古诗词

夏闺词

蔡见先

万叶阴成绿满梢,日长昼永线针抛。wàn yè yīn chéng lǜ mǎn shāo,rì zhǎng zhòu yǒng xiàn zhēn pāo。
藕丝试雪看泥拔,环佩鸣风和竹敲。ǒu sī shì xuě kàn ní bá,huán pèi míng fēng hé zhú qiāo。
愠解焦琴歌曲熟,凉招团扇爱恩包。yùn jiě jiāo qín gē qū shú,liáng zhāo tuán shàn ài ēn bāo。
无端妒煞鸳鸯处,梦稳荷池颈刎交。wú duān dù shā yuān yāng chù,mèng wěn hé chí jǐng wěn jiāo。

蔡见先

蔡见先(1855~1911),字振丰,又字启运,号应时、运时,以字行。清新竹县人。其先原籍福建同安,累世武职。蔡氏博学能文,喜兵书,好交游,时与诸名士诗文唱酬。 蔡见先的作品>>

猜您喜欢

秋斋有感

蔡见先

万籁声喧山色深,山居静坐费沉吟。wàn lài shēng xuān shān sè shēn,shān jū jìng zuò fèi chén yín。
战秋竹作回天势,爱暖葵存向日心。zhàn qiū zhú zuò huí tiān shì,ài nuǎn kuí cún xiàng rì xīn。
屠狗早羞为哙伍,缚鸡自笑是淮阴。tú gǒu zǎo xiū wèi kuài wǔ,fù jī zì xiào shì huái yīn。
此身七尺宁无谓,四十功名博一衿。cǐ shēn qī chǐ níng wú wèi,sì shí gōng míng bó yī jīn。

梁夫人抗疏劾韩世忠

蔡见先

不因夫婿议从轻,一疏森严上帝京。bù yīn fū xù yì cóng qīng,yī shū sēn yán shàng dì jīng。
博得九重温语答,美人未免太沽名。bó dé jiǔ zhòng wēn yǔ dá,měi rén wèi miǎn tài gū míng。

白菊

蔡见先

转眼风霜三径深,白衣送酒是知音。zhuǎn yǎn fēng shuāng sān jìng shēn,bái yī sòng jiǔ shì zhī yīn。
陶公老去头如雪,淡里交情说到今。táo gōng lǎo qù tóu rú xuě,dàn lǐ jiāo qíng shuō dào jīn。

题观音画轴

蔡见先

自来苦海不生波,醋海汪洋可奈何。zì lái kǔ hǎi bù shēng bō,cù hǎi wāng yáng kě nài hé。
愿借慈航时一渡,免教风作打头多。yuàn jiè cí háng shí yī dù,miǎn jiào fēng zuò dǎ tóu duō。

秋波

蔡见先

才把春山两道舒,眼波又转映霞初。cái bǎ chūn shān liǎng dào shū,yǎn bō yòu zhuǎn yìng xiá chū。
独怜近日枯于井,望断飞鸿一纸书。dú lián jìn rì kū yú jǐng,wàng duàn fēi hóng yī zhǐ shū。

追和纫石兄赠黄美人诗元韵

蔡见先

歌舞场中最可人,昙花一刹坠红尘。gē wǔ chǎng zhōng zuì kě rén,tán huā yī shā zhuì hóng chén。
香魂应绕新城柳,化作黄鹂唤早春。xiāng hún yīng rào xīn chéng liǔ,huà zuò huáng lí huàn zǎo chūn。
情丝缕缕渺难通,回首平康爪印鸿。qíng sī lǚ lǚ miǎo nán tōng,huí shǒu píng kāng zhǎo yìn hóng。
夜半留髡思往事,阿谁消受米双弓。yè bàn liú kūn sī wǎng shì,ā shuí xiāo shòu mǐ shuāng gōng。
花中领袖女中雄,倾尽囊金送尽穷。huā zhōng lǐng xiù nǚ zhōng xióng,qīng jǐn náng jīn sòng jǐn qióng。
巾帼从来多侠气,怜才红拂与卿同。jīn guó cóng lái duō xiá qì,lián cái hóng fú yǔ qīng tóng。
落月犹疑颜色存,枫林仿佛度青魂。luò yuè yóu yí yán sè cún,fēng lín fǎng fú dù qīng hún。
题诗祝汝来生事,连理交枝不断根。tí shī zhù rǔ lái shēng shì,lián lǐ jiāo zhī bù duàn gēn。

题谢君生圹

蔡见先

万叠山峦蘸碧空,身前身后感何穷。wàn dié shān luán zhàn bì kōng,shēn qián shēn hòu gǎn hé qióng。
几条白骨成灰易,一领青衫洒泪同。jǐ tiáo bái gǔ chéng huī yì,yī lǐng qīng shān sǎ lèi tóng。
昔日视师生亦壮,他时入地鬼之雄。xī rì shì shī shēng yì zhuàng,tā shí rù dì guǐ zhī xióng。
蓬蒿半亩逍遥境,留待修文宅此中。péng hāo bàn mǔ xiāo yáo jìng,liú dài xiū wén zhái cǐ zhōng。
是处佳城葬汝真,葬侬何处转伤神。shì chù jiā chéng zàng rǔ zhēn,zàng nóng hé chù zhuǎn shāng shén。
一锄未了三春梦,七尺仍留百岁身。yī chú wèi le sān chūn mèng,qī chǐ réng liú bǎi suì shēn。
即有高碑休堕泪,断无疑冢去欺人。jí yǒu gāo bēi xiū duò lèi,duàn wú yí zhǒng qù qī rén。
买山不作生时计,芳草斜阳结净因。mǎi shān bù zuò shēng shí jì,fāng cǎo xié yáng jié jìng yīn。
鸡黍田庐惠屡叨,仙栖独惜未曾过。jī shǔ tián lú huì lǚ dāo,xiān qī dú xī wèi céng guò。
生前户牖绸缪早,劫后河山涕泪多。shēng qián hù yǒu chóu móu zǎo,jié hòu hé shān tì lèi duō。
不待盖棺方定论,敢同临穴一高歌。bù dài gài guān fāng dìng lùn,gǎn tóng lín xué yī gāo gē。
此诗情比延陵重,空向孤坟剑自摩。cǐ shī qíng bǐ yán líng zhòng,kōng xiàng gū fén jiàn zì mó。

自叙

蔡见先

六品头衔保案开,白鹇补服称身裁。liù pǐn tóu xián bǎo àn kāi,bái xián bǔ fú chēng shēn cái。
不教文字终埋没,天遣分司作秀才。bù jiào wén zì zhōng mái méi,tiān qiǎn fēn sī zuò xiù cái。
戏翻白手数年间,累万家资博等闲。xì fān bái shǒu shù nián jiān,lèi wàn jiā zī bó děng xián。
更掷许多开拓费,买田买宅买青山。gèng zhì xǔ duō kāi tuò fèi,mǎi tián mǎi zhái mǎi qīng shān。
惯向温柔乡里寻,闺中五凤伴清吟。guàn xiàng wēn róu xiāng lǐ xún,guī zhōng wǔ fèng bàn qīng yín。
囊金尽可供挥霍,尚有藏娇筑屋心。náng jīn jǐn kě gōng huī huò,shàng yǒu cáng jiāo zhù wū xīn。
台疆南北耳诗名,中部吟坛久主盟。tái jiāng nán běi ěr shī míng,zhōng bù yín tán jiǔ zhǔ méng。
似亦家家团扇画,攀车争识老书生。shì yì jiā jiā tuán shàn huà,pān chē zhēng shí lǎo shū shēng。
当途待遇十分新,出入闲曹近几春。dāng tú dài yù shí fēn xīn,chū rù xián cáo jìn jǐ chūn。
京兆官忙惟五日,骑驴还我旧吟身。jīng zhào guān máng wéi wǔ rì,qí lǘ hái wǒ jiù yín shēn。
四季衣裳备暑寒,好茶好酒好盘餐。sì jì yī shang bèi shǔ hán,hǎo chá hǎo jiǔ hǎo pán cān。
转嫌鲈笋都乡味,日向厨娘检食单。zhuǎn xián lú sǔn dōu xiāng wèi,rì xiàng chú niáng jiǎn shí dān。
沧桑浩劫几经过,半百韶华鬓未皤。cāng sāng hào jié jǐ jīng guò,bàn bǎi sháo huá bìn wèi pó。
再向寿筵数来客,少年同学已无多。zài xiàng shòu yán shù lái kè,shǎo nián tóng xué yǐ wú duō。
比来兰桂茁交枝,三十年前早有儿。bǐ lái lán guì zhuó jiāo zhī,sān shí nián qián zǎo yǒu ér。
当轴老夫惟画诺,醇醪美妇日寻诗。dāng zhóu lǎo fū wéi huà nuò,chún láo měi fù rì xún shī。

苑里席歌

蔡见先

苑里妇,一何工,不事蚕桑废女红。yuàn lǐ fù,yī hé gōng,bù shì cán sāng fèi nǚ hóng。
十指纤纤日作苦,得资藉以奉姑翁。shí zhǐ xiān xiān rì zuò kǔ,dé zī jí yǐ fèng gū wēng。
食不知味梦不酣,人重生女不生男。shí bù zhī wèi mèng bù hān,rén zhòng shēng nǚ bù shēng nán。
生男管向浮梁去,生女朝朝奉旨甘。shēng nán guǎn xiàng fú liáng qù,shēng nǚ cháo cháo fèng zhǐ gān。
今日不完明日织,明日不完继以夕。jīn rì bù wán míng rì zhī,míng rì bù wán jì yǐ xī。
君不见,千条万缕起花纹,组成费尽美人力。jūn bù jiàn,qiān tiáo wàn lǚ qǐ huā wén,zǔ chéng fèi jǐn měi rén lì。

击鼓催花

蔡见先

鼕鼕声响报花知,上苑春和次第吹。dōng dōng shēng xiǎng bào huā zhī,shàng yuàn chūn hé cì dì chuī。
第一承恩随鼓转,沉香亭北海棠枝。dì yī chéng ēn suí gǔ zhuǎn,chén xiāng tíng běi hǎi táng zhī。
鼕鼕声鼓六宫知,绿瘦红肥尽弄姿。dōng dōng shēng gǔ liù gōng zhī,lǜ shòu hóng féi jǐn nòng zī。
独有江梅催不理,楼东更鼓一灯支。dú yǒu jiāng méi cuī bù lǐ,lóu dōng gèng gǔ yī dēng zhī。
羯鼓声中芳信驰,春风先上海棠枝。jié gǔ shēng zhōng fāng xìn chí,chūn fēng xiān shàng hǎi táng zhī。
红尘一骑飞丹荔,又是君王鼓掌时。hóng chén yī qí fēi dān lì,yòu shì jūn wáng gǔ zhǎng shí。
唐宫花信日嫌迟,击鼓恩同雨露施。táng gōng huā xìn rì xián chí,jī gǔ ēn tóng yǔ lù shī。
转笑海棠开到未,沉香春梦正迷离。zhuǎn xiào hǎi táng kāi dào wèi,chén xiāng chūn mèng zhèng mí lí。

梅梦

蔡见先

自别逋仙梦已孤,横斜栏外倩谁扶。zì bié bū xiān mèng yǐ gū,héng xié lán wài qiàn shuí fú。
春风无力低笼纸,一幅楼东晚睡图。chūn fēng wú lì dī lóng zhǐ,yī fú lóu dōng wǎn shuì tú。
扶持冷梦属林逋,春去孤山一醒乎。fú chí lěng mèng shǔ lín bū,chūn qù gū shān yī xǐng hū。
鹤自天涯人自老,可怜无夜不西湖。hè zì tiān yá rén zì lǎo,kě lián wú yè bù xī hú。
十二雕栏属曲扶,珊珊梦入小山孤。shí èr diāo lán shǔ qū fú,shān shān mèng rù xiǎo shān gū。
金铃声动霜禽下,春到罗浮醒到无。jīn líng shēng dòng shuāng qín xià,chūn dào luó fú xǐng dào wú。
41123