古诗词

钟声摇暮天

徐宗干

不辨钟何处,声声欲暮天。bù biàn zhōng hé chù,shēng shēng yù mù tiān。
舂容萧寺里,摇曳夕阳边。chōng róng xiāo sì lǐ,yáo yè xī yáng biān。
残响盘空际,馀音绕树巅。cán xiǎng pán kōng jì,yú yīn rào shù diān。
樵风穿古径,渔火动江船。qiáo fēng chuān gǔ jìng,yú huǒ dòng jiāng chuán。
催上城头月,撞开橹背烟。cuī shàng chéng tóu yuè,zhuàng kāi lǔ bèi yān。
黄昏无限意,千里客心悬。huáng hūn wú xiàn yì,qiān lǐ kè xīn xuán。

徐宗干

清江苏通州人,字树人。嘉庆二十五年进士。道光间历山东曲阜、泰安等县知县,累擢福建台湾道。同治间官至福建巡抚。曾协同左宗棠击败汀、漳李世贤部太平军。卒谥清惠。有《斯未信斋文稿》及自订年谱。 徐宗干的作品>>

猜您喜欢

华州道中望华山口号

徐宗干

燕赵齐鲁山之东,自东而西中州中。yàn zhào qí lǔ shān zhī dōng,zì dōng ér xī zhōng zhōu zhōng。
五岳已览恒岱嵩,勃勃云气生吾胸。wǔ yuè yǐ lǎn héng dài sōng,bó bó yún qì shēng wú xiōng。
中原山尽入陇蜀,一年两走华山麓。zhōng yuán shān jǐn rù lǒng shǔ,yī nián liǎng zǒu huá shān lù。
但见万马脊竦波涛奔,跨鸾骑凤朝天门。dàn jiàn wàn mǎ jí sǒng bō tāo bēn,kuà luán qí fèng cháo tiān mén。
缥缈玉女满头雪,欲洗不洗空留盆。piāo miǎo yù nǚ mǎn tóu xuě,yù xǐ bù xǐ kōng liú pén。
饱看山色日百里,三日仍在山之根。bǎo kàn shān sè rì bǎi lǐ,sān rì réng zài shān zhī gēn。
瓜皮皴皱斧劈谁,画工仙人五指落。guā pí cūn zhòu fǔ pī shuí,huà gōng xiān rén wǔ zhǐ luò。
太空隐隐唐槐汉柏周秦松,夜碧时或闻清钟。tài kōng yǐn yǐn táng huái hàn bǎi zhōu qín sōng,yè bì shí huò wén qīng zhōng。
安得两腋生翅飞上去,一旦三周天外之三峰,手搴脚踏千朵万朵青芙蓉。ān dé liǎng yè shēng chì fēi shàng qù,yī dàn sān zhōu tiān wài zhī sān fēng,shǒu qiān jiǎo tà qiān duǒ wàn duǒ qīng fú róng。
1612