古诗词

桃花行

曹雪芹

桃花帘外东风软,桃花帘内晨妆懒。táo huā lián wài dōng fēng ruǎn,táo huā lián nèi chén zhuāng lǎn。
帘外桃花帘内人,人与桃花隔不远。lián wài táo huā lián nèi rén,rén yǔ táo huā gé bù yuǎn。
东风有意揭帘栊,花欲窥人帘不卷。dōng fēng yǒu yì jiē lián lóng,huā yù kuī rén lián bù juǎn。
桃花帘外开仍旧,帘中人比桃花瘦。táo huā lián wài kāi réng jiù,lián zhōng rén bǐ táo huā shòu。
花解怜人花也愁,隔帘消息风吹透。huā jiě lián rén huā yě chóu,gé lián xiāo xī fēng chuī tòu。
风透湘帘花满庭,庭前春色倍伤情。fēng tòu xiāng lián huā mǎn tíng,tíng qián chūn sè bèi shāng qíng。
闲苔院落门空掩,斜日栏杆人自凭。xián tái yuàn luò mén kōng yǎn,xié rì lán gān rén zì píng。
凭栏人向东风泣,茜裙偷傍桃花立。píng lán rén xiàng dōng fēng qì,qiàn qún tōu bàng táo huā lì。
桃花桃叶乱纷纷,花绽新红叶凝碧。táo huā táo yè luàn fēn fēn,huā zhàn xīn hóng yè níng bì。
雾裹烟封一万株,烘楼照壁红模糊。wù guǒ yān fēng yī wàn zhū,hōng lóu zhào bì hóng mó hú。
天机烧破鸳鸯锦,春酣欲醒移珊枕。tiān jī shāo pò yuān yāng jǐn,chūn hān yù xǐng yí shān zhěn。
侍女金盆进水来,香泉影蘸胭脂冷。shì nǚ jīn pén jìn shuǐ lái,xiāng quán yǐng zhàn yān zhī lěng。
胭脂鲜艳何相类,花之颜色人之泪。yān zhī xiān yàn hé xiāng lèi,huā zhī yán sè rén zhī lèi。
若将人泪比桃花,泪自长流花自媚。ruò jiāng rén lèi bǐ táo huā,lèi zì zhǎng liú huā zì mèi。
泪眼观花泪易干,泪干春尽花憔悴。lèi yǎn guān huā lèi yì gàn,lèi gàn chūn jǐn huā qiáo cuì。
憔悴花遮憔悴人,花飞人倦易黄昏。qiáo cuì huā zhē qiáo cuì rén,huā fēi rén juàn yì huáng hūn。
一声杜宇春归尽,寂寞帘栊空月痕!yī shēng dù yǔ chūn guī jǐn,jì mò lián lóng kōng yuè hén!
曹雪芹

曹雪芹

曹雪芹,名霑,字梦阮,号雪芹,又号芹溪、芹圃。清代著名文学家,小说家。先祖为中原汉人,满洲正白旗包衣出身。素性放达,曾身杂优伶而被钥空房。爱好研究广泛:金石、诗书、绘画、园林、中医、织补、工艺、饮食等。他出身于一个“百年望族”的大官僚地主家庭,因家庭的衰败饱尝人世辛酸,后以坚韧不拔之毅力,历经多年艰辛创作出极具思想性、艺术性的伟大作品《红楼梦》。 曹雪芹的作品>>

猜您喜欢

对菊

曹雪芹

别圃移来贵比金,一丛浅淡一丛深。bié pǔ yí lái guì bǐ jīn,yī cóng qiǎn dàn yī cóng shēn。
萧疏篱畔科头坐,清冷香中抱膝吟。xiāo shū lí pàn kē tóu zuò,qīng lěng xiāng zhōng bào xī yín。
数去更无君傲世,看来惟有我知音。shù qù gèng wú jūn ào shì,kàn lái wéi yǒu wǒ zhī yīn。
秋光荏苒休辜负,相对原宜惜寸阴。qiū guāng rěn rǎn xiū gū fù,xiāng duì yuán yí xī cùn yīn。

供菊

曹雪芹

弹琴酌酒喜堪俦,几案婷婷点缀幽。dàn qín zhuó jiǔ xǐ kān chóu,jǐ àn tíng tíng diǎn zhuì yōu。
隔座香分三径露,抛书人对一枝秋。gé zuò xiāng fēn sān jìng lù,pāo shū rén duì yī zhī qiū。
霜清纸帐来新梦,圃冷斜阳忆旧游。shuāng qīng zhǐ zhàng lái xīn mèng,pǔ lěng xié yáng yì jiù yóu。
傲世也因同气味,春风桃李未淹留。ào shì yě yīn tóng qì wèi,chūn fēng táo lǐ wèi yān liú。

残菊

曹雪芹

露凝霜重渐倾欹,宴赏才过小雪时。lù níng shuāng zhòng jiàn qīng yī,yàn shǎng cái guò xiǎo xuě shí。
蒂有馀香金淡泊,枝无全叶翠离披。dì yǒu yú xiāng jīn dàn pō,zhī wú quán yè cuì lí pī。
半床落月蛩声病,万里寒云雁阵迟。bàn chuáng luò yuè qióng shēng bìng,wàn lǐ hán yún yàn zhèn chí。
明岁秋风知再会,暂时分手莫相思。míng suì qiū fēng zhī zài huì,zàn shí fēn shǒu mò xiāng sī。

咏白海棠(宝玉)

曹雪芹

秋容浅淡映重门,七节攒成雪满盆。qiū róng qiǎn dàn yìng zhòng mén,qī jié zǎn chéng xuě mǎn pén。
出浴太真冰作影,捧心西子玉为魂。chū yù tài zhēn bīng zuò yǐng,pěng xīn xī zi yù wèi hún。
晓风不散愁千点,宿雨还添泪一痕。xiǎo fēng bù sàn chóu qiān diǎn,sù yǔ hái tiān lèi yī hén。
独倚画栏如有意,清砧怨笛送黄昏。dú yǐ huà lán rú yǒu yì,qīng zhēn yuàn dí sòng huáng hūn。

咏白海棠限门盆魂痕昏(黛玉)

曹雪芹

半卷湘帘半掩门,碾冰为土玉为盆。bàn juǎn xiāng lián bàn yǎn mén,niǎn bīng wèi tǔ yù wèi pén。
偷来梨蕊三分白,借得梅花一缕魂。tōu lái lí ruǐ sān fēn bái,jiè dé méi huā yī lǚ hún。
月窟仙人缝缟袂,秋闺怨女拭啼痕。yuè kū xiān rén fèng gǎo mèi,qiū guī yuàn nǚ shì tí hén。
娇羞默默同谁诉,倦倚西风夜已昏。jiāo xiū mò mò tóng shuí sù,juàn yǐ xī fēng yè yǐ hūn。

李纨判词

曹雪芹

桃李春风结子完,到头谁似一盆兰。táo lǐ chūn fēng jié zi wán,dào tóu shuí shì yī pén lán。
如冰水好空相妒,枉与他人作笑谈。rú bīng shuǐ hǎo kōng xiāng dù,wǎng yǔ tā rén zuò xiào tán。

姽婳诗·其三

曹雪芹

恒王好武兼好色,遂教美女习骑射。héng wáng hǎo wǔ jiān hǎo sè,suì jiào měi nǚ xí qí shè。
秾歌艳舞不成欢,列阵挽戈为自得。nóng gē yàn wǔ bù chéng huān,liè zhèn wǎn gē wèi zì dé。
眼前不见尘沙起,将军俏影红灯里。yǎn qián bù jiàn chén shā qǐ,jiāng jūn qiào yǐng hóng dēng lǐ。
叱咤时闻口舌香,霜矛雪剑娇难举。chì zhà shí wén kǒu shé xiāng,shuāng máo xuě jiàn jiāo nán jǔ。
丁香结子芙蓉绦,不系明珠系宝刀。dīng xiāng jié zi fú róng tāo,bù xì míng zhū xì bǎo dāo。
战罢夜阑心力怯,脂痕粉渍污鲛绡。zhàn bà yè lán xīn lì qiè,zhī hén fěn zì wū jiāo xiāo。
明年流寇走山东,强吞虎豹势如蜂。míng nián liú kòu zǒu shān dōng,qiáng tūn hǔ bào shì rú fēng。
王率天兵思剿灭,一战再战不成功。wáng lǜ tiān bīng sī jiǎo miè,yī zhàn zài zhàn bù chéng gōng。
腥风吹折陇中麦,日照旌旗虎帐空。xīng fēng chuī zhé lǒng zhōng mài,rì zhào jīng qí hǔ zhàng kōng。
青山寂寂水澌澌,正是恒王战死时。qīng shān jì jì shuǐ sī sī,zhèng shì héng wáng zhàn sǐ shí。
雨淋白骨血染草,月冷黄沙鬼守尸。yǔ lín bái gǔ xuè rǎn cǎo,yuè lěng huáng shā guǐ shǒu shī。
纷纷将士只保身,青州眼见皆灰尘,fēn fēn jiāng shì zhǐ bǎo shēn,qīng zhōu yǎn jiàn jiē huī chén,
不期忠义明闺阁,愤起恒王得意人。bù qī zhōng yì míng guī gé,fèn qǐ héng wáng dé yì rén。
恒王得意数谁行?姽婳将军林四娘,héng wáng dé yì shù shuí xíng?guǐ huà jiāng jūn lín sì niáng,
号令秦姬驱赵女,秾桃艳李临疆场。hào lìng qín jī qū zhào nǚ,nóng táo yàn lǐ lín jiāng chǎng。
绣鞍有泪春愁重,铁甲无声夜气凉。xiù ān yǒu lèi chūn chóu zhòng,tiě jiǎ wú shēng yè qì liáng。
胜负自然难预定,誓盟生死报前王。shèng fù zì rán nán yù dìng,shì méng shēng sǐ bào qián wáng。
贼势猖獗不可敌,柳折花残血凝碧。zéi shì chāng jué bù kě dí,liǔ zhé huā cán xuè níng bì。
马践胭脂骨髓香,魂依城郭家乡隔。mǎ jiàn yān zhī gǔ suǐ xiāng,hún yī chéng guō jiā xiāng gé。
星驰时报入京师,谁家儿女不伤悲!xīng chí shí bào rù jīng shī,shuí jiā ér nǚ bù shāng bēi!
天子惊慌愁失守,此时文武皆垂首。tiān zi jīng huāng chóu shī shǒu,cǐ shí wén wǔ jiē chuí shǒu。
何事文武立朝纲,不及闺中林四娘!hé shì wén wǔ lì cháo gāng,bù jí guī zhōng lín sì niáng!
我为四娘长叹息,歌成馀意尚傍徨。wǒ wèi sì niáng zhǎng tàn xī,gē chéng yú yì shàng bàng huáng。
971234567