古诗词

古剑篇

宗臣

赤堇使者昆吾子,碧眼烱烱虬髯紫。chì jǐn shǐ zhě kūn wú zi,bì yǎn jiǒng jiǒng qiú rán zǐ。
手持双剑下山麓,上有蛟龙缺其齿。shǒu chí shuāng jiàn xià shān lù,shàng yǒu jiāo lóng quē qí chǐ。
道上相逢忽相赠,怪云悲风生席几。dào shàng xiāng féng hū xiāng zèng,guài yún bēi fēng shēng xí jǐ。
胡僧为制珊瑚鞘,南海琅玕袭其里。hú sēng wèi zhì shān hú qiào,nán hǎi láng gān xí qí lǐ。
佩之朝夕不离身,北游燕赵南江圮。pèi zhī cháo xī bù lí shēn,běi yóu yàn zhào nán jiāng pǐ。
江上秋风倚剑行,波涛上沸如山峙。jiāng shàng qiū fēng yǐ jiàn xíng,bō tāo shàng fèi rú shān zhì。
老鲸毒螭数千尺,金甲火鬣巾流起。lǎo jīng dú chī shù qiān chǐ,jīn jiǎ huǒ liè jīn liú qǐ。
剌来一一烹其髓,鲛人终夜泣瑜珥。lá lái yī yī pēng qí suǐ,jiāo rén zhōng yè qì yú ěr。
况复山中豹与兕,又况人间鹿与豕。kuàng fù shān zhōng bào yǔ sì,yòu kuàng rén jiān lù yǔ shǐ。
自吾佩此二十年,处处江山半戎垒。zì wú pèi cǐ èr shí nián,chù chù jiāng shān bàn róng lěi。
明时不得抱鼓旗,腐儒空复谈簠簋。míng shí bù dé bào gǔ qí,fǔ rú kōng fù tán fǔ guǐ。
国雠未报壮士耻,永夜高歌常拊髀。guó chóu wèi bào zhuàng shì chǐ,yǒng yè gāo gē cháng fǔ bì。
剑乎剑乎吾负汝,吾今有友吴郡生,紫豸朱缨乘騄駬。jiàn hū jiàn hū wú fù rǔ,wú jīn yǒu yǒu wú jùn shēng,zǐ zhì zhū yīng chéng lù ěr。
青天开府泰山巅,落日饮马蓬莱址。qīng tiān kāi fǔ tài shān diān,luò rì yǐn mǎ péng lái zhǐ。
吾解一剑赠生去,星辰乱落莽不止。wú jiě yī jiàn zèng shēng qù,xīng chén luàn luò mǎng bù zhǐ。
生乎生乎吾语汝,左挟图书右弓矢。shēng hū shēng hū wú yǔ rǔ,zuǒ xié tú shū yòu gōng shǐ。
豺貇只在大道傍,魍魉岂必深山里。chái kūn zhǐ zài dà dào bàng,wǎng liǎng qǐ bì shēn shān lǐ。
生乎此剑一在握,上天入地任君使。shēng hū cǐ jiàn yī zài wò,shàng tiān rù dì rèn jūn shǐ。
只恐风雷日日生,海上千关尽掩耳。zhǐ kǒng fēng léi rì rì shēng,hǎi shàng qiān guān jǐn yǎn ěr。
天吴海若俱远徙,真宰闻之或不喜。tiān wú hǎi ruò jù yuǎn xǐ,zhēn zǎi wén zhī huò bù xǐ。
呜呼古来神物有离合,斗间紫气无终始。wū hū gǔ lái shén wù yǒu lí hé,dòu jiān zǐ qì wú zhōng shǐ。
他日中原倘相遇,双剑雌雄各相砥。tā rì zhōng yuán tǎng xiāng yù,shuāng jiàn cí xióng gè xiāng dǐ。
与汝并驱千万里,世上风尘空复尔。yǔ rǔ bìng qū qiān wàn lǐ,shì shàng fēng chén kōng fù ěr。
宗臣

宗臣

宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。 宗臣的作品>>

猜您喜欢

湖上杂言二十首

宗臣

白雪满湖村,夜深仍出门。bái xuě mǎn hú cūn,yè shēn réng chū mén。
湖边千树林,一一玉龙蹲。hú biān qiān shù lín,yī yī yù lóng dūn。

怀高子明

宗臣

作客清江远,传书白雁迟。zuò kè qīng jiāng yuǎn,chuán shū bái yàn chí。
山中有芳草,迟尔把春卮。shān zhōng yǒu fāng cǎo,chí ěr bǎ chūn zhī。

得余德甫书二首

宗臣

使者自南来,投书报江渚。shǐ zhě zì nán lái,tóu shū bào jiāng zhǔ。
把读沧波上,蛟龙作人语。bǎ dú cāng bō shàng,jiāo lóng zuò rén yǔ。

得余德甫书二首

宗臣

白纻好裁衣,长短与身称。bái zhù hǎo cái yī,zhǎng duǎn yǔ shēn chēng。
岂无旧所著,贵自故人赠。qǐ wú jiù suǒ zhù,guì zì gù rén zèng。

夜立

宗臣

秋风天外声,明月江中影。qiū fēng tiān wài shēng,míng yuè jiāng zhōng yǐng。
幽人把桂枝,露下衣裳冷。yōu rén bǎ guì zhī,lù xià yī shang lěng。

迟养浩不至

宗臣

山中白日迟,湖上青春早。shān zhōng bái rì chí,hú shàng qīng chūn zǎo。
美人不我期,谁与玩芳草。měi rén bù wǒ qī,shuí yǔ wán fāng cǎo。

席上送朱主客得萧春青西四字

宗臣

君到沧江上,桃花乱马蹄。jūn dào cāng jiāng shàng,táo huā luàn mǎ tí。
相思知有路,明月蓟门西。xiāng sī zhī yǒu lù,míng yuè jì mén xī。

寒夜同助甫访子畏见盆草有岁寒之感焉遂人赋之五首

宗臣

长安十丈雪,寒色满荆榛。zhǎng ān shí zhàng xuě,hán sè mǎn jīng zhēn。
唯吾咫尺地,留得故园春。wéi wú zhǐ chǐ dì,liú dé gù yuán chūn。

寒夜同助甫访子畏见盆草有岁寒之感焉遂人赋之五首

宗臣

十月见蘼芜,青青似春浦。shí yuè jiàn mí wú,qīng qīng shì chūn pǔ。
岂子歌长春,春色不敢去。qǐ zi gē zhǎng chūn,chūn sè bù gǎn qù。

寒夜同助甫访子畏见盆草有岁寒之感焉遂人赋之五首

宗臣

百卉皆零落,如何尔独存。bǎi huì jiē líng luò,rú hé ěr dú cún。
岂无冰雪苦,一意迟王孙。qǐ wú bīng xuě kǔ,yī yì chí wáng sūn。

寒夜同助甫访子畏见盆草有岁寒之感焉遂人赋之五首

宗臣

自与美人期,芳草日转碧。zì yǔ měi rén qī,fāng cǎo rì zhuǎn bì。
今日凌寒者,岂独松与柏。jīn rì líng hán zhě,qǐ dú sōng yǔ bǎi。

寒夜同助甫访子畏见盆草有岁寒之感焉遂人赋之五首

宗臣

已讶雪中在,况逢灯下看。yǐ yà xuě zhōng zài,kuàng féng dēng xià kàn。
酒阑相把赠,疑是翠琅玕。jiǔ lán xiāng bǎ zèng,yí shì cuì láng gān。

席上送朱主客得萧春青西四字

宗臣

朔雪尊前乱,西风马上骄。shuò xuě zūn qián luàn,xī fēng mǎ shàng jiāo。
胡笳中夜起,不似广陵箫。hú jiā zhōng yè qǐ,bù shì guǎng líng xiāo。

席上送朱主客得萧春青西四字

宗臣

孤柝那堪夜,垂杨不肯春。gū tuò nà kān yè,chuí yáng bù kěn chūn。
白云何处至,吾欲赠归人。bái yún hé chù zhì,wú yù zèng guī rén。

席上送朱主客得萧春青西四字

宗臣

双樽行北斗,一骑望南星。shuāng zūn xíng běi dòu,yī qí wàng nán xīng。
春色随君去,蘼芜日夜青。chūn sè suí jūn qù,mí wú rì yè qīng。