古诗词

蝶恋花·乙酉荷花生日余奉严谴越三日柽甫约云阁与余往南河泡赏荷云阁得词一首近属季度补画题诗于上以志旧游

梁鼎芬

忆昔荷香香雾里。yì xī hé xiāng xiāng wù lǐ。
绝好花时,已是伤秋地。jué hǎo huā shí,yǐ shì shāng qiū dì。
泼水野凫随棹起。pō shuǐ yě fú suí zhào qǐ。
满衣湿气沾凉脆。mǎn yī shī qì zhān liáng cuì。
独写新词君有意。dú xiě xīn cí jūn yǒu yì。
补画题诗,重省当时事。bǔ huà tí shī,zhòng shěng dāng shí shì。
欲说情怀无一字。yù shuō qíng huái wú yī zì。
鼓琴莫待钟期死。gǔ qín mò dài zhōng qī sǐ。

梁鼎芬

清广东番禺人,字星海。光绪六年进士,授编修。为张之洞倚重,聘主广雅书院、钟山书院讲席。之洞推行新政,言学事惟鼎芬是任。累官署布政使。以劾袁世凯去官。卒后,清室谥文忠。 梁鼎芬的作品>>

猜您喜欢

蝶恋花·同云阁在上海十日因记其事

梁鼎芬

忆昔高楼明镜里。yì xī gāo lóu míng jìng lǐ。
弹指光阴,戏作拈花地。dàn zhǐ guāng yīn,xì zuò niān huā dì。
故卷红帘惊睡起。gù juǎn hóng lián jīng shuì qǐ。
远山那及眉峰翠。yuǎn shān nà jí méi fēng cuì。
似有天涯沦落意。shì yǒu tiān yá lún luò yì。
一段箫声,说尽人间事。yī duàn xiāo shēng,shuō jǐn rén jiān shì。
细磨麋丸催扇字。xì mó mí wán cuī shàn zì。
侯生去后桃花死。hóu shēng qù hòu táo huā sǐ。

菩萨蛮·丁亥八月十五夜对月

梁鼎芬

开帘但见伤心月。kāi lián dàn jiàn shāng xīn yuè。
照人谁似花如雪。zhào rén shuí shì huā rú xuě。
曾记惜红芳。céng jì xī hóng fāng。
鸳鸯笑两行。yuān yāng xiào liǎng xíng。
云裳娇贴地。yún shang jiāo tiē dì。
唤醒春酲未。huàn xǐng chūn chéng wèi。
灰尽较相思。huī jǐn jiào xiāng sī。
香残一寸时。xiāng cán yī cùn shí。

菩萨蛮·十六夜

梁鼎芬

禅心错比沾泥絮。chán xīn cuò bǐ zhān ní xù。
冶踪飘荡都无据。yě zōng piāo dàng dōu wú jù。
有主是杨花。yǒu zhǔ shì yáng huā。
随风便到家。suí fēng biàn dào jiā。
如何双泪落。rú hé shuāng lèi luò。
掩袖惊秋薄。yǎn xiù jīng qiū báo。
故意近前看。gù yì jìn qián kàn。
当头月又阑。dāng tóu yuè yòu lán。

菩萨蛮·十七夜

梁鼎芬

团圞一昔心头热。tuán luán yī xī xīn tóu rè。
昨宵风景先离别。zuó xiāo fēng jǐng xiān lí bié。
归去近红镫。guī qù jìn hóng dèng。
泪痕添几层。lèi hén tiān jǐ céng。
弦愁凭凤纸。xián chóu píng fèng zhǐ。
诗稿钞三四。shī gǎo chāo sān sì。
只是断肠多。zhǐ shì duàn cháng duō。
月明今夜何。yuè míng jīn yè hé。

百字令

梁鼎芬

海风吹梦又沈沈,醉也几曾摇醒。hǎi fēng chuī mèng yòu shěn shěn,zuì yě jǐ céng yáo xǐng。
独上层楼披雾眼,但见远山横整。dú shàng céng lóu pī wù yǎn,dàn jiàn yuǎn shān héng zhěng。
贴水低迷,倚天侧媚,画法谁曾称。tiē shuǐ dī mí,yǐ tiān cè mèi,huà fǎ shuí céng chēng。
松林寒月,片云遮断无影。sōng lín hán yuè,piàn yún zhē duàn wú yǐng。
绝忆旧日池台,有人爱惜,蘅杜相攀赠。jué yì jiù rì chí tái,yǒu rén ài xī,héng dù xiāng pān zèng。
太息年光同电谢,莫道他时重省。tài xī nián guāng tóng diàn xiè,mò dào tā shí zhòng shěng。
浊酒魂销,斜阳泪满,坐对西风病。zhuó jiǔ hún xiāo,xié yáng lèi mǎn,zuò duì xī fēng bìng。
翻嫌鹦鹉,一声催热香茗。fān xián yīng wǔ,yī shēng cuī rè xiāng míng。

浣溪沙·题张瓞生美人图

梁鼎芬

才信飘摇到此时。cái xìn piāo yáo dào cǐ shí。
春魂休系两三枝。chūn hún xiū xì liǎng sān zhī。
却看双燕也因谁。què kàn shuāng yàn yě yīn shuí。
碧藓屟痕凭细数,翠鬟扇景起相思。bì xiǎn xiè hén píng xì shù,cuì huán shàn jǐng qǐ xiāng sī。
断肠吟出落花词。duàn cháng yín chū luò huā cí。

梦江南

梁鼎芬

西湖好,士女说凄凉。xī hú hǎo,shì nǚ shuō qī liáng。
刀剑光馀波面赤,稻粳荒尽树皮黄。dāo jiàn guāng yú bō miàn chì,dào jīng huāng jǐn shù pí huáng。
今日好斜阳。jīn rì hǎo xié yáng。

水龙吟·叶南雪丈属赋并蒂莲同辛白香雪

梁鼎芬

新来欲说相思,香风吹散鸳鸯影。xīn lái yù shuō xiāng sī,xiāng fēng chuī sàn yuān yāng yǐng。
红莲何事,分明两两,齐齐整整。hóng lián hé shì,fēn míng liǎng liǎng,qí qí zhěng zhěng。
背倚同枝,根联异瓣,似谁并命。bèi yǐ tóng zhī,gēn lián yì bàn,shì shuí bìng mìng。
想先生独乐,正商朋酒,来醉倒,不知醒。xiǎng xiān shēng dú lè,zhèng shāng péng jiǔ,lái zuì dào,bù zhī xǐng。
我亦恹恹愁病。wǒ yì yān yān chóu bìng。
已多时,芳心暗警。yǐ duō shí,fāng xīn àn jǐng。
湘波一绿,当惆怅处,怕开双镜。xiāng bō yī lǜ,dāng chóu chàng chù,pà kāi shuāng jìng。
露冷连环,月凉单袂,教侬独咏。lù lěng lián huán,yuè liáng dān mèi,jiào nóng dú yǒng。
柰重阑数尽,问花无语,更何人应。nài zhòng lán shù jǐn,wèn huā wú yǔ,gèng hé rén yīng。

长亭怨慢客中重九

梁鼎芬

空盼到、黄花时候。kōng pàn dào huáng huā shí hòu。
客里消磨,九年重九。kè lǐ xiāo mó,jiǔ nián zhòng jiǔ。
海上琴丝,秋星萧散倩谁叩。hǎi shàng qín sī,qiū xīng xiāo sàn qiàn shuí kòu。
残阳马首,但一片、销魂柳。cán yáng mǎ shǒu,dàn yī piàn xiāo hún liǔ。
顾影意难忘,渐对、江潭人瘦。gù yǐng yì nán wàng,jiàn duì jiāng tán rén shòu。
知否。zhī fǒu。
问苔尘霾笛,此际可能同奏。wèn tái chén mái dí,cǐ jì kě néng tóng zòu。
灵鸦去也,犹听得、隔邻伤旧。líng yā qù yě,yóu tīng dé gé lín shāng jiù。
西风紧、催酒醒回,才闷起、镫虫如豆。xī fēng jǐn cuī jiǔ xǐng huí,cái mèn qǐ dèng chóng rú dòu。
何况是愁来,小雨床前吹又。hé kuàng shì chóu lái,xiǎo yǔ chuáng qián chuī yòu。

浪淘沙

梁鼎芬

一箭惜年芳。yī jiàn xī nián fāng。
窗外斜阳。chuāng wài xié yáng。
浅红阑槛月微黄。qiǎn hóng lán kǎn yuè wēi huáng。
莫问当时题句处,说也凄凉。mò wèn dāng shí tí jù chù,shuō yě qī liáng。
缣粉坠秋香。jiān fěn zhuì qiū xiāng。
苔满琴廊。tái mǎn qín láng。
青虫依旧罥丝长。qīng chóng yī jiù juàn sī zhǎng。
不道回肠花落后,犹有回肠。bù dào huí cháng huā luò hòu,yóu yǒu huí cháng。

踏莎行

梁鼎芬

可笑浮生,真如过客。kě xiào fú shēng,zhēn rú guò kè。
闲来无事翻凄绝。xián lái wú shì fān qī jué。
人间不合落花多,惜春谁解红成尺。rén jiān bù hé luò huā duō,xī chūn shuí jiě hóng chéng chǐ。
但爱容华,不成攀折。dàn ài róng huá,bù chéng pān zhé。
盈盈一树缃桃白。yíng yíng yī shù xiāng táo bái。
东风付与道旁看,禅心莫再沾泥活。dōng fēng fù yǔ dào páng kàn,chán xīn mò zài zhān ní huó。

六月二十二日闻台湾鸡笼屿不守感愤书此和?盦韵

梁鼎芬

此地实天险,何人忘敌雠。cǐ dì shí tiān xiǎn,hé rén wàng dí chóu。
丧师无罪罚,乘乱更诛求。sàng shī wú zuì fá,chéng luàn gèng zhū qiú。
已欠徐禧死,还防郭默谋。yǐ qiàn xú xǐ sǐ,hái fáng guō mò móu。
精兵虽急渡,丑女任兹仇。jīng bīng suī jí dù,chǒu nǚ rèn zī chóu。

六月二十二日闻台湾鸡笼屿不守感愤书此和?盦韵

梁鼎芬

路仗王罴卧,戎休魏绛和。lù zhàng wáng pí wò,róng xiū wèi jiàng hé。
吾君神武最,若辈谄谗多。wú jūn shén wǔ zuì,ruò bèi chǎn chán duō。
天祐不至此,人谋真若何。tiān yòu bù zhì cǐ,rén móu zhēn ruò hé。
书生无一报,洒血付悲歌。shū shēng wú yī bào,sǎ xuè fù bēi gē。

赠徐赓陛

梁鼎芬

足茧风尘鬓有丝,政行井邑口成碑。zú jiǎn fēng chén bìn yǒu sī,zhèng xíng jǐng yì kǒu chéng bēi。
众人欲杀我何忍,作吏能狂斯已奇。zhòng rén yù shā wǒ hé rěn,zuò lì néng kuáng sī yǐ qí。
枉使郅都称酷吏,愧推王弼作经师。wǎng shǐ zhì dōu chēng kù lì,kuì tuī wáng bì zuò jīng shī。
驱谗雪谤终何补,不待他年负子期。qū chán xuě bàng zhōng hé bǔ,bù dài tā nián fù zi qī。

出都留别往还

梁鼎芬

凄然诸子赋临歧,折尽秋亭杨柳枝。qī rán zhū zi fù lín qí,zhé jǐn qiū tíng yáng liǔ zhī。
此日觚棱犹在眼,今生犬马竟无期。cǐ rì gū léng yóu zài yǎn,jīn shēng quǎn mǎ jìng wú qī。
白云迢递心先往,黄鹄飞骞世岂知。bái yún tiáo dì xīn xiān wǎng,huáng gǔ fēi qiān shì qǐ zhī。
兰佩荷衣好将息,思量正是负恩时。lán pèi hé yī hǎo jiāng xī,sī liàng zhèng shì fù ēn shí。
541234