古诗词

狂歌行赠孟中丞有涯

唐顺之

我生苦缠缚,雅志在泉石。wǒ shēng kǔ chán fù,yǎ zhì zài quán shí。
不嫌步兵散,翻笑中散窄。bù xián bù bīng sàn,fān xiào zhōng sàn zhǎi。
前年奏赋天北隅,颇道君王爱子虚。qián nián zòu fù tiān běi yú,pǒ dào jūn wáng ài zi xū。
衣冠对日趋香署,剑佩通宵过紫衢。yī guān duì rì qū xiāng shǔ,jiàn pèi tōng xiāo guò zǐ qú。
紫衢香署千官聚,五陵豪气健如虎。zǐ qú xiāng shǔ qiān guān jù,wǔ líng háo qì jiàn rú hǔ。
鹦鹉何曾惯锦笼,爰居元不识钟鼓。yīng wǔ hé céng guàn jǐn lóng,yuán jū yuán bù shí zhōng gǔ。
焉能俯首学侏儒,局促羞为辕下驹。yān néng fǔ shǒu xué zhū rú,jú cù xiū wèi yuán xià jū。
从古长安夸巧宦,张汤为智汲黯愚。cóng gǔ zhǎng ān kuā qiǎo huàn,zhāng tāng wèi zhì jí àn yú。
以兹谢病且归去,钓竿远拂富春树。yǐ zī xiè bìng qiě guī qù,diào gān yuǎn fú fù chūn shù。
终日遭逢眼未青,三年尘土衣犹素。zhōng rì zāo féng yǎn wèi qīng,sān nián chén tǔ yī yóu sù。
今日亦何日,忽如入尘门。jīn rì yì hé rì,hū rú rù chén mén。
公也襄阳夫子之耳孙。gōng yě xiāng yáng fū zi zhī ěr sūn。
升堂更不问寒温,写尽肝膈相与论。shēng táng gèng bù wèn hán wēn,xiě jǐn gān gé xiāng yǔ lùn。
朝看贤隐山,暮折申台柳。cháo kàn xián yǐn shān,mù zhé shēn tái liǔ。
坐我白玉筵,劝我青荷酒。zuò wǒ bái yù yán,quàn wǒ qīng hé jiǔ。
谈诗公作指南车,对局谁看射雕手。tán shī gōng zuò zhǐ nán chē,duì jú shuí kàn shè diāo shǒu。
君不见中郎倒屣迎王生,又不见北海忘年交祢衡。jūn bù jiàn zhōng láng dào xǐ yíng wáng shēng,yòu bù jiàn běi hǎi wàng nián jiāo mí héng。
相知何必结交早,一言合意千金轻。xiāng zhī hé bì jié jiāo zǎo,yī yán hé yì qiān jīn qīng。
狂歌未断壶未倾,门外惊闻征马鸣。kuáng gē wèi duàn hú wèi qīng,mén wài jīng wén zhēng mǎ míng。
落叶东还西,乱云纵复横。luò yè dōng hái xī,luàn yún zòng fù héng。
花间月下傥相忆,请公诵我狂歌行。huā jiān yuè xià tǎng xiāng yì,qǐng gōng sòng wǒ kuáng gē xíng。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

寿王生革母

唐顺之

之子门生秀,传经契独深。zhī zi mén shēng xiù,chuán jīng qì dú shēn。
还因饮冰志,更识和丸心。hái yīn yǐn bīng zhì,gèng shí hé wán xīn。
贫供江水馔,诗献柏舟吟。pín gōng jiāng shuǐ zhuàn,shī xiàn bǎi zhōu yín。
古来推善养,尹母复如今。gǔ lái tuī shàn yǎng,yǐn mǔ fù rú jīn。

法慕庵六十暟之父

唐顺之

家世法真余,清名人不如。jiā shì fǎ zhēn yú,qīng míng rén bù rú。
高年推亥字,大隐寄廛居。gāo nián tuī hài zì,dà yǐn jì chán jū。
逸客闲相过,机心老更疏。yì kè xián xiāng guò,jī xīn lǎo gèng shū。
多君能教子,余庆在诗书。duō jūn néng jiào zi,yú qìng zài shī shū。

赠徐学琴六十大复之父

唐顺之

改岁周正月,推年绛老人。gǎi suì zhōu zhèng yuè,tuī nián jiàng lǎo rén。
山田新刈秫,茅屋久藏珍。shān tián xīn yì shú,máo wū jiǔ cáng zhēn。
白雪弦中意,青衫物外身。bái xuě xián zhōng yì,qīng shān wù wài shēn。
赢金亦何羡,有子不为贫。yíng jīn yì hé xiàn,yǒu zi bù wèi pín。

题孤山林隐居祠二首

唐顺之

孤山春欲半,犹及见梅花。gū shān chūn yù bàn,yóu jí jiàn méi huā。
笑踏王孙草,言寻处士家。xiào tà wáng sūn cǎo,yán xún chù shì jiā。
尘心莹水镜,野服映山霞。chén xīn yíng shuǐ jìng,yě fú yìng shān xiá。
岩壑长如此,荣名岂足夸。yán hè zhǎng rú cǐ,róng míng qǐ zú kuā。

题孤山林隐居祠二首

唐顺之

碧水年年色,幽人复此游。bì shuǐ nián nián sè,yōu rén fù cǐ yóu。
不因同所好,那得独相求。bù yīn tóng suǒ hǎo,nà dé dú xiāng qiú。
山鸟矜春语,湖烟淡夕流。shān niǎo jīn chūn yǔ,hú yān dàn xī liú。
思君忽自笑,信矣一生浮。sī jūn hū zì xiào,xìn yǐ yī shēng fú。

岳将军墓二首

唐顺之

国耻犹未雪,身危亦自甘。guó chǐ yóu wèi xuě,shēn wēi yì zì gān。
九原人不返,万壑气长寒。jiǔ yuán rén bù fǎn,wàn hè qì zhǎng hán。
岂恨藏弓早,终知借剑难。qǐ hèn cáng gōng zǎo,zhōng zhī jiè jiàn nán。
吾生非壮士,于此发冲冠。wú shēng fēi zhuàng shì,yú cǐ fā chōng guān。

岳将军墓二首

唐顺之

谁将三字狱,堕此万里城。shuí jiāng sān zì yù,duò cǐ wàn lǐ chéng。
北望真堪泪,南枝空自荣。běi wàng zhēn kān lèi,nán zhī kōng zì róng。
国随身共殒,相与虏俱生。guó suí shēn gòng yǔn,xiāng yǔ lǔ jù shēng。
落日□风起,犹闻剑戟鸣。luò rì fēng qǐ,yóu wén jiàn jǐ míng。

吴江三忠祠

唐顺之

庙枕洞庭波,招魂荐楚歌。miào zhěn dòng tíng bō,zhāo hún jiàn chǔ gē。
灵风鼠雀避,落日鹿麋过。líng fēng shǔ què bì,luò rì lù mí guò。
东国终为沼,南兵不渡河。dōng guó zhōng wèi zhǎo,nán bīng bù dù hé。
江淮形胜地,保障近如何。jiāng huái xíng shèng dì,bǎo zhàng jìn rú hé。

吴江三忠祠

唐顺之

墓槚几经秋,兴亡一镯楼。mù jiǎ jǐ jīng qiū,xīng wáng yī zhuó lóu。
死应为厉鬼,生肯共金酋。sǐ yīng wèi lì guǐ,shēng kěn gòng jīn qiú。
吴越车书混,江淮战伐休。wú yuè chē shū hùn,jiāng huái zhàn fá xiū。
幸逢全盛世,此地弄扁舟。xìng féng quán shèng shì,cǐ dì nòng biǎn zhōu。

谒夷齐庙二首

唐顺之

未访箕山冢,来经孤竹墟。wèi fǎng jī shān zhǒng,lái jīng gū zhú xū。
精光犹日月,冠冕肯泥涂。jīng guāng yóu rì yuè,guān miǎn kěn ní tú。
国合归中子,心元避独夫。guó hé guī zhōng zi,xīn yuán bì dú fū。
千年北海辙,还见盍归乎。qiān nián běi hǎi zhé,hái jiàn hé guī hū。

谒夷齐庙二首

唐顺之

归周仍避纣,渭叟况同襟。guī zhōu réng bì zhòu,wèi sǒu kuàng tóng jīn。
叩马何饶舌,采嶶还苦吟。kòu mǎ hé ráo shé,cǎi wēi hái kǔ yín。
当年谏武意,昔日事殷心。dāng nián jiàn wǔ yì,xī rì shì yīn xīn。
生死知音在,明夷用独深。shēng sǐ zhī yīn zài,míng yí yòng dú shēn。

宿七家岭驿次壁间韵

唐顺之

莽莽沙河水,分流亦有涯。mǎng mǎng shā hé shuǐ,fēn liú yì yǒu yá。
瓶罂开小市,蓬筚拥寒沙。píng yīng kāi xiǎo shì,péng bì yōng hán shā。
去县无百里,依山仅七家。qù xiàn wú bǎi lǐ,yī shān jǐn qī jiā。
偶然成一宿,聊喜息纷华。ǒu rán chéng yī sù,liáo xǐ xī fēn huá。

南苑

唐顺之

秦园卢橘标炎节,汉苑蔼荷驻羽旗。qín yuán lú jú biāo yán jié,hàn yuàn ǎi hé zhù yǔ qí。
云气自依雕辇集,星辰故绕画梁飞。yún qì zì yī diāo niǎn jí,xīng chén gù rào huà liáng fēi。
林行草木皆成队,水戏鱼龙各合围。lín xíng cǎo mù jiē chéng duì,shuǐ xì yú lóng gè hé wéi。
更取熏风调曲奏,已看晹谷藉光辉。gèng qǔ xūn fēng diào qū zòu,yǐ kàn yì gǔ jí guāng huī。

午日庭宴

唐顺之

南熏应律转朱旗,火帝乘离锦席披。nán xūn yīng lǜ zhuǎn zhū qí,huǒ dì chéng lí jǐn xí pī。
榴吐千花承羽盖,蓂开五叶拂瑶墀。liú tǔ qiān huā chéng yǔ gài,míng kāi wǔ yè fú yáo chí。
冰盘错出仙人掌,金缕遥分织女丝。bīng pán cuò chū xiān rén zhǎng,jīn lǚ yáo fēn zhī nǚ sī。
复道龙舟方竞渡,衔恩共许向昆池。fù dào lóng zhōu fāng jìng dù,xián ēn gòng xǔ xiàng kūn chí。

登毗卢阁

唐顺之

高阁迥临飞鸟上,丹梯千仞愁攀登。gāo gé jiǒng lín fēi niǎo shàng,dān tī qiān rèn chóu pān dēng。
窗邀佛日金人下,地逼宸居玉殿层。chuāng yāo fú rì jīn rén xià,dì bī chén jū yù diàn céng。
一老击钟时放梵,几人面壁坐传灯。yī lǎo jī zhōng shí fàng fàn,jǐ rén miàn bì zuò chuán dēng。
同行更说前朝事,绣?银鱼有故僧。tóng xíng gèng shuō qián cháo shì,xiù yín yú yǒu gù sēng。