古诗词

枯庵歌送匡云上人还庐山

邓云霄

问枯庵,杳何许。wèn kū ān,yǎo hé xǔ。
曷名枯,有何意。hé míng kū,yǒu hé yì。
云在匡庐之巅,乱峰深处。yún zài kuāng lú zhī diān,luàn fēng shēn chù。
千重云,万重树。qiān zhòng yún,wàn zhòng shù。
三级泉,向庵注。sān jí quán,xiàng ān zhù。
九叠屏,背庵竖。jiǔ dié píng,bèi ān shù。
主人习静而坐枯,心似寒炉灰,身如槁木株。zhǔ rén xí jìng ér zuò kū,xīn shì hán lú huī,shēn rú gǎo mù zhū。
方丈大于斗,趺跏十载馀。fāng zhàng dà yú dòu,fū jiā shí zài yú。
庵中无长物,一瓶一钵兼木鱼。ān zhōng wú zhǎng wù,yī píng yī bō jiān mù yú。
不点玉莲灯,山月遥相照。bù diǎn yù lián dēng,shān yuè yáo xiāng zhào。
不爇旃檀香,山烟常袅袅。bù ruò zhān tán xiāng,shān yān cháng niǎo niǎo。
不钟不磬不梵呗,泉声鸟声自叫啸。bù zhōng bù qìng bù fàn bei,quán shēng niǎo shēng zì jiào xiào。
颇类巢父巢,又似壶公壶。pǒ lèi cháo fù cháo,yòu shì hú gōng hú。
有石任名悟,有谷堪名愚,坐来枯寂一念无。yǒu shí rèn míng wù,yǒu gǔ kān míng yú,zuò lái kū jì yī niàn wú。
忽然粘壁蜗,化为云出岫。hū rán zhān bì wō,huà wèi yún chū xiù。
芒鞋踏遍粤闽天,此心元属亡何有。máng xié tà biàn yuè mǐn tiān,cǐ xīn yuán shǔ wáng hé yǒu。
数枝松偃旧房前,猿愁鹤怨私自怜。shù zhī sōng yǎn jiù fáng qián,yuán chóu hè yuàn sī zì lián。
虽然去住本随缘,老去却忆庵中眠。suī rán qù zhù běn suí yuán,lǎo qù què yì ān zhōng mián。
别我西归将有日,细语灯前宵促膝。bié wǒ xī guī jiāng yǒu rì,xì yǔ dēng qián xiāo cù xī。
自言此别戒云游,坐烂绳床终不出。zì yán cǐ bié jiè yún yóu,zuò làn shéng chuáng zhōng bù chū。
赠吾诗,索我律。zèng wú shī,suǒ wǒ lǜ。
离情黯黯上河梁,只履孤筇态萧瑟。lí qíng àn àn shàng hé liáng,zhǐ lǚ gū qióng tài xiāo sè。
我笑匡公何太憨,妄认汝为汝,妄认庵为庵。wǒ xiào kuāng gōng hé tài hān,wàng rèn rǔ wèi rǔ,wàng rèn ān wèi ān。
四大是幻形,可北亦可南。sì dà shì huàn xíng,kě běi yì kě nán。
天地一蓬庐,何处可恋耽。tiān dì yī péng lú,hé chù kě liàn dān。
汝去无所去,我别无所别。rǔ qù wú suǒ qù,wǒ bié wú suǒ bié。
两心冷似水,不为临歧热。liǎng xīn lěng shì shuǐ,bù wèi lín qí rè。
公看庵外月明时,罗浮与庐岳,两点在玻璃。gōng kàn ān wài yuè míng shí,luó fú yǔ lú yuè,liǎng diǎn zài bō lí。
同居佛界中,芥子藏须弥。tóng jū fú jiè zhōng,jiè zi cáng xū mí。
汝我相聚何曾离?我闻竹林寺,空相但现影。rǔ wǒ xiāng jù hé céng lí?wǒ wén zhú lín sì,kōng xiāng dàn xiàn yǐng。
譬彼阿闪国,谁能涉其境?pì bǐ ā shǎn guó,shuí néng shè qí jìng?
请公置庵空相中,金绳有路西方通,我也行坐常同公。qǐng gōng zhì ān kōng xiāng zhōng,jīn shéng yǒu lù xī fāng tōng,wǒ yě xíng zuò cháng tóng gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

落叶随流水,闲云与闭关。luò yè suí liú shuǐ,xián yún yǔ bì guān。
幽人无限意,不语自看山。yōu rén wú xiàn yì,bù yǔ zì kàn shān。

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

茅屋深云树,溪桥响石泉。máo wū shēn yún shù,xī qiáo xiǎng shí quán。
闲来相对处,高论上皇年。xián lái xiāng duì chù,gāo lùn shàng huáng nián。

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

万叶落将尽,惟馀野竹青。wàn yè luò jiāng jǐn,wéi yú yě zhú qīng。
石林人不到,仙籁若为听。shí lín rén bù dào,xiān lài ruò wèi tīng。

小燕

邓云霄

浅立花枝上,红襟映萼明。qiǎn lì huā zhī shàng,hóng jīn yìng è míng。
汉宫谁最恨?hàn gōng shuí zuì hèn?
不及尔身轻。bù jí ěr shēn qīng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

疏影横驴背,繁花照练裳。shū yǐng héng lǘ bèi,fán huā zhào liàn shang。
如何入林久,反觉不闻香。rú hé rù lín jiǔ,fǎn jué bù wén xiāng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

高挂疏林外,频摇花信风。gāo guà shū lín wài,pín yáo huā xìn fēng。
小槽珠溜滴,色胜杏花红。xiǎo cáo zhū liū dī,sè shèng xìng huā hóng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

草阁桃花绕,时清异避秦。cǎo gé táo huā rào,shí qīng yì bì qín。
渔郎休更问,此处是通津。yú láng xiū gèng wèn,cǐ chù shì tōng jīn。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

制就绿罗袷,轻如蝴蝶飞。zhì jiù lǜ luó jiá,qīng rú hú dié fēi。
闲来堤上望,草色妒人衣。xián lái dī shàng wàng,cǎo sè dù rén yī。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

歌罢弄残机,柳线还堪织。gē bà nòng cán jī,liǔ xiàn hái kān zhī。
怜君身上衣,可比流黄色。lián jūn shēn shàng yī,kě bǐ liú huáng sè。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

舞入唐宫去,光风乱物华。wǔ rù táng gōng qù,guāng fēng luàn wù huá。
君王何所幸,宫女尽如花。jūn wáng hé suǒ xìng,gōng nǚ jǐn rú huā。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

昨夜西山雨,今朝前溪长。zuó yè xī shān yǔ,jīn cháo qián xī zhǎng。
鱼亦作春游,相随戏兰桨。yú yì zuò chūn yóu,xiāng suí xì lán jiǎng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

禁火空斋静,檐声更送寒。jìn huǒ kōng zhāi jìng,yán shēng gèng sòng hán。
花神愁不语,玉箸洗妆残。huā shén chóu bù yǔ,yù zhù xǐ zhuāng cán。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

野老送春茶,铜瓶汲井花。yě lǎo sòng chūn chá,tóng píng jí jǐng huā。
钻榆新得火,对客瀹云芽。zuān yú xīn dé huǒ,duì kè yuè yún yá。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

水际丛兰碧,香风两岸闻。shuǐ jì cóng lán bì,xiāng fēng liǎng àn wén。
褰芳修褉罢,欲荐云中君。qiān fāng xiū xiè bà,yù jiàn yún zhōng jūn。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

西风送别意,念汝路途长。xī fēng sòng bié yì,niàn rǔ lù tú zhǎng。
春到还相顾,贫交不忍忘。chūn dào hái xiāng gù,pín jiāo bù rěn wàng。