古诗词

枯庵歌送匡云上人还庐山

邓云霄

问枯庵,杳何许。wèn kū ān,yǎo hé xǔ。
曷名枯,有何意。hé míng kū,yǒu hé yì。
云在匡庐之巅,乱峰深处。yún zài kuāng lú zhī diān,luàn fēng shēn chù。
千重云,万重树。qiān zhòng yún,wàn zhòng shù。
三级泉,向庵注。sān jí quán,xiàng ān zhù。
九叠屏,背庵竖。jiǔ dié píng,bèi ān shù。
主人习静而坐枯,心似寒炉灰,身如槁木株。zhǔ rén xí jìng ér zuò kū,xīn shì hán lú huī,shēn rú gǎo mù zhū。
方丈大于斗,趺跏十载馀。fāng zhàng dà yú dòu,fū jiā shí zài yú。
庵中无长物,一瓶一钵兼木鱼。ān zhōng wú zhǎng wù,yī píng yī bō jiān mù yú。
不点玉莲灯,山月遥相照。bù diǎn yù lián dēng,shān yuè yáo xiāng zhào。
不爇旃檀香,山烟常袅袅。bù ruò zhān tán xiāng,shān yān cháng niǎo niǎo。
不钟不磬不梵呗,泉声鸟声自叫啸。bù zhōng bù qìng bù fàn bei,quán shēng niǎo shēng zì jiào xiào。
颇类巢父巢,又似壶公壶。pǒ lèi cháo fù cháo,yòu shì hú gōng hú。
有石任名悟,有谷堪名愚,坐来枯寂一念无。yǒu shí rèn míng wù,yǒu gǔ kān míng yú,zuò lái kū jì yī niàn wú。
忽然粘壁蜗,化为云出岫。hū rán zhān bì wō,huà wèi yún chū xiù。
芒鞋踏遍粤闽天,此心元属亡何有。máng xié tà biàn yuè mǐn tiān,cǐ xīn yuán shǔ wáng hé yǒu。
数枝松偃旧房前,猿愁鹤怨私自怜。shù zhī sōng yǎn jiù fáng qián,yuán chóu hè yuàn sī zì lián。
虽然去住本随缘,老去却忆庵中眠。suī rán qù zhù běn suí yuán,lǎo qù què yì ān zhōng mián。
别我西归将有日,细语灯前宵促膝。bié wǒ xī guī jiāng yǒu rì,xì yǔ dēng qián xiāo cù xī。
自言此别戒云游,坐烂绳床终不出。zì yán cǐ bié jiè yún yóu,zuò làn shéng chuáng zhōng bù chū。
赠吾诗,索我律。zèng wú shī,suǒ wǒ lǜ。
离情黯黯上河梁,只履孤筇态萧瑟。lí qíng àn àn shàng hé liáng,zhǐ lǚ gū qióng tài xiāo sè。
我笑匡公何太憨,妄认汝为汝,妄认庵为庵。wǒ xiào kuāng gōng hé tài hān,wàng rèn rǔ wèi rǔ,wàng rèn ān wèi ān。
四大是幻形,可北亦可南。sì dà shì huàn xíng,kě běi yì kě nán。
天地一蓬庐,何处可恋耽。tiān dì yī péng lú,hé chù kě liàn dān。
汝去无所去,我别无所别。rǔ qù wú suǒ qù,wǒ bié wú suǒ bié。
两心冷似水,不为临歧热。liǎng xīn lěng shì shuǐ,bù wèi lín qí rè。
公看庵外月明时,罗浮与庐岳,两点在玻璃。gōng kàn ān wài yuè míng shí,luó fú yǔ lú yuè,liǎng diǎn zài bō lí。
同居佛界中,芥子藏须弥。tóng jū fú jiè zhōng,jiè zi cáng xū mí。
汝我相聚何曾离?我闻竹林寺,空相但现影。rǔ wǒ xiāng jù hé céng lí?wǒ wén zhú lín sì,kōng xiāng dàn xiàn yǐng。
譬彼阿闪国,谁能涉其境?pì bǐ ā shǎn guó,shuí néng shè qí jìng?
请公置庵空相中,金绳有路西方通,我也行坐常同公。qǐng gōng zhì ān kōng xiāng zhōng,jīn shéng yǒu lù xī fāng tōng,wǒ yě xíng zuò cháng tóng gōng。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

题大笑出门卷送李烟客三首

邓云霄

我已卧游倦,君今始出门。wǒ yǐ wò yóu juàn,jūn jīn shǐ chū mén。
遨游称上客,顾盼尽中原。áo yóu chēng shàng kè,gù pàn jǐn zhōng yuán。
然诺千金重,防身一剑存。rán nuò qiān jīn zhòng,fáng shēn yī jiàn cún。
阳关不下泪,任听峡边猿。yáng guān bù xià lèi,rèn tīng xiá biān yuán。

题大笑出门卷送李烟客三首

邓云霄

俱是低眉者,谁为大笑人。jù shì dī méi zhě,shuí wèi dà xiào rén。
才名同入洛,傲骨耻干秦。cái míng tóng rù luò,ào gǔ chǐ gàn qín。
川陆征途远,湖山引兴新。chuān lù zhēng tú yuǎn,hú shān yǐn xīng xīn。
片言堪赠璧,行矣岂长贫。piàn yán kān zèng bì,xíng yǐ qǐ zhǎng pín。

题大笑出门卷送李烟客三首

邓云霄

四方男子事,儿女强牵衣。sì fāng nán zi shì,ér nǚ qiáng qiān yī。
名岳行应遍,雄心去若飞。míng yuè xíng yīng biàn,xióng xīn qù ruò fēi。
泛交投剌易,高调和人稀。fàn jiāo tóu lá yì,gāo diào hé rén xī。
揽胜兼怀古,奚囊满载归。lǎn shèng jiān huái gǔ,xī náng mǎn zài guī。

夏日罗翊文携歌者镜园泛舟

邓云霄

银塘摇锦浪,泛泛木兰堂。yín táng yáo jǐn làng,fàn fàn mù lán táng。
酾酒鱼皆醉,听歌鸟亦狂。shāi jiǔ yú jiē zuì,tīng gē niǎo yì kuáng。
荔浓迎巧笑,莲艳妒新妆。lì nóng yíng qiǎo xiào,lián yàn dù xīn zhuāng。
夏日长如岁,沿洄乐未央。xià rì zhǎng rú suì,yán huí lè wèi yāng。

泛舟次日翊文复携四妓小演湛碧蓬时暑甚不雨来献负约不至末句戏嘲之二首

邓云霄

可怜花解语,结伴得重陪。kě lián huā jiě yǔ,jié bàn dé zhòng péi。
缓唱回风曲,徐传避暑杯。huǎn chàng huí fēng qū,xú chuán bì shǔ bēi。
火云笼竹径,香汗湿桃腮。huǒ yún lóng zhú jìng,xiāng hàn shī táo sāi。
借问阳台女,曾携楚雨来?jiè wèn yáng tái nǚ,céng xié chǔ yǔ lái?

泛舟次日翊文复携四妓小演湛碧蓬时暑甚不雨来献负约不至末句戏嘲之二首

邓云霄

三竿睡未足,四美又逢迎。sān gān shuì wèi zú,sì měi yòu féng yíng。
风曳冰轮薄,歌□碧浪轻。fēng yè bīng lún báo,gē bì làng qīng。
登场试小演,掩袖转多情。dēng chǎng shì xiǎo yǎn,yǎn xiù zhuǎn duō qíng。
避席者谁子?bì xí zhě shuí zi?
虚传惊座名。xū chuán jīng zuò míng。

夏至日翊文携两小娃过镜园赏荔酌在藻轩得十四盐

邓云霄

荔林红若焰,莫助火云炎。lì lín hóng ruò yàn,mò zhù huǒ yún yán。
岁觉一阴长,人逢二妙兼。suì jué yī yīn zhǎng,rén féng èr miào jiān。
腰纤摇弱柳,歌细逗疏帘。yāo xiān yáo ruò liǔ,gē xì dòu shū lián。
何物能消暑,盘中绛雪甜。hé wù néng xiāo shǔ,pán zhōng jiàng xuě tián。

纪异诗

邓云霄

沉醉欲无醒,悲歌只自听。chén zuì yù wú xǐng,bēi gē zhǐ zì tīng。
弥天开火宅,半夜斗妖星。mí tiān kāi huǒ zhái,bàn yè dòu yāo xīng。
梗稻空南亩,烽烟满北庭。gěng dào kōng nán mǔ,fēng yān mǎn běi tíng。
群仙方濯足,且莫竭沧溟。qún xiān fāng zhuó zú,qiě mò jié cāng míng。

酬二尹瞿尔锡父母过访镜园留题

邓云霄

散衙生野兴,飞盖出芳郊。sàn yá shēng yě xīng,fēi gài chū fāng jiāo。
偶载词人笔,留题逋客巢。ǒu zài cí rén bǐ,liú tí bū kè cháo。
水云溪畔舫,鸡黍竹间庖。shuǐ yún xī pàn fǎng,jī shǔ zhú jiān páo。
不厌闲门冷,知君爱淡交。bù yàn xián mén lěng,zhī jūn ài dàn jiāo。

至茂苑

邓云霄

翛然身世两无求,一入尘涂意转幽。xiāo rán shēn shì liǎng wú qiú,yī rù chén tú yì zhuǎn yōu。
范蠡芳湖连苑外,虎丘山寺挂城头。fàn lí fāng hú lián yuàn wài,hǔ qiū shān sì guà chéng tóu。
散衙入夜开芸阁,问俗乘春上野舟。sàn yá rù yè kāi yún gé,wèn sú chéng chūn shàng yě zhōu。
莫怪河阳夸傲吏,县门长对百花洲。mò guài hé yáng kuā ào lì,xiàn mén zhǎng duì bǎi huā zhōu。

小漆园八咏碧梧

邓云霄

炎天庭院午生凉,为有双梧对小堂。yán tiān tíng yuàn wǔ shēng liáng,wèi yǒu shuāng wú duì xiǎo táng。
金并银床邀夜月,彩鸾威凤待朝阳。jīn bìng yín chuáng yāo yè yuè,cǎi luán wēi fèng dài cháo yáng。
瑶琴曲度龙门险,石鼓声传蜀道长。yáo qín qū dù lóng mén xiǎn,shí gǔ shēng chuán shǔ dào zhǎng。
莫向西风惊一叶,疏枝偏不碍秋光。mò xiàng xī fēng jīng yī yè,shū zhī piān bù ài qiū guāng。

小漆园八咏碧梧

邓云霄

长日谁堪领簿书,绕亭苍翠可逃虚。zhǎng rì shuí kān lǐng bù shū,rào tíng cāng cuì kě táo xū。
清风入榻茶烟罢,疏雨鸣梢午梦馀。qīng fēng rù tà chá yān bà,shū yǔ míng shāo wǔ mèng yú。
赋就梁园无俗调,影摇湘水动仙裾。fù jiù liáng yuán wú sú diào,yǐng yáo xiāng shuǐ dòng xiān jū。
主人最爱清狂客,为问王猷肯命车。zhǔ rén zuì ài qīng kuáng kè,wèi wèn wáng yóu kěn mìng chē。

小漆园八咏碧梧

邓云霄

秋深霜落满园芜,爱尔亭亭晚节孤。qiū shēn shuāng luò mǎn yuán wú,ài ěr tíng tíng wǎn jié gū。
黛色浮香如隐麝,苍枝横铁亦栖乌。dài sè fú xiāng rú yǐn shè,cāng zhī héng tiě yì qī wū。
古堂疏豁欹朝枕,小榭阴森换夕垆。gǔ táng shū huō yī cháo zhěn,xiǎo xiè yīn sēn huàn xī lú。
老友岁寒堪共对,女萝余蔓莫教扶。lǎo yǒu suì hán kān gòng duì,nǚ luó yú màn mò jiào fú。

小漆园八咏碧梧

邓云霄

楚客香传九畹名,西轩栏槛最留情。chǔ kè xiāng chuán jiǔ wǎn míng,xī xuān lán kǎn zuì liú qíng。
当门弄色人争妒,幽谷孤芳尔独贞。dāng mén nòng sè rén zhēng dù,yōu gǔ gū fāng ěr dú zhēn。
冷翠迎秋襟袖薄,淡妆团露梦魂清。lěng cuì yíng qiū jīn xiù báo,dàn zhuāng tuán lù mèng hún qīng。
同心入室今何在,岁晏怀人别恨生。tóng xīn rù shì jīn hé zài,suì yàn huái rén bié hèn shēng。

小漆园八咏碧梧

邓云霄

霓裳仙袖暗分丹,冉冉秋香怅独攀。ní shang xiān xiù àn fēn dān,rǎn rǎn qiū xiāng chàng dú pān。
霜露可能欺绿叶,神仙长与驻朱颜。shuāng lù kě néng qī lǜ yè,shén xiān zhǎng yǔ zhù zhū yán。
寻芳有客登中岳,招隐何人继小山。xún fāng yǒu kè dēng zhōng yuè,zhāo yǐn hé rén jì xiǎo shān。
遥望故乡森八树,西风流水夜潺潺。yáo wàng gù xiāng sēn bā shù,xī fēng liú shuǐ yè chán chán。