古诗词

墨妙歌为冯无文赋

邓云霄

龙宾道士一十二,佐以陶泓管城子。lóng bīn dào shì yī shí èr,zuǒ yǐ táo hóng guǎn chéng zi。
更邀白晰楮先生,四君总属冯君使。gèng yāo bái xī chǔ xiān shēng,sì jūn zǒng shǔ féng jūn shǐ。
自从羲画创人文,鸟迹传来到八分。zì cóng xī huà chuàng rén wén,niǎo jì chuán lái dào bā fēn。
垂露偃波争体势,钟王妙雇近谁闻?chuí lù yǎn bō zhēng tǐ shì,zhōng wáng miào gù jìn shuí wén?
冯君豪强好气岸,蛟螭盘拿入手腕。féng jūn háo qiáng hǎo qì àn,jiāo chī pán ná rù shǒu wàn。
为我挥毫酒镜园,楷行篆隶纷凌乱。wèi wǒ huī háo jiǔ jìng yuán,kǎi xíng zhuàn lì fēn líng luàn。
满园鱼鸟尽腾逃,古色祥光贯斗高。mǎn yuán yú niǎo jǐn téng táo,gǔ sè xiáng guāng guàn dòu gāo。
已写新诗戛金石,旋驱笔阵涌波涛。yǐ xiě xīn shī jiá jīn shí,xuán qū bǐ zhèn yǒng bō tāo。
元气淋漓收不得,风涛怒战天昏黑。yuán qì lín lí shōu bù dé,fēng tāo nù zhàn tiān hūn hēi。
楼台似挟阳侯飞,拔宅凌风生八翼。lóu tái shì xié yáng hóu fēi,bá zhái líng fēng shēng bā yì。
咄咄怪事谁为之,疑是龙宾幻作奇。duō duō guài shì shuí wèi zhī,yí shì lóng bīn huàn zuò qí。
返风息浪实藉霞仙力,龙鳞倒挂银钓丝。fǎn fēng xī làng shí jí xiá xiān lì,lóng lín dào guà yín diào sī。
君不见苍颉鬼夜哭,张颠濡墨头颅秃。jūn bù jiàn cāng jié guǐ yè kū,zhāng diān rú mò tóu lú tū。
君归好作铁门限,相赠浮提汁万斛。jūn guī hǎo zuò tiě mén xiàn,xiāng zèng fú tí zhī wàn hú。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

吴子夜四时欢歌

邓云霄

游子转兰船,调侬曲港边。yóu zi zhuǎn lán chuán,diào nóng qū gǎng biān。
采花先得藕,不受外人莲。cǎi huā xiān dé ǒu,bù shòu wài rén lián。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

江上龙舟戏,新妆照碧波。jiāng shàng lóng zhōu xì,xīn zhuāng zhào bì bō。
隔船呼女伴,举酒酹曹娥。gé chuán hū nǚ bàn,jǔ jiǔ lèi cáo é。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

欢向临邛去,经年不寄书。huān xiàng lín qióng qù,jīng nián bù jì shū。
还及浮瓜节,初看燕乳雏。hái jí fú guā jié,chū kàn yàn rǔ chú。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

挈枕上高楼,银床凉似水。qiè zhěn shàng gāo lóu,yín chuáng liáng shì shuǐ。
对郎弹箜篌,恐落邻家耳。duì láng dàn kōng hóu,kǒng luò lín jiā ěr。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

瓜果郎休笑,邻姑共巧筵。guā guǒ láng xiū xiào,lín gū gòng qiǎo yán。
今宵逢七夕,光景异常年。jīn xiāo féng qī xī,guāng jǐng yì cháng nián。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

摘药裹萤火,应手药先飞。zhāi yào guǒ yíng huǒ,yīng shǒu yào xiān fēi。
妾貌同衰叶,追思嫁日衣。qiè mào tóng shuāi yè,zhuī sī jià rì yī。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

昔日梦辽西,生憎络纬啼。xī rì mèng liáo xī,shēng zēng luò wěi tí。
欢归秋夜永,不敢怨邻鸡。huān guī qiū yè yǒng,bù gǎn yuàn lín jī。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

应怜夜度娘,动寒往相觅。yīng lián yè dù niáng,dòng hán wǎng xiāng mì。
可畏双行缠,已落雪上迹。kě wèi shuāng xíng chán,yǐ luò xuě shàng jì。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

兽炭拥貂衾,欢情中夜满。shòu tàn yōng diāo qīn,huān qíng zhōng yè mǎn。
颇怪芙蓉褥,留得三春暖。pǒ guài fú róng rù,liú dé sān chūn nuǎn。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

新妆非好淡,本欲学梅花。xīn zhuāng fēi hǎo dàn,běn yù xué méi huā。
妾异东邻女,墙头盼宋家。qiè yì dōng lín nǚ,qiáng tóu pàn sòng jiā。

吴子夜四时欢歌

邓云霄

守岁对寒灯,寒暄兹夜隔。shǒu suì duì hán dēng,hán xuān zī yè gé。
侬作玉壶冰,愿君如松柏。nóng zuò yù hú bīng,yuàn jūn rú sōng bǎi。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

自君之出矣,缫丝头绪多。zì jūn zhī chū yǐ,sāo sī tóu xù duō。
朝来理蚕箔,不忍见双蛾。cháo lái lǐ cán bó,bù rěn jiàn shuāng é。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

妾忆初归日,栽桃碧沼旁。qiè yì chū guī rì,zāi táo bì zhǎo páng。
君行不觉久,桃树出楼长。jūn xíng bù jué jiǔ,táo shù chū lóu zhǎng。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

步出城南陌,客来乘五马。bù chū chéng nán mò,kè lái chéng wǔ mǎ。
可笑使君愚,调侬绿桑下。kě xiào shǐ jūn yú,diào nóng lǜ sāng xià。

吴子夜四时懊歌

邓云霄

暮春朝气和,侬自肝肠热。mù chūn cháo qì hé,nóng zì gān cháng rè。
何许最撩人,林间啼百舌。hé xǔ zuì liāo rén,lín jiān tí bǎi shé。