古诗词

题太原王氏双节徵文启后

夏子麟

皇古重三纲,天柱地维共立极。huáng gǔ zhòng sān gāng,tiān zhù dì wéi gòng lì jí。
君臣父子夫妇互相联系,为我文化之发源,四五千年不相贼。jūn chén fù zi fū fù hù xiāng lián xì,wèi wǒ wén huà zhī fā yuán,sì wǔ qiān nián bù xiāng zéi。
法穷而变固,有时不在纲纽尽破裂。fǎ qióng ér biàn gù,yǒu shí bù zài gāng niǔ jǐn pò liè。
今何时兮,沧海横流,千里金堤决。jīn hé shí xī,cāng hǎi héng liú,qiān lǐ jīn dī jué。
今何世兮,焚焬赫烈,昆冈一炬玉石无分别。jīn hé shì xī,fén xī hè liè,kūn gāng yī jù yù shí wú fēn bié。
地维倾,天柱折。dì wéi qīng,tiān zhù zhé。
簧鼓万千人,裂冠毁冕澜翻舌。huáng gǔ wàn qiān rén,liè guān huǐ miǎn lán fān shé。
四维一无存,那复言贞节?sì wéi yī wú cún,nà fù yán zhēn jié?
嗟我神明胄,祸同猛兽烈。jiē wǒ shén míng zhòu,huò tóng měng shòu liè。
卓哉野王有贤裔,不在须眉在巾帼。zhuó zāi yě wáng yǒu xián yì,bù zài xū méi zài jīn guó。
于归太原王,门第称赫赫。yú guī tài yuán wáng,mén dì chēng hè hè。
匝地黄巾来,祸如洪水逼。zā dì huáng jīn lái,huò rú hóng shuǐ bī。
巢覆无完卵,夫为贼所磔。cháo fù wú wán luǎn,fū wèi zéi suǒ zhé。
淋漓碧血惨模糊,斯时对之心如剨。lín lí bì xuè cǎn mó hú,sī shí duì zhī xīn rú huō。
随夫到黄泉,谁与存宗祏?忍死待须臾,谁与诉肝膈。suí fū dào huáng quán,shuí yǔ cún zōng shí?rěn sǐ dài xū yú,shuí yǔ sù gān gé。
立嗣有后一生心,五十八年驹过隙。lì sì yǒu hòu yī shēng xīn,wǔ shí bā nián jū guò xì。
发虽苍,心常赤。fā suī cāng,xīn cháng chì。
赫兮门楣光复光,继起更有闺中杰。hè xī mén méi guāng fù guāng,jì qǐ gèng yǒu guī zhōng jié。
太原王,南阳叶,丝萝缔,两情惬。tài yuán wáng,nán yáng yè,sī luó dì,liǎng qíng qiè。
夫婿无命欲何如,玉楼忽赴修文牒。fū xù wú mìng yù hé rú,yù lóu hū fù xiū wén dié。
从此首飞蓬,膏沐不复泽。cóng cǐ shǒu fēi péng,gāo mù bù fù zé。
揽镜泪如麻,呻吟卧床席。lǎn jìng lèi rú má,shēn yín wò chuáng xí。
手掣并剪断青丝,门掩秋风纑夜辟。shǒu chè bìng jiǎn duàn qīng sī,mén yǎn qiū fēng lú yè pì。
虽无子,犹有侄。suī wú zi,yóu yǒu zhí。
郑重蒸尝殷付托,抚之十年如一日。zhèng zhòng zhēng cháng yīn fù tuō,fǔ zhī shí nián rú yī rì。
欲迪前人光,赖有后人哲。yù dí qián rén guāng,lài yǒu hòu rén zhé。
泷冈表,舍人书,后人览之欷歔绝。lóng gāng biǎo,shě rén shū,hòu rén lǎn zhī xī xū jué。
哑哑念慈乌,中心悲郁结。yǎ yǎ niàn cí wū,zhōng xīn bēi yù jié。
匍匐述哀辞大府,叩求营绰楔。pú fú shù āi cí dà fǔ,kòu qiú yíng chuò xiē。
快哉东海公,准予褒扬无齮龁。kuài zāi dōng hǎi gōng,zhǔn yǔ bāo yáng wú yǐ hé。
呜呼,百年富贵如浮云,惟此芳名耿不灭。wū hū,bǎi nián fù guì rú fú yún,wéi cǐ fāng míng gěng bù miè。
视彼犬羊俦,能无天渊别。shì bǐ quǎn yáng chóu,néng wú tiān yuān bié。
猜您喜欢

梁溪陈君石臣顾君景村示感怀唱和诗,不觉枝痒,因依原韵奉答一首

夏子麟

四海谁为新旧盟,光阴忽忽卌年更。sì hǎi shuí wèi xīn jiù méng,guāng yīn hū hū xì nián gèng。
苦甘宜识悲中乐,忧患当知死里生。kǔ gān yí shí bēi zhōng lè,yōu huàn dāng zhī sǐ lǐ shēng。
苍鬓频摩无好意,白云间观有馀情。cāng bìn pín mó wú hǎo yì,bái yún jiān guān yǒu yú qíng。
迁乔入谷寻常事,难得嘤鸣和唱声。qiān qiáo rù gǔ xún cháng shì,nán dé yīng míng hé chàng shēng。

在京试知事不遇南旋感赋二首

夏子麟

自嗤真是太憨生,也向长安逐队行。zì chī zhēn shì tài hān shēng,yě xiàng zhǎng ān zhú duì xíng。
岂有鸢肩夸骨相,漫将马角望功名。qǐ yǒu yuān jiān kuā gǔ xiāng,màn jiāng mǎ jiǎo wàng gōng míng。
弹冠政海多时彦,拂袖侯门见此伧。dàn guān zhèng hǎi duō shí yàn,fú xiù hóu mén jiàn cǐ cāng。
买得闲田三十亩,浩然归去学躬耕。mǎi dé xián tián sān shí mǔ,hào rán guī qù xué gōng gēng。

在京试知事不遇南旋感赋二首

夏子麟

七尺昂藏原不伦,悔将车马逐征尘。qī chǐ áng cáng yuán bù lún,huǐ jiāng chē mǎ zhú zhēng chén。
高歌孰赏郢中曲,焦尾谁怜灶下薪。gāo gē shú shǎng yǐng zhōng qū,jiāo wěi shuí lián zào xià xīn。
岂有苞苴能济世,惟馀藜藿可医贫。qǐ yǒu bāo jū néng jì shì,wéi yú lí huò kě yī pín。
故山猿鹤应非笑,归去来兮返我真。gù shān yuán hè yīng fēi xiào,guī qù lái xī fǎn wǒ zhēn。

雪侠陈君从玉照属题,谨奉两律,藉当鸿爪

夏子麟

元龙豪气洵超尘,认取本来面目真。yuán lóng háo qì xún chāo chén,rèn qǔ běn lái miàn mù zhēn。
偶借银光留色相,静窥秋水见丰神。ǒu jiè yín guāng liú sè xiāng,jìng kuī qiū shuǐ jiàn fēng shén。
瀛环可有容身地,宙合终多皮相人。yíng huán kě yǒu róng shēn dì,zhòu hé zhōng duō pí xiāng rén。
世事萍踪同聚散,三生翰墨证前因。shì shì píng zōng tóng jù sàn,sān shēng hàn mò zhèng qián yīn。

雪侠陈君从玉照属题,谨奉两律,藉当鸿爪

夏子麟

峥嵘头角气如虹,我亦当年虎啸风。zhēng róng tóu jiǎo qì rú hóng,wǒ yì dāng nián hǔ xiào fēng。
狂向郢中歌白雪,空于爨下泣焦桐。kuáng xiàng yǐng zhōng gē bái xuě,kōng yú cuàn xià qì jiāo tóng。
欲全骏骨须留跛,要避蛾眉宜毁容。yù quán jùn gǔ xū liú bǒ,yào bì é méi yí huǐ róng。
世道即今多崄巇,可无谨饬慎持躬。shì dào jí jīn duō xiǎn xī,kě wú jǐn chì shèn chí gōng。

游雪浪山

夏子麟

万壑千岩里,声来何属钟。wàn hè qiān yán lǐ,shēng lái hé shǔ zhōng。
林深不知寺,总被白云封。lín shēn bù zhī sì,zǒng bèi bái yún fēng。

秋夜

夏子麟

残月空斜挂,疏星点点明。cán yuè kōng xié guà,shū xīng diǎn diǎn míng。
稀微萤火淡,我意更幽清。xī wēi yíng huǒ dàn,wǒ yì gèng yōu qīng。

题燕京武阳馆壁

夏子麟

我来庭树犹无叶,我去居然系满柯。wǒ lái tíng shù yóu wú yè,wǒ qù jū rán xì mǎn kē。
最是光阴容易过,心惊岁月感蹉跎。zuì shì guāng yīn róng yì guò,xīn jīng suì yuè gǎn cuō tuó。

代友人赠某校书

夏子麟

三生踪迹属飘萍,一曲春风仔细听。sān shēng zōng jì shǔ piāo píng,yī qū chūn fēng zǎi xì tīng。
欲问丝丝门外柳,今朝端的为谁青?yù wèn sī sī mén wài liǔ,jīn cháo duān de wèi shuí qīng?

偕经正学校生赴锡过杨婆圩口占

夏子麟

结伴长征荡小舟,笛声悠远橹声柔。jié bàn zhǎng zhēng dàng xiǎo zhōu,dí shēng yōu yuǎn lǔ shēng róu。
西风一夜秋光老,两岸芦花尽白头。xī fēng yī yè qiū guāng lǎo,liǎng àn lú huā jǐn bái tóu。

春日梦中得句

夏子麟

微阴初霁逗朝暾,小院清晨鸟语喧。wēi yīn chū jì dòu cháo tūn,xiǎo yuàn qīng chén niǎo yǔ xuān。
月尚有痕花有影,最难捉摸是春魂。yuè shàng yǒu hén huā yǒu yǐng,zuì nán zhuō mō shì chūn hún。

辛酉三月,靖江杨翰如先生以过慧中女士画幅属题,敬呈绝句五首

夏子麟

刊落浮华见素姿,秋怀满幅写乌丝。kān luò fú huá jiàn sù zī,qiū huái mǎn fú xiě wū sī。
因知公有山林志,点染山林为费思。yīn zhī gōng yǒu shān lín zhì,diǎn rǎn shān lín wèi fèi sī。

辛酉三月,靖江杨翰如先生以过慧中女士画幅属题,敬呈绝句五首

夏子麟

菊瘦堪供陶令爱,石顽能使米翁颠。jú shòu kān gōng táo lìng ài,shí wán néng shǐ mǐ wēng diān。
先生志趣同陶米,画菊因添石一拳。xiān shēng zhì qù tóng táo mǐ,huà jú yīn tiān shí yī quán。

辛酉三月,靖江杨翰如先生以过慧中女士画幅属题,敬呈绝句五首

夏子麟

石畔有花增妩媚,花间补石倍精神。shí pàn yǒu huā zēng wǔ mèi,huā jiān bǔ shí bèi jīng shén。
倦飞更着知还鸟,潇洒分明能出尘。juàn fēi gèng zhe zhī hái niǎo,xiāo sǎ fēn míng néng chū chén。

辛酉三月,靖江杨翰如先生以过慧中女士画幅属题,敬呈绝句五首

夏子麟

长笺挥洒墨花狂,补写新诗复几行。zhǎng jiān huī sǎ mò huā kuáng,bǔ xiě xīn shī fù jǐ xíng。
三绝无须推顾郑,清才又见女中郎。sān jué wú xū tuī gù zhèng,qīng cái yòu jiàn nǚ zhōng láng。
541234