古诗词

留别京洛诸游三首

宗臣

天风西北来,萧萧动高楼。tiān fēng xī běi lái,xiāo xiāo dòng gāo lóu。
摇落怆中怀,何以慰离忧。yáo luò chuàng zhōng huái,hé yǐ wèi lí yōu。
念我平生亲,涕泪不能收。niàn wǒ píng shēng qīn,tì lèi bù néng shōu。
岂不怀往路,为君暂淹留。qǐ bù huái wǎng lù,wèi jūn zàn yān liú。
执手对长河,情思良悠悠。zhí shǒu duì zhǎng hé,qíng sī liáng yōu yōu。
愿言俱努力,千载崇良谋。yuàn yán jù nǔ lì,qiān zài chóng liáng móu。
宗臣

宗臣

宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。 宗臣的作品>>

猜您喜欢

早春寄明卿舍人时以使事还

宗臣

湖南湖北春气鲜,渚鸥沙鹭何翩翩。hú nán hú běi chūn qì xiān,zhǔ ōu shā lù hé piān piān。
梅花千嶂暮不落,芳草双江寒可怜。méi huā qiān zhàng mù bù luò,fāng cǎo shuāng jiāng hán kě lián。
汉使近持金马节,楚渔难别洞庭船。hàn shǐ jìn chí jīn mǎ jié,chǔ yú nán bié dòng tíng chuán。
醉来偃蹇三湘里,更是何人白雪篇。zuì lái yǎn jiǎn sān xiāng lǐ,gèng shì hé rén bái xuě piān。

真州谒文丞相祠

宗臣

文相祠前枫树丹,真州城外送波澜。wén xiāng cí qián fēng shù dān,zhēn zhōu chéng wài sòng bō lán。
千秋不尽中原泪,此地真成故国看。qiān qiū bù jǐn zhōng yuán lèi,cǐ dì zhēn chéng gù guó kàn。
一自燕云孤骑入,至今龙气大江寒。yī zì yàn yún gū qí rù,zhì jīn lóng qì dà jiāng hán。
客游莫听胡笳起,白日青天处处残。kè yóu mò tīng hú jiā qǐ,bái rì qīng tiān chù chù cán。

春日

宗臣

春风冉冉吹山亭,春日娟娟回翠屏。chūn fēng rǎn rǎn chuī shān tíng,chūn rì juān juān huí cuì píng。
淮浦又见桂枝发,江洲重入蘼芜青。huái pǔ yòu jiàn guì zhī fā,jiāng zhōu zhòng rù mí wú qīng。
落花流水去杳杳,石泉飞雨寒泠泠。luò huā liú shuǐ qù yǎo yǎo,shí quán fēi yǔ hán líng líng。
愁来甘卧茂陵病,寂寞云霄空客星。chóu lái gān wò mào líng bìng,jì mò yún xiāo kōng kè xīng。

过杨州二首

宗臣

湖上行吟落日边,高秋萧索倍凄然。hú shàng xíng yín luò rì biān,gāo qiū xiāo suǒ bèi qī rán。
芜城旧识参军赋,玉树空传帝者篇。wú chéng jiù shí cān jūn fù,yù shù kōng chuán dì zhě piān。
隋苑云残杨柳色,邗江夜断荻芦烟。suí yuàn yún cán yáng liǔ sè,hán jiāng yè duàn dí lú yān。
可怜白舫青蓑者,尚有渔歌似昔年。kě lián bái fǎng qīng suō zhě,shàng yǒu yú gē shì xī nián。

过杨州二首

宗臣

青枫满目生悲凉,二十四桥空石梁。qīng fēng mǎn mù shēng bēi liáng,èr shí sì qiáo kōng shí liáng。
明月玉箫何处听,寒江秋草为谁长。míng yuè yù xiāo hé chù tīng,hán jiāng qiū cǎo wèi shuí zhǎng。
西云独照昆仑紫,古道频吹杜若香。xī yún dú zhào kūn lún zǐ,gǔ dào pín chuī dù ruò xiāng。
世故客愁那有极,欲凭尊酒问垂杨。shì gù kè chóu nà yǒu jí,yù píng zūn jiǔ wèn chuí yáng。

冬至夜高子明陆子和子培舍弟集小馆有感时事

宗臣

孤夜群星聚此筵,寒梅细石晚相鲜。gū yè qún xīng jù cǐ yán,hán méi xì shí wǎn xiāng xiān。
两仪消息还长日,双铗追随自昔年。liǎng yí xiāo xī hái zhǎng rì,shuāng jiá zhuī suí zì xī nián。
人世岁华空鬓发,江门戎事正风烟。rén shì suì huá kōng bìn fā,jiāng mén róng shì zhèng fēng yān。
哀时词客无今古,久矣吾悲庾信篇。āi shí cí kè wú jīn gǔ,jiǔ yǐ wú bēi yǔ xìn piān。

得元美书

宗臣

江上孤槎忆送君,蓟门消息阻秋分。jiāng shàng gū chá yì sòng jūn,jì mén xiāo xī zǔ qiū fēn。
惊风万里吹胡雁,锦字千行坠楚云。jīng fēng wàn lǐ chuī hú yàn,jǐn zì qiān xíng zhuì chǔ yún。
北极频颁龙武诏,东吴新挫伏波军。běi jí pín bān lóng wǔ zhào,dōng wú xīn cuò fú bō jūn。
渔樵旧业无须问,处处青山泣紫氛。yú qiáo jiù yè wú xū wèn,chù chù qīng shān qì zǐ fēn。

同余德甫王元美夜集明卿得何字

宗臣

长安花落柰春何,夜夜春亭载酒过。zhǎng ān huā luò nài chūn hé,yè yè chūn tíng zài jiǔ guò。
骏去难逢燕市骨,凤衰重听楚狂歌。jùn qù nán féng yàn shì gǔ,fèng shuāi zhòng tīng chǔ kuáng gē。
青天短鬓垂今古,明月孤笳散薜萝。qīng tiān duǎn bìn chuí jīn gǔ,míng yuè gū jiā sàn bì luó。
醉后莫言归骑晚,浮云犹自满关河。zuì hòu mò yán guī qí wǎn,fú yún yóu zì mǎn guān hé。

登天寿山一首

宗臣

匹马千峰晓度关,相逢俱是紫宸班。pǐ mǎ qiān fēng xiǎo dù guān,xiāng féng jù shì zǐ chén bān。
帝宫阊阖开今日,天柱华夷见此山。dì gōng chāng hé kāi jīn rì,tiān zhù huá yí jiàn cǐ shān。
万里鸿归沧海路,七陵龙护白云间。wàn lǐ hóng guī cāng hǎi lù,qī líng lóng hù bái yún jiān。
汉家原庙松楸古,夜夜西风吹佩环。hàn jiā yuán miào sōng qiū gǔ,yè yè xī fēng chuī pèi huán。

送刘武库使云中便道还楚

宗臣

使君西问玉关游,关吏应知紫气流。shǐ jūn xī wèn yù guān yóu,guān lì yīng zhī zǐ qì liú。
三晋莫云停汉节,七陵斜日揽吴钩。sān jìn mò yún tíng hàn jié,qī líng xié rì lǎn wú gōu。
马回塞北青枫老,人到湘南紫橘秋。mǎ huí sāi běi qīng fēng lǎo,rén dào xiāng nán zǐ jú qiū。
一醉洞庭明月里,可能不动蓟门愁。yī zuì dòng tíng míng yuè lǐ,kě néng bù dòng jì mén chóu。

送黄先生之江西

宗臣

帝城杨柳何阴阴,送客城南伤客心。dì chéng yáng liǔ hé yīn yīn,sòng kè chéng nán shāng kè xīn。
片帆斜挂九江碧,明月一眺三楚深。piàn fān xié guà jiǔ jiāng bì,míng yuè yī tiào sān chǔ shēn。
叔度西游竟何意,梁甫日暮空苦吟。shū dù xī yóu jìng hé yì,liáng fǔ rì mù kōng kǔ yín。
高原忽忆美人远,愁见满山枫树林。gāo yuán hū yì měi rén yuǎn,chóu jiàn mǎn shān fēng shù lín。

寄赠子培赴试

宗臣

秣陵佳气即蓬莱,湖上孤帆几日开。mò líng jiā qì jí péng lái,hú shàng gū fān jǐ rì kāi。
谢草常生康乐赋,吴云重见士龙才。xiè cǎo cháng shēng kāng lè fù,wú yún zhòng jiàn shì lóng cái。
鹔鹴新翼江风起,鸿雁天书秋色来。sù shuāng xīn yì jiāng fēng qǐ,hóng yàn tiān shū qiū sè lái。
万里风烟频极目,迟君匹马郭生台。wàn lǐ fēng yān pín jí mù,chí jūn pǐ mǎ guō shēng tái。

张肖甫初至七夕同诸子酌之张园

宗臣

细雨林塘花气流,长安片碣即丹丘。xì yǔ lín táng huā qì liú,zhǎng ān piàn jié jí dān qiū。
群公解佩山云起,七夕开尊桂树幽。qún gōng jiě pèi shān yún qǐ,qī xī kāi zūn guì shù yōu。
玉杵声残河汉语,紫箫吹落蓟门秋。yù chǔ shēng cán hé hàn yǔ,zǐ xiāo chuī luò jì mén qiū。
乾坤此会谁能负,吴楚兵戈日日愁。qián kūn cǐ huì shuí néng fù,wú chǔ bīng gē rì rì chóu。

同元美夜集明卿值雨

宗臣

秋云此日满长安,那肯相逢不夜阑。qiū yún cǐ rì mǎn zhǎng ān,nà kěn xiāng féng bù yè lán。
风雨骤随双骑到,薜萝况对一尊寒。fēng yǔ zhòu suí shuāng qí dào,bì luó kuàng duì yī zūn hán。
愁心独有中原在,侠气君从北斗看。chóu xīn dú yǒu zhōng yuán zài,xiá qì jūn cóng běi dòu kàn。
戎马关山余涕泪,十年空负汉庭冠。róng mǎ guān shān yú tì lèi,shí nián kōng fù hàn tíng guān。

送严慱之浙

宗臣

怜尔频年任道涂,又携双屐下江湖。lián ěr pín nián rèn dào tú,yòu xié shuāng jī xià jiāng hú。
向人白发时时短,作客青山夜夜孤。xiàng rén bái fā shí shí duǎn,zuò kè qīng shān yè yè gū。
赋里秋云回雁荡,愁边明月失龙珠。fù lǐ qiū yún huí yàn dàng,chóu biān míng yuè shī lóng zhū。
燃藜起草声名在,未许严陵问钓徒。rán lí qǐ cǎo shēng míng zài,wèi xǔ yán líng wèn diào tú。