古诗词

大雪戏成

殷葆诚

卷地北风吼竟夕,天上玉龙斗正剧。juǎn dì běi fēng hǒu jìng xī,tiān shàng yù lóng dòu zhèng jù。
残鳞败甲堕长空,曾不崇朝到处白。cán lín bài jiǎ duò zhǎng kōng,céng bù chóng cháo dào chù bái。
再接再厉战犹酣,十荡十决怒难释。zài jiē zài lì zhàn yóu hān,shí dàng shí jué nù nán shì。
雨师风伯各猖狂,月姊星娥皆辟易。yǔ shī fēng bó gè chāng kuáng,yuè zǐ xīng é jiē pì yì。
阵云片片冻不飞,杀气团团冷相积。zhèn yún piàn piàn dòng bù fēi,shā qì tuán tuán lěng xiāng jī。
群山起伏矗营屯,枯树纵横森矛戟。qún shān qǐ fú chù yíng tún,kū shù zòng héng sēn máo jǐ。
老农仰首笑颜酡,稚子科头嫩肌赤。lǎo nóng yǎng shǒu xiào yán tuó,zhì zi kē tóu nèn jī chì。
欣然告语兆丰年,来岁仓箱多米麦。xīn rán gào yǔ zhào fēng nián,lái suì cāng xiāng duō mǐ mài。
阴阳搏激战奚伤,陋绝腐儒弭兵策。yīn yáng bó jī zhàn xī shāng,lòu jué fǔ rú mǐ bīng cè。
猜您喜欢

漫兴二首

殷葆诚

记得当年选佛场,鬓边偷取粉脂香。jì dé dāng nián xuǎn fú chǎng,bìn biān tōu qǔ fěn zhī xiāng。
而今捣练人归去,空剩清清水一塘。ér jīn dǎo liàn rén guī qù,kōng shèng qīng qīng shuǐ yī táng。

漫兴二首

殷葆诚

他乡作客四经秋,不少新愁与旧愁。tā xiāng zuò kè sì jīng qiū,bù shǎo xīn chóu yǔ jiù chóu。
待得花开春已暮,梦醒蚨蛱悟庄周。dài dé huā kāi chūn yǐ mù,mèng xǐng fú jiá wù zhuāng zhōu。

暮春有感

殷葆诚

柳絮纷飞古岸边,桃花乱落小楼前。liǔ xù fēn fēi gǔ àn biān,táo huā luàn luò xiǎo lóu qián。
莺声渐涩鹃声懒,催老春光又一年。yīng shēng jiàn sè juān shēng lǎn,cuī lǎo chūn guāng yòu yī nián。

调盛紫云即用赠玉卿原韵三首

殷葆诚

滟滟晴光透画屏,高唐好梦睡初醒。yàn yàn qíng guāng tòu huà píng,gāo táng hǎo mèng shuì chū xǐng。
含情欲语偏羞涩,悄唤檀郎侧耳听。hán qíng yù yǔ piān xiū sè,qiāo huàn tán láng cè ěr tīng。

调盛紫云即用赠玉卿原韵三首

殷葆诚

阿浓颜色本堪夸,更喜新妆学内家。ā nóng yán sè běn kān kuā,gèng xǐ xīn zhuāng xué nèi jiā。
钟漏已微红烛烬,开奁犹刷鬓边鸦。zhōng lòu yǐ wēi hóng zhú jìn,kāi lián yóu shuā bìn biān yā。

调盛紫云即用赠玉卿原韵三首

殷葆诚

靓妆初卸亸云鬓,闲恨闲愁一例删。jìng zhuāng chū xiè duǒ yún bìn,xián hèn xián chóu yī lì shān。
重点口脂匀面粉,十分春意上眉山。zhòng diǎn kǒu zhī yún miàn fěn,shí fēn chūn yì shàng méi shān。

六朝如梦鸟空啼三首限朝字

殷葆诚

金陵王气已全消,梦里笙歌送六朝。jīn líng wáng qì yǐ quán xiāo,mèng lǐ shēng gē sòng liù cháo。
花落鸟啼春不管,江山如此太无聊。huā luò niǎo tí chūn bù guǎn,jiāng shān rú cǐ tài wú liáo。

六朝如梦鸟空啼三首限朝字

殷葆诚

一代兴亡浑似梦,六朝金粉总成空。yī dài xīng wáng hún shì mèng,liù cháo jīn fěn zǒng chéng kōng。
古今无限沧桑感,都付花香鸟语中。gǔ jīn wú xiàn cāng sāng gǎn,dōu fù huā xiāng niǎo yǔ zhōng。

六朝如梦鸟空啼三首限朝字

殷葆诚

六朝往事不堪提,如梦繁华境易迷。liù cháo wǎng shì bù kān tí,rú mèng fán huá jìng yì mí。
飞鸟那知亡国恨?fēi niǎo nà zhī wáng guó hèn?
春来又复尽情啼。chūn lái yòu fù jǐn qíng tí。

秦始皇

殷葆诚

六国云亡周社墟,古今坟典悉烧除。liù guó yún wáng zhōu shè xū,gǔ jīn fén diǎn xī shāo chú。
祖龙枉有愚民策,刘项当年不读书。zǔ lóng wǎng yǒu yú mín cè,liú xiàng dāng nián bù dú shū。

《白门秋柳图》题词

殷葆诚

不尽长条与短条,西风吹瘦女儿腰。bù jǐn zhǎng tiáo yǔ duǎn tiáo,xī fēng chuī shòu nǚ ér yāo。
江南自古伤心地,流水斜阳送六朝。jiāng nán zì gǔ shāng xīn dì,liú shuǐ xié yáng sòng liù cháo。

古意

殷葆诚

人道春昼长,侬嫌春昼短。rén dào chūn zhòu zhǎng,nóng xián chūn zhòu duǎn。
如何别至今,去日已无算。rú hé bié zhì jīn,qù rì yǐ wú suàn。

古意

殷葆诚

劝君休种竹,竹笋不相亲。quàn jūn xiū zhǒng zhú,zhú sǔn bù xiāng qīn。
劝君休插柳,柳色愁杀人。quàn jūn xiū chā liǔ,liǔ sè chóu shā rén。

古意

殷葆诚

采莲莫采菱,菱刺伤人手。cǎi lián mò cǎi líng,líng cì shāng rén shǒu。
采菱莫采莲,莲有并根藕。cǎi líng mò cǎi lián,lián yǒu bìng gēn ǒu。

古意

殷葆诚

生小爱聪明,转被聪明误。shēng xiǎo ài cōng míng,zhuǎn bèi cōng míng wù。
最巧是天孙,银河不能渡。zuì qiǎo shì tiān sūn,yín hé bù néng dù。
911234567