古诗词

纪梦

陈曾寿

仲冬廿三夜,霜重气惨悽。zhòng dōng niàn sān yè,shuāng zhòng qì cǎn qī。
小极拥衾卧,入梦初不知。xiǎo jí yōng qīn wò,rù mèng chū bù zhī。
手画寒菊卷,枝叶纷离披。shǒu huà hán jú juǎn,zhī yè fēn lí pī。
揽之不可尽,俄化龙躨跜。lǎn zhī bù kě jǐn,é huà lóng kuí ní。
回旋呢我旁,意若相护持。huí xuán ne wǒ páng,yì ruò xiāng hù chí。
是时寒嗽作,痰汩汩若糜。shì shí hán sòu zuò,tán gǔ gǔ ruò mí。
时时唾之盂,若以印印泥。shí shí tuò zhī yú,ruò yǐ yìn yìn ní。
泥印满图卷,携之踏荒蹊。ní yìn mǎn tú juǎn,xié zhī tà huāng qī。
忽过海日楼,斗室闯虚帷。hū guò hǎi rì lóu,dòu shì chuǎng xū wéi。
书帙纵横落,香烟出金猊。shū zhì zòng héng luò,xiāng yān chū jīn ní。
悽惶过旁舍,金老哂而唏。qī huáng guò páng shě,jīn lǎo shěn ér xī。
对立复一叟,侧弁掩其眉。duì lì fù yī sǒu,cè biàn yǎn qí méi。
微具虎贲似,未晰何人斯。wēi jù hǔ bēn shì,wèi xī hé rén sī。
金老前致言,愿假御制诗。jīn lǎo qián zhì yán,yuàn jiǎ yù zhì shī。
标眉录所闻,光耀发皇羲。biāo méi lù suǒ wén,guāng yào fā huáng xī。
彼叟意不然,谓此敬有亏。bǐ sǒu yì bù rán,wèi cǐ jìng yǒu kuī。
但注于下方,考证或有资。dàn zhù yú xià fāng,kǎo zhèng huò yǒu zī。
漫然施丹黄,老人终弗怡。màn rán shī dān huáng,lǎo rén zhōng fú yí。
砉然动吾念,久矣吾师违。huò rán dòng wú niàn,jiǔ yǐ wú shī wéi。
何时适京邑,奄忽岁月非。hé shí shì jīng yì,yǎn hū suì yuè fēi。
欲往因出门,仄巷如窦圭。yù wǎng yīn chū mén,zè xiàng rú dòu guī。
草烟拥蹐局,非死非生离。cǎo yān yōng jí jú,fēi sǐ fēi shēng lí。
皇天有酸窟,入者为醯鸡。huáng tiān yǒu suān kū,rù zhě wèi xī jī。
师岂在世间,京邑岂有师。shī qǐ zài shì jiān,jīng yì qǐ yǒu shī。
荒荒十年来,百见百涕洟。huāng huāng shí nián lái,bǎi jiàn bǎi tì tì。
师学无际涯,浩浩万派驰。shī xué wú jì yá,hào hào wàn pài chí。
钝根未尝学,寸隙何由窥。dùn gēn wèi cháng xué,cùn xì hé yóu kuī。
占在地雷复,万端惟一辞。zhàn zài dì léi fù,wàn duān wéi yī cí。
我每有北行,密语恒移时。wǒ měi yǒu běi xíng,mì yǔ héng yí shí。
语罢拜别去,絮絮当危梯。yǔ bà bài bié qù,xù xù dāng wēi tī。
梯尽意不尽,睫泪承颊颐。tī jǐn yì bù jǐn,jié lèi chéng jiá yí。
楼居深宁叟,送客惟及扉。lóu jū shēn níng sǒu,sòng kè wéi jí fēi。
一朝为我下,欲语情若迷。yī cháo wèi wǒ xià,yù yǔ qíng ruò mí。
思之肝胆裂,身首留何为。sī zhī gān dǎn liè,shēn shǒu liú hé wèi。
仁者不复存,存者晨星微。rén zhě bù fù cún,cún zhě chén xīng wēi。
近感散原翁,神伤丧厥妃。jìn gǎn sàn yuán wēng,shén shāng sàng jué fēi。
胡子难同遘,久病成老羸。hú zi nán tóng gòu,jiǔ bìng chéng lǎo léi。
丈夫有腰腹,但贮药千匙。zhàng fū yǒu yāo fù,dàn zhù yào qiān shi。
泪兮悲所积,泪出知何悲。lèi xī bēi suǒ jī,lèi chū zhī hé bēi。
性命一蚁贱,志事丘山垂。xìng mìng yī yǐ jiàn,zhì shì qiū shān chuí。
傥有酬恩时,甘作醢与臡。tǎng yǒu chóu ēn shí,gān zuò hǎi yǔ ní。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

怀人四首强甫

陈曾寿

蕴藉能工绝妙词,最难石帚与同时。yùn jí néng gōng jué miào cí,zuì nán shí zhǒu yǔ tóng shí。
枯禅未净残生泪,地变天荒剩自知。kū chán wèi jìng cán shēng lèi,dì biàn tiān huāng shèng zì zhī。

怀人四首强甫

陈曾寿

凄馨哀艳比江迟,惨绿年华黄绢词。qī xīn āi yàn bǐ jiāng chí,cǎn lǜ nián huá huáng juàn cí。
学道耆颜哀乐淡,依然泪湿落花诗。xué dào qí yán āi lè dàn,yī rán lèi shī luò huā shī。

忆阿育王寺方丈山茶

陈曾寿

四围山色霭庭花,石磴争棋至日斜。sì wéi shān sè ǎi tíng huā,shí dèng zhēng qí zhì rì xié。
最是禅心沾惹处,当窗一树白山茶。zuì shì chán xīn zhān rě chù,dāng chuāng yī shù bái shān chá。

和苏堪夜饮三首

陈曾寿

一世难逢了了人,尊前说饼最清新。yī shì nán féng le le rén,zūn qián shuō bǐng zuì qīng xīn。
韭黄生菜兼冰雪,便与平章作好春。jiǔ huáng shēng cài jiān bīng xuě,biàn yǔ píng zhāng zuò hǎo chūn。

和苏堪夜饮三首

陈曾寿

往往闻歌鼓市中,朝朝入直对哦松。wǎng wǎng wén gē gǔ shì zhōng,cháo cháo rù zhí duì ó sōng。
不须更说同光事,风味行园可再逢。bù xū gèng shuō tóng guāng shì,fēng wèi xíng yuán kě zài féng。

和苏堪夜饮三首

陈曾寿

刘张沈李想神姿,从事谁知老更奇。liú zhāng shěn lǐ xiǎng shén zī,cóng shì shuí zhī lǎo gèng qí。
不恨古人吾不见,稼轩妙语故堪思。bù hèn gǔ rén wú bù jiàn,jià xuān miào yǔ gù kān sī。

与苏堪苕雪治芗夜饮各成三首

陈曾寿

朋比薰炉怯酒尊,寒林相对耿朝昏。péng bǐ xūn lú qiè jiǔ zūn,hán lín xiāng duì gěng cháo hūn。
看看雪霁三月暮,辛苦春工换小园。kàn kàn xuě jì sān yuè mù,xīn kǔ chūn gōng huàn xiǎo yuán。

与苏堪苕雪治芗夜饮各成三首

陈曾寿

宫禁扫除甘冗散,归来面壁却如僧。gōng jìn sǎo chú gān rǒng sàn,guī lái miàn bì què rú sēng。
多君挽出纵谈笑,亦似东风来引绳。duō jūn wǎn chū zòng tán xiào,yì shì dōng fēng lái yǐn shéng。

与苏堪苕雪治芗夜饮各成三首

陈曾寿

不欠鱼羹未拂衣,端平心事付谁知。bù qiàn yú gēng wèi fú yī,duān píng xīn shì fù shuí zhī。
瓮齑食籍同寒士,犹是希文画粥时。wèng jī shí jí tóng hán shì,yóu shì xī wén huà zhōu shí。

酷暑寄立之山中

陈曾寿

虐雪饕风作道场,那知世有汗如浆。nüè xuě tāo fēng zuò dào chǎng,nà zhī shì yǒu hàn rú jiāng。
剩持塞外寒林影,来淡楼头酷日光。shèng chí sāi wài hán lín yǐng,lái dàn lóu tóu kù rì guāng。

酷暑寄立之山中

陈曾寿

知君凉纳五更时,蒲苇冥冥月影微。zhī jūn liáng nà wǔ gèng shí,pú wěi míng míng yuè yǐng wēi。
转过山阴更幽绝,小舟撑出乍添衣。zhuǎn guò shān yīn gèng yōu jué,xiǎo zhōu chēng chū zhà tiān yī。

旧京见黄芍药

陈曾寿

廿年负尽看花事,来趁残春亦可欷。niàn nián fù jǐn kàn huā shì,lái chèn cán chūn yì kě xī。
万紫千红浑意倦,一枝愁对柘黄衣。wàn zǐ qiān hóng hún yì juàn,yī zhī chóu duì zhè huáng yī。

咏花瓶

陈曾寿

生来长是供花枝,净几添泉好护持。shēng lái zhǎng shì gōng huā zhī,jìng jǐ tiān quán hǎo hù chí。
几度湘帘春日影,今番相对梦回时。jǐ dù xiāng lián chūn rì yǐng,jīn fān xiāng duì mèng huí shí。

丁丑三月至旧京与立之伯夔君任羹梅及心畬叔明两王孙聚晤常至夜分始散心畬园中花正开以诗纪之

陈曾寿

十分春色在鸾枝,老去逢迎恰未宜。shí fēn chūn sè zài luán zhī,lǎo qù féng yíng qià wèi yí。
惟有墙阴一株雪,疏疏淡冶最相思。wéi yǒu qiáng yīn yī zhū xuě,shū shū dàn yě zuì xiāng sī。

丁丑三月至旧京与立之伯夔君任羹梅及心畬叔明两王孙聚晤常至夜分始散心畬园中花正开以诗纪之

陈曾寿

妆迟睡欠试猩唇,帘外馀寒怯暮春。zhuāng chí shuì qiàn shì xīng chún,lián wài yú hán qiè mù chūn。
不借东风夸烂漫,只应身分是天人。bù jiè dōng fēng kuā làn màn,zhǐ yīng shēn fēn shì tiān rén。