古诗词

子夜吴歌九解赠李顺德于鳞一解

宗臣

玉树抽新条,炎炎困赤土。yù shù chōu xīn tiáo,yán yán kùn chì tǔ。
日望天上云,不得阶前雨。rì wàng tiān shàng yún,bù dé jiē qián yǔ。
宗臣

宗臣

宗臣(1525~1560)明代文学家。字子相,号方城山人。兴化(今属江苏兴化)人。南宋末年著名抗金名将宗泽后人。嘉靖二十九年进士,由刑部主事调吏部,以病归,筑室百花洲上,读书其中,后历吏部稽勋员外郎,杨继盛死,臣赙以金,为严嵩所恶,出为福建参议,以御倭寇功升福建提学副使,卒官。诗文主张复古,与李攀龙等齐名,为“嘉靖七子”(后七子)之一,散文《报刘一丈书》,对当时官场丑态有所揭露,著有《宗子相集》。 宗臣的作品>>

猜您喜欢

长安行寄人

宗臣

长安客子伤春情,出门愁听朝啼莺。zhǎng ān kè zi shāng chūn qíng,chū mén chóu tīng cháo tí yīng。
关山作客胡不去,梅柳向人春又生。guān shān zuò kè hú bù qù,méi liǔ xiàng rén chūn yòu shēng。
江头萝荔怀楚佩,席上夔龙愁汉缨。jiāng tóu luó lì huái chǔ pèi,xí shàng kuí lóng chóu hàn yīng。
胡马至今日夜急,塞鸿何事东南征。hú mǎ zhì jīn rì yè jí,sāi hóng hé shì dōng nán zhēng。
人生去住不得意,愧尔山中餐石英。rén shēng qù zhù bù dé yì,kuì ěr shān zhōng cān shí yīng。

元美将之青州书来约会已乃径去怅然动怀爰命同心展笔志恨得寒字

宗臣

天风吹落九塞寒,使者高标切云冠。tiān fēng chuī luò jiǔ sāi hán,shǐ zhě gāo biāo qiè yún guān。
夜半骑马如跨龙,白玉之鞭黄金鞍,马首明珠声珊珊。yè bàn qí mǎ rú kuà lóng,bái yù zhī biān huáng jīn ān,mǎ shǒu míng zhū shēng shān shān。
赤髯绿眼光走电,提戈百万俱材官。chì rán lǜ yǎn guāng zǒu diàn,tí gē bǎi wàn jù cái guān。
忽然紫气逼长安,闻君已到使君滩。hū rán zǐ qì bī zhǎng ān,wén jūn yǐ dào shǐ jūn tān。
望而不见空长叹,朝趍碣石暮邯郸。wàng ér bù jiàn kōng zhǎng tàn,cháo chí jié shí mù hán dān。
何当白日生羽翰,寻尔直上青云端。hé dāng bái rì shēng yǔ hàn,xún ěr zhí shàng qīng yún duān。
云中吹箫弄紫鸾,仙人授我金液丹。yún zhōng chuī xiāo nòng zǐ luán,xiān rén shòu wǒ jīn yè dān。
洗之天河吹波澜,波澜一洗天河干。xǐ zhī tiān hé chuī bō lán,bō lán yī xǐ tiān hé gàn。
支机之石日夜残,纵有女娲不得完。zhī jī zhī shí rì yè cán,zòng yǒu nǚ wā bù dé wán。
手持明月如弄丸,下照人间千琅玕。shǒu chí míng yuè rú nòng wán,xià zhào rén jiān qiān láng gān。
人间天上长交欢,永无离别摧心肝。rén jiān tiān shàng zhǎng jiāo huān,yǒng wú lí bié cuī xīn gān。
君不见双剑精露千万丈,至今人向斗牛看。jūn bù jiàn shuāng jiàn jīng lù qiān wàn zhàng,zhì jīn rén xiàng dòu niú kàn。

小除夕偕马太史吴驾部集助甫宅分得源字

宗臣

自吾高歌踏紫垣,胡霜朔雪愁天门。zì wú gāo gē tà zǐ yuán,hú shuāng shuò xuě chóu tiān mén。
玄冥走天愬上帝,帝遣青皇下云根。xuán míng zǒu tiān sù shàng dì,dì qiǎn qīng huáng xià yún gēn。
放尔霜雪归故山,手携春色来乾坤。fàng ěr shuāng xuě guī gù shān,shǒu xié chūn sè lái qián kūn。
寒云咫尺即相别,春风已坐千门喧。hán yún zhǐ chǐ jí xiāng bié,chūn fēng yǐ zuò qiān mén xuān。
人生三万六千日,日日催人白发繁。rén shēng sān wàn liù qiān rì,rì rì cuī rén bái fā fán。
青皇暂且停高轩,吾将乘槎上河源。qīng huáng zàn qiě tíng gāo xuān,wú jiāng chéng chá shàng hé yuán。
天河在手星辰翻,夜半云间泣云孙。tiān hé zài shǒu xīng chén fān,yè bàn yún jiān qì yún sūn。
九乌不敢上扶桑,六龙空复怨昆仑。jiǔ wū bù gǎn shàng fú sāng,liù lóng kōng fù yuàn kūn lún。
主人今夜开金樽,樽中北斗明黄昏。zhǔ rén jīn yè kāi jīn zūn,zūn zhōng běi dòu míng huáng hūn。
来朝柏叶不须辨,远天椒花那足飧。lái cháo bǎi yè bù xū biàn,yuǎn tiān jiāo huā nà zú sūn。
春风苦意不相放,吾其迟尔桃花园,伾然待尔杨柳村。chūn fēng kǔ yì bù xiāng fàng,wú qí chí ěr táo huā yuán,pī rán dài ěr yáng liǔ cūn。
杨柳学人舞,桃花作人言。yáng liǔ xué rén wǔ,táo huā zuò rén yán。
愿君留春似留寒,千山万山啼晓猿。yuàn jūn liú chūn shì liú hán,qiān shān wàn shān tí xiǎo yuán。

除夕放歌行同助甫赋

宗臣

北斗沉天海云黑,群星乱落化为蜮。běi dòu chén tiān hǎi yún hēi,qún xīng luàn luò huà wèi yù。
万丈寒光忽相逼,碧眼小儿惊且惑。wàn zhàng hán guāng hū xiāng bī,bì yǎn xiǎo ér jīng qiě huò。
胡霜朔雪高如山,出门长跽泪沾臆。hú shuāng shuò xuě gāo rú shān,chū mén zhǎng jì lèi zhān yì。
一自逢君坐天门,夜夜为我生颜色。yī zì féng jūn zuò tiān mén,yè yè wèi wǒ shēng yán sè。
今夕辞君归故域,何以赠之寄相忆。jīn xī cí jūn guī gù yù,hé yǐ zèng zhī jì xiāng yì。
霜华雪片五千石,留君箧笥充君食,令我闻之长太息。shuāng huá xuě piàn wǔ qiān shí,liú jūn qiè sì chōng jūn shí,lìng wǒ wén zhī zhǎng tài xī。
床头白云天地开,青春已驾双龙翼。chuáng tóu bái yún tiān dì kāi,qīng chūn yǐ jià shuāng lóng yì。
吁嗟东风一何力,一夜吹破扶桑国。xū jiē dōng fēng yī hé lì,yī yè chuī pò fú sāng guó。
走天直把青春缚,携之怀袖光如拭。zǒu tiān zhí bǎ qīng chūn fù,xié zhī huái xiù guāng rú shì。
蘼芜叱向杯前生,杨柳只在手中植。mí wú chì xiàng bēi qián shēng,yáng liǔ zhǐ zài shǒu zhōng zhí。
翩翩春衣云锦章,呼尔云孙为予织。piān piān chūn yī yún jǐn zhāng,hū ěr yún sūn wèi yǔ zhī。
明月为车虹为轼,驾之可以凌八极,何问江南与冀北。míng yuè wèi chē hóng wèi shì,jià zhī kě yǐ líng bā jí,hé wèn jiāng nán yǔ jì běi。

新春二日同助甫过峻伯夜酌共赋洽字

宗臣

青皇日与青春狎,酒星夜劝青皇洽。qīng huáng rì yǔ qīng chūn xiá,jiǔ xīng yè quàn qīng huáng qià。
斜抱金乌日观歌,倒骑玉鳌天柱压。xié bào jīn wū rì guān gē,dào qí yù áo tiān zhù yā。
下视九合一何狭,斗柄为锄箕为锸,杨柳万树天河插。xià shì jiǔ hé yī hé xiá,dòu bǐng wèi chú jī wèi chā,yáng liǔ wàn shù tiān hé chā。
风吹新叶落人间,织女为我裁春祫。fēng chuī xīn yè luò rén jiān,zhī nǚ wèi wǒ cái chūn xiá。
着来与尔上崆峒,何人不讶苍龙甲。zhe lái yǔ ěr shàng kōng dòng,hé rén bù yà cāng lóng jiǎ。

湖上行

宗臣

湖南湖北云阴阴,石开晓开千树林。hú nán hú běi yún yīn yīn,shí kāi xiǎo kāi qiān shù lín。
日月双摧绿发短,江湖独与青春深。rì yuè shuāng cuī lǜ fā duǎn,jiāng hú dú yǔ qīng chūn shēn。
杨柳垂丝为谁结,蘼芜千里伤予心。yáng liǔ chuí sī wèi shuí jié,mí wú qiān lǐ shāng yǔ xīn。
落花流水去不返,武陵桃源何处寻。luò huā liú shuǐ qù bù fǎn,wǔ líng táo yuán hé chù xún。
道路只今乱赤羽,乾坤何处非黄金。dào lù zhǐ jīn luàn chì yǔ,qián kūn hé chù fēi huáng jīn。
日暮聊为楚泽吟,慷慨流涕沾衣襟。rì mù liáo wèi chǔ zé yín,kāng kǎi liú tì zhān yī jīn。

桃源古城

宗臣

桃源城头万木秋,桃源渡口黄河流。táo yuán chéng tóu wàn mù qiū,táo yuán dù kǒu huáng hé liú。
黄河一去不复返,天风万里吹古愁。huáng hé yī qù bù fù fǎn,tiān fēng wàn lǐ chuī gǔ chóu。
荒郊莽荡走狐兔,石栋曲屈盘龙虬。huāng jiāo mǎng dàng zǒu hú tù,shí dòng qū qū pán lóng qiú。
天下英雄曹与刘,虎臣矫矫何所谋。tiān xià yīng xióng cáo yǔ liú,hǔ chén jiǎo jiǎo hé suǒ móu。
中原未复壮士去,至今精灵耿耿光神州。zhōng yuán wèi fù zhuàng shì qù,zhì jīn jīng líng gěng gěng guāng shén zhōu。
千秋桃花不复发,卧龙何处声啾啾。qiān qiū táo huā bù fù fā,wò lóng hé chù shēng jiū jiū。
秦人到此不须住,野磷夜夜吹枯树。qín rén dào cǐ bù xū zhù,yě lín yè yè chuī kū shù。

何侍御为予谈泰山蓬莱东海之胜令我飞动辄赋长篇

宗臣

三年不见金门客,走马相见清源陌。sān nián bù jiàn jīn mén kè,zǒu mǎ xiāng jiàn qīng yuán mò。
自言前上泰山颠,东海蓬莱皆所历。zì yán qián shàng tài shān diān,dōng hǎi péng lái jiē suǒ lì。
人传泰山高北天,层崖曲蹬路转窄。rén chuán tài shān gāo běi tiān,céng yá qū dēng lù zhuǎn zhǎi。
振衣直山最高头,恍然一啸天门白。zhèn yī zhí shān zuì gāo tóu,huǎng rán yī xiào tiān mén bái。
天门东西相对开,星斗仿佛落吾额。tiān mén dōng xī xiāng duì kāi,xīng dòu fǎng fú luò wú é。
悲风摇落吹骨寒,虽着重裘似絺绤。bēi fēng yáo luò chuī gǔ hán,suī zhe zhòng qiú shì chī xì。
三峰插入青云中,巉岩突兀倚天壁。sān fēng chā rù qīng yún zhōng,chán yán tū wù yǐ tiān bì。
日观峰头望晨日,晨日沉沉起深泽。rì guān fēng tóu wàng chén rì,chén rì chén chén qǐ shēn zé。
须臾忽上如奔马,天地四方俱色赤。xū yú hū shàng rú bēn mǎ,tiān dì sì fāng jù sè chì。
破竹裂本不可当,恍忽半空飞霹雳。pò zhú liè běn bù kě dāng,huǎng hū bàn kōng fēi pī lì。
杖策携壶行复立,一一询兹今古迹。zhàng cè xié hú xíng fù lì,yī yī xún zī jīn gǔ jì。
汉皇尚留封禅碑,秦人犹剩纪功石。hàn huáng shàng liú fēng chán bēi,qín rén yóu shèng jì gōng shí。
莲花桃花千百峰,隐隐四出如列戟。lián huā táo huā qiān bǎi fēng,yǐn yǐn sì chū rú liè jǐ。
南望吴越西望秦,万里青天起寒色。nán wàng wú yuè xī wàng qín,wàn lǐ qīng tiān qǐ hán sè。
回驾又登蓬莱山,蓬莱乃在东海侧。huí jià yòu dēng péng lái shān,péng lái nǎi zài dōng hǎi cè。
东海一去何终穷,浩荡微茫湛空碧。dōng hǎi yī qù hé zhōng qióng,hào dàng wēi máng zhàn kōng bì。
仙人共把珊瑚枝,白日观潮夜观汐。xiān rén gòng bǎ shān hú zhī,bái rì guān cháo yè guān xī。
忽然长风振天末,两仪不辨海云黑。hū rán zhǎng fēng zhèn tiān mò,liǎng yí bù biàn hǎi yún hēi。
惊波巨浪排空来,怪石奇岩怒且激。jīng bō jù làng pái kōng lái,guài shí qí yán nù qiě jī。
蛟龙奋起不可制,神鱼动尾几千尺。jiāo lóng fèn qǐ bù kě zhì,shén yú dòng wěi jǐ qiān chǐ。
左右大呼东西走,令我欲归不可得。zuǒ yòu dà hū dōng xī zǒu,lìng wǒ yù guī bù kě dé。
广陵狂客心颇雄,闻此意气满胸臆。guǎng líng kuáng kè xīn pǒ xióng,wén cǐ yì qì mǎn xiōng yì。
长剑欲摧玉女峰,短钩直下鲛人宅。zhǎng jiàn yù cuī yù nǚ fēng,duǎn gōu zhí xià jiāo rén zhái。
海中鱼龙手可搏,山中虎豹力能射。hǎi zhōng yú lóng shǒu kě bó,shān zhōng hǔ bào lì néng shè。
何时拂袖谢尘世,与君散发步天极,坐看万古乾坤自开辟。hé shí fú xiù xiè chén shì,yǔ jūn sàn fā bù tiān jí,zuò kàn wàn gǔ qián kūn zì kāi pì。

五月歌

宗臣

五月淮南寻旧庐,百花洲上杨柳疏。wǔ yuè huái nán xún jiù lú,bǎi huā zhōu shàng yáng liǔ shū。
故人朝对白蘋渚,胡儿忽传赤羽书。gù rén cháo duì bái píng zhǔ,hú ér hū chuán chì yǔ shū。
千山燧熢照芦荻,满地干戈尽樵渔。qiān shān suì péng zhào lú dí,mǎn dì gàn gē jǐn qiáo yú。
孤舟江海欲何之,双眼乾坤空泪予。gū zhōu jiāng hǎi yù hé zhī,shuāng yǎn qián kūn kōng lèi yǔ。
东南半作豺虎窟,闾阎忍使蛟蜃居。dōng nán bàn zuò chái hǔ kū,lǘ yán rěn shǐ jiāo shèn jū。
苍生之血淮水赤,请问将军意何如。cāng shēng zhī xuè huái shuǐ chì,qǐng wèn jiāng jūn yì hé rú。

江上行

宗臣

浮云压地乌夜啼,家家人听作天鸡。fú yún yā dì wū yè tí,jiā jiā rén tīng zuò tiān jī。
王孙何事复远游,江南芳草春萋萋。wáng sūn hé shì fù yuǎn yóu,jiāng nán fāng cǎo chūn qī qī。
陶令亦有五柳宅,秦人常忆桃花蹊。táo lìng yì yǒu wǔ liǔ zhái,qín rén cháng yì táo huā qī。
英雄偃蹇何不可,颜色肯为时人低。yīng xióng yǎn jiǎn hé bù kě,yán sè kěn wèi shí rén dī。
君看眼底相逢者,谁似江流不肯西。jūn kàn yǎn dǐ xiāng féng zhě,shuí shì jiāng liú bù kěn xī。

山中夜坐

宗臣

朔风乱扫江云飞,山人为予开石扉。shuò fēng luàn sǎo jiāng yún fēi,shān rén wèi yǔ kāi shí fēi。
一斗胡麻煮未熟,散发千峰歌采薇。yī dòu hú má zhǔ wèi shú,sàn fā qiān fēng gē cǎi wēi。
吴江枫落客已远,楚塞秋深鸿未归。wú jiāng fēng luò kè yǐ yuǎn,chǔ sāi qiū shēn hóng wèi guī。
明月堕地白如水,湿尔岩头萝薜衣。míng yuè duò dì bái rú shuǐ,shī ěr yán tóu luó bì yī。

登江门诸山

宗臣

山头日白云英英,千峰倒插千江明。shān tóu rì bái yún yīng yīng,qiān fēng dào chā qiān jiāng míng。
手把芙蓉步石壁,苍翠乱射猿鸟惊。shǒu bǎ fú róng bù shí bì,cāng cuì luàn shè yuán niǎo jīng。
谁其云外吹紫笙,欲来不来空复情。shuí qí yún wài chuī zǐ shēng,yù lái bù lái kōng fù qíng。
天风吹我佩箫瑟,恍疑身在昆仑行。tiān fēng chuī wǒ pèi xiāo sè,huǎng yí shēn zài kūn lún xíng。

江上访朱氏

宗臣

黄云压地秋离离,西风摇落千杨枝。huáng yún yā dì qiū lí lí,xī fēng yáo luò qiān yáng zhī。
白蘋已老暮汀远,满目丹枫胡雁悲。bái píng yǐ lǎo mù tīng yuǎn,mǎn mù dān fēng hú yàn bēi。
孤舟一夜相思发,寒江明月吹参差。gū zhōu yī yè xiāng sī fā,hán jiāng míng yuè chuī cān chà。
天末佳人犹未归,江头解佩欲遗谁。tiān mò jiā rén yóu wèi guī,jiāng tóu jiě pèi yù yí shuí。

白氏园亭别袁户部

宗臣

石门斗酒开夕筵,桂花欲开秋萝鲜。shí mén dòu jiǔ kāi xī yán,guì huā yù kāi qiū luó xiān。
昆仑片碣插眼底,沧溟勺水流尊前。kūn lún piàn jié chā yǎn dǐ,cāng míng sháo shuǐ liú zūn qián。
落日千江送蜃气,高楼百尺摇寒烟。luò rì qiān jiāng sòng shèn qì,gāo lóu bǎi chǐ yáo hán yān。
今夜共醉广陵月,明朝又上丹阳船。jīn yè gòng zuì guǎng líng yuè,míng cháo yòu shàng dān yáng chuán。
人生聚散若萍梗,相思寄我停云篇。rén shēng jù sàn ruò píng gěng,xiāng sī jì wǒ tíng yún piān。

江门别歌

宗臣

千山白云吹暮晴,江间古龙啾啾鸣。qiān shān bái yún chuī mù qíng,jiāng jiān gǔ lóng jiū jiū míng。
山人乘虹出石屋,赠我万片秋菊英。shān rén chéng hóng chū shí wū,zèng wǒ wàn piàn qiū jú yīng。
令我餐之霜雪清,何以答之千杜蘅。lìng wǒ cān zhī shuāng xuě qīng,hé yǐ dá zhī qiān dù héng。
风尘半世满鬓发,愧尔烟霞凌太清。fēng chén bàn shì mǎn bìn fā,kuì ěr yān xiá líng tài qīng。
长波东去有万里,吾欲乘风濯吾缨。zhǎng bō dōng qù yǒu wàn lǐ,wú yù chéng fēng zhuó wú yīng。