古诗词

孟冬念二日集李将军伯修署中赏菊戏作把菊问答歌

邓云霄

问黄菊,开何迟,严冬杀气凝东篱。wèn huáng jú,kāi hé chí,yán dōng shā qì níng dōng lí。
金钱已过浮萸后,玉醴非逢落帽时。jīn qián yǐ guò fú yú hòu,yù lǐ fēi féng luò mào shí。
把花枝,堪笑汝,耽隐逸,有何趣。bǎ huā zhī,kān xiào rǔ,dān yǐn yì,yǒu hé qù。
冷淡曾淹处士家,凄凉今倚将军树。lěng dàn céng yān chù shì jiā,qī liáng jīn yǐ jiāng jūn shù。
名园百卉斗春妆,五侯七贵飞琼觞。míng yuán bǎi huì dòu chūn zhuāng,wǔ hóu qī guì fēi qióng shāng。
如花少女出洞房,莺喉鸾舞调笙簧。rú huā shǎo nǚ chū dòng fáng,yīng hóu luán wǔ diào shēng huáng。
一刻千金夜未央,汝时抽茎寸许长。yī kè qiān jīn yè wèi yāng,rǔ shí chōu jīng cùn xǔ zhǎng。
野畦芳草同摧藏,到今开处满头霜。yě qí fāng cǎo tóng cuī cáng,dào jīn kāi chù mǎn tóu shuāng。
北风瑟瑟吹衣裳,月寒酒冷对虚堂。běi fēng sè sè chuī yī shang,yuè hán jiǔ lěng duì xū táng。
侍儿曲调虽绕梁,曲中哀怨含清商。shì ér qū diào suī rào liáng,qū zhōng āi yuàn hán qīng shāng。
纵有黄□与绿袖,敢与桃李争风光。zòng yǒu huáng yǔ lǜ xiù,gǎn yǔ táo lǐ zhēng fēng guāng。
把花枝,长太息。bǎ huā zhī,zhǎng tài xī。
怯秋霜,傲秋色。qiè qiū shuāng,ào qiū sè。
一生不得青皇力,花兮花兮何岑寂。yī shēng bù dé qīng huáng lì,huā xī huā xī hé cén jì。
花动容,似解语。huā dòng róng,shì jiě yǔ。
执予袖,附予耳。zhí yǔ xiù,fù yǔ ěr。
樽前莫笑我开迟,如君偃蹇还堪嗤。zūn qián mò xiào wǒ kāi chí,rú jūn yǎn jiǎn hái kān chī。
同朝鸳鹭燕云隔,失路风波粤水悲。tóng cháo yuān lù yàn yún gé,shī lù fēng bō yuè shuǐ bēi。
致身何太晚,抽身何太早。zhì shēn hé tài wǎn,chōu shēn hé tài zǎo。
不言时命乖,但说烟霞好。bù yán shí mìng guāi,dàn shuō yān xiá hǎo。
君归君归何草草?君家松桂可盘桓,惟我同君共岁寒。jūn guī jūn guī hé cǎo cǎo?jūn jiā sōng guì kě pán huán,wéi wǒ tóng jūn gòng suì hán。
愿作君家篱下物,年年长得奉清欢。yuàn zuò jūn jiā lí xià wù,nián nián zhǎng dé fèng qīng huān。
花有情,酒有味。huā yǒu qíng,jiǔ yǒu wèi。
泛英酌酒醉且歌,人世忙忙竟何事?君有刚心照雪霜,我将正色留天地。fàn yīng zhuó jiǔ zuì qiě gē,rén shì máng máng jìng hé shì?jūn yǒu gāng xīn zhào xuě shuāng,wǒ jiāng zhèng sè liú tiān dì。
听花言,领花意,坚持晚节同须记。tīng huā yán,lǐng huā yì,jiān chí wǎn jié tóng xū jì。
斗转参横未忍归,狂浮大白向花挥。dòu zhuǎn cān héng wèi rěn guī,kuáng fú dà bái xiàng huā huī。
花神有约酣余兴,明日携壶更典衣。huā shén yǒu yuē hān yú xīng,míng rì xié hú gèng diǎn yī。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

四时宫怨四首

邓云霄

静听鸿声度苑迟,夜长惟有妾先知。jìng tīng hóng shēng dù yuàn chí,yè zhǎng wéi yǒu qiè xiān zhī。
明河远隔三天水,凉月孤悬百子池。míng hé yuǎn gé sān tiān shuǐ,liáng yuè gū xuán bǎi zi chí。
鸳瓦暗惊霜信早,铜仙偏浥露华滋。yuān wǎ àn jīng shuāng xìn zǎo,tóng xiān piān yì lù huá zī。
时来各有承恩日,寄语芙蓉好自持。shí lái gè yǒu chéng ēn rì,jì yǔ fú róng hǎo zì chí。

四时宫怨四首

邓云霄

积雪长门几尺深,冬衣制就罢清砧。jī xuě zhǎng mén jǐ chǐ shēn,dōng yī zhì jiù bà qīng zhēn。
有情不敢轻题扇,多病那能学捧心。yǒu qíng bù gǎn qīng tí shàn,duō bìng nà néng xué pěng xīn。
西苑腊回银箭急,南宫歌歇玉绳沉。xī yuàn là huí yín jiàn jí,nán gōng gē xiē yù shéng chén。
辟寒无分留温室,空抱君王旧赐金。pì hán wú fēn liú wēn shì,kōng bào jūn wáng jiù cì jīn。

偶有所见戏作江楼秋怨

邓云霄

采莲无伴到芳洲,闲踏西风倚小楼。cǎi lián wú bàn dào fāng zhōu,xián tà xī fēng yǐ xiǎo lóu。
愁向栏前看逝水,遥从天际认归舟。chóu xiàng lán qián kàn shì shuǐ,yáo cóng tiān jì rèn guī zhōu。
飞飞鸂?还成耦,袅袅芙蓉不耐秋。fēi fēi xī hái chéng ǒu,niǎo niǎo fú róng bù nài qiū。
欲取琵琶弹旧恨,月明何处是江州。yù qǔ pí pá dàn jiù hèn,yuè míng hé chù shì jiāng zhōu。

风雨过鄱湖

邓云霄

飞鸢鸣鹳满鱼梁,怪底篙师太著忙。fēi yuān míng guàn mǎn yú liáng,guài dǐ gāo shī tài zhù máng。
帆侧湖山如箕荡,雨昏天水更微茫。fān cè hú shān rú jī dàng,yǔ hūn tiān shuǐ gèng wēi máng。
共传南斗能司命,任尔阳侯自作狂。gòng chuán nán dòu néng sī mìng,rèn ěr yáng hóu zì zuò kuáng。
却笑轻躯同一粟,十年来往犯垂堂。què xiào qīng qū tóng yī sù,shí nián lái wǎng fàn chuí táng。

南昌樊孟泰明府招饮滕王阁雨不果上移酌舟中即席赋

邓云霄

高阁迎寒罢胜游,栋云帘雨洒孤舟。gāo gé yíng hán bà shèng yóu,dòng yún lián yǔ sǎ gū zhōu。
星移物换悲前代,南浦西山又报秋。xīng yí wù huàn bēi qián dài,nán pǔ xī shān yòu bào qiū。
千里交情堪下榻,双龙佳气自连牛。qiān lǐ jiāo qíng kān xià tà,shuāng lóng jiā qì zì lián niú。
风流为政还多暇,愿借仙凫到十洲。fēng liú wèi zhèng hái duō xiá,yuàn jiè xiān fú dào shí zhōu。

舟泊南昌希举彦成两王孙移酌泛月作

邓云霄

倾盖论文一夕间,十年意气早相关。qīng gài lùn wén yī xī jiān,shí nián yì qì zǎo xiāng guān。
主宾敢擅东南美,词赋仍兼大小山。zhǔ bīn gǎn shàn dōng nán měi,cí fù réng jiān dà xiǎo shān。
月满江天连酒湛,风清鸥鹭似人闲。yuè mǎn jiāng tiān lián jiǔ zhàn,fēng qīng ōu lù shì rén xián。
从来此地分龙剑,惆怅征帆发晓湾。cóng lái cǐ dì fēn lóng jiàn,chóu chàng zhēng fān fā xiǎo wān。

十六夜金川驿

邓云霄

金川澄彻见龙宫,更胜南楼月色中。jīn chuān chéng chè jiàn lóng gōng,gèng shèng nán lóu yuè sè zhōng。
桂影岂缘今夜减,秋光还与昨宵同。guì yǐng qǐ yuán jīn yè jiǎn,qiū guāng hái yǔ zuó xiāo tóng。
疏星点点运渔火,长笛声声叫塞鸿。shū xīng diǎn diǎn yùn yú huǒ,zhǎng dí shēng shēng jiào sāi hóng。
青女不须先送冷,有人江阁倚西风。qīng nǚ bù xū xiān sòng lěng,yǒu rén jiāng gé yǐ xī fēng。

十七夜玉峡驿

邓云霄

南方白露未为霜,单裌秋衣爱晚凉。nán fāng bái lù wèi wèi shuāng,dān jiá qiū yī ài wǎn liáng。
天上片帆飞玉峡,月中孤影坐银潢。tiān shàng piàn fān fēi yù xiá,yuè zhōng gū yǐng zuò yín huáng。
潮消龙女堪垂泪,秋老嫦娥渐卸妆。cháo xiāo lóng nǚ kān chuí lèi,qiū lǎo cháng é jiàn xiè zhuāng。
叹逝怀人当此夜,关山寒色更苍苍。tàn shì huái rén dāng cǐ yè,guān shān hán sè gèng cāng cāng。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

草绕荒墩客到稀,谢公馀韵使人思。cǎo rào huāng dūn kè dào xī,xiè gōng yú yùn shǐ rén sī。
白云明月归何处,著屐登山忆往时。bái yún míng yuè guī hé chù,zhù jī dēng shān yì wǎng shí。
风鹤数声闻退虏,废兴千古笑残棋。fēng hè shù shēng wén tuì lǔ,fèi xīng qiān gǔ xiào cán qí。
诸君剩有遨游兴,胜地携尊好对谁。zhū jūn shèng yǒu áo yóu xīng,shèng dì xié zūn hǎo duì shuí。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

渡头风急打回潮,桃叶青青不可招。dù tóu fēng jí dǎ huí cháo,táo yè qīng qīng bù kě zhāo。
远水正怜牛与女,轻舟何用鹊为桥。yuǎn shuǐ zhèng lián niú yǔ nǚ,qīng zhōu hé yòng què wèi qiáo。
烟波往事成今古,云雨当年自暮朝。yān bō wǎng shì chéng jīn gǔ,yún yǔ dāng nián zì mù cháo。
最是多情欢会地,离怀回首冷萧萧。zuì shì duō qíng huān huì dì,lí huái huí shǒu lěng xiāo xiāo。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

翠羽空山哢早春,一泓清水写花神。cuì yǔ kōng shān lòng zǎo chūn,yī hóng qīng shuǐ xiě huā shén。
新妆乍对含章镜,微步应消洛浦尘。xīn zhuāng zhà duì hán zhāng jìng,wēi bù yīng xiāo luò pǔ chén。
曲涧浮来香冉冉,疏枝影落石粼粼。qū jiàn fú lái xiāng rǎn rǎn,shū zhī yǐng luò shí lín lín。
江南景物长相忆,谁寄罗浮岭外人。jiāng nán jǐng wù zhǎng xiāng yì,shuí jì luó fú lǐng wài rén。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

城荒古木郁孤峰,返照浮烟紫翠重。chéng huāng gǔ mù yù gū fēng,fǎn zhào fú yān zǐ cuì zhòng。
匠去垆边无宿火,剑飞天外已成龙。jiàng qù lú biān wú sù huǒ,jiàn fēi tiān wài yǐ chéng lóng。
二都声价留空匣,六代河山罢战锋。èr dōu shēng jià liú kōng xiá,liù dài hé shān bà zhàn fēng。
寄语群星时聚会,斗间休遣白云封。jì yǔ qún xīng shí jù huì,dòu jiān xiū qiǎn bái yún fēng。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

水映双眸一片明,莫愁湖畔正含情。shuǐ yìng shuāng móu yī piàn míng,mò chóu hú pàn zhèng hán qíng。
春风几度虚兰桨,夜月千秋对石城。chūn fēng jǐ dù xū lán jiǎng,yè yuè qiān qiū duì shí chéng。
绿鬓尚馀芳草色,清歌散入野禽声。lǜ bìn shàng yú fāng cǎo sè,qīng gē sàn rù yě qín shēng。
到今谁是消愁者,休笑卢家浪得名。dào jīn shuí shì xiāo chóu zhě,xiū xiào lú jiā làng dé míng。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

酒泉何用觅封侯,最爱参军旧日楼。jiǔ quán hé yòng mì fēng hóu,zuì ài cān jūn jiù rì lóu。
岁岁提壶闻好鸟,时时开瓮筑高丘。suì suì tí hú wén hǎo niǎo,shí shí kāi wèng zhù gāo qiū。
杯空竹叶犹摇影,客散枫林自醉秋。bēi kōng zhú yè yóu yáo yǐng,kè sàn fēng lín zì zuì qiū。
人世拍浮须痛饮,知君鹔鹴还有裘。rén shì pāi fú xū tòng yǐn,zhī jūn sù shuāng hái yǒu qiú。

余濒行金陵诸词客分赋都下名胜兼傅之丹青壮我行色舟中无事披册展读忽然技痒赋寄酬之共得二十八景诗如其数谢公墩

邓云霄

景阳楼阁倚高峰,珠翠帘前列几重。jǐng yáng lóu gé yǐ gāo fēng,zhū cuì lián qián liè jǐ zhòng。
狎客彩毫留夜月,妖姬丽曲乱晨钟。xiá kè cǎi háo liú yè yuè,yāo jī lì qū luàn chén zhōng。
春归树老庭花落,运去龙沈野井封。chūn guī shù lǎo tíng huā luò,yùn qù lóng shěn yě jǐng fēng。
自古登临多感慨,懒寻残碣问遗踪。zì gǔ dēng lín duō gǎn kǎi,lǎn xún cán jié wèn yí zōng。