古诗词

和吴大史

殷葆诚

职重军咨筹笔忙,使君原说不寻常。zhí zhòng jūn zī chóu bǐ máng,shǐ jūn yuán shuō bù xún cháng。
豪情直欲无王猛,儒述还羞学孔光。háo qíng zhí yù wú wáng měng,rú shù hái xiū xué kǒng guāng。
决策最工前著借,待时端合善刀藏。jué cè zuì gōng qián zhù jiè,dài shí duān hé shàn dāo cáng。
循良自具千秋业,莫恨池经夺凤凰。xún liáng zì jù qiān qiū yè,mò hèn chí jīng duó fèng huáng。
猜您喜欢

和谈九

殷葆诚

何必浇愁醉醁醽,长宵倚枕倍忪惺。hé bì jiāo chóu zuì lù líng,zhǎng xiāo yǐ zhěn bèi sōng xīng。
天边几个孤飞雁,清泪凄凉不忍听。tiān biān jǐ gè gū fēi yàn,qīng lèi qī liáng bù rěn tīng。

杨太真

殷葆诚

冬冬鼙鼓动渔阳,龙驭西行蜀道长。dōng dōng pí gǔ dòng yú yáng,lóng yù xī xíng shǔ dào zhǎng。
拚得马嵬坡下死,不教社稷误红妆。pàn dé mǎ wéi pō xià sǐ,bù jiào shè jì wù hóng zhuāng。

下第用小莲夜坐韵二首

殷葆诚

十丈高楼月上迟,红闺心事一灯知。shí zhàng gāo lóu yuè shàng chí,hóng guī xīn shì yī dēng zhī。
年来苦把双娥画,总恨新妆未入时。nián lái kǔ bǎ shuāng é huà,zǒng hèn xīn zhuāng wèi rù shí。

下第用小莲夜坐韵二首

殷葆诚

伤心迟暮总无聊,枉说南湘与北潇。shāng xīn chí mù zǒng wú liáo,wǎng shuō nán xiāng yǔ běi xiāo。
月自娟娟花自好,琼楼辜负紫云箫。yuè zì juān juān huā zì hǎo,qióng lóu gū fù zǐ yún xiāo。

自题《看剑图》小照二首

殷葆诚

劳劳弹铗混江湖,惭愧今吾是故吾。láo láo dàn jiá hùn jiāng hú,cán kuì jīn wú shì gù wú。
三十九年成底事,不堪自顾此头颅。sān shí jiǔ nián chéng dǐ shì,bù kān zì gù cǐ tóu lú。

自题《看剑图》小照二首

殷葆诚

欲将长剑划天开,出个夷艰济世才。yù jiāng zhǎng jiàn huà tiān kāi,chū gè yí jiān jì shì cái。
自古英雄千百辈,几人留像在云台。zì gǔ yīng xióng qiān bǎi bèi,jǐ rén liú xiàng zài yún tái。

购得寄视书平,并媵以诗四首

殷葆诚

仙仙倩影认依稀,目态眉情是也非。xiān xiān qiàn yǐng rèn yī xī,mù tài méi qíng shì yě fēi。
湖上扁舟如范蠡,居然载得美人归。hú shàng biǎn zhōu rú fàn lí,jū rán zài dé měi rén guī。

购得寄视书平,并媵以诗四首

殷葆诚

只觉庞儿似个侬,浑疑久别又相逢。zhǐ jué páng ér shì gè nóng,hún yí jiǔ bié yòu xiāng féng。
日来试把真真唤,不恨蓬山路万重。rì lái shì bǎ zhēn zhēn huàn,bù hèn péng shān lù wàn zhòng。

购得寄视书平,并媵以诗四首

殷葆诚

镜中人亦意中人,仿佛离魂倩女身。jìng zhōng rén yì yì zhōng rén,fǎng fú lí hún qiàn nǚ shēn。
莫笑桃僵须李代,双螺犹见昔年春。mò xiào táo jiāng xū lǐ dài,shuāng luó yóu jiàn xī nián chūn。

购得寄视书平,并媵以诗四首

殷葆诚

欢场回首几星霜,不道莲花又改妆。huān chǎng huí shǒu jǐ xīng shuāng,bù dào lián huā yòu gǎi zhuāng。
神女高唐如入梦,定然云雨误襄王。shén nǚ gāo táng rú rù mèng,dìng rán yún yǔ wù xiāng wáng。

和杭州夏容伯君《春咏山庄探梅且看红叶》原韵二首

殷葆诚

宾主忘形契古欢,林泉随步小盘桓。bīn zhǔ wàng xíng qì gǔ huān,lín quán suí bù xiǎo pán huán。
晴曦着意烘秋色,却被癯山冷眼看。qíng xī zhe yì hōng qiū sè,què bèi qú shān lěng yǎn kàn。

和杭州夏容伯君《春咏山庄探梅且看红叶》原韵二首

殷葆诚

一片青葱入望遥,梅林深处四檐挑。yī piàn qīng cōng rù wàng yáo,méi lín shēn chù sì yán tiāo。
凭栏饱看超山色,忘却歌声起暮樵。píng lán bǎo kàn chāo shān sè,wàng què gē shēng qǐ mù qiáo。

题夏容伯《望屺亭图》后二首

殷葆诚

葱葱郁郁气佳哉,一片青山万树梅。cōng cōng yù yù qì jiā zāi,yī piàn qīng shān wàn shù méi。
料得花香明月下,神兮乐此定归来。liào dé huā xiāng míng yuè xià,shén xī lè cǐ dìng guī lái。

题夏容伯《望屺亭图》后二首

殷葆诚

古称大教终身慕,独上孤亭百感遒。gǔ chēng dà jiào zhōng shēn mù,dú shàng gū tíng bǎi gǎn qiú。
愧我劳生常在客,一年几度展松楸。kuì wǒ láo shēng cháng zài kè,yī nián jǐ dù zhǎn sōng qiū。

漫兴二首

殷葆诚

记得当年选佛场,鬓边偷取粉脂香。jì dé dāng nián xuǎn fú chǎng,bìn biān tōu qǔ fěn zhī xiāng。
而今捣练人归去,空剩清清水一塘。ér jīn dǎo liàn rén guī qù,kōng shèng qīng qīng shuǐ yī táng。
911234567