古诗词

谑言诗

邓云霄

只须瞢董湖涂,莫说之乎者也。zhǐ xū méng dǒng hú tú,mò shuō zhī hū zhě yě。
直木先寻斧斤,立仗惟闻暗哑。zhí mù xiān xún fǔ jīn,lì zhàng wéi wén àn yǎ。
痴呆纪湄养鸡,祸福塞翁失马。chī dāi jì méi yǎng jī,huò fú sāi wēng shī mǎ。
半夜蕉鹿非真,四大形骸都假。bàn yè jiāo lù fēi zhēn,sì dà xíng hái dōu jiǎ。
岑楼寸木反高,得车■痔愈下。cén lóu cùn mù fǎn gāo,dé chē zhì yù xià。
为岂枉尺直寻,功在画墁毁瓦。wèi qǐ wǎng chǐ zhí xún,gōng zài huà màn huǐ wǎ。
下里曲奏同声,阳春调孤和寡。xià lǐ qū zòu tóng shēng,yáng chūn diào gū hé guǎ。
将携雄剑双龙,击碎唾壶一把。jiāng xié xióng jiàn shuāng lóng,jī suì tuò hú yī bǎ。
流言可中姬旦,非罪谁明公冶。liú yán kě zhōng jī dàn,fēi zuì shuí míng gōng yě。
傲骨只合昂藏,好官彼甘唾骂。ào gǔ zhǐ hé áng cáng,hǎo guān bǐ gān tuò mà。
狐妖已诧据城,鼠匿奚容熏社。hú yāo yǐ chà jù chéng,shǔ nì xī róng xūn shè。
阮籍嫉时眼白,元礼何辜衣赭。ruǎn jí jí shí yǎn bái,yuán lǐ hé gū yī zhě。
世途不啻羊肠,宦达真同土苴。shì tú bù chì yáng cháng,huàn dá zhēn tóng tǔ jū。
知止知足久长,苟合苟完聊且。zhī zhǐ zhī zú jiǔ zhǎng,gǒu hé gǒu wán liáo qiě。
既悟鸟尽弓藏,何用回车泪洒。jì wù niǎo jǐn gōng cáng,hé yòng huí chē lèi sǎ。
招龙宁在菜圃,索骏惟之冀野。zhāo lóng níng zài cài pǔ,suǒ jùn wéi zhī jì yě。
陶公三径未荒,淳于一石堪泻。táo gōng sān jìng wèi huāng,chún yú yī shí kān xiè。
好月好风当邀,闲是闲非休惹。hǎo yuè hǎo fēng dāng yāo,xián shì xián fēi xiū rě。
老性不改姜桂,美材任舍梧槚。lǎo xìng bù gǎi jiāng guì,měi cái rèn shě wú jiǎ。
阳虎或类宣尼,宫黝亦似子夏。yáng hǔ huò lèi xuān ní,gōng yǒu yì shì zi xià。
肉眼必有遗珠,簧口徒工炙輠。ròu yǎn bì yǒu yí zhū,huáng kǒu tú gōng zhì guǒ。
翻波终泾渭分,斜日非贤圣打。fān bō zhōng jīng wèi fēn,xié rì fēi xián shèng dǎ。
谁知百代鼓吹,只在片言风雅。shuí zhī bǎi dài gǔ chuī,zhǐ zài piàn yán fēng yǎ。
雅女羞隙需媒,玉不求沽待贾。yǎ nǚ xiū xì xū méi,yù bù qiú gū dài jiǎ。
鲲鹏奋翼垂云,燕雀依人贺厦。kūn péng fèn yì chuí yún,yàn què yī rén hè shà。
岂如急马缰收,莫待临崖身舍。qǐ rú jí mǎ jiāng shōu,mò dài lín yá shēn shě。
请看萧艾共焚,不异鱼虾并鲊。qǐng kàn xiāo ài gòng fén,bù yì yú xiā bìng zhǎ。
秉烛聊效狂言,覆辙示诸迷者。bǐng zhú liáo xiào kuáng yán,fù zhé shì zhū mí zhě。

邓云霄

明广东东莞人,字玄度。万历二十六年进士。授长洲知县,官至广西参政。有《冷邸小言》、《漱玉斋集》、《百花洲集》等。 邓云霄的作品>>

猜您喜欢

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

落叶随流水,闲云与闭关。luò yè suí liú shuǐ,xián yún yǔ bì guān。
幽人无限意,不语自看山。yōu rén wú xiàn yì,bù yǔ zì kàn shān。

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

茅屋深云树,溪桥响石泉。máo wū shēn yún shù,xī qiáo xiǎng shí quán。
闲来相对处,高论上皇年。xián lái xiāng duì chù,gāo lùn shàng huáng nián。

为孟让林年兄题画册三首

邓云霄

万叶落将尽,惟馀野竹青。wàn yè luò jiāng jǐn,wéi yú yě zhú qīng。
石林人不到,仙籁若为听。shí lín rén bù dào,xiān lài ruò wèi tīng。

小燕

邓云霄

浅立花枝上,红襟映萼明。qiǎn lì huā zhī shàng,hóng jīn yìng è míng。
汉宫谁最恨?hàn gōng shuí zuì hèn?
不及尔身轻。bù jí ěr shēn qīng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

疏影横驴背,繁花照练裳。shū yǐng héng lǘ bèi,fán huā zhào liàn shang。
如何入林久,反觉不闻香。rú hé rù lín jiǔ,fǎn jué bù wén xiāng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

高挂疏林外,频摇花信风。gāo guà shū lín wài,pín yáo huā xìn fēng。
小槽珠溜滴,色胜杏花红。xiǎo cáo zhū liū dī,sè shèng xìng huā hóng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

草阁桃花绕,时清异避秦。cǎo gé táo huā rào,shí qīng yì bì qín。
渔郎休更问,此处是通津。yú láng xiū gèng wèn,cǐ chù shì tōng jīn。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

制就绿罗袷,轻如蝴蝶飞。zhì jiù lǜ luó jiá,qīng rú hú dié fēi。
闲来堤上望,草色妒人衣。xián lái dī shàng wàng,cǎo sè dù rén yī。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

歌罢弄残机,柳线还堪织。gē bà nòng cán jī,liǔ xiàn hái kān zhī。
怜君身上衣,可比流黄色。lián jūn shēn shàng yī,kě bǐ liú huáng sè。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

舞入唐宫去,光风乱物华。wǔ rù táng gōng qù,guāng fēng luàn wù huá。
君王何所幸,宫女尽如花。jūn wáng hé suǒ xìng,gōng nǚ jǐn rú huā。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

昨夜西山雨,今朝前溪长。zuó yè xī shān yǔ,jīn cháo qián xī zhǎng。
鱼亦作春游,相随戏兰桨。yú yì zuò chūn yóu,xiāng suí xì lán jiǎng。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

禁火空斋静,檐声更送寒。jìn huǒ kōng zhāi jìng,yán shēng gèng sòng hán。
花神愁不语,玉箸洗妆残。huā shén chóu bù yǔ,yù zhù xǐ zhuāng cán。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

野老送春茶,铜瓶汲井花。yě lǎo sòng chūn chá,tóng píng jí jǐng huā。
钻榆新得火,对客瀹云芽。zuān yú xīn dé huǒ,duì kè yuè yún yá。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

水际丛兰碧,香风两岸闻。shuǐ jì cóng lán bì,xiāng fēng liǎng àn wén。
褰芳修褉罢,欲荐云中君。qiān fāng xiū xiè bà,yù jiàn yún zhōng jūn。

春诗十三首梅坞跨驴

邓云霄

西风送别意,念汝路途长。xī fēng sòng bié yì,niàn rǔ lù tú zhǎng。
春到还相顾,贫交不忍忘。chūn dào hái xiāng gù,pín jiāo bù rěn wàng。