古诗词

枯庵歌送匡云上人还庐山

邓云霄

问枯庵,杳何许。wèn kū ān,yǎo hé xǔ。
曷名枯,有何意。hé míng kū,yǒu hé yì。
云在匡庐之巅,乱峰深处。yún zài kuāng lú zhī diān,luàn fēng shēn chù。
千重云,万重树。qiān zhòng yún,wàn zhòng shù。
三级泉,向庵注。sān jí quán,xiàng ān zhù。
九叠屏,背庵竖。jiǔ dié píng,bèi ān shù。
主人习静而坐枯,心似寒炉灰,身如槁木株。zhǔ rén xí jìng ér zuò kū,xīn shì hán lú huī,shēn rú gǎo mù zhū。
方丈大于斗,趺跏十载馀。fāng zhàng dà yú dòu,fū jiā shí zài yú。
庵中无长物,一瓶一钵兼木鱼。ān zhōng wú zhǎng wù,yī píng yī bō jiān mù yú。
不点玉莲灯,山月遥相照。bù diǎn yù lián dēng,shān yuè yáo xiāng zhào。
不爇旃檀香,山烟常袅袅。bù ruò zhān tán xiāng,shān yān cháng niǎo niǎo。
不钟不磬不梵呗,泉声鸟声自叫啸。bù zhōng bù qìng bù fàn bei,quán shēng niǎo shēng zì jiào xiào。
颇类巢父巢,又似壶公壶。pǒ lèi cháo fù cháo,yòu shì hú gōng hú。
有石任名悟,有谷堪名愚,坐来枯寂一念无。yǒu shí rèn míng wù,yǒu gǔ kān míng yú,zuò lái kū jì yī niàn wú。
忽然粘壁蜗,化为云出岫。hū rán zhān bì wō,huà wèi yún chū xiù。
芒鞋踏遍粤闽天,此心元属亡何有。máng xié tà biàn yuè mǐn tiān,cǐ xīn yuán shǔ wáng hé yǒu。
数枝松偃旧房前,猿愁鹤怨私自怜。shù zhī sōng yǎn jiù fáng qián,yuán chóu hè yuàn sī zì lián。
虽然去住本随缘,老去却忆庵中眠。suī rán qù zhù běn suí yuán,lǎo qù què yì ān zhōng mián。
别我西归将有日,细语灯前宵促膝。bié wǒ xī guī jiāng yǒu rì,xì yǔ dēng qián xiāo cù xī。
自言此别戒云游,坐烂绳床终不出。zì yán cǐ bié jiè yún yóu,zuò làn shéng chuáng zhōng bù chū。
赠吾诗,索我律。zèng wú shī,suǒ wǒ lǜ。
离情黯黯上河梁,只履孤筇态萧瑟。lí qíng àn àn shàng hé liáng,zhǐ lǚ gū qióng tài xiāo sè。
我笑匡公何太憨,妄认汝为汝,妄认庵为庵。wǒ xiào kuāng gōng hé tài hān,wàng rèn rǔ wèi rǔ,wàng rèn ān wèi ān。
四大是幻形,可北亦可南。sì dà shì huàn xíng,kě běi yì kě nán。
天地一蓬庐,何处可恋耽。tiān dì yī péng lú,hé chù kě liàn dān。
汝去无所去,我别无所别。rǔ qù wú suǒ qù,wǒ bié wú suǒ bié。
两心冷似水,不为临歧热。liǎng xīn lěng shì shuǐ,bù wèi lín qí rè。
公看庵外月明时,罗浮与庐岳,两点在玻璃。gōng kàn ān wài yuè míng shí,luó fú yǔ lú yuè,liǎng diǎn zài bō lí。
同居佛界中,芥子藏须弥。tóng jū fú jiè zhōng,jiè zi cáng xū mí。
汝我相聚何曾离?我闻竹林寺,空相但现影。rǔ wǒ xiāng jù hé céng lí?wǒ wén zhú lín sì,kōng xiāng dàn xiàn yǐng。
譬彼阿闪国,谁能涉其境?pì bǐ ā shǎn guó,shuí néng shè qí jìng?
请公置庵空相中,金绳有路西方通,我也行坐常同公。qǐng gōng zhì ān kōng xiāng zhōng,jīn shéng yǒu lù xī fāng tōng,wǒ yě xíng zuò cháng tóng gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

西园十咏澄碧亭

邓云霄

竹炉烟似缕,新水井花明。zhú lú yān shì lǚ,xīn shuǐ jǐng huā míng。
稍觉旗枪战,微闻风雨声。shāo jué qí qiāng zhàn,wēi wén fēng yǔ shēng。
开瓶倾露乳,解带吸云英。kāi píng qīng lù rǔ,jiě dài xī yún yīng。
何异卢仝宅,萧然茅屋清。hé yì lú tóng zhái,xiāo rán máo wū qīng。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

小园微雨霁,步屐出横塘。xiǎo yuán wēi yǔ jì,bù jī chū héng táng。
荻苇丛生处,水禽相与翔。dí wěi cóng shēng chù,shuǐ qín xiāng yǔ xiáng。
幽栖元泽国,高咏即沧浪。yōu qī yuán zé guó,gāo yǒng jí cāng làng。
不待秋风起,莼鲈头已长。bù dài qiū fēng qǐ,chún lú tóu yǐ zhǎng。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

家有荷锄仆,囊无入市钱。jiā yǒu hé chú pū,náng wú rù shì qián。
垄畦才就列,青翠各依然。lǒng qí cái jiù liè,qīng cuì gè yī rán。
雨过催新甲,宾来屡摘鲜。yǔ guò cuī xīn jiǎ,bīn lái lǚ zhāi xiān。
汉阴机已息,高枕上皇年。hàn yīn jī yǐ xī,gāo zhěn shàng huáng nián。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

缥缈危楼上,鸾车路岂赊。piāo miǎo wēi lóu shàng,luán chē lù qǐ shē。
谁知虚白室,自近太清家。shuí zhī xū bái shì,zì jìn tài qīng jiā。
何物堪长醉,仙童进晚霞。hé wù kān zhǎng zuì,xiān tóng jìn wǎn xiá。
下看人代速,木槿是空花。xià kàn rén dài sù,mù jǐn shì kōng huā。

西园十咏澄碧亭

邓云霄

台迥悬明镜,嫦娥欲近人。tái jiǒng xuán míng jìng,cháng é yù jìn rén。
御风鸣玉佩,度汉响冰轮。yù fēng míng yù pèi,dù hàn xiǎng bīng lún。
灵药杵初歇,霓裳曲更新。líng yào chǔ chū xiē,ní shang qū gèng xīn。
寥寥云水意,想像翠蛾颦。liáo liáo yún shuǐ yì,xiǎng xiàng cuì é pín。

七夕立秋戏作古思边

邓云霄

一叶飘残暑,蛩声唤晚愁。yī yè piāo cán shǔ,qióng shēng huàn wǎn chóu。
征人正南望,大火复西流。zhēng rén zhèng nán wàng,dà huǒ fù xī liú。
莫以边城月,来窥乞巧楼。mò yǐ biān chéng yuè,lái kuī qǐ qiǎo lóu。
惟应牛与女,此夕不悲秋。wéi yīng niú yǔ nǚ,cǐ xī bù bēi qiū。

中元夜李园池上泛舟

邓云霄

风起横塘浪,涛声接大江。fēng qǐ héng táng làng,tāo shēng jiē dà jiāng。
星河低画舫,鱼鸟识新腔。xīng hé dī huà fǎng,yú niǎo shí xīn qiāng。
酒态各争长,谈锋未易降。jiǔ tài gè zhēng zhǎng,tán fēng wèi yì jiàng。
花源深几许,岛外吠仙尨。huā yuán shēn jǐ xǔ,dǎo wài fèi xiān máng。

金陵秋兴六首

邓云霄

晚出城西望,平沙浩渺茫。wǎn chū chéng xī wàng,píng shā hào miǎo máng。
昏鸦点古渡,野水落寒塘。hūn yā diǎn gǔ dù,yě shuǐ luò hán táng。
阅世东流急,怀人鸟路长。yuè shì dōng liú jí,huái rén niǎo lù zhǎng。
莫将孤客鬓,来比菼葭苍。mò jiāng gū kè bìn,lái bǐ tǎn jiā cāng。

金陵秋兴六首

邓云霄

去去秦淮水,微波蹙细鳞。qù qù qín huái shuǐ,wēi bō cù xì lín。
尚浮千古月,几泛六朝人。shàng fú qiān gǔ yuè,jǐ fàn liù cháo rén。
春到才通舫,秋来只渐轮。chūn dào cái tōng fǎng,qiū lái zhǐ jiàn lún。
因悲时代改,东海总成尘。yīn bēi shí dài gǎi,dōng hǎi zǒng chéng chén。

金陵秋兴六首

邓云霄

一作愁霖唱,寒蛩亦和歌。yī zuò chóu lín chàng,hán qióng yì hé gē。
漏天谁复补?lòu tiān shuí fù bǔ?
浊浪更扬波。zhuó làng gèng yáng bō。
瓮牖嗟薪桂,侯门换绮罗。wèng yǒu jiē xīn guì,hóu mén huàn qǐ luó。
沉沉江路黑,时报绿林过。chén chén jiāng lù hēi,shí bào lǜ lín guò。

金陵秋兴六首

邓云霄

残柳如新柳,依然作淡黄。cán liǔ rú xīn liǔ,yī rán zuò dàn huáng。
纵能牵弱缕,终觉怯繁霜。zòng néng qiān ruò lǚ,zhōng jué qiè fán shuāng。
少妇房栊冷,征人道路长。shǎo fù fáng lóng lěng,zhēng rén dào lù zhǎng。
谁家过巧夕,不忍望银潢。shuí jiā guò qiǎo xī,bù rěn wàng yín huáng。

金陵秋兴六首

邓云霄

高楼闻晚笛,一半入商声。gāo lóu wén wǎn dí,yī bàn rù shāng shēng。
孤雁惊翻叫,流云惨不征。gū yàn jīng fān jiào,liú yún cǎn bù zhēng。
凄凉前日事,叹息几时平?qī liáng qián rì shì,tàn xī jǐ shí píng?
正喜消残暑,霜天寒又生。zhèng xǐ xiāo cán shǔ,shuāng tiān hán yòu shēng。

金陵秋兴六首

邓云霄

鸿来燕已去,中道岂相期。hóng lái yàn yǐ qù,zhōng dào qǐ xiāng qī。
浮世多行役,何人免别离?fú shì duō xíng yì,hé rén miǎn bié lí?
酒迎寒露菊,心折故园枝。jiǔ yíng hán lù jú,xīn zhé gù yuán zhī。
只恐东篱笑,归来已后时。zhǐ kǒng dōng lí xiào,guī lái yǐ hòu shí。

石头秋望

邓云霄

秋原眺望闲,远目遍江关。qiū yuán tiào wàng xián,yuǎn mù biàn jiāng guān。
河影摇城堞,吴云入楚山。hé yǐng yáo chéng dié,wú yún rù chǔ shān。
风高帆半落,书去雁空还。fēng gāo fān bàn luò,shū qù yàn kōng hái。
正值莼鲈节,渔歌起近湾。zhèng zhí chún lú jié,yú gē qǐ jìn wān。

孟冬二之夜吴翁晋孙燕诒过访

邓云霄

萧疏梧竹里,还似广文官。xiāo shū wú zhú lǐ,hái shì guǎng wén guān。
客至踏纤月,帘开怯晚寒。kè zhì tà xiān yuè,lián kāi qiè wǎn hán。
篆烟浮烛细,蒲俎引杯乾。zhuàn yān fú zhú xì,pú zǔ yǐn bēi qián。
何物堪留坐,论诗到建安。hé wù kān liú zuò,lùn shī dào jiàn ān。