古诗词

龙泉寺对雨

唐顺之

西山爽气朝来歇,倏忽玄阴满四陲。xī shān shuǎng qì cháo lái xiē,shū hū xuán yīn mǎn sì chuí。
云里楼台翻借色,雨中花树更多姿。yún lǐ lóu tái fān jiè sè,yǔ zhōng huā shù gèng duō zī。
飞虹弄影摇丹嶂,瀑水分流射绿池。fēi hóng nòng yǐng yáo dān zhàng,pù shuǐ fēn liú shè lǜ chí。
坐觉禅宫倍幽寂,凭栏把酒正相宜。zuò jué chán gōng bèi yōu jì,píng lán bǎ jiǔ zhèng xiāng yí。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

次韵题王孟端春流出峡图

唐顺之

锦江一派自天开,谁写春流映翠台。jǐn jiāng yī pài zì tiān kāi,shuí xiě chūn liú yìng cuì tái。
万木深中疑欲断,千崖裂处讶还来。wàn mù shēn zhōng yí yù duàn,qiān yá liè chù yà hái lái。
蒸成暖浪鱼翻尺,绕向仙家客渡杯。zhēng chéng nuǎn làng yú fān chǐ,rào xiàng xiān jiā kè dù bēi。
瀑挂玉龙如起蛰,沫飞野马似吹埃。pù guà yù lóng rú qǐ zhé,mò fēi yě mǎ shì chuī āi。
探源讵识临河意,乘木谁堪涉险才。tàn yuán jù shí lín hé yì,chéng mù shuí kān shè xiǎn cái。
近水人家巢鹳鹤,远山天际落莓苔。jìn shuǐ rén jiā cháo guàn hè,yuǎn shān tiān jì luò méi tái。
趁流蜀贾回轻舸,烧野巴僮垦废莱。chèn liú shǔ jiǎ huí qīng gě,shāo yě bā tóng kěn fèi lái。
万里风烟真缩地,丹青技盖至此哉。wàn lǐ fēng yān zhēn suō dì,dān qīng jì gài zhì cǐ zāi。

次韵题王孟端春流出峡图

唐顺之

满屋春流讶眼开,丹青仿佛见章台。mǎn wū chūn liú yà yǎn kāi,dān qīng fǎng fú jiàn zhāng tái。
晓经神女和云度,寒尽天山带雪来。xiǎo jīng shén nǚ hé yún dù,hán jǐn tiān shān dài xuě lái。
合势两涯谁辨马,潜行一线仅胜杯。hé shì liǎng yá shuí biàn mǎ,qián xíng yī xiàn jǐn shèng bēi。
戏暖鱼龙恰不夜,漱川花竹总无埃。xì nuǎn yú lóng qià bù yè,shù chuān huā zhú zǒng wú āi。
沿洄欲问幽人住,险绝堪矜蹈水才。yán huí yù wèn yōu rén zhù,xiǎn jué kān jīn dǎo shuǐ cái。
荆巫信有四时雨,滟滪全销一点苔。jīng wū xìn yǒu sì shí yǔ,yàn yù quán xiāo yī diǎn tái。
祠识黄牛多古木,城迷白帝半荒莱。cí shí huáng niú duō gǔ mù,chéng mí bái dì bàn huāng lái。
吾生本是东吴客,万里西游亦壮哉。wú shēng běn shì dōng wú kè,wàn lǐ xī yóu yì zhuàng zāi。

游西山碧云寺作得悦字

唐顺之

端居滞文翰,久与赏心阕。duān jū zhì wén hàn,jiǔ yǔ shǎng xīn què。
出沐乘休豫,寻幽展欢悦。chū mù chéng xiū yù,xún yōu zhǎn huān yuè。
涉涧俯潺湲,攀峦面巀嵲。shè jiàn fǔ chán yuán,pān luán miàn jié niè。
邈哉神皋奥,居然灵境别。miǎo zāi shén gāo ào,jū rán líng jìng bié。
夷峻疏深池,塞坎构崇棁。yí jùn shū shēn chí,sāi kǎn gòu chóng zhuō。
浴室荡阳泉,冰井荫阴穴。yù shì dàng yáng quán,bīng jǐng yīn yīn xué。
跻险惕暝昡,逃迥欣超轶。jī xiǎn tì míng xuàn,táo jiǒng xīn chāo yì。
密林嬉猿狝,远峰在虹霓。mì lín xī yuán xiǎn,yuǎn fēng zài hóng ní。
宵看朝旭升,昼见昏星列。xiāo kàn cháo xù shēng,zhòu jiàn hūn xīng liè。
蔀丰光乍熹,崖悬曜先晢。bù fēng guāng zhà xī,yá xuán yào xiān zhé。
景会万象昭,迹暌百虑绝。jǐng huì wàn xiàng zhāo,jì kuí bǎi lǜ jué。
岩栖庶可希,从兹谢尘辙。yán qī shù kě xī,cóng zī xiè chén zhé。

狂歌行赠孟中丞有涯

唐顺之

我生苦缠缚,雅志在泉石。wǒ shēng kǔ chán fù,yǎ zhì zài quán shí。
不嫌步兵散,翻笑中散窄。bù xián bù bīng sàn,fān xiào zhōng sàn zhǎi。
前年奏赋天北隅,颇道君王爱子虚。qián nián zòu fù tiān běi yú,pǒ dào jūn wáng ài zi xū。
衣冠对日趋香署,剑佩通宵过紫衢。yī guān duì rì qū xiāng shǔ,jiàn pèi tōng xiāo guò zǐ qú。
紫衢香署千官聚,五陵豪气健如虎。zǐ qú xiāng shǔ qiān guān jù,wǔ líng háo qì jiàn rú hǔ。
鹦鹉何曾惯锦笼,爰居元不识钟鼓。yīng wǔ hé céng guàn jǐn lóng,yuán jū yuán bù shí zhōng gǔ。
焉能俯首学侏儒,局促羞为辕下驹。yān néng fǔ shǒu xué zhū rú,jú cù xiū wèi yuán xià jū。
从古长安夸巧宦,张汤为智汲黯愚。cóng gǔ zhǎng ān kuā qiǎo huàn,zhāng tāng wèi zhì jí àn yú。
以兹谢病且归去,钓竿远拂富春树。yǐ zī xiè bìng qiě guī qù,diào gān yuǎn fú fù chūn shù。
终日遭逢眼未青,三年尘土衣犹素。zhōng rì zāo féng yǎn wèi qīng,sān nián chén tǔ yī yóu sù。
今日亦何日,忽如入尘门。jīn rì yì hé rì,hū rú rù chén mén。
公也襄阳夫子之耳孙。gōng yě xiāng yáng fū zi zhī ěr sūn。
升堂更不问寒温,写尽肝膈相与论。shēng táng gèng bù wèn hán wēn,xiě jǐn gān gé xiāng yǔ lùn。
朝看贤隐山,暮折申台柳。cháo kàn xián yǐn shān,mù zhé shēn tái liǔ。
坐我白玉筵,劝我青荷酒。zuò wǒ bái yù yán,quàn wǒ qīng hé jiǔ。
谈诗公作指南车,对局谁看射雕手。tán shī gōng zuò zhǐ nán chē,duì jú shuí kàn shè diāo shǒu。
君不见中郎倒屣迎王生,又不见北海忘年交祢衡。jūn bù jiàn zhōng láng dào xǐ yíng wáng shēng,yòu bù jiàn běi hǎi wàng nián jiāo mí héng。
相知何必结交早,一言合意千金轻。xiāng zhī hé bì jié jiāo zǎo,yī yán hé yì qiān jīn qīng。
狂歌未断壶未倾,门外惊闻征马鸣。kuáng gē wèi duàn hú wèi qīng,mén wài jīng wén zhēng mǎ míng。
落叶东还西,乱云纵复横。luò yè dōng hái xī,luàn yún zòng fù héng。
花间月下傥相忆,请公诵我狂歌行。huā jiān yuè xià tǎng xiāng yì,qǐng gōng sòng wǒ kuáng gē xíng。

皇陵行

唐顺之

皇陵郁郁标淮甸,泗上诸峰尽相面。huáng líng yù yù biāo huái diān,sì shàng zhū fēng jǐn xiāng miàn。
衣冠月出鬼前驱,剑玺昼扃人不见。yī guān yuè chū guǐ qián qū,jiàn xǐ zhòu jiōng rén bù jiàn。
铜井沉沉碧砌寒,彩霞隐映红阑千。tóng jǐng chén chén bì qì hán,cǎi xiá yǐn yìng hóng lán qiān。
碧砌红阑松柏里,迢遥复道中天起。bì qì hóng lán sōng bǎi lǐ,tiáo yáo fù dào zhōng tiān qǐ。
石马阴嘶万岁云,灵风暗卷长淮水。shí mǎ yīn sī wàn suì yún,líng fēng àn juǎn zhǎng huái shuǐ。
深山大泽两缠绵,白虎朱雀纷后先。shēn shān dà zé liǎng chán mián,bái hǔ zhū què fēn hòu xiān。
日精月华相回旋,元气氤氲几百年。rì jīng yuè huá xiāng huí xuán,yuán qì yīn yūn jǐ bǎi nián。
忆昔元朝赤县裂,争雄逐鹿俱豪杰。yì xī yuán cháo chì xiàn liè,zhēng xióng zhú lù jù háo jié。
一朝此地黄龙飞,蝘蜓鲸鲵徒溅血。yī cháo cǐ dì huáng lóng fēi,yǎn tíng jīng ní tú jiàn xuè。
已闻帝王自有真,更说南阳多贵人。yǐ wén dì wáng zì yǒu zhēn,gèng shuō nán yáng duō guì rén。
戈矛貔虎三千士,砺带河山十八臣。gē máo pí hǔ sān qiān shì,lì dài hé shān shí bā chén。
江左金陵扶地轴,汉家丰沛还汤沐。jiāng zuǒ jīn líng fú dì zhóu,hàn jiā fēng pèi hái tāng mù。
复户蠲租父丈欢,重门列戟园陵肃。fù hù juān zū fù zhàng huān,zhòng mén liè jǐ yuán líng sù。
羽骑千屯护玉鱼,鬣封数仞堆金粟。yǔ qí qiān tún hù yù yú,liè fēng shù rèn duī jīn sù。
御碑突兀表劬劳,百里无人敢樵牧。yù bēi tū wù biǎo qú láo,bǎi lǐ wú rén gǎn qiáo mù。
流传八叶到神孙,孝敬先知重本根。liú chuán bā yè dào shén sūn,xiào jìng xiān zhī zhòng běn gēn。
伏臈烝尝寺不后,清明寒食更浇酒。fú là zhēng cháng sì bù hòu,qīng míng hán shí gèng jiāo jiǔ。
貂褕中使日焚香,豸黼词官夜朝斗。diāo yú zhōng shǐ rì fén xiāng,zhì fǔ cí guān yè cháo dòu。
君不见骊山北邙尽蓁芜,五陵佳气空模糊。jūn bù jiàn lí shān běi máng jǐn zhēn wú,wǔ líng jiā qì kōng mó hú。
壮哉兹陵从古无,天长地久垂鸿图。zhuàng zāi zī líng cóng gǔ wú,tiān zhǎng dì jiǔ chuí hóng tú。

从军行送吕兵曹募兵辽海

唐顺之

匈奴十万入云中,烽火照耀甘泉宫。xiōng nú shí wàn rù yún zhōng,fēng huǒ zhào yào gān quán gōng。
战士三春不解甲,天王一怒欲临戎。zhàn shì sān chūn bù jiě jiǎ,tiān wáng yī nù yù lín róng。
追奔尽选流星骑,并敌齐分明月弓。zhuī bēn jǐn xuǎn liú xīng qí,bìng dí qí fēn míng yuè gōng。
虏气凭凌恒候月,汉兵超忽若乘风。lǔ qì píng líng héng hòu yuè,hàn bīng chāo hū ruò chéng fēng。
巳闻旧戍黄花口,复道新屯细柳中。sì wén jiù shù huáng huā kǒu,fù dào xīn tún xì liǔ zhōng。
飞沙飒沓迷亭障,组练缤纷皆北向。fēi shā sà dá mí tíng zhàng,zǔ liàn bīn fēn jiē běi xiàng。
赤羽朝征六郡材,白茅夜拜五丁将。chì yǔ cháo zhēng liù jùn cái,bái máo yè bài wǔ dīng jiāng。
吕郎磊荦似刘生,许国从来气不平。lǚ láng lěi luò shì liú shēng,xǔ guó cóng lái qì bù píng。
匣里雄韬藏豹变,腰间宝剑作龙鸣。xiá lǐ xióng tāo cáng bào biàn,yāo jiān bǎo jiàn zuò lóng míng。
敕散万金收猛士,身骑匹马出长城。chì sàn wàn jīn shōu měng shì,shēn qí pǐ mǎ chū zhǎng chéng。
雁行暗结辽西阵,鱼贯晴开海上营。yàn xíng àn jié liáo xī zhèn,yú guàn qíng kāi hǎi shàng yíng。
誓同鲁仲能飞箭,岂学终军漫请缨。shì tóng lǔ zhòng néng fēi jiàn,qǐ xué zhōng jūn màn qǐng yīng。
建节行行通大漠,檄书马上时能作。jiàn jié xíng xíng tōng dà mò,xí shū mǎ shàng shí néng zuò。
瀚海连云太白高,燕然雪照旄头落。hàn hǎi lián yún tài bái gāo,yàn rán xuě zhào máo tóu luò。
知君意气坐相邀,五百神兵集一朝。zhī jūn yì qì zuò xiāng yāo,wǔ bǎi shén bīng jí yī cháo。
渔阳突骑蛇矛锐,幽并侠客铁骢骄。yú yáng tū qí shé máo ruì,yōu bìng xiá kè tiě cōng jiāo。
车上磔人常贾勇,帐前戏槊屡争标。chē shàng zhé rén cháng jiǎ yǒng,zhàng qián xì shuò lǚ zhēng biāo。
共道百年胡运息,直教一战虏尘消。gòng dào bǎi nián hú yùn xī,zhí jiào yī zhàn lǔ chén xiāo。
归来奏凯献天子,功名绝胜汉班超。guī lái zòu kǎi xiàn tiān zi,gōng míng jué shèng hàn bān chāo。

送朱建阳

唐顺之

故人三十北上书,行到蓟门曾弃繻。gù rén sān shí běi shàng shū,xíng dào jì mén céng qì xū。
故人今去蓟门道,双绶垂腰一何好。gù rén jīn qù jì mén dào,shuāng shòu chuí yāo yī hé hǎo。
道旁桃李烂春晴,可怜仙令看花行。dào páng táo lǐ làn chūn qíng,kě lián xiān lìng kàn huā xíng。
殷勤斗酒与君别,落花片片如飞雪。yīn qín dòu jiǔ yǔ jūn bié,luò huā piàn piàn rú fēi xuě。
昨岁春花满蓟门,垂杨陌上始逢君。zuó suì chūn huā mǎn jì mén,chuí yáng mò shàng shǐ féng jūn。
偶然倾盖输情素,交欢每会披云雾。ǒu rán qīng gài shū qíng sù,jiāo huān měi huì pī yún wù。
春来春去脦几时,聚散匆匆各自知。chūn lái chūn qù de jǐ shí,jù sàn cōng cōng gè zì zhī。
把袂追攀情未已,为问闽中几千里。bǎ mèi zhuī pān qíng wèi yǐ,wèi wèn mǐn zhōng jǐ qiān lǐ。
武夷之山天下奇,翠壁丹崖共蔽亏。wǔ yí zhī shān tiān xià qí,cuì bì dān yá gòng bì kuī。
可但王乔多道气,应传潘岳有新诗。kě dàn wáng qiáo duō dào qì,yīng chuán pān yuè yǒu xīn shī。

送陈贡士剌上思州

唐顺之

陈生磊磊众所羡,十年不遇常弹剑。chén shēng lěi lěi zhòng suǒ xiàn,shí nián bù yù cháng dàn jiàn。
本期谈笑取公卿,岂意逡巡向州县。běn qī tán xiào qǔ gōng qīng,qǐ yì qūn xún xiàng zhōu xiàn。
忆从少小负才华,飘飖逸思凌彩霞。yì cóng shǎo xiǎo fù cái huá,piāo yáo yì sī líng cǎi xiá。
谢眺诗篇差可拟,子云笔札焉足夸。xiè tiào shī piān chà kě nǐ,zi yún bǐ zhá yān zú kuā。
终然献玉遭双刖,安事读书盈五车。zhōng rán xiàn yù zāo shuāng yuè,ān shì dú shū yíng wǔ chē。
朅来奔走长安陌,人世纷纷笑落魄。qiè lái bēn zǒu zhǎng ān mò,rén shì fēn fēn xiào luò pò。
高歌白石无谁知,用尽黄金徒自惜。gāo gē bái shí wú shuí zhī,yòng jǐn huáng jīn tú zì xī。
富贵浮云不可求,且复低眉从薄游。fù guì fú yún bù kě qiú,qiě fù dī méi cóng báo yóu。
南望桂林云气深,瘴雨蛮烟多毒淫。nán wàng guì lín yún qì shēn,zhàng yǔ mán yān duō dú yín。
不辞炎海千重路,试取冰壶一片心。bù cí yán hǎi qiān zhòng lù,shì qǔ bīng hú yī piàn xīn。

荥阳行

唐顺之

荥阳军垒高嵯峨,楚汉之战何其多。xíng yáng jūn lěi gāo cuó é,chǔ hàn zhī zhàn hé qí duō。
已向廒仓夺刍粟,还临鸿水割山河。yǐ xiàng áo cāng duó chú sù,hái lín hóng shuǐ gē shān hé。
大小一百一十战,组练峥嵘如闪电。dà xiǎo yī bǎi yī shí zhàn,zǔ liàn zhēng róng rú shǎn diàn。
存亡呼吸那可知,主客纵横忽然变。cún wáng hū xī nà kě zhī,zhǔ kè zòng héng hū rán biàn。
英姿烈烈纪将军,志不可夺身可焚。yīng zī liè liè jì jiāng jūn,zhì bù kě duó shēn kě fén。
城西夜半赤帝走,独载黄屋开东门。chéng xī yè bàn chì dì zǒu,dú zài huáng wū kāi dōng mén。
汉家社稷萧曹力,杀身卫主谁能识。hàn jiā shè jì xiāo cáo lì,shā shēn wèi zhǔ shuí néng shí。
君不见丹书白马勒元功,吹箫屠狗俱开国。jūn bù jiàn dān shū bái mǎ lēi yuán gōng,chuī xiāo tú gǒu jù kāi guó。

金台行

唐顺之

君不见七雄割据势相均,得士者富失士贫。jūn bù jiàn qī xióng gē jù shì xiāng jūn,dé shì zhě fù shī shì pín。
燕昭信义明日月,不惜千金买骏骨。yàn zhāo xìn yì míng rì yuè,bù xī qiān jīn mǎi jùn gǔ。
郭卿谈笑吐深谋,海内贤豪竞驰突。guō qīng tán xiào tǔ shēn móu,hǎi nèi xián háo jìng chí tū。
就中乐生尤绝奇,按剑魏朝人岂知。jiù zhōng lè shēng yóu jué qí,àn jiàn wèi cháo rén qǐ zhī。
一朝遇主同心腹,亲屈君王为推毂。yī cháo yù zhǔ tóng xīn fù,qīn qū jūn wáng wèi tuī gǔ。
指麾燕兵百余万,蹴踏齐城七十六。zhǐ huī yàn bīng bǎi yú wàn,cù tà qí chéng qī shí liù。
于今六合无并吞,寂寞古台空复存。yú jīn liù hé wú bìng tūn,jì mò gǔ tái kōng fù cún。
少年未上麒麟阁,且学陆沉金马门。shǎo nián wèi shàng qí lín gé,qiě xué lù chén jīn mǎ mén。

歌风台

唐顺之

我来拟上歌风台,岂意台空只平地。wǒ lái nǐ shàng gē fēng tái,qǐ yì tái kōng zhǐ píng dì。
琉璃古井亦崩塌,断碑无字苔藓蘙。liú lí gǔ jǐng yì bēng tā,duàn bēi wú zì tái xiǎn yì。
当年此地说豪华,富贵归乡多意气。dāng nián cǐ dì shuō háo huá,fù guì guī xiāng duō yì qì。
枌榆社里列黄麾,泗水亭前张赤帜。fén yú shè lǐ liè huáng huī,sì shuǐ tíng qián zhāng chì zhì。
里中父老竞来窥,昔日刘郎今作帝。lǐ zhōng fù lǎo jìng lái kuī,xī rì liú láng jīn zuò dì。
共谈畴昔帝一噱,季固大言少成事。gòng tán chóu xī dì yī jué,jì gù dà yán shǎo chéng shì。
椎牛张宴里闬空,进钱今日几万计。chuí niú zhāng yàn lǐ hàn kōng,jìn qián jīn rì jǐ wàn jì。
坐中只带竹皮冠,众里长呼武妇字。zuò zhōng zhǐ dài zhú pí guān,zhòng lǐ zhǎng hū wǔ fù zì。
酒酣击节帝起舞,乐极歌残更流涕。jiǔ hān jī jié dì qǐ wǔ,lè jí gē cán gèng liú tì。
游子谁不悲故乡,万岁吾魂犹乐沛。yóu zi shuí bù bēi gù xiāng,wàn suì wú hún yóu lè pèi。
赐名此朕汤沐邑,世世田畴免租税。cì míng cǐ zhèn tāng mù yì,shì shì tián chóu miǎn zū shuì。
风起云飞又一时,往事萧条复谁记。fēng qǐ yún fēi yòu yī shí,wǎng shì xiāo tiáo fù shuí jì。
樵人不识斩蛇薮,行客还归贳酒市。qiáo rén bù shí zhǎn shé sǒu,xíng kè hái guī shì jiǔ shì。
台下黄河尽日流,瞬息人间几兴废。tái xià huáng hé jǐn rì liú,shùn xī rén jiān jǐ xīng fèi。

同院寮观阁中芍药作

唐顺之

西掖衡连翡翠城,笼烟袅雾百花明。xī yē héng lián fěi cuì chéng,lóng yān niǎo wù bǎi huā míng。
祗谓紫薇初吐萼,忽言红药已敷英。zhī wèi zǐ wēi chū tǔ è,hū yán hóng yào yǐ fū yīng。
红药葳蕤艳盛阳,万年春色在文昌。hóng yào wēi ruí yàn shèng yáng,wàn nián chūn sè zài wén chāng。
宁同邺下芙蓉苑,讵比洛阳桃李场。níng tóng yè xià fú róng yuàn,jù bǐ luò yáng táo lǐ chǎng。
裁成异瓣千般锦,结就同心一样黄。cái chéng yì bàn qiān bān jǐn,jié jiù tóng xīn yī yàng huáng。
金阁披时浑是画,绮楼临处并凝妆。jīn gé pī shí hún shì huà,qǐ lóu lín chù bìng níng zhuāng。
濯枝故向凤池上,裛露偏依仙掌傍。zhuó zhī gù xiàng fèng chí shàng,yì lù piān yī xiān zhǎng bàng。
仙掌嶙峋对凤池,词郎侍直鹭鸳齐。xiān zhǎng lín xún duì fèng chí,cí láng shì zhí lù yuān qí。
玲珑玉佩花间映,飖拽罗衫叶下迷。líng lóng yù pèi huā jiān yìng,yáo zhuāi luó shān yè xià mí。
花间叶下情无极,含笑含娇似相识。huā jiān yè xià qíng wú jí,hán xiào hán jiāo shì xiāng shí。
羞将鸡舌斗馨香,欲取䴊冠并颜色。xiū jiāng jī shé dòu xīn xiāng,yù qǔ yí guān bìng yán sè。
翠幕分看态转新,朱阑斜倚不胜春。cuì mù fēn kàn tài zhuǎn xīn,zhū lán xié yǐ bù shèng chūn。
未采孤根助灵液,聊持芳蕊赠佳人。wèi cǎi gū gēn zhù líng yè,liáo chí fāng ruǐ zèng jiā rén。

九月八日作

唐顺之

日日闭门坐,今朝复如斯。rì rì bì mén zuò,jīn cháo fù rú sī。
窗中见风雨,始知重阳期。chuāng zhōng jiàn fēng yǔ,shǐ zhī zhòng yáng qī。
海燕已辞主,黄花未满篱。hǎi yàn yǐ cí zhǔ,huáng huā wèi mǎn lí。
余心久委化,何用惜良时。yú xīn jiǔ wěi huà,hé yòng xī liáng shí。

送真州蒋生至宜兴亲迎归

唐顺之

相门甥馆得才郎,文藻翩翩貌复扬。xiāng mén shēng guǎn dé cái láng,wén zǎo piān piān mào fù yáng。
十年久着鸣金赋,一笑今游射雉场。shí nián jiǔ zhe míng jīn fù,yī xiào jīn yóu shè zhì chǎng。
江南江北路非远,几月辞家犹未返。jiāng nán jiāng běi lù fēi yuǎn,jǐ yuè cí jiā yóu wèi fǎn。
他乡芳草自相留,今夕佳期未为晚。tā xiāng fāng cǎo zì xiāng liú,jīn xī jiā qī wèi wèi wǎn。
归去春洲涨绿涛,满川桃李送兰桡。guī qù chūn zhōu zhǎng lǜ tāo,mǎn chuān táo lǐ sòng lán ráo。
若使长江作天汉,应言仙女度星桥。ruò shǐ zhǎng jiāng zuò tiān hàn,yīng yán xiān nǚ dù xīng qiáo。

送莆田方生自宜兴归应试

唐顺之

闻君诵诗满三百,十年茖魄常自惜。wén jūn sòng shī mǎn sān bǎi,shí nián gé pò cháng zì xī。
书生只是数多奇,俗子空嘲玄尚白。shū shēng zhǐ shì shù duō qí,sú zi kōng cháo xuán shàng bái。
那能环堵事穷愁,乘兴飘然赋远游。nà néng huán dǔ shì qióng chóu,chéng xīng piāo rán fù yuǎn yóu。
荆溪山水清且美,屡月贪欢犹未休。jīng xī shān shuǐ qīng qiě měi,lǚ yuè tān huān yóu wèi xiū。
荆溪茂宰君妻弟,思君不谓君能至。jīng xī mào zǎi jūn qī dì,sī jūn bù wèi jūn néng zhì。
山坳水曲日追随,相对浑忘乡土异。shān ào shuǐ qū rì zhuī suí,xiāng duì hún wàng xiāng tǔ yì。
君不见荆人刖足售良玉,好丑由来随世俗。jūn bù jiàn jīng rén yuè zú shòu liáng yù,hǎo chǒu yóu lái suí shì sú。
期君此亵十扬眉,一战能亡三败辱。qī jūn cǐ xiè shí yáng méi,yī zhàn néng wáng sān bài rǔ。