古诗词

舟过长寿感赋

姚椿

嘉庆之三载,孟夏月上旬。jiā qìng zhī sān zài,mèng xià yuè shàng xún。
舟行发巴渝,薄暮濒江滨。zhōu xíng fā bā yú,báo mù bīn jiāng bīn。
因思去年冬,此邑遭黄巾。yīn sī qù nián dōng,cǐ yì zāo huáng jīn。
传闻意尚恻,何况目睹真。chuán wén yì shàng cè,hé kuàng mù dǔ zhēn。
系缆上岸行,城市皆沈沦。xì lǎn shàng àn xíng,chéng shì jiē shěn lún。
一山在城西,庙宇黯不新。yī shān zài chéng xī,miào yǔ àn bù xīn。
不知何王宫,楼观栖微尘。bù zhī hé wáng gōng,lóu guān qī wēi chén。
栋梁未尽圮,阶级犹可循。dòng liáng wèi jǐn pǐ,jiē jí yóu kě xún。
劫灰所偶遗,此亦灵光伦。jié huī suǒ ǒu yí,cǐ yì líng guāng lún。
折行入禹庙,明德昭明禋。zhé xíng rù yǔ miào,míng dé zhāo míng yīn。
谓当食万年,何意荒荆榛。wèi dāng shí wàn nián,hé yì huāng jīng zhēn。
内有前县令,坐系经年春。nèi yǒu qián xiàn lìng,zuò xì jīng nián chūn。
守土弃土走,何以腰垂绅。shǒu tǔ qì tǔ zǒu,hé yǐ yāo chuí shēn。
谍告反得死,何以谢万民。dié gào fǎn dé sǐ,hé yǐ xiè wàn mín。
庙前双桂树,围大容转轮。miào qián shuāng guì shù,wéi dà róng zhuǎn lún。
曾见探丸来,烈焰飞城闉。céng jiàn tàn wán lái,liè yàn fēi chéng yīn。
我欲从之语,无言独含颦。wǒ yù cóng zhī yǔ,wú yán dú hán pín。
偶焉遇牙郎,为我琐细论。ǒu yān yù yá láng,wèi wǒ suǒ xì lùn。
自云有父兄,同来达巴岷。zì yún yǒu fù xiōng,tóng lái dá bā mín。
与君为同乡,身亦江南人。yǔ jūn wèi tóng xiāng,shēn yì jiāng nán rén。
嗟哉为利谋,岂意遭难屯。jiē zāi wèi lì móu,qǐ yì zāo nán tún。
先是惊风鹤,寇至闻比邻。xiān shì jīng fēng hè,kòu zhì wén bǐ lín。
自当静境内,大义慷慨申。zì dāng jìng jìng nèi,dà yì kāng kǎi shēn。
民心既以安,士气亦以振。mín xīn jì yǐ ān,shì qì yì yǐ zhèn。
常时乏备御,临难犹逡巡。cháng shí fá bèi yù,lín nán yóu qūn xún。
游侦彼何辜,乃向长流湮。yóu zhēn bǐ hé gū,nǎi xiàng zhǎng liú yān。
静镇尔岂能,闻贼意则瞋。jìng zhèn ěr qǐ néng,wén zéi yì zé chēn。
城中击钟鼓,城外丛棘矜。chéng zhōng jī zhōng gǔ,chéng wài cóng jí jīn。
此地高踞山,其下为通津。cǐ dì gāo jù shān,qí xià wèi tōng jīn。
寇来何坦如,不用设距堙。kòu lái hé tǎn rú,bù yòng shè jù yīn。
官守死其职,去就民所遵。guān shǒu sǐ qí zhí,qù jiù mín suǒ zūn。
县令仓卒逃,余众尤私身。xiàn lìng cāng zú táo,yú zhòng yóu sī shēn。
挤排大江中,戢戢为鱼鳞。jǐ pái dà jiāng zhōng,jí jí wèi yú lín。
亲戚谁复知,但闻呼救频。qīn qī shuí fù zhī,dàn wén hū jiù pín。
县尉独守廨,平日颇宽仁。xiàn wèi dú shǒu xiè,píng rì pǒ kuān rén。
贼渠知好官,推磨使之驯。zéi qú zhī hǎo guān,tuī mó shǐ zhī xùn。
愿为厉鬼死,气结不复呻。yuàn wèi lì guǐ sǐ,qì jié bù fù shēn。
元戎率滇师,解园策如神。yuán róng lǜ diān shī,jiě yuán cè rú shén。
首问失城罪,有喙何能伸。shǒu wèn shī chéng zuì,yǒu huì hé néng shēn。
章绶宜在腰,积贮宜在囷。zhāng shòu yí zài yāo,jī zhù yí zài qūn。
犴狴宜有囚,库藏宜有银。àn bì yí yǒu qiú,kù cáng yí yǒu yín。
一一皆自服,絷俟军事竣。yī yī jiē zì fú,zhí qí jūn shì jùn。
独惜十万家,一炬胥泯泯。dú xī shí wàn jiā,yī jù xū mǐn mǐn。
至今月黑时,野阔飞青磷。zhì jīn yuè hēi shí,yě kuò fēi qīng lín。
众者化为少,富者化为贫。zhòng zhě huà wèi shǎo,fù zhě huà wèi pín。
弟行寻其兄,儿啼号其亲。dì xíng xún qí xiōng,ér tí hào qí qīn。
身亦有父兄,欲问无由询。shēn yì yǒu fù xiōng,yù wèn wú yóu xún。
孤身客他乡,已矣长含辛。gū shēn kè tā xiāng,yǐ yǐ zhǎng hán xīn。
吾闻此言悲,涕泗横无因。wú wén cǐ yán bēi,tì sì héng wú yīn。
蜀中苦兵久,惟有呼昊雯。shǔ zhōng kǔ bīng jiǔ,wéi yǒu hū hào wén。
作诗纪姓氏,尉张令则陈。zuò shī jì xìng shì,wèi zhāng lìng zé chén。
生者戒守吏,死者劝为臣。shēng zhě jiè shǒu lì,sǐ zhě quàn wèi chén。

姚椿

清江苏娄县人,字春木,一字子寿,号樗寮。监生。在京师与洪亮吉、张问陶等唱和,有诗名。后受学姚鼐,以古文名。曾主讲荆南、景吴书院。工画墨竹。有《通艺阁诗录》、《晚学斋文录》、《樗寮文续稿》。又辑《清文录》。 姚椿的作品>>

猜您喜欢

月夜望君山

姚椿

大江西来汉水合,山矗江心立孤塔。dà jiāng xī lái hàn shuǐ hé,shān chù jiāng xīn lì gū tǎ。
青天一月一青山,无数鱼龙夜纷沓。qīng tiān yī yuè yī qīng shān,wú shù yú lóng yè fēn dá。
猿声宵啼处处闻,君从何处哀湘君。yuán shēng xiāo tí chù chù wén,jūn cóng hé chù āi xiāng jūn。
斑痕泪点向空尽,回首客帆空白云。bān hén lèi diǎn xiàng kōng jǐn,huí shǒu kè fān kōng bái yún。

马肝峡

姚椿

暝色落我前,夜卧入寒曲。míng sè luò wǒ qián,yè wò rù hán qū。
素灵迭明晦,深秀藏峰绿。sù líng dié míng huì,shēn xiù cáng fēng lǜ。
平沙一微步,硖影峻遥瞩。píng shā yī wēi bù,xiá yǐng jùn yáo zhǔ。
石子霣铿然,倾听久乃续。shí zi yǔn kēng rán,qīng tīng jiǔ nǎi xù。
泉源引虚籁,泠泠何相属。quán yuán yǐn xū lài,líng líng hé xiāng shǔ。
梦醒空中弦,天风戛珠玉。mèng xǐng kōng zhōng xián,tiān fēng jiá zhū yù。
翻嫌人语动,乱此幽响触。fān xián rén yǔ dòng,luàn cǐ yōu xiǎng chù。
山泉赴江水,我梦隔凡俗。shān quán fù jiāng shuǐ,wǒ mèng gé fán sú。

滟滪堆

姚椿

河有砥柱山,江有滟滪堆。hé yǒu dǐ zhù shān,jiāng yǒu yàn yù duī。
此皆一当百,转激生风雷。cǐ jiē yī dāng bǎi,zhuǎn jī shēng fēng léi。
碎石所积成,根结元气胎。suì shí suǒ jī chéng,gēn jié yuán qì tāi。
崭如太古木,历劫逃天灾。zhǎn rú tài gǔ mù,lì jié táo tiān zāi。
扁舟出当中,一触愁崩摧。biǎn zhōu chū dāng zhōng,yī chù chóu bēng cuī。
如象复如马,涨流益喧豗。rú xiàng fù rú mǎ,zhǎng liú yì xuān huī。
吴楚萃珍奇,巨舸嵯峨来。wú chǔ cuì zhēn qí,jù gě cuó é lái。
关司启闭严,争逐无迟回。guān sī qǐ bì yán,zhēng zhú wú chí huí。
我行良独难,尔何嗜货财。wǒ xíng liáng dú nán,ěr hé shì huò cái。
1812