,当夏觅秋衣。xiǎo lóu chuān xiàng wài,dāng xià mì qiū yī。
星宿巡檐度,云霞拂槛飞。xīng sù xún yán dù,yún xiá fú kǎn fēi。
龙衔真诰下,鹤驾列仙归。lóng xián zhēn gào xià,hè jià liè xiān guī。
招手洞天使,何人应少微。zhāo shǒu dòng tiān shǐ,hé rén yīng shǎo wēi。

和李自得题咏小园上下平韵三十首一东

邓云霄

放浪郊原外,相羊水竹居。fàng làng jiāo yuán wài,xiāng yáng shuǐ zhú jū。
垂纶聊取适,洗耳异逃虚。chuí lún liáo qǔ shì,xǐ ěr yì táo xū。
兰径呼僮扫,芝田或自锄。lán jìng hū tóng sǎo,zhī tián huò zì chú。
昼长开卷懒,云湿一床书。zhòu zhǎng kāi juǎn lǎn,yún shī yī chuáng shū。

和李自得题咏小园上下平韵三十首一东

邓云霄

荒园浮水镜,人拟小方壶。huāng yuán fú shuǐ jìng,rén nǐ xiǎo fāng hú。
山岳交回护,烟波幻有无。shān yuè jiāo huí hù,yān bō huàn yǒu wú。
客从穿竹至,酒向隔村沽。kè cóng chuān zhú zhì,jiǔ xiàng gé cūn gū。
半醉摇渔艇,还如泛五湖。bàn zuì yáo yú tǐng,hái rú fàn wǔ hú。

和李自得题咏小园上下平韵三十首一东

邓云霄

地远人稀到,心闲物自齐。dì yuǎn rén xī dào,xīn xián wù zì qí。
醉残卯后酒,梦破午时鸡。zuì cán mǎo hòu jiǔ,mèng pò wǔ shí jī。
得句敲青竹,微吟步绿堤。dé jù qiāo qīng zhú,wēi yín bù lǜ dī。
幽亭堪点笔,蜗篆已留题。yōu tíng kān diǎn bǐ,wō zhuàn yǐ liú tí。