古诗词

十五夜旅怀

唐顺之

暂缀明光草,言从洛下游。zàn zhuì míng guāng cǎo,yán cóng luò xià yóu。
尘沙两河夕,风雨二陵秋。chén shā liǎng hé xī,fēng yǔ èr líng qiū。
镜有潘郎鬓,囊无季子裘。jìng yǒu pān láng bìn,náng wú jì zi qiú。
更堪三五夜,独自下西楼。gèng kān sān wǔ yè,dú zì xià xī lóu。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

题湖上废寺二首

唐顺之

古寺无人尽日开,阴廊寂寂长莓苔。gǔ sì wú rén jǐn rì kāi,yīn láng jì jì zhǎng méi tái。
何年飞锡老僧去,此度折梅狂客来。hé nián fēi xī lǎo sēng qù,cǐ dù zhé méi kuáng kè lái。
迸水乍如闻梵乐,疏松犹自绕香台。bèng shuǐ zhà rú wén fàn lè,shū sōng yóu zì rào xiāng tái。
人间俯仰成今古,何必昆明有劫灰。rén jiān fǔ yǎng chéng jīn gǔ,hé bì kūn míng yǒu jié huī。

游宜兴海会寺作

唐顺之

径路缘溪不知远,忽然身已入峰腰。jìng lù yuán xī bù zhī yuǎn,hū rán shēn yǐ rù fēng yāo。
深山怪石如怀宝,暗谷悬泉讶听潮。shēn shān guài shí rú huái bǎo,àn gǔ xuán quán yà tīng cháo。
僧比封君千顷竹,人稀农亩万家樵。sēng bǐ fēng jūn qiān qǐng zhú,rén xī nóng mǔ wàn jiā qiáo。
远公不厌疏狂客,试结茅庐共寂寥。yuǎn gōng bù yàn shū kuáng kè,shì jié máo lú gòng jì liáo。

题龙池庵三首

唐顺之

远游为访白云岩,转尽孤峰路更南。yuǎn yóu wèi fǎng bái yún yán,zhuǎn jǐn gū fēng lù gèng nán。
龙见小身时出井,虎驯大士旧开庵。lóng jiàn xiǎo shēn shí chū jǐng,hǔ xùn dà shì jiù kāi ān。
禅心客思俱潭水,古佛寒松共石龛。chán xīn kè sī jù tán shuǐ,gǔ fú hán sōng gòng shí kān。
坐对老僧无一事,夜深相与说《楞严》。zuò duì lǎo sēng wú yī shì,yè shēn xiāng yǔ shuō léng yán。

题龙池庵三首

唐顺之

精庐原寄北山岩,新筑高斋过岭南。jīng lú yuán jì běi shān yán,xīn zhù gāo zhāi guò lǐng nán。
谷窈窕间还密树,石孤危处更虚庵。gǔ yǎo tiǎo jiān hái mì shù,shí gū wēi chù gèng xū ān。
听经野鹿频窥户,宴坐山僧不出龛。tīng jīng yě lù pín kuī hù,yàn zuò shān sēng bù chū kān。
客欲逃禅无可醉,远公于酒禁方严。kè yù táo chán wú kě zuì,yuǎn gōng yú jiǔ jìn fāng yán。

题龙池庵三首

唐顺之

霁后岚光散晓岩,望中佳丽尽东南。jì hòu lán guāng sàn xiǎo yán,wàng zhōng jiā lì jǐn dōng nán。
三春兰蕙堪成畹,千里湖山并在庵。sān chūn lán huì kān chéng wǎn,qiān lǐ hú shān bìng zài ān。
驯鸽下时呈佛性,飞鹰宿处见僧龛。xùn gē xià shí chéng fú xìng,fēi yīng sù chù jiàn sēng kān。
维摩今日还多病,酬答谁将究妙严。wéi mó jīn rì hái duō bìng,chóu dá shuí jiāng jiū miào yán。

赠黄子晦

唐顺之

黉舍相逢忆聚星,予惭入室尔趋庭。hóng shě xiāng féng yì jù xīng,yǔ cán rù shì ěr qū tíng。
子长能继先人业,王吉曾承博士经。zi zhǎng néng jì xiān rén yè,wáng jí céng chéng bó shì jīng。
万里风烟还命驾,廿年踪迹已如萍。wàn lǐ fēng yān hái mìng jià,niàn nián zōng jì yǐ rú píng。
衰颜重感青衿日,一笑尊前喜愧并。shuāi yán zhòng gǎn qīng jīn rì,yī xiào zūn qián xǐ kuì bìng。

次韵赠薛仲常

唐顺之

山林钟鼎性俱安,官舍宁非在涧盘。shān lín zhōng dǐng xìng jù ān,guān shě níng fēi zài jiàn pán。
此日心情真似水,平生臭味本如兰。cǐ rì xīn qíng zhēn shì shuǐ,píng shēng chòu wèi běn rú lán。
阅世方皋谁牝牡,认真桑户且衣冠。yuè shì fāng gāo shuí pìn mǔ,rèn zhēn sāng hù qiě yī guān。
只应黄马频来往,春日江枫共倚栏。zhǐ yīng huáng mǎ pín lái wǎng,chūn rì jiāng fēng gòng yǐ lán。

寄周台官二首

唐顺之

南台分署沐恩初,官是畴人世业余。nán tái fēn shǔ mù ēn chū,guān shì chóu rén shì yè yú。
龙吐珠玑天地转,星涂黄赤石甘书。lóng tǔ zhū jī tiān dì zhuǎn,xīng tú huáng chì shí gān shū。
泰阶平处瞻云阙,玉漏清时直禁庐。tài jiē píng chù zhān yún quē,yù lòu qīng shí zhí jìn lú。
应有道人扣关者,试看紫气近何如。yīng yǒu dào rén kòu guān zhě,shì kàn zǐ qì jìn hé rú。

寄周台官二首

唐顺之

文史元随供奉间,南都秘省更清严。wén shǐ yuán suí gōng fèng jiān,nán dōu mì shěng gèng qīng yán。
沙书暗译西蕃历,草奏多陈南极占。shā shū àn yì xī fān lì,cǎo zòu duō chén nán jí zhàn。
日下有云朝纪瑞,台中无事昼垂帘。rì xià yǒu yún cháo jì ruì,tái zhōng wú shì zhòu chuí lián。
倘睹少微思处士,渔樵已判此生淹。tǎng dǔ shǎo wēi sī chù shì,yú qiáo yǐ pàn cǐ shēng yān。

岁暮有怀诸子

唐顺之

岁暮萧条只自如,南州高士久无书。suì mù xiāo tiáo zhǐ zì rú,nán zhōu gāo shì jiǔ wú shū。
樗材在野大何用,种发经年短不梳。chū cái zài yě dà hé yòng,zhǒng fā jīng nián duǎn bù shū。
剡水惊心溪雪后,陇山飞梦岭梅初。shàn shuǐ jīng xīn xī xuě hòu,lǒng shān fēi mèng lǐng méi chū。
祠郎消息凭谁问,万里昆明是谪居。cí láng xiāo xī píng shuí wèn,wàn lǐ kūn míng shì zhé jū。

家居喜袁芳洲相过赋此为赠三首

唐顺之

相逢京国最情深,休沐归来每共寻。xiāng féng jīng guó zuì qíng shēn,xiū mù guī lái měi gòng xún。
异品对餐呈海味,道衣便坐解朝簪。yì pǐn duì cān chéng hǎi wèi,dào yī biàn zuò jiě cháo zān。
迂疏北阙上书日,寂寞江潭俟罪心。yū shū běi quē shàng shū rì,jì mò jiāng tán qí zuì xīn。
巳分与君成契阔,一杯还此幸同斟。sì fēn yǔ jūn chéng qì kuò,yī bēi hái cǐ xìng tóng zhēn。

家居喜袁芳洲相过赋此为赠三首

唐顺之

忆昔曾同念庵子,岁寒访汝深雪边。yì xī céng tóng niàn ān zi,suì hán fǎng rǔ shēn xuě biān。
别开闲馆屏人语,不解朝衣藉草眠。bié kāi xián guǎn píng rén yǔ,bù jiě cháo yī jí cǎo mián。
琴意相传中散后,玄言每到漆园前。qín yì xiāng chuán zhōng sàn hòu,xuán yán měi dào qī yuán qián。
正是江东暮云处,再逢携手一凄然。zhèng shì jiāng dōng mù yún chù,zài féng xié shǒu yī qī rán。

家居喜袁芳洲相过赋此为赠三首

唐顺之

四十支离一老夫,衰颜恰比列仙臞。sì shí zhī lí yī lǎo fū,shuāi yán qià bǐ liè xiān qú。
铸金不验身多病,种树无能圃半芜。zhù jīn bù yàn shēn duō bìng,zhǒng shù wú néng pǔ bàn wú。
长日闭关聊嘿嘿,短衣迎客笑拘拘。zhǎng rì bì guān liáo hēi hēi,duǎn yī yíng kè xiào jū jū。
知君昔日探玄意,定有真诠肯示予。zhī jūn xī rì tàn xuán yì,dìng yǒu zhēn quán kěn shì yǔ。

赠张赣州致仕还吴次达夫韵

唐顺之

田园旧在海东头,海上新归张翰舟。tián yuán jiù zài hǎi dōng tóu,hǎi shàng xīn guī zhāng hàn zhōu。
种菊不辞三径晚,采莼将及五湖秋。zhǒng jú bù cí sān jìng wǎn,cǎi chún jiāng jí wǔ hú qiū。
人情历尽惟看奕,世事忘来独好楼。rén qíng lì jǐn wéi kàn yì,shì shì wàng lái dú hǎo lóu。
剩有著书心尚在,知君原不为穷愁。shèng yǒu zhù shū xīn shàng zài,zhī jūn yuán bù wèi qióng chóu。

赠宜兴王丞次韵

唐顺之

官粟还能五斗无,年来只是忆樵渔。guān sù hái néng wǔ dòu wú,nián lái zhǐ shì yì qiáo yú。
道知战胜臞犹在,诗为身穷思独殊。dào zhī zhàn shèng qú yóu zài,shī wèi shēn qióng sī dú shū。
耕稼吾非徐孺子,才华尔亦阮元瑜。gēng jià wú fēi xú rú zi,cái huá ěr yì ruǎn yuán yú。
他年更向龙门隐,为念江皋一腐儒。tā nián gèng xiàng lóng mén yǐn,wèi niàn jiāng gāo yī fǔ rú。