古诗词

古诗十九首·明月皎夜光

无名氏

明月皎夜光,促织鸣东壁。míng yuè jiǎo yè guāng,cù zhī míng dōng bì。
玉衡指孟冬,众星何历历。yù héng zhǐ mèng dōng,zhòng xīng hé lì lì。
白露沾野草,时节忽复易。bái lù zhān yě cǎo,shí jié hū fù yì。
秋蝉鸣树间,玄鸟逝安适。qiū chán míng shù jiān,xuán niǎo shì ān shì。
昔我同门友,高举振六翮。xī wǒ tóng mén yǒu,gāo jǔ zhèn liù hé。
不念携手好,弃我如遗迹。bù niàn xié shǒu hǎo,qì wǒ rú yí jì。
南箕北有斗,牵牛不负轭。nán jī běi yǒu dòu,qiān niú bù fù è。
良无盘石固,虚名复何益。liáng wú pán shí gù,xū míng fù hé yì。

无名氏

汉代佚名作者的统称。 无名氏的作品>>

猜您喜欢

陇西行·天上何所有

无名氏

天上何所有,历历种白榆。tiān shàng hé suǒ yǒu,lì lì zhǒng bái yú。
桂树夹道生,青龙对道隅。guì shù jiā dào shēng,qīng lóng duì dào yú。
凤凰鸣啾啾,一母将九雏。fèng huáng míng jiū jiū,yī mǔ jiāng jiǔ chú。
顾视世间人,为乐甚独殊。gù shì shì jiān rén,wèi lè shén dú shū。
好妇出迎客,颜色正敷愉。hǎo fù chū yíng kè,yán sè zhèng fū yú。
伸腰再拜跪,问客平安不。shēn yāo zài bài guì,wèn kè píng ān bù。
请客北堂上,坐客毡氍毹。qǐng kè běi táng shàng,zuò kè zhān qú shū。
清白各异樽,酒上正华疏。qīng bái gè yì zūn,jiǔ shàng zhèng huá shū。
酌酒持与客,客言主人持。zhuó jiǔ chí yǔ kè,kè yán zhǔ rén chí。
却略再拜跪,然后持一杯。què lüè zài bài guì,rán hòu chí yī bēi。
谈笑未及竟,左顾敕中厨。tán xiào wèi jí jìng,zuǒ gù chì zhōng chú。
促令办粗饭,慎莫使稽留。cù lìng bàn cū fàn,shèn mò shǐ jī liú。
废礼送客出,盈盈府中趋。fèi lǐ sòng kè chū,yíng yíng fǔ zhōng qū。
送客亦不远,足不过门枢。sòng kè yì bù yuǎn,zú bù guò mén shū。
娶妇得如此,齐姜亦不如。qǔ fù dé rú cǐ,qí jiāng yì bù rú。
健妇持门户,一胜一丈夫。jiàn fù chí mén hù,yī shèng yī zhàng fū。

近代吴歌欢闻

无名氏

遥遥天无柱。yáo yáo tiān wú zhù。
流漂萍无根。liú piāo píng wú gēn。
单身如萤火。dān shēn rú yíng huǒ。
持底报郎恩。chí dǐ bào láng ēn。

日出入

无名氏

日出入安穷。rì chū rù ān qióng。
时世不与人同。shí shì bù yǔ rén tóng。
故春非我春。gù chūn fēi wǒ chūn。
夏非我夏。xià fēi wǒ xià。
秋非我秋。qiū fēi wǒ qiū。
冬非我冬。dōng fēi wǒ dōng。
泊如四海之池。pō rú sì hǎi zhī chí。
遍观是耶谓何。biàn guān shì yé wèi hé。
吾知所乐。wú zhī suǒ lè。
独乐六龙。dú lè liù lóng。
六龙之调。liù lóng zhī diào。
使我心若。shǐ wǒ xīn ruò。
訾黄其何不徕下。zī huáng qí hé bù lái xià。

别诗·有鸟西南飞

无名氏

有鸟西南飞,熠熠似苍鹰。yǒu niǎo xī nán fēi,yì yì shì cāng yīng。
朝发天北隅,暮闻日南陵。cháo fā tiān běi yú,mù wén rì nán líng。
欲寄一言去,托之笺彩缯。yù jì yī yán qù,tuō zhī jiān cǎi zēng。
因风附轻翼,以遗心蕴蒸。yīn fēng fù qīng yì,yǐ yí xīn yùn zhēng。
鸟辞路悠长,羽翼不能胜。niǎo cí lù yōu zhǎng,yǔ yì bù néng shèng。
意欲从鸟逝,驽马不可乘。yì yù cóng niǎo shì,nú mǎ bù kě chéng。

采葵莫伤根

无名氏

采葵莫伤根,伤根葵不生。cǎi kuí mò shāng gēn,shāng gēn kuí bù shēng。
结交莫羞贫,羞贫友不成。jié jiāo mò xiū pín,xiū pín yǒu bù chéng。
甘瓜抱苦蒂,美枣生荆棘。gān guā bào kǔ dì,měi zǎo shēng jīng jí。
利傍有倚刀,贪人还自贼。lì bàng yǒu yǐ dāo,tān rén hái zì zéi。

苏武诗四首·其一

无名氏

骨肉缘枝叶,结交亦相因。gǔ ròu yuán zhī yè,jié jiāo yì xiāng yīn。
四海皆兄弟,谁为行路人。sì hǎi jiē xiōng dì,shuí wèi xíng lù rén。
况我连枝树,与子同一身。kuàng wǒ lián zhī shù,yǔ zi tóng yī shēn。
昔为鸳与鸯,今为参与辰。xī wèi yuān yǔ yāng,jīn wèi cān yǔ chén。
昔者常相近,邈若胡与秦。xī zhě cháng xiāng jìn,miǎo ruò hú yǔ qín。
惟念当离别,恩情日以新。wéi niàn dāng lí bié,ēn qíng rì yǐ xīn。
鹿鸣思野草,可以喻嘉宾。lù míng sī yě cǎo,kě yǐ yù jiā bīn。
我有一樽酒,欲以赠远人。wǒ yǒu yī zūn jiǔ,yù yǐ zèng yuǎn rén。
愿子留斟酌,叙此平生亲。yuàn zi liú zhēn zhuó,xù cǐ píng shēng qīn。

苏武诗四首·其二

无名氏

结发为夫妻,恩爱两不疑。jié fā wèi fū qī,ēn ài liǎng bù yí。
欢娱在今夕,嬿婉及良时。huān yú zài jīn xī,yàn wǎn jí liáng shí。
征夫怀往路,起视夜何其。zhēng fū huái wǎng lù,qǐ shì yè hé qí。
参辰皆已没,去去从此辞。cān chén jiē yǐ méi,qù qù cóng cǐ cí。
行役在战场,相见未有期。xíng yì zài zhàn chǎng,xiāng jiàn wèi yǒu qī。
握手一长叹,泪为生别滋。wò shǒu yī zhǎng tàn,lèi wèi shēng bié zī。
努力爱春华,莫忘欢乐时。nǔ lì ài chūn huá,mò wàng huān lè shí。
生当复来归,死当长相思。shēng dāng fù lái guī,sǐ dāng zhǎng xiāng sī。

苏武诗四首·其三

无名氏

黄鹄一远别,千里顾徘徊。huáng gǔ yī yuǎn bié,qiān lǐ gù pái huái。
胡马失其群,思心常依依。hú mǎ shī qí qún,sī xīn cháng yī yī。
何况双飞龙,羽翼临当乖。hé kuàng shuāng fēi lóng,yǔ yì lín dāng guāi。
幸有弦歌曲,可以喻中怀。xìng yǒu xián gē qū,kě yǐ yù zhōng huái。
请为游子吟,泠泠一何悲。qǐng wèi yóu zi yín,líng líng yī hé bēi。
丝竹厉清声,慷慨有余哀。sī zhú lì qīng shēng,kāng kǎi yǒu yú āi。
长歌正激烈,中心怆以摧。zhǎng gē zhèng jī liè,zhōng xīn chuàng yǐ cuī。
欲展清商曲,念子不能归。yù zhǎn qīng shāng qū,niàn zi bù néng guī。
俯仰内伤心,泪下不可挥。fǔ yǎng nèi shāng xīn,lèi xià bù kě huī。
愿为双黄鹄,送子俱远飞。yuàn wèi shuāng huáng gǔ,sòng zi jù yuǎn fēi。

苏武诗四首·其四

无名氏

烛烛晨明月,馥馥秋兰芳。zhú zhú chén míng yuè,fù fù qiū lán fāng。
芬馨良夜发,随风闻我堂。fēn xīn liáng yè fā,suí fēng wén wǒ táng。
征夫怀远路,游子恋故乡。zhēng fū huái yuǎn lù,yóu zi liàn gù xiāng。
寒冬十二月,晨起践严霜。hán dōng shí èr yuè,chén qǐ jiàn yán shuāng。
俯观江汉流,仰视浮云翔。fǔ guān jiāng hàn liú,yǎng shì fú yún xiáng。
良友远别离,各在天一方。liáng yǒu yuǎn bié lí,gè zài tiān yī fāng。
山海隔中州,相去悠且长。shān hǎi gé zhōng zhōu,xiāng qù yōu qiě zhǎng。
嘉会难再遇,欢乐殊未央。jiā huì nán zài yù,huān lè shū wèi yāng。
愿君崇令德,随时爱景光。yuàn jūn chóng lìng dé,suí shí ài jǐng guāng。

古诗

无名氏

步出城东门,遥望江南路。bù chū chéng dōng mén,yáo wàng jiāng nán lù。
前日风雪中,故人从此去。qián rì fēng xuě zhōng,gù rén cóng cǐ qù。
我欲渡河水,河水深无梁。wǒ yù dù hé shuǐ,hé shuǐ shēn wú liáng。
愿为双黄鹄,高飞还故乡。yuàn wèi shuāng huáng gǔ,gāo fēi hái gù xiāng。

无题

无名氏

吴王好剑客,百姓多疮瘢。wú wáng hǎo jiàn kè,bǎi xìng duō chuāng bān。
楚王好细腰,宫中多饿死。chǔ wáng hǎo xì yāo,gōng zhōng duō è sǐ。

橘柚垂华实

无名氏

橘柚垂华实,乃在深山侧。jú yòu chuí huá shí,nǎi zài shēn shān cè。
闻君好我甘,窃独自雕饰。wén jūn hǎo wǒ gān,qiè dú zì diāo shì。
委身玉盘中,历年冀见食。wěi shēn yù pán zhōng,lì nián jì jiàn shí。
芳菲不相投,青黄忽改色。fāng fēi bù xiāng tóu,qīng huáng hū gǎi sè。
人倘欲我知,因君为羽翼。rén tǎng yù wǒ zhī,yīn jūn wèi yǔ yì。

鸡鸣

无名氏

鸡鸣高树颠,狗吠深宫中。jī míng gāo shù diān,gǒu fèi shēn gōng zhōng。
荡子何所之?天下方太平。dàng zi hé suǒ zhī?tiān xià fāng tài píng。
刑法非有贷,柔协正乱名。xíng fǎ fēi yǒu dài,róu xié zhèng luàn míng。
黄金为君门,璧玉为轩堂。huáng jīn wèi jūn mén,bì yù wèi xuān táng。
上有双樽酒,作使邯郸倡。shàng yǒu shuāng zūn jiǔ,zuò shǐ hán dān chàng。
刘王碧青甓,后出郭门王。liú wáng bì qīng pì,hòu chū guō mén wáng。
舍后有方池,池中双鸳鸯。shě hòu yǒu fāng chí,chí zhōng shuāng yuān yāng。
鸳鸯七十二,罗列自成行。yuān yāng qī shí èr,luó liè zì chéng xíng。
鸣声何啾啾,闻我殿东厢。míng shēng hé jiū jiū,wén wǒ diàn dōng xiāng。
兄弟四五人,皆为侍中郎。xiōng dì sì wǔ rén,jiē wèi shì zhōng láng。
五日一时来,观者满路傍。wǔ rì yī shí lái,guān zhě mǎn lù bàng。
黄金络马头,颎颎何煌煌!huáng jīn luò mǎ tóu,jiǒng jiǒng hé huáng huáng!
桃生露井上,李树生桃傍。táo shēng lù jǐng shàng,lǐ shù shēng táo bàng。
虫来啮桃根,李树代桃僵。chóng lái niè táo gēn,lǐ shù dài táo jiāng。
树木身相代,兄弟还相忘。shù mù shēn xiāng dài,xiōng dì hái xiāng wàng。

神农本草经·上品·木部·榆皮

无名氏

味甘平。wèi gān píng。
主大小便不通,利水道,除邪气,久服,轻身不饥,其实尤良。zhǔ dà xiǎo biàn bù tōng,lì shuǐ dào,chú xié qì,jiǔ fú,qīng shēn bù jī,qí shí yóu liáng。
一名零榆。yī míng líng yú。
生山谷。shēng shān gǔ。
《名医》曰:生颍川,三月采皮,取白,暴干,八月采实。míng yī yuē shēng yǐng chuān,sān yuè cǎi pí,qǔ bái,bào gàn,bā yuè cǎi shí。
案《说文》云:榆,白枌,榆也;《广雅》云:柘榆,梗榆也;《尔雅》云:榆,白枌;郭璞云:枌榆先生叶,却着荚,皮色白,又工荎.郭璞云:令云刺榆;《毛诗》云:东门之枌,《传》云枌,白榆也;又山有《传》云:枢荎也;陆玑云:其针刺如柘,其叶如榆。àn shuō wén yún yú,bái fén,yú yě;guǎng yǎ yún zhè yú,gěng yú yě;ěr yǎ yún yú,bái fén;guō pú yún fén yú xiān shēng yè,què zhe jiá,pí sè bái,yòu gōng chí guō pú yún lìng yún cì yú;máo shī yún dōng mén zhī fén,chuán yún fén,bái yú yě;yòu shān yǒu chuán yún shū chí yě;lù jī yún qí zhēn cì rú zhè,qí yè rú yú。
渝为茹,美滑如白榆之类,有十种,叶皆相似,皮及木理异矣。yú wèi rú,měi huá rú bái yú zhī lèi,yǒu shí zhǒng,yè jiē xiāng shì,pí jí mù lǐ yì yǐ。
44123