古诗词

十五夜旅怀

唐顺之

暂缀明光草,言从洛下游。zàn zhuì míng guāng cǎo,yán cóng luò xià yóu。
尘沙两河夕,风雨二陵秋。chén shā liǎng hé xī,fēng yǔ èr líng qiū。
镜有潘郎鬓,囊无季子裘。jìng yǒu pān láng bìn,náng wú jì zi qiú。
更堪三五夜,独自下西楼。gèng kān sān wǔ yè,dú zì xià xī lóu。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

送人赴真定幕

唐顺之

幕下绣鞍来,滹沱冰未开。mù xià xiù ān lái,hū tuó bīng wèi kāi。
股肱称大郡,帷幄选名才。gǔ gōng chēng dà jùn,wéi wò xuǎn míng cái。
雁起分秦塞,雀栖辨魏台。yàn qǐ fēn qín sāi,què qī biàn wèi tái。
云山自可乐,况得庾公陪。yún shān zì kě lè,kuàng dé yǔ gōng péi。

赠冯午山提学

唐顺之

吴俗今应变,楚材昔共闻。wú sú jīn yīng biàn,chǔ cái xī gòng wén。
试看铸人术,岂尚雕虫文。shì kàn zhù rén shù,qǐ shàng diāo chóng wén。
骢马回江树,弦歌散海云。cōng mǎ huí jiāng shù,xián gē sàn hǎi yún。
史书征德化,更是一冯君。shǐ shū zhēng dé huà,gèng shì yī féng jūn。

赠吴宾湖

唐顺之

幽栖谢俗客,相对只清湖。yōu qī xiè sú kè,xiāng duì zhǐ qīng hú。
野服裁芳芰,时蔬剪绿蒲。yě fú cái fāng jì,shí shū jiǎn lǜ pú。
行吟向渔父,着论仳潜夫。xíng yín xiàng yú fù,zhe lùn pǐ qián fū。
前洲双白鸟,识得主人无。qián zhōu shuāng bái niǎo,shí dé zhǔ rén wú。

题徐君渊泉号

唐顺之

磊磊长髯客,人间久避名。lěi lěi zhǎng rán kè,rén jiān jiǔ bì míng。
独因南涧赏,遂与北山盟。dú yīn nán jiàn shǎng,suì yǔ běi shān méng。
流处玉琴响,绕来茅屋清。liú chù yù qín xiǎng,rào lái máo wū qīng。
风流堪此地,今古一徐生。fēng liú kān cǐ dì,jīn gǔ yī xú shēng。

赠王思东号王君祖为中舍

唐顺之

以兹百年感,东望一欷歔。yǐ zī bǎi nián gǎn,dōng wàng yī xī xū。
氏族王孙后,弓裘世泽余。shì zú wáng sūn hòu,gōng qiú shì zé yú。
时攀皋上树,独对斋中书。shí pān gāo shàng shù,dú duì zhāi zhōng shū。
尚说传奇字,知君辩鲁鱼。shàng shuō chuán qí zì,zhī jūn biàn lǔ yú。

常山怀罗念庵

唐顺之

本为穷幽赏,非因避世氛。běn wèi qióng yōu shǎng,fēi yīn bì shì fēn。
乡心吴水尽,客路粤山分。xiāng xīn wú shuǐ jǐn,kè lù yuè shān fēn。
名姓休相问,渔樵久作群。míng xìng xiū xiāng wèn,yú qiáo jiǔ zuò qún。
忽思鸾掖侣,日暮倚停云。hū sī luán yē lǚ,rì mù yǐ tíng yún。

赠熊南沙郡倅入贺万寿节三首

唐顺之

去去朝元使,先年汉署郎。qù qù cháo yuán shǐ,xiān nián hàn shǔ láng。
遥将华封祝,再惹御炉香。yáo jiāng huá fēng zhù,zài rě yù lú xiāng。
近侍陈鸿宝,仙人捧御床。jìn shì chén hóng bǎo,xiān rén pěng yù chuáng。
试看旧朋辈,多在弭貂行。shì kàn jiù péng bèi,duō zài mǐ diāo xíng。

赠熊南沙郡倅入贺万寿节三首

唐顺之

画省何年别,频惊江上枫。huà shěng hé nián bié,pín jīng jiāng shàng fēng。
因兹万国会,还向五云宫。yīn zī wàn guó huì,hái xiàng wǔ yún gōng。
恩承天语润,班许近臣同。ēn chéng tiān yǔ rùn,bān xǔ jìn chén tóng。
自信真心在,羞言藉子公。zì xìn zhēn xīn zài,xiū yán jí zi gōng。

赠熊南沙郡倅入贺万寿节三首

唐顺之

一朝辞宠辱,终岁事沉冥。yī cháo cí chǒng rǔ,zhōng suì shì chén míng。
只可群麋鹿,那能出户庭。zhǐ kě qún mí lù,nà néng chū hù tíng。
北胡频候月,南纪正占星。běi hú pín hòu yuè,nán jì zhèng zhàn xīng。
长策须君辈,将何献帝庭。zhǎng cè xū jūn bèi,jiāng hé xiàn dì tíng。

寿诗

唐顺之

早谢浮名绊,生涯常宴如。zǎo xiè fú míng bàn,shēng yá cháng yàn rú。
春来江上棹,老去枕中书。chūn lái jiāng shàng zhào,lǎo qù zhěn zhōng shū。
东郭闲居惯,南荣□虑疏。dōng guō xián jū guàn,nán róng lǜ shū。
看君足道貌,自与俗人殊。kàn jūn zú dào mào,zì yǔ sú rén shū。

壬子陆生南阳褚生滔赴试与之叙别不觉坐至夜分因作二首

唐顺之

齿长愧一日,经传在两生。chǐ zhǎng kuì yī rì,jīng chuán zài liǎng shēng。
摄衣常共席,连茹亦同征。shè yī cháng gòng xí,lián rú yì tóng zhēng。
夜露澄杯气,秋河澹月明。yè lù chéng bēi qì,qiū hé dàn yuè míng。
忘言吾已久,款款见深情。wàng yán wú yǐ jiǔ,kuǎn kuǎn jiàn shēn qíng。

壬子陆生南阳褚生滔赴试与之叙别不觉坐至夜分因作二首

唐顺之

汨没嗟来久,前儒与后生。mì méi jiē lái jiǔ,qián rú yǔ hòu shēng。
争矜腐鼠得,谁逐冥鸿征。zhēng jīn fǔ shǔ dé,shuí zhú míng hóng zhēng。
默坐蛩秋语,窥书萤夜明。mò zuò qióng qiū yǔ,kuī shū yíng yè míng。
旧游看籍湜,应悉此时情。jiù yóu kàn jí shí,yīng xī cǐ shí qíng。

董进斋寿诗

唐顺之

自爱悬车早,经今十岁余。zì ài xuán chē zǎo,jīng jīn shí suì yú。
薄游沧海客,大隐市城居。báo yóu cāng hǎi kè,dà yǐn shì chéng jū。
坐阅人间世,时翻肘后书。zuò yuè rén jiān shì,shí fān zhǒu hòu shū。
里中问耆旧,羡尔更谁如。lǐ zhōng wèn qí jiù,xiàn ěr gèng shuí rú。

蔡南村寿诗

唐顺之

我识南村叟,臞然一逸民。wǒ shí nán cūn sǒu,qú rán yī yì mín。
卜居三让里,击壤百年身。bo jū sān ràng lǐ,jī rǎng bǎi nián shēn。
城府入来少,桑麻乐处真。chéng fǔ rù lái shǎo,sāng má lè chù zhēn。
一经今有子,环堵岂嫌贫。yī jīng jīn yǒu zi,huán dǔ qǐ xián pín。

寿王生革母

唐顺之

之子门生秀,传经契独深。zhī zi mén shēng xiù,chuán jīng qì dú shēn。
还因饮冰志,更识和丸心。hái yīn yǐn bīng zhì,gèng shí hé wán xīn。
贫供江水馔,诗献柏舟吟。pín gōng jiāng shuǐ zhuàn,shī xiàn bǎi zhōu yín。
古来推善养,尹母复如今。gǔ lái tuī shàn yǎng,yǐn mǔ fù rú jīn。