古诗词

从军行送吕兵曹募兵辽海

唐顺之

匈奴十万入云中,烽火照耀甘泉宫。xiōng nú shí wàn rù yún zhōng,fēng huǒ zhào yào gān quán gōng。
战士三春不解甲,天王一怒欲临戎。zhàn shì sān chūn bù jiě jiǎ,tiān wáng yī nù yù lín róng。
追奔尽选流星骑,并敌齐分明月弓。zhuī bēn jǐn xuǎn liú xīng qí,bìng dí qí fēn míng yuè gōng。
虏气凭凌恒候月,汉兵超忽若乘风。lǔ qì píng líng héng hòu yuè,hàn bīng chāo hū ruò chéng fēng。
巳闻旧戍黄花口,复道新屯细柳中。sì wén jiù shù huáng huā kǒu,fù dào xīn tún xì liǔ zhōng。
飞沙飒沓迷亭障,组练缤纷皆北向。fēi shā sà dá mí tíng zhàng,zǔ liàn bīn fēn jiē běi xiàng。
赤羽朝征六郡材,白茅夜拜五丁将。chì yǔ cháo zhēng liù jùn cái,bái máo yè bài wǔ dīng jiāng。
吕郎磊荦似刘生,许国从来气不平。lǚ láng lěi luò shì liú shēng,xǔ guó cóng lái qì bù píng。
匣里雄韬藏豹变,腰间宝剑作龙鸣。xiá lǐ xióng tāo cáng bào biàn,yāo jiān bǎo jiàn zuò lóng míng。
敕散万金收猛士,身骑匹马出长城。chì sàn wàn jīn shōu měng shì,shēn qí pǐ mǎ chū zhǎng chéng。
雁行暗结辽西阵,鱼贯晴开海上营。yàn xíng àn jié liáo xī zhèn,yú guàn qíng kāi hǎi shàng yíng。
誓同鲁仲能飞箭,岂学终军漫请缨。shì tóng lǔ zhòng néng fēi jiàn,qǐ xué zhōng jūn màn qǐng yīng。
建节行行通大漠,檄书马上时能作。jiàn jié xíng xíng tōng dà mò,xí shū mǎ shàng shí néng zuò。
瀚海连云太白高,燕然雪照旄头落。hàn hǎi lián yún tài bái gāo,yàn rán xuě zhào máo tóu luò。
知君意气坐相邀,五百神兵集一朝。zhī jūn yì qì zuò xiāng yāo,wǔ bǎi shén bīng jí yī cháo。
渔阳突骑蛇矛锐,幽并侠客铁骢骄。yú yáng tū qí shé máo ruì,yōu bìng xiá kè tiě cōng jiāo。
车上磔人常贾勇,帐前戏槊屡争标。chē shàng zhé rén cháng jiǎ yǒng,zhàng qián xì shuò lǚ zhēng biāo。
共道百年胡运息,直教一战虏尘消。gòng dào bǎi nián hú yùn xī,zhí jiào yī zhàn lǔ chén xiāo。
归来奏凯献天子,功名绝胜汉班超。guī lái zòu kǎi xiàn tiān zi,gōng míng jué shèng hàn bān chāo。
唐顺之

唐顺之

唐顺之(公元1507~1560)字应德,一字义修,号荆川。汉族,武进(今属江苏常州)人。明代儒学大师、军事家、散文家,抗倭英雄。 正德二年十月初五出生在常州(武进)城内青果巷易书堂官宦之家。  嘉靖八年(1529)会试第一,官翰林编修,后调兵部主事。当时倭寇屡犯沿海,唐顺之以兵部郎中督师浙江,曾亲率兵船于崇明破倭寇于海上。升右佥都御史,巡抚凤阳,1560年四月丙申(初一)日(4月25日)至通州(今南通)去世。崇祯时追谥襄文。学者称“荆川先生“。 唐顺之的作品>>

猜您喜欢

赠宜兴王丞次韵

唐顺之

官粟还能五斗无,年来只是忆樵渔。guān sù hái néng wǔ dòu wú,nián lái zhǐ shì yì qiáo yú。
道知战胜臞犹在,诗为身穷思独殊。dào zhī zhàn shèng qú yóu zài,shī wèi shēn qióng sī dú shū。
耕稼吾非徐孺子,才华尔亦阮元瑜。gēng jià wú fēi xú rú zi,cái huá ěr yì ruǎn yuán yú。
他年更向龙门隐,为念江皋一腐儒。tā nián gèng xiàng lóng mén yǐn,wèi niàn jiāng gāo yī fǔ rú。

答朱刑部士南见寄

唐顺之

清斋偃息灌园余,啭尽春禽又夏初。qīng zhāi yǎn xī guàn yuán yú,zhuàn jǐn chūn qín yòu xià chū。
对客不须妨蜡屐,占年常自检农书。duì kè bù xū fáng là jī,zhàn nián cháng zì jiǎn nóng shū。
六经脚注吾焉敢,五岳行踪或可如。liù jīng jiǎo zhù wú yān gǎn,wǔ yuè xíng zōng huò kě rú。
宣室正须公等在,野人只合掩荒庐。xuān shì zhèng xū gōng děng zài,yě rén zhǐ hé yǎn huāng lú。

同万鹿园宿工文庵次韵有赠

唐顺之

何处寻山不厌深,淡烟归鸟暮钟音。hé chù xún shān bù yàn shēn,dàn yān guī niǎo mù zhōng yīn。
去家百里讶如客,别尔经年尚此心。qù jiā bǎi lǐ yà rú kè,bié ěr jīng nián shàng cǐ xīn。
宴坐清香滋夜气,闭门残雪映寒林。yàn zuò qīng xiāng zī yè qì,bì mén cán xuě yìng hán lín。
相从一宿应堪觉,机事何须问汉阴。xiāng cóng yī sù yīng kān jué,jī shì hé xū wèn hàn yīn。

次叶师与诸生讲书钟楼寺闻钟作

唐顺之

早岁传经发已斑,寄身精舍渺人寰。zǎo suì chuán jīng fā yǐ bān,jì shēn jīng shě miǎo rén huán。
苔边屦迹堪盈户,花外钟声正掩关。tái biān jù jì kān yíng hù,huā wài zhōng shēng zhèng yǎn guān。
骤觉海潮生静夜,却随仙梵响空山。zhòu jué hǎi cháo shēng jìng yè,què suí xiān fàn xiǎng kōng shān。
先生嘿嘿隐几坐,试问诸生醒梦间。xiān shēng hēi hēi yǐn jǐ zuò,shì wèn zhū shēng xǐng mèng jiān。

养病道院忽张君见访不值奉寄

唐顺之

生涯岁岁药囊间,已息交游亦未闲。shēng yá suì suì yào náng jiān,yǐ xī jiāo yóu yì wèi xián。
土木形骸真觉稿,蓬蒿庭院只常关。tǔ mù xíng hái zhēn jué gǎo,péng hāo tíng yuàn zhǐ cháng guān。
偶随道侣学禽戏,忽枉高人题凤还。ǒu suí dào lǚ xué qín xì,hū wǎng gāo rén tí fèng hái。
此夕知君向何处,多应弄月卧江湾。cǐ xī zhī jūn xiàng hé chù,duō yīng nòng yuè wò jiāng wān。

答赠胡柏泉

唐顺之

赤囊前日奏边书,皂帽何时掩故庐。chì náng qián rì zòu biān shū,zào mào hé shí yǎn gù lú。
鸣剑岂知孤愤切,请缨争笑少年疏。míng jiàn qǐ zhī gū fèn qiè,qǐng yīng zhēng xiào shǎo nián shū。
自甘淡泊看松菊,耻学浮沉逐里闾。zì gān dàn pō kàn sōng jú,chǐ xué fú chén zhú lǐ lǘ。
春日黄鹂西涧草,忆君归去灌园初。chūn rì huáng lí xī jiàn cǎo,yì jūn guī qù guàn yuán chū。

送郭无锡擢南曹主事

唐顺之

郭侯齐鲁推名士,暂屈清才绾县符。guō hóu qí lǔ tuī míng shì,zàn qū qīng cái wǎn xiàn fú。
折狱一言惊老吏,洗心终岁比冰壶。zhé yù yī yán jīng lǎo lì,xǐ xīn zhōng suì bǐ bīng hú。
南曹巳应郎官宿,东国常怀仙令凫。nán cáo sì yīng láng guān sù,dōng guó cháng huái xiān lìng fú。
野老殷勤何以赠,益崇明德永嘉誉。yě lǎo yīn qín hé yǐ zèng,yì chóng míng dé yǒng jiā yù。

赠督府张半洲兼柬周中丞石崖四首

唐顺之

威名昔日动南荒,斧钺重分定海疆。wēi míng xī rì dòng nán huāng,fǔ yuè zhòng fēn dìng hǎi jiāng。
八镇大臣承节制,六千君子备戎行。bā zhèn dà chén chéng jié zhì,liù qiān jūn zi bèi róng xíng。
若营内险无如海,但练沙兵略用狼。ruò yíng nèi xiǎn wú rú hǎi,dàn liàn shā bīng lüè yòng láng。
师老寇深为日久,伫看石画一更张。shī lǎo kòu shēn wèi rì jiǔ,zhù kàn shí huà yī gèng zhāng。

赠督府张半洲兼柬周中丞石崖四首

唐顺之

壮猷元老旧文儒,羽戚雍容礼乐余。zhuàng yóu yuán lǎo jiù wén rú,yǔ qī yōng róng lǐ lè yú。
吴起援枹休进剑,韦卿对垒只肩舆。wú qǐ yuán bāo xiū jìn jiàn,wéi qīng duì lěi zhǐ jiān yú。
抚士严冬挟重纩,屏人半夜草阴符。fǔ shì yán dōng xié zhòng kuàng,píng rén bàn yè cǎo yīn fú。
复道降人为我用,三吴深雪正擒俘。fù dào jiàng rén wèi wǒ yòng,sān wú shēn xuě zhèng qín fú。

赠督府张半洲兼柬周中丞石崖四首

唐顺之

无知丑虏恣炰虓,谁识元戎庙略饶。wú zhī chǒu lǔ zì páo xiāo,shuí shí yuán róng miào lüè ráo。
七策谋臣陪后乘,三镖蛮骑护前茅。qī cè móu chén péi hòu chéng,sān biāo mán qí hù qián máo。
计藏处女深坚壁,势激惊雷迅捣巢。jì cáng chù nǚ shēn jiān bì,shì jī jīng léi xùn dǎo cháo。
民夷连结祸未已,上计由来是伐交。mín yí lián jié huò wèi yǐ,shàng jì yóu lái shì fá jiāo。

赠督府张半洲兼柬周中丞石崖四首

唐顺之

插羽飞书入建章,帝亲推毂任才良。chā yǔ fēi shū rù jiàn zhāng,dì qīn tuī gǔ rèn cái liáng。
东南大略输公墐,尊俎奇谋仗子房。dōng nán dà lüè shū gōng jìn,zūn zǔ qí móu zhàng zi fáng。
人家半是焚烧后,禾黍又成荆棘场。rén jiā bàn shì fén shāo hòu,hé shǔ yòu chéng jīng jí chǎng。
为将先须固根本,诸公深计在民疮。wèi jiāng xiān xū gù gēn běn,zhū gōng shēn jì zài mín chuāng。

尹洞山祭酒枉顾草堂有作见赠次韵二首

唐顺之

相思几度梦中迷,却望金门隔石溪。xiāng sī jǐ dù mèng zhōng mí,què wàng jīn mén gé shí xī。
骐骥合驰千里足,鷡鹩分老一枝栖。qí jì hé chí qiān lǐ zú,wú liáo fēn lǎo yī zhī qī。
门才通水劳移棹,箧尚藏书借照黎。mén cái tōng shuǐ láo yí zhào,qiè shàng cáng shū jiè zhào lí。
更羡君如远祖喜,谈玄一派自关西。gèng xiàn jūn rú yuǎn zǔ xǐ,tán xuán yī pài zì guān xī。

尹洞山祭酒枉顾草堂有作见赠次韵二首

唐顺之

独持鸣铎启群昏,南北诸儒尽在门。dú chí míng duó qǐ qún hūn,nán běi zhū rú jǐn zài mén。
身系苍生人望久,道行世子国师尊。shēn xì cāng shēng rén wàng jiǔ,dào xíng shì zi guó shī zūn。
过忧治世常如病,冥契真诠不着言。guò yōu zhì shì cháng rú bìng,míng qì zhēn quán bù zhe yán。
别后知公心事在,每□□斗坐孤村。bié hòu zhī gōng xīn shì zài,měi dòu zuò gū cūn。

又迭二首

唐顺之

感时愁见海氛迷,抱拙空知卧一溪。gǎn shí chóu jiàn hǎi fēn mí,bào zhuō kōng zhī wò yī xī。
秋尽龙蛇还起陆,月明乌鹊正惊栖。qiū jǐn lóng shé hái qǐ lù,yuè míng wū què zhèng jīng qī。
儒冠本不闲军旅,肉食谁能念藿藜。rú guān běn bù xián jūn lǚ,ròu shí shuí néng niàn huò lí。
对子杞忧方一写,明朝车马又东西。duì zi qǐ yōu fāng yī xiě,míng cháo chē mǎ yòu dōng xī。

又迭二首

唐顺之

樗散无能任醉昏,萧然带索掩衡门。chū sàn wú néng rèn zuì hūn,xiāo rán dài suǒ yǎn héng mén。
荒庭久巳无綦履,上客何期共酒尊。huāng tíng jiǔ sì wú qí lǚ,shàng kè hé qī gòng jiǔ zūn。
筹国赖君三寸舌,著书强我五千言。chóu guó lài jūn sān cùn shé,zhù shū qiáng wǒ wǔ qiān yán。
拥衾相对浑忘寝,弦月微微上远村。yōng qīn xiāng duì hún wàng qǐn,xián yuè wēi wēi shàng yuǎn cūn。