古诗词

忠樟行

陈曾寿

法相寺前枯死树,十年百过初未识。fǎ xiāng sì qián kū sǐ shù,shí nián bǎi guò chū wèi shí。
臣节一发系孤根,老僧告予三太息。chén jié yī fā xì gū gēn,lǎo sēng gào yǔ sān tài xī。
向来此樟护山门,郁郁苍云岁月积。xiàng lái cǐ zhāng hù shān mén,yù yù cāng yún suì yuè jī。
无风石坛夏严冷,不雨轩廊昼昏黑。wú fēng shí tán xià yán lěng,bù yǔ xuān láng zhòu hūn hēi。
时维玄冬亥年尾,大风一夕摧殿壁。shí wéi xuán dōng hài nián wěi,dà fēng yī xī cuī diàn bì。
晨起惊看一叶无,鹏铩龙僵神鬼泣。chén qǐ jīng kàn yī yè wú,péng shā lóng jiāng shén guǐ qì。
诘朝传闻哀痛诏,巨猾移天帝逊国。jí cháo chuán wén āi tòng zhào,jù huá yí tiān dì xùn guó。
乃知贞柯殉奇变,神物义不污盗贼。nǎi zhī zhēn kē xùn qí biàn,shén wù yì bù wū dào zéi。
纯皇当年幸六龙,山中草木生颜色。chún huáng dāng nián xìng liù lóng,shān zhōng cǎo mù shēng yán sè。
嘉树一一赐御牌,百年长养蒙恩泽。jiā shù yī yī cì yù pái,bǎi nián zhǎng yǎng méng ēn zé。
乱经洪杨毁略尽,遗此峥嵘战冰雪。luàn jīng hóng yáng huǐ lüè jǐn,yí cǐ zhēng róng zhàn bīng xuě。
气排逆刃可辟易,心蚀沉哀竟摧绝。qì pái nì rèn kě pì yì,xīn shí chén āi jìng cuī jué。
我闻此言羞至髓,反颜岂暇千官责。wǒ wén cǐ yán xiū zhì suǐ,fǎn yán qǐ xiá qiān guān zé。
偷生忍垢竟何补,蹉跎一念错铸铁。tōu shēng rěn gòu jìng hé bǔ,cuō tuó yī niàn cuò zhù tiě。
昔吟老樟穷赞叹,筑亭作记兼刻石。xī yín lǎo zhāng qióng zàn tàn,zhù tíng zuò jì jiān kè shí。
突兀灵奇失交臂,使我魂伤血沾臆。tū wù líng qí shī jiāo bì,shǐ wǒ hún shāng xuè zhān yì。
两樟生死各千古,作诗岂独惭笔力。liǎng zhāng shēng sǐ gè qiān gǔ,zuò shī qǐ dú cán bǐ lì。

陈曾寿

晚清官员、诗人。字仁先,号耐寂、复志、焦庵,家藏元代吴镇所画《苍虬图》,因以名阁,自称苍虬居士,湖北蕲水县(今浠水县)巴河陈家大岭人,状元陈沆曾孙。光绪二十九年进士,官至都察院广东监察御史,入民国,筑室杭州小南湖,以遗老自居,后曾参与张勋复辟、伪满组织等。书学苏东坡,画学宋元人。其诗工写景,能自造境界,是近代宋派诗的后起名家,与陈三立、陈衍齐名,时称海内三陈。 陈曾寿的作品>>

猜您喜欢

荒鸦

陈曾寿

曲曲兰房密密扃,红灯依黯月胧明。qū qū lán fáng mì mì jiōng,hóng dēng yī àn yuè lóng míng。
觉来一枕年时影,啼入荒鸦三两声。jué lái yī zhěn nián shí yǐng,tí rù huāng yā sān liǎng shēng。

有人赠牡丹一盆以避寒不见日光开后极似芙蓉为作一绝

陈曾寿

深避寒威一室幽,春阳虽好见应愁。shēn bì hán wēi yī shì yōu,chūn yáng suī hǎo jiàn yīng chóu。
如何第一东风眷,却似芙蓉泣素秋。rú hé dì yī dōng fēng juàn,què shì fú róng qì sù qiū。

苕雪手抄苏诗数卷属题

陈曾寿

春梦惊回夜未央,百年回首剩凄凉。chūn mèng jīng huí yè wèi yāng,bǎi nián huí shǒu shèng qī liáng。
千摇万兀成何事,差觉抄诗意味长。qiān yáo wàn wù chéng hé shì,chà jué chāo shī yì wèi zhǎng。

苕雪手抄苏诗数卷属题

陈曾寿

退笔成丘纸万张,老来事业未荒唐。tuì bǐ chéng qiū zhǐ wàn zhāng,lǎo lái shì yè wèi huāng táng。
卷中字字华严界,防诧儿童夜放光。juǎn zhōng zì zì huá yán jiè,fáng chà ér tóng yè fàng guāng。

牵牛花

陈曾寿

步步轩廊翠蔓牵,闭门生事只萧然。bù bù xuān láng cuì màn qiān,bì mén shēng shì zhǐ xiāo rán。
秋来未觉凄凉甚,更与牵牛伴一年。qiū lái wèi jué qī liáng shén,gèng yǔ qiān niú bàn yī nián。

牵牛花

陈曾寿

相宣五色炫晨光,豆架瓜棚共作场。xiāng xuān wǔ sè xuàn chén guāng,dòu jià guā péng gòng zuò chǎng。
一例当风相妩媚,不知齐鲁有姬姜。yī lì dāng fēng xiāng wǔ mèi,bù zhī qí lǔ yǒu jī jiāng。

牵牛花

陈曾寿

一枝颜色费评夸,冷翠光中晕淡霞。yī zhī yán sè fèi píng kuā,lěng cuì guāng zhōng yūn dàn xiá。
绝世幽情容一现,能如我意是秋花。jué shì yōu qíng róng yī xiàn,néng rú wǒ yì shì qiū huā。

牵牛花

陈曾寿

千畦万陇付骄阳,小院呼童汲瓮忙。qiān qí wàn lǒng fù jiāo yáng,xiǎo yuàn hū tóng jí wèng máng。
堪笑书生说宏济,惟馀一溉到幽芳。kān xiào shū shēng shuō hóng jì,wéi yú yī gài dào yōu fāng。

牵牛花

陈曾寿

雪青衫子绮罗新,一晌当前色相真。xuě qīng shān zi qǐ luó xīn,yī shǎng dāng qián sè xiāng zhēn。
袖薄天寒无限意,至今犹忆淡妆人。xiù báo tiān hán wú xiàn yì,zhì jīn yóu yì dàn zhuāng rén。

牵牛花

陈曾寿

亭亭美箭欲开迟,秀出群芳圣得知。tíng tíng měi jiàn yù kāi chí,xiù chū qún fāng shèng dé zhī。
满地虫声残月里,秋心如许语将谁。mǎn dì chóng shēng cán yuè lǐ,qiū xīn rú xǔ yǔ jiāng shuí。

牵牛花

陈曾寿

雨中摧抑更凄清,拥髻愁姿倍有情。yǔ zhōng cuī yì gèng qī qīng,yōng jì chóu zī bèi yǒu qíng。
黛色脂光看不定,最宜侵晓未分明。dài sè zhī guāng kàn bù dìng,zuì yí qīn xiǎo wèi fēn míng。

牵牛花

陈曾寿

团蒲曲几动凄馨,迟暮何心斗尹邢。tuán pú qū jǐ dòng qī xīn,chí mù hé xīn dòu yǐn xíng。
小破枯禅曾不忏,从渠一念几千龄。xiǎo pò kū chán céng bù chàn,cóng qú yī niàn jǐ qiān líng。

牵牛花

陈曾寿

相看动是隔年期,立尽银河欲没时。xiāng kàn dòng shì gé nián qī,lì jǐn yín hé yù méi shí。
不负九秋风露冷,弥天幽怨一花持。bù fù jiǔ qiū fēng lù lěng,mí tiān yōu yuàn yī huā chí。

牵牛花

陈曾寿

绿阴阴地郁芬芳,落月凄迷映屋梁。lǜ yīn yīn dì yù fēn fāng,luò yuè qī mí yìng wū liáng。
短梦人间香未灭,高花枝上露何凉。duǎn mèng rén jiān xiāng wèi miè,gāo huā zhī shàng lù hé liáng。

牵牛花

陈曾寿

浮生恩怨苦难休,憎苋弹蕉故事稠。fú shēng ēn yuàn kǔ nán xiū,zēng xiàn dàn jiāo gù shì chóu。
荆棘未忘苏玉局,忍将寻约坐牵牛。jīng jí wèi wàng sū yù jú,rěn jiāng xún yuē zuò qiān niú。