古诗词

杜鹃行

李邺嗣

春风漫漫百草绿,登台独展伤春目。chūn fēng màn màn bǎi cǎo lǜ,dēng tái dú zhǎn shāng chūn mù。
惜别初弹蜀国弦,怀归再理巫山曲。xī bié chū dàn shǔ guó xián,huái guī zài lǐ wū shān qū。
巫山迢遥隔万里,怨鸟一声空裂耳。wū shān tiáo yáo gé wàn lǐ,yuàn niǎo yī shēng kōng liè ěr。
但知今日鳖灵尊,还念当时旧天子。dàn zhī jīn rì biē líng zūn,hái niàn dāng shí jiù tiān zi。
蚕丛之国辟何年,鱼凫城郭随飘烟。cán cóng zhī guó pì hé nián,yú fú chéng guō suí piāo yān。
赤楼嵯峨不可见,碧鸡金雁俱茫然。chì lóu cuó é bù kě jiàn,bì jī jīn yàn jù máng rán。
故国兴衰不复数,中夜号呼亦何补。gù guó xīng shuāi bù fù shù,zhōng yè hào hū yì hé bǔ。
北向犹哀洒血多,倒悬更诉髡毛苦。běi xiàng yóu āi sǎ xuè duō,dào xuán gèng sù kūn máo kǔ。
世间代谢须臾事,汉寝唐陵尽何处。shì jiān dài xiè xū yú shì,hàn qǐn táng líng jǐn hé chù。
鸿雁终依岁往来,山川难促人归去。hóng yàn zhōng yī suì wǎng lái,shān chuān nán cù rén guī qù。
江头细鸟抑何仁,千年礼节尚人臣。jiāng tóu xì niǎo yì hé rén,qiān nián lǐ jié shàng rén chén。
愿采琅玕饲天种,阿阁为巢以奉君。yuàn cǎi láng gān sì tiān zhǒng,ā gé wèi cháo yǐ fèng jūn。

李邺嗣

李邺嗣,原名文胤,以字行,号杲堂,鄞县人。明诸生。有《杲堂诗钞》。 李邺嗣的作品>>

猜您喜欢

善哉行

李邺嗣

登山采薇,重茧下山。dēng shān cǎi wēi,zhòng jiǎn xià shān。
幽壑飞霜,百草失颜。yōu hè fēi shuāng,bǎi cǎo shī yán。
蟋蟀就田,行复入户。xī shuài jiù tián,xíng fù rù hù。
秋气迁人,我栖何所?抠衣夜立,瞻拜天枢。qiū qì qiān rén,wǒ qī hé suǒ?kōu yī yè lì,zhān bài tiān shū。
明明华汉,下烛微躯。míng míng huá hàn,xià zhú wēi qū。
壮气不居,我发易迈。zhuàng qì bù jū,wǒ fā yì mài。
志郁万年,其过乃大。zhì yù wàn nián,qí guò nǎi dà。
采薇硁硁,是为末节。cǎi wēi kēng kēng,shì wèi mò jié。
臣靡不死,复兴夏室。chén mí bù sǐ,fù xīng xià shì。

行路难

李邺嗣

步出浙江干,酸风射华发。bù chū zhè jiāng gàn,suān fēng shè huá fā。
曾此斗戈船,隔岸西陵饮马窟。céng cǐ dòu gē chuán,gé àn xī líng yǐn mǎ kū。
窄行碍履齿,莫是当年死士骨。zhǎi xíng ài lǚ chǐ,mò shì dāng nián sǐ shì gǔ。
铜腥渍草草不长,鬼作战声犹恍忽。tóng xīng zì cǎo cǎo bù zhǎng,guǐ zuò zhàn shēng yóu huǎng hū。
君不见蛟龙夜徙田横岛,海潮不到江潮小。jūn bù jiàn jiāo lóng yè xǐ tián héng dǎo,hǎi cháo bù dào jiāng cháo xiǎo。

行路难

李邺嗣

客程当落日,重经古陵傍。kè chéng dāng luò rì,zhòng jīng gǔ líng bàng。
陵柏摧为薪,百里爨室香。líng bǎi cuī wèi xīn,bǎi lǐ cuàn shì xiāng。
石人枕石马,鱼镫暗失光。shí rén zhěn shí mǎ,yú dèng àn shī guāng。
熊罴既不守,穴狐起相商。xióng pí jì bù shǒu,xué hú qǐ xiāng shāng。
自昔帝王终失势,土花滴尽行人泪。zì xī dì wáng zhōng shī shì,tǔ huā dī jǐn xíng rén lèi。
猎人获得大鹿归,角下小牌隐有字。liè rén huò dé dà lù guī,jiǎo xià xiǎo pái yǐn yǒu zì。
摩挲知写放鹿年,谁识汉陵当日事。mó sā zhī xiě fàng lù nián,shuí shí hàn líng dāng rì shì。

行路难

李邺嗣

颲风吹散阴天雾,十里横塘开石路。liè fēng chuī sàn yīn tiān wù,shí lǐ héng táng kāi shí lù。
云是当年捍海堤,黄土茫茫海眼涸。yún shì dāng nián hàn hǎi dī,huáng tǔ máng máng hǎi yǎn hé。
堤上人家学种桑,老翁不识灵胥怒。dī shàng rén jiā xué zhǒng sāng,lǎo wēng bù shí líng xū nù。
发鸠怨鸟暂得伸,草没鲛宫烽火树。fā jiū yuàn niǎo zàn dé shēn,cǎo méi jiāo gōng fēng huǒ shù。
麻姑笑语王方平,水浅蓬莱复一度。má gū xiào yǔ wáng fāng píng,shuǐ qiǎn péng lái fù yī dù。
人间海陆亦易迁,天地鸿蒙我适晤。rén jiān hǎi lù yì yì qiān,tiān dì hóng méng wǒ shì wù。
491234