古诗词

咏崔后渠书屋

唐顺之

碧山学士隐墙东,丛菊萧萧卷幔中。bì shān xué shì yǐn qiáng dōng,cóng jú xiāo xiāo juǎn màn zhōng。
开径自须同蒋诩,著书元不愧杨雄。kāi jìng zì xū tóng jiǎng xǔ,zhù shū yuán bù kuì yáng xióng。
分畦粳稻清溪注,对户峰峦翠霭通。fēn qí jīng dào qīng xī zhù,duì hù fēng luán cuì ǎi tōng。
未许栖迟三亩宅,还应密勿五云宫。wèi xǔ qī chí sān mǔ zhái,hái yīng mì wù wǔ yún gōng。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

泊舟郭外有感

唐顺之

愁多番夜短,村郭又鸡鸣。chóu duō fān yè duǎn,cūn guō yòu jī míng。
更听邻舟语,行看海日生。gèng tīng lín zhōu yǔ,xíng kàn hǎi rì shēng。
新秋河汉影,竟夕桔槔声。xīn qiū hé hàn yǐng,jìng xī jú gāo shēng。
谁能讼风伯,一使甘霖倾。shuí néng sòng fēng bó,yī shǐ gān lín qīng。

游永庆寺示诸友

唐顺之

村墟正三月,春服领春风。cūn xū zhèng sān yuè,chūn fú lǐng chūn fēng。
飞鸟机心外,青天佛眼中。fēi niǎo jī xīn wài,qīng tiān fú yǎn zhōng。
观心犹是障,齐物亦非同。guān xīn yóu shì zhàng,qí wù yì fēi tóng。
何处参真诀,颜生昔屡空。hé chù cān zhēn jué,yán shēng xī lǚ kōng。

同褚生滔徐生大复夜过城濠水榭作二首

唐顺之

出郭即山家,孤亭更水涯。chū guō jí shān jiā,gū tíng gèng shuǐ yá。
人开池上酌,莲吐月中花。rén kāi chí shàng zhuó,lián tǔ yuè zhōng huā。
清籁微微至,明河渐渐斜。qīng lài wēi wēi zhì,míng hé jiàn jiàn xié。
坐疑尘世隔,鸡犬亦无哗。zuò yí chén shì gé,jī quǎn yì wú huā。

同褚生滔徐生大复夜过城濠水榭作二首

唐顺之

祗堪成独往,讵意得同群。zhī kān chéng dú wǎng,jù yì dé tóng qún。
柳色秋将近,乌啼夜欲分。liǔ sè qiū jiāng jìn,wū tí yè yù fēn。
细吟西涧草,闲诵北山文。xì yín xī jiàn cǎo,xián sòng běi shān wén。
纵然逢醉尉,不是故将军。zòng rán féng zuì wèi,bù shì gù jiāng jūn。

过清溪庄值主人不在

唐顺之

岸岸夹丛竹,清溪几许深。àn àn jiā cóng zhú,qīng xī jǐ xǔ shēn。
君从城市隐,余向碧山寻。jūn cóng chéng shì yǐn,yú xiàng bì shān xún。
翳翳孤村景,刁刁众木吟。yì yì gū cūn jǐng,diāo diāo zhòng mù yín。
还看题壁字,想见闭关心。hái kàn tí bì zì,xiǎng jiàn bì guān xīn。

题金山寺付僧惠杰四首

唐顺之

何处寻龙藏,停桡听梵音。hé chù xún lóng cáng,tíng ráo tīng fàn yīn。
中流一塔影,远树万家阴。zhōng liú yī tǎ yǐng,yuǎn shù wàn jiā yīn。
僧定潮来去,月明江浅深。sēng dìng cháo lái qù,yuè míng jiāng qiǎn shēn。
试将空水相,堪比慧公心。shì jiāng kōng shuǐ xiāng,kān bǐ huì gōng xīn。

题金山寺付僧惠杰四首

唐顺之

隐隐帆樯外,分明见法幢。yǐn yǐn fān qiáng wài,fēn míng jiàn fǎ chuáng。
川光孤断石,井脉割寒江。chuān guāng gū duàn shí,jǐng mài gē hán jiāng。
折苇僧归渡,观潮客倚窗。zhé wěi sēng guī dù,guān cháo kè yǐ chuāng。
一窥龙女偈,坐使战心降。yī kuī lóng nǚ jì,zuò shǐ zhàn xīn jiàng。

题金山寺付僧惠杰四首

唐顺之

凭虚聊骋望,面面荻芦秋。píng xū liáo chěng wàng,miàn miàn dí lú qiū。
坐据三生石,心随万里流。zuò jù sān shēng shí,xīn suí wàn lǐ liú。
鼋鼍争出没,楼馆定沉浮。yuán tuó zhēng chū méi,lóu guǎn dìng chén fú。
向夕烟氛敛,珠光似可求。xiàng xī yān fēn liǎn,zhū guāng shì kě qiú。

题金山寺付僧惠杰四首

唐顺之

法界元无着,寥寥空水云。fǎ jiè yuán wú zhe,liáo liáo kōng shuǐ yún。
钟声潮外住,佛相镜中分。zhōng shēng cháo wài zhù,fú xiāng jìng zhōng fēn。
经为鱼龙说,人将鹳鹤群。jīng wèi yú lóng shuō,rén jiāng guàn hè qún。
慈航如可借,不厌往来勤。cí háng rú kě jiè,bù yàn wǎng lái qín。

登常山山亭次壁间韵二首

唐顺之

关通百粤会,地带上游雄。guān tōng bǎi yuè huì,dì dài shàng yóu xióng。
车马年年客,尘埃滚滚中。chē mǎ nián nián kè,chén āi gǔn gǔn zhōng。
忧时讥丧狗,逃世托冥鸿。yōu shí jī sàng gǒu,táo shì tuō míng hóng。
出处将谁是,徒令怀古风。chū chù jiāng shuí shì,tú lìng huái gǔ fēng。

登常山山亭次壁间韵二首

唐顺之

平生好奇士,抚景气还雄。píng shēng hǎo qí shì,fǔ jǐng qì hái xióng。
栈度盘蛇际,滩行磨蚁中。zhàn dù pán shé jì,tān xíng mó yǐ zhōng。
客心南北水,世事去来鸿。kè xīn nán běi shuǐ,shì shì qù lái hóng。
闻说仙山近,冷然欲驭风。wén shuō xiān shān jìn,lěng rán yù yù fēng。

赠王山人

唐顺之

自笑久磷缁,还真已是迟。zì xiào jiǔ lín zī,hái zhēn yǐ shì chí。
偶寻赤松子,更结白云期。ǒu xún chì sōng zi,gèng jié bái yún qī。
短褐身将老,微言世莫知。duǎn hè shēn jiāng lǎo,wēi yán shì mò zhī。
吾生同智北,从此问无为。wú shēng tóng zhì běi,cóng cǐ wèn wú wèi。

题清溪庄三首赠顾副使

唐顺之

阮生常避俗,平子正归田。ruǎn shēng cháng bì sú,píng zi zhèng guī tián。
种秫供生事,为楼队列仙。zhǒng shú gōng shēng shì,wèi lóu duì liè xiān。
沙行随鹭迹,湖泛趁渔船。shā xíng suí lù jì,hú fàn chèn yú chuán。
月下闻高咏,应多感兴篇。yuè xià wén gāo yǒng,yīng duō gǎn xīng piān。

题清溪庄三首赠顾副使

唐顺之

城郭往来久,独怜湖上居。chéng guō wǎng lái jiǔ,dú lián hú shàng jū。
素封千树橘,白首一床书。sù fēng qiān shù jú,bái shǒu yī chuáng shū。
山客秋分蜜,溪氓夜捕鱼。shān kè qiū fēn mì,xī máng yè bǔ yú。
横金岂不贵,此乐复何如。héng jīn qǐ bù guì,cǐ lè fù hé rú。

题清溪庄三首赠顾副使

唐顺之

地即梁鸿宅,溪连范蠡湖。dì jí liáng hóng zhái,xī lián fàn lí hú。
霜天荣橘柚,秋水戏鸥凫。shuāng tiān róng jú yòu,qiū shuǐ xì ōu fú。
从宦元非巧,名丘亦是愚。cóng huàn yuán fēi qiǎo,míng qiū yì shì yú。
欣君遂始愿,绕屋树枌榆。xīn jūn suì shǐ yuàn,rào wū shù fén yú。