古诗词

苦寒行

曹操

北上太行山,艰哉何巍巍!běi shàng tài xíng shān,jiān zāi hé wēi wēi!
羊肠坂诘屈,车轮为之摧。yáng cháng bǎn jí qū,chē lún wèi zhī cuī。
树木何萧瑟,北风声正悲。shù mù hé xiāo sè,běi fēng shēng zhèng bēi。
熊罴对我蹲,虎豹夹路啼。xióng pí duì wǒ dūn,hǔ bào jiā lù tí。
溪谷少人民,雪落何霏霏!xī gǔ shǎo rén mín,xuě luò hé fēi fēi!
延颈长叹息,远行多所怀。yán jǐng zhǎng tàn xī,yuǎn xíng duō suǒ huái。
我心何怫郁,思欲一东归。wǒ xīn hé fú yù,sī yù yī dōng guī。
水深桥梁绝,中路正徘徊。shuǐ shēn qiáo liáng jué,zhōng lù zhèng pái huái。
迷惑失故路,薄暮无宿栖。mí huò shī gù lù,báo mù wú sù qī。
行行日已远,人马同时饥。xíng xíng rì yǐ yuǎn,rén mǎ tóng shí jī。
担囊行取薪,斧冰持作糜。dān náng xíng qǔ xīn,fǔ bīng chí zuò mí。
悲彼《东山》诗,悠悠使我哀。bēi bǐ dōng shān shī,yōu yōu shǐ wǒ āi。
曹操

曹操

曹操(155年-220年正月庚子),字孟德,一名吉利,小字阿瞒,沛国谯(今安徽亳州)人,汉族。东汉末年杰出的政治家、军事家、文学家、书法家。三国中曹魏政权的缔造者,其子曹丕称帝后,追尊为武皇帝,庙号太祖。曹操精兵法,善诗歌,抒发自己的政治抱负,并反映汉末人民的苦难生活,气魄雄伟,慷慨悲凉;散文亦清峻整洁,开启并繁荣了建安文学,给后人留下了宝贵的精神财富,史称建安风骨,鲁迅评价其为“改造文章的祖师”。同时曹操也擅长书法,尤工章草,唐朝张怀瓘在《书断》中评其为“妙品”。 曹操的作品>>

猜您喜欢

陌上桑

曹操

驾虹霓,乘赤云,登彼九疑历玉门。jià hóng ní,chéng chì yún,dēng bǐ jiǔ yí lì yù mén。
济天汉,至昆仑,见西王母谒东君。jì tiān hàn,zhì kūn lún,jiàn xī wáng mǔ yè dōng jūn。
交赤松,及羡门,受要秘道爱精神。jiāo chì sōng,jí xiàn mén,shòu yào mì dào ài jīng shén。
食芝英,饮醴泉,柱杖桂枝佩秋兰。shí zhī yīng,yǐn lǐ quán,zhù zhàng guì zhī pèi qiū lán。
绝人事,游浑元,若疾风游欻翩翩。jué rén shì,yóu hún yuán,ruò jí fēng yóu chuā piān piān。
景未移,行数千,寿如南山不忘愆。jǐng wèi yí,xíng shù qiān,shòu rú nán shān bù wàng qiān。

气出唱三首

曹操

【其一】
驾六龙,乘风而行。jià liù lóng,chéng fēng ér xíng。
行四海外,路下之八邦。xíng sì hǎi wài,lù xià zhī bā bāng。
历登高山临溪谷,乘云而行。lì dēng gāo shān lín xī gǔ,chéng yún ér xíng。
行四海外,东到泰山。xíng sì hǎi wài,dōng dào tài shān。
仙人玉女,下来翱游。xiān rén yù nǚ,xià lái áo yóu。
骖驾六龙饮玉浆。cān jià liù lóng yǐn yù jiāng。
河水尽,不东流。hé shuǐ jǐn,bù dōng liú。
解愁腹,饮玉浆。jiě chóu fù,yǐn yù jiāng。
奉持行,东到蓬莱山,上至天之门。fèng chí xíng,dōng dào péng lái shān,shàng zhì tiān zhī mén。
玉阙下,引见得入,yù quē xià,yǐn jiàn dé rù,
赤松相对,四面顾望,视正焜煌。chì sōng xiāng duì,sì miàn gù wàng,shì zhèng kūn huáng。
开玉心正兴,其气百道至。kāi yù xīn zhèng xīng,qí qì bǎi dào zhì。
传告无穷闭其口,但当爱气寿万年。chuán gào wú qióng bì qí kǒu,dàn dāng ài qì shòu wàn nián。
东到海,与天连。dōng dào hǎi,yǔ tiān lián。
神仙之道,出窈入冥,常当专之。shén xiān zhī dào,chū yǎo rù míng,cháng dāng zhuān zhī。
心恬澹,无所愒欲。xīn tián dàn,wú suǒ kài yù。
闭门坐自守,天与期气。bì mén zuò zì shǒu,tiān yǔ qī qì。
愿得神之人,乘驾云车,yuàn dé shén zhī rén,chéng jià yún chē,
骖驾白鹿,上到天之门,来赐神之药。cān jià bái lù,shàng dào tiān zhī mén,lái cì shén zhī yào。
跪受之,敬神齐。guì shòu zhī,jìng shén qí。
当如此,道自来。dāng rú cǐ,dào zì lái。
【其二】
华阴山,自以为大。huá yīn shān,zì yǐ wèi dà。
高百丈,浮云为之盖。gāo bǎi zhàng,fú yún wèi zhī gài。
仙人欲来,出随风,列之雨。xiān rén yù lái,chū suí fēng,liè zhī yǔ。
吹我洞箫,鼓瑟琴,何訚訚!chuī wǒ dòng xiāo,gǔ sè qín,hé yín yín!
酒与歌戏,今日相乐诚为乐。jiǔ yǔ gē xì,jīn rì xiāng lè chéng wèi lè。
玉女起,起舞移数时。yù nǚ qǐ,qǐ wǔ yí shù shí。
鼓吹一何嘈嘈。gǔ chuī yī hé cáo cáo。
从西北来时,仙道多驾烟,cóng xī běi lái shí,xiān dào duō jià yān,
乘云驾龙,郁何蓩蓩。chéng yún jià lóng,yù hé mǎo mǎo。
遨游八极,乃到昆仑之山,áo yóu bā jí,nǎi dào kūn lún zhī shān,
西王母侧,神仙金止玉亭。xī wáng mǔ cè,shén xiān jīn zhǐ yù tíng。
来者为谁?赤松王乔,乃德旋之门。lái zhě wèi shuí?chì sōng wáng qiáo,nǎi dé xuán zhī mén。
乐共饮食到黄昏。lè gòng yǐn shí dào huáng hūn。
多驾合坐,万岁长,宜子孙。duō jià hé zuò,wàn suì zhǎng,yí zi sūn。
【其三】
游君山,甚为真。yóu jūn shān,shén wèi zhēn。
磪䃬砟硌,尔自为神。cuī wěi zhǎ gè,ěr zì wèi shén。
乃到王母台,金阶玉为堂,芝草生殿旁。nǎi dào wáng mǔ tái,jīn jiē yù wèi táng,zhī cǎo shēng diàn páng。
东西厢,客满堂。dōng xī xiāng,kè mǎn táng。
主人当行觞,坐者长寿遽何央。zhǔ rén dāng xíng shāng,zuò zhě zhǎng shòu jù hé yāng。
长乐甫始宜孙子。zhǎng lè fǔ shǐ yí sūn zi。
常愿主人增年,与天相守。cháng yuàn zhǔ rén zēng nián,yǔ tiān xiāng shǒu。

善哉行

曹操

【其一】
古公亶甫,积德垂仁。gǔ gōng dǎn fǔ,jī dé chuí rén。
思弘一道,哲王于豳。sī hóng yī dào,zhé wáng yú bīn。
太伯仲雍,王德之仁。tài bó zhòng yōng,wáng dé zhī rén。
行施百世,断发文身。xíng shī bǎi shì,duàn fā wén shēn。
伯夷叔齐,古之遗贤。bó yí shū qí,gǔ zhī yí xián。
让国不用,饿殂首山。ràng guó bù yòng,è cú shǒu shān。
智哉山甫,相彼宣王。zhì zāi shān fǔ,xiāng bǐ xuān wáng。
何用杜伯,累我圣贤。hé yòng dù bó,lèi wǒ shèng xián。
齐桓之霸,赖得仲父。qí huán zhī bà,lài dé zhòng fù。
后任竖刁,虫流出户。hòu rèn shù diāo,chóng liú chū hù。
晏子平仲,积德兼仁。yàn zi píng zhòng,jī dé jiān rén。
与世沈德,未必思命。yǔ shì shěn dé,wèi bì sī mìng。
仲尼之世,主国为君。zhòng ní zhī shì,zhǔ guó wèi jūn。
随制饮酒,扬波使臣。suí zhì yǐn jiǔ,yáng bō shǐ chén。
【其二】
自惜身薄祜,夙贱罹孤苦。zì xī shēn báo hù,sù jiàn lí gū kǔ。
既无三徙教,不闻过庭语。jì wú sān xǐ jiào,bù wén guò tíng yǔ。
其穷如抽裂,自以思所怙。qí qióng rú chōu liè,zì yǐ sī suǒ hù。
虽怀一介志,是时其能与。suī huái yī jiè zhì,shì shí qí néng yǔ。
守穷者贫贱,惋叹泪如雨。shǒu qióng zhě pín jiàn,wǎn tàn lèi rú yǔ。
泣涕于悲夫,乞活安能睹。qì tì yú bēi fū,qǐ huó ān néng dǔ。
我愿于天穷,琅邪倾侧左。wǒ yuàn yú tiān qióng,láng xié qīng cè zuǒ。
虽欲竭忠诚,欣公归其楚。suī yù jié zhōng chéng,xīn gōng guī qí chǔ。
快人由为叹,抱情不得叙。kuài rén yóu wèi tàn,bào qíng bù dé xù。
显行天教人,谁知莫不绪。xiǎn xíng tiān jiào rén,shuí zhī mò bù xù。
我愿何时随,此叹亦难处。wǒ yuàn hé shí suí,cǐ tàn yì nán chù。
今我将何照于光曜,释衔不如雨。jīn wǒ jiāng hé zhào yú guāng yào,shì xián bù rú yǔ。
1812